Sau buổi tối hôm đó, Phượng Nhữ Nguyệt vẫn cứ suy nghĩ mãi........
- Tại sao tên hoàng thượng kia lại là thụ? Huynh đệ luyến...? Thảo nào lấy cả tá vẫn chưa có nổi mụn con.........=^=
_____________________________________________________________
Sáng hôm sau......
Khi Vương Hậu Nguyệt Nguyệt nhà ta thức dậy, thì đã thấy bên cạnh mình đang nằm còn có một vật thể tròn tròn dễ 'xương' đang cuộn ấm trong chăn mềm.....
“Uê, uê, dậy dậy“. Lấy cái tay mềm mềm đang thòi lòi ngoài chăn của vật nhỏ đáng yêu, Phượng Nhữ Nguyệt cố hết sức lay lay cùng kéo kéo nó, mãi về sau vật nhỏ đáng yêu mới ngóc đầu dậy ngáp ngáp vài cái.
“A ưm ~ Mẫu thân, người làm gì a~ Ưm...ưm.... để cho Dạ Dạ ngủ chút nga~”
“ Ai..ai là mẫu thân của ngươi, tiểu vật nhỏ ngươi mau dậy!”
“ Ưm ưm, Dạ Dạ muốn ngủ! Mẫu thân nếu không cho Dạ Dạ ngủ,.... Ưm.... Dạ Dạ sẽ bảo phụ thân!”
“...........“. Ba chấm vài cái, Phượng Nhữ Nguyệt thực sự không biết phụ thân cùng mẫu thân tiểu vật nhỏ này là ai. Theo trí nhớ của thân chủ này thì thực sự là tên hoàng thượng thúi đó chưa có chạm qua nàng một lần nào cả! Chẳng lẽ..... thằng nhóc này cũng là do lũ tất trách ( ý chỉ Diêm Vương) mà làm cho xuyên không đến đây? Ầy ầy, làm gì có chuyện đấy, nếu như xuyên đến đây dễ như thế thì gần nửa dân số thế giới đã ở đây giao tiếp bằng kiểu ngôn ngữ hiện đại rầu!
(Tác giả: ý kiến của tiểu Nguyệt cho là thế!!?)
“Ây, Tiểu vật nhỏ..... Dậy dậy!”
1 Khắc sau.......................
“ Bớ người ta cháy nhà rầu!!!!!!” Lý trí cùng tự tôn đã bị kiên nhẫn từ từ đánh bay đến cạn cả HP, Phượng Nhữ Nguyệt thực sự tức giận, rống to cái giọng phũ trời ban cho là sư tử hà đông, cầm lấy cái chăn hất bay vật nhỏ xuống giường, không thương tiếc khinh bỉ x100000 nhìn xuống dưới.
“ Oa oa!!! Mẫu thân khi dễ Dạ Dạ, Dạ Dạ,... Dạ Dạ bảo phụ thân, phụ thân nhất định sẽ đánh mẫu thân!!~~“. Vật nhỏ khóc oa oa thật to, khóc đến nỗi Phượng Nhữ Nguyệt cảm thấy cái tai của mình đã bị chấn thương nặng, liền phân tán sự chú ý của nó, hỏi nó tới tấp.....
“ Ai là mẫu thân của ngươi! Vật nhỏ, mau nói, ngươi là ai? Phụ thân ngươi ở đâu? Nhà ở chốn nào? Nhà mấy mẫu đất? Phụ thân có soái không? Nhà có tỷ tỷ hay ca ca gì không? Có đồng nào trong người không? Đã ăn sáng chưa? Có thê thiếp hay nam sủng nào không? ....... “
“....“. Đến lượt vật nhỏ bốn chấm, ngước mắt khinh bỉ Phượng Nhữ Nguyệt x10000000, bĩu môi tủi thân nói:
“ Mẫu thân, Dạ Dạ biết người vì giận phụ thân mới trốn nhà đi biệt tích 5 năm, nhưng mẫu thân à, người cũng đừng tuyệt tình đến mức cả nhỉ tử của mình cũng không nhận ra đi?”
-------------------------------------------
Lời tác giả:
Phượng Nhữ Nguyệt: Nam chính là gì a~? Có ăn được không?
Tác giả: =^= có muốn không, ta cho?
Phượng Nhữ Nguyệt: Nếu như ta có nam chính, vậy thì sẽ sao? *^~^*
Tác giả: Đau hông, đau mông, ngồi không yên mà đi cũng không ổn, không được xem nam nhân, chỉ được nhìn nam chính, không được khen người khác đẹp hơn nam chính, không được chơi NP, không đi thả thính soái cam, không được để nam nhân khác đút, chỉ có nam chính mới được làm, tối nào cũng 5 hiệp, sáng hôm sau thêm 2 hiệp nữa.....
Phượng Nhữ Nguyệt: =^=||| ta không muốn có nam chính, ta không muốn có nam chính!!!
=> Vậy nên, Phượng Nhữ Nguyệt từ nay quyết định, sẽ không bao giờ muốn có nam chính, vì khi có nam chính, Phượng Nhữ Nguyệt nàng sẽ không được đi ngắm tiểu công tiểu thụ nữa rồi....... cho nên...... bộ này sẽ không có nam chính nhé=]]]
Thân ái~