“Vậy......ý vương hậu thế nào ạ!!?“.
Hắn nhìn nàng bằng ánh mắt có chút chờ đợi, thật sự rất là khó xử nga~~~!!
“Vậy, ...................được rồi, ngươi sẽ mang theo 500 binh, ta mang theo 500 binh, quyết định thế nhé!!!“. Nhữ Nguyệt nói xong chưng ra bộ mặt mệt mỏi, sau đó đuổi Cửu Vương còn đang không biết nói gì, ngạc nhiên lên tới level thần thánh!!!!
“A, vương..........vương hậu,.........người..........nói cá....cái gì!!!!!?“. Cửu Vương há hốc mồm, sau đó bị Nhữ Nguyệt đá văng ra khỏi cửa cung, cuối cùng mới được yên thân !!!!
Nhưng chưa được nghỉ ngơi bao lâu, thì cả cái dàn tam cung lục viện của tên mỹ nam hoàng thượng lại ghé thăm!!!!!!
QUÂN KHỐN NẠN!!!!!!!!!!!
Bà vừa mới được yên cái óc chút xíu, cả đám nữ nhân son son phấn phấn các ngươi lại đến, định thông luôn cái mũi của ta à!!!!!!
“Tỷ Tỷ ~~~~~~~~'''“. Bỗng bên ngoài cửa cung truyền ra giọng nữ nhân ngọt như kẹo, xong sau đó là cả tá xiêm cung lục y hoa sen hoa súng các kiểu lướt tha lướt thướt bước vào phòng nàng, khiến Nhữ Nguyệt có chút.....hoa mắt chóng mặt.
“A, tưởng là ai, hóa ra là các vị muội muội!!! Nào, mau ngồi mau ngồi!!!“. Phượng Nhữ Nguyệt cười hiền từ mẫu mực, chuẩn bộ dáng của một Vương Hậu mẫu nghi thiên hạ, khí chất vương giả cùng cao quý tỏa ra xung quanh, khiến bọn Quý phi cũng cảm thấy mình thật thua kém.
“Tỷ tỷ, hãy cứ để chúng muội tự mình làm!!! À, nhân tiện sẵn đây, để mừng tỷ tỷ khỏi bệnh, chúng muội đã mạo phạm chuẩn bị lễ vật mừng cho tỷ!!“. Nói đến đây, vị quý phi này sai người đưa lên một chiếc hộp nhỏ, trong đó tỏa ra một mùi hôi máu tanh khiến người khác có chút e dè.
“Đây là cái gì!?“. Nhữ Nguyệt lấy tay bịt mũi, quả thực cái mùi này tanh đến không chịu được.
“Đây là..........“. Vị quý phi kia lấy chiếc chìa khóa mở ra, sau đó hiện lên là một đống thứu sắc hồng nhiễm đỏ ghê tởm, trông mà đến phát kinh!!!
“Ồ, thật là một món quà đáng khen ngợi, người đâu, thưởng cho các vị phi tần, mỗi người một vóc lụa cống nạp Tây Sơn!!!“. Sắc mặt Nhữ Nguyệt lập tức đen lại thành cộp, nhưng cũng lại từ từ chuyển thành hồng thuận, ra lệnh đem chỗ vải vóc hôm qua vừa mới được ban thưởng xong, sau đó lại cười hiền từ nhu thuận:
“Vừa nãy ta mới bàn chính sự với Cửu Vương Gia, đầu óc có chút không thoải mái, chỗ gấm vóc kia là tỷ tỷ đền tội cho các muội cũng như lời cảm ơn, vậy, hẹn các muội hôm khác hàn huyên trò chuyện, Liên Hoa đâu,..... tiễn khách!!!!“. Nói xong, Nhữ Nguyệt sai người tống cổ đám phi tần rảnh rỗi, sau đó liền đóng chặt cửa lại, nhìn cái đống hỗn tạp trong chiếc hộp kia, sắc mặt có chút khó coi hơn.
Liên Hoa sau khi đóng cửa, nhìn cái hộp kia mà sắc xanh sắc tím, giọng nói có chút không ổn định:
“Nương Nương.......cái..........cái thứ đó.....................“.
_____________________Lời TG________
HÉ lu các nàng, ta đã quay trở lại đây!!!
Nhờ người bạn góp ý cho ta nên ta sẽ cố định thời gian cũng như đăng chương truyện!!
Ừm ờ thì, ta xin thông báo lịch đăng truyện:
1 tuần: 2 chương
Thời gian đăng:
-Thứ 7, 6 hoặc Chủ nhật
mong các nàng đón đọc, xin cảm ơn!!!*cúi đầu*
(chủ yếu toàn đi đọc đam nên cầu các nàng tha thứ a~~~~
nhờ @TuBangNguyet góp ý cho ta đó, là ta đề cập trước, sau đó nàng ấy bảo OK!!)
Thanks you~
----------------------tamtraotienthechilu-------------------