[ TRỞ LẠI " NAM TÌNH TUYỆT QUỐC " ]
Huyền Vân Y vương gia cùng thê tử Phương Thái Sinh gặp lại nhi tử của mình bèn cảm thấy rất là vui sướng nên hiện tại quên hết mọi truyện , những người khách ở trong nhà trọ đều giương mắt lên nhìn cái gia đình toàn là nam nhân này .
Lúc này Vân Y vương gia mới để ý tới xung quanh , thì ra đây vẫn là ở nhà trọ Bình Lai mà những ánh mắt kỳ quái của những người xung quanh đang để ý tới người nhà của mình , nên vương gia lay thê tử cùng Tuyết Y rồi nói .
" Hài nhi cũng đã gặp rồi , Thái Sinh , chúng ta nên rời khỏi nơi địa phương không quen biết này thôi , chúng ta nhanh lên đường tiếp lộ trình kẻo trễ , có chuyện gì thì ba ta ở trong xe ngựa nói tiếp vậy , ở đây , không an toàn " . Vân Y vương gia chính là đề phòng lần trước cũng là vì vào một quán trọ nghỉ ngơi mà chưa kịp nghỉ thì đã gặp truyện ....
Vân Y vương gia chính là qua chiến trường có kinh nghiệm nhiều lần và qua thể lực võ công thâm hiệu nên phát hiện ra một ánh mắt sắc bén từ vị công tử y phục trắng trẻ tuổi ngồi ở phía bàn bên cạnh luôn để ý tới chính mình , vương gia giục .
" Hài nhi , có gì cần phải thu dọn hành lý ở quán trọ không Ngạo Kỳ sẽ lên thu dọn " . Vân Y vương gia nói .
" Phải A , Hài nhi ". Tiếng của mẫu phụ Thái Sinh ấm áp lại mềm mại vang lên .
" Hài nhi , không có nhiều đồ a , mẫu phụ , phụ , à cha , chỉ cần thanh toán cho chủ tiệm ở đây tiền phòng ăn nghỉ từ tối qua hài nhi tới là được , còn đồ , thì khỏi phải dọn " .
Tuyết Y đáp lời .
" Công tử , công tử bị lạc , Tiểu Quế Tử rất nhớ người a " . Thanh âm của trẻ con vừa mềm mại của tiểu hài tử khi nãy , hắn gặp công tử yêu qúy bị thất lạc , liền gặp lại rất vui mừng định nói gì đó , nhưng không dám nói chen vào giữa Vương gia và Vương phi , vì sợ qúa phận , mãi không nhịn được giờ mới lên tiếng .
" A , Tiểu Quế Tử , là ngươi nha , ta thế nào mà lại không nhớ tới nhà ngươi , dù sao ta không có đồ gì mà phải dọn , đi mẫu phụ , cha , ta lên đường a " .
Tuyết Y nghe tiếng quen thuộc của Tiểu Quế tử , liền rất vui mừng vì lần trước ở nhà trọ cũ bị người của Thiên Ma Giáo đuổi giết , cũng may là những người thân ở bên cạnh mình , tất cả đều bình an vô sự .
Ngạo Kỳ từ nãy tới giờ gặp lại vị tiểu vương gia này tâm trí cũng rất vui vẻ , vì từ trước tới giờ , gia đình vương gia đều nuôi hắn từ nhỏ ( vì anh là cô nhi ) , cho ăn học , và lại còn đối sử rất tốt với chàng khiến chàng có được một cảm giác ấm áp , nên chàng là coi cả nhà vương gia và vương phi và tiểu vương tử như là gia đình thân thiết của mình , luôn luôn bảo vệ cho mọi người , nhưng chính là lần ở tại quán trọ đó bị bất ngờ , nên tiểu vương gia bị hắc y nhân bắt đi !
Hắn cảm thấy thân là một tướng quân mà thực là vô dụng , ngay cả một tiểu vương gia mà chính bản thân mình không bảo vệ được chủ nhân , nên chàng xấu hổ khi thấy vương tử trở lại , chàng trong tâm rất vui vẻ , nhưng lại không dám như Tiểu Quế Tử , láu cá , nhanh nhẹn , làm nũng chủ nhân .
Chàng đi thanh toán xong , liền quay lại nói với vương gia .
" Chủ nhân , thuộc hạ đã thanh toán xong , chúng ta lên đường , xe ngựa đã chờ ở bên ngoài "
Cả nhà cùng đi ra khỏi nhà trọ đi lên xe ngựa , đoàn người tiếp tục đi tiếp tục lộ trình đang dang dở từ cách đây hai tháng trước !
Đoàn nhân mã ( xe và người ) đã đi từ rất xa , một bóng dáng màu trắng vẫn đứng nhìn theo đoàn nhân xe vừa đi khuất .
Một kẻ thám báo mặc đồ phục trang màu xanh đậm cũng vừa phi thân tới , hắn không hành lễ gì với nam tử vì đây là ở trong quán trọ lắm người , hắn chỉ thi lễ kính cẩn theo cách của giang hồ rồi đứng .
Vị nam tử kia thanh âm lúc này có vẻ thâm trầm nói với người vừa mới tới .
" Lục Tường ngươi đã biết được tin gì về người mà ta muốn tìm chưa ? " .
" Chủ tử , thuộc hạ đã tra ra , nhưng có nên nói ra ở trong cái nhà trọ thôn dã này không a , thuộc hạ e ở đây đông người " . Kẻ vừa đến nói .
" Thôi được , ta trở về rồi nói " . Nói xong , hai bóng người liền xoay người rời đi .
Tại trong đông cung Thái Tử của Ngạo Nam Long !
Hai bóng người ở trong hoàng cung dát vàt dát ngọc , NGẠO NAM LONG mặc y phục màu trắng ở trước ngực chân thì cũng đi ủng trắng , hắn ngạo nghễ ngồi bắt chân chữ ngũ ở tại bộ bàn ghế bằng đá hoa cương đang đủng đỉnh thổi tách trà thưởng thức hương vị thơm quyến rũ của trà long tỉnh .
Ở bên dưới một tên thám báo đang qùy ở dưới đất hành lễ .
" Thái Tử điện hạ vạn phúc " . Thanh âm của thám báo vang lên trong đông cung điện .
" Bình thân " . Ngạo nam long cho viên thám báo đứng dậy , rồi nói .
" Lục Tường , bây giờ thì chúng ta đã quay trở về hoàng cung rồi , những việc mà bổn cung giao cho đó , giờ ngươi cứ việc nói hết ra " .
" Ân " . Thuộc hạ nói .
" Qua sự điều tra của thuộc hạ thì người mà điện hạ cần tìm đó , họ vốn không ở trong nước của ta mà họ thuộc một dòng máu trong tiên giới thuộc tinh linh tộc có tên truyền thuyết là Nước :
Nam Tình Tuyệt
Quốc a " . Lục Tường là thám báo mật của Thái tử Ngạo Nam Long , hắn nói tiếp .
" Người thiếu niên mĩ nhân mà điện hạ muốn tìm vốn dĩ thân phận của hắn cũng không phải là vừa , thuộc hạ nói thế , vì hắn chính là tam tiểu vương gia của Tam vương gia của Nam Tình Tuyệt Quốc Huyền Vân Y , tiểu mĩ nhân kia chính là tiểu vương tử Huyền Vân Y , còn mẫu thân của hắn cũng là một nam nhân xinh đẹp chính là Tam Đại Vương Phi Phương Thái Sinh a " .
" Còn nữa , ở Nam Tình Tuyệt Quốc vốn không có nữ nhân như ở nước của ta , mà chỉ có duy nhất là mỗi cái nam nhân , nhưng nam nhân ở đó chính là mỗi một người đều có vẻ điệp khuynh thiên không phải tầm thường " .
Ngạo Nam Long chính là có chút khó hiểu nghĩ tới việc dù gì tinh linh thì cũng đều là có sinh mạng sống như là con người , cho nên cũng có thất tình lục dục , nhưng ở đó chỉ có mỗi nam nhân , không có nữ nhân như ở đây , thì mỗi lần họ muốn giải quyết những việc cấp bách vào mỗi đêm thì phải làm sao a ?
Lẽ nào là tự mình làm cho chính mình .
Nhưng cũng không đúng a , vì chính mình cho dù có tự giải quyết đi chăng nữa thì vấn đề kia chính là cần phải có người khác thì mới tạo khoái cảm cho mình a .
Ngạo Nam long hiếu kỳ nên hỏi Lục Tường .
" Lục Tường , nhà ngươi nói là ở đó chỉ có mỗi nam nhân , thì những lúc cấp bách cần thoải mãn thì bọn họ làm như thế nào a ? " .
" Mà ở đó không có nữ nhân , chả lẽ nào nam nhân đối với nam nhân lại làm với nhau a " .
Ngạo Nam Long giương mắt lên hỏi Lục Tường .
" Ân " đúng a , ở đó vốn dĩ nam nhân với nam nhân là bình thường a ! " . Lục Tường vừa trả lời xong thì từ phía của Thái Tử điện hạ đang thì uống trà khi nghe được đáp án bỗng nhiên .
" Phốc " Ngạo Nam Long phụt ra một ngụm trà phun như mưa .
" PHỐC " một ngụm trà từ Ngạo Nam Long phun ra như là vũ mưa , hắn nghe xong tuy rằng chính mình cũng là mê luyến nam sắc , nghe xong điều này nên phải vui mừng mới phải chứ , vậy mà vừa rồi mình đã làm hết cả hình tượng anh tuấn tiêu sái hỏng bét rồi a , cũng may là trong đông cung điện này chỉ có mỗi bổn thái tử và Lục Tường thôi a , chỉnh trang lại tư thế rồi quay lại nhìn Lục Tường rồi hỏi hắn tiếp .
" Lục Tường , lẽ nào điều mà bổn cung chỉ nói đùa kia lại hóa ra là sự thật a , vì gì mà nam nhân ở đó có thể sinh hài tử a , thú vị đây , như thế thì tiểu mĩ nhân Huyền Tuyết Y kia bổn cung phải có bằng được hắn mới được " . Ngạo Nam Long ánh mắt sáng lạn ra lệnh cho Lục Tường .
" Lục Tường , thay thường phục cho bổn cung , hôm nay bổn cung phải xuất đông cung lên đường đi tới Nam Tình Tuyệt Quốc ,
để tìm Tuyết Y mĩ nhân mang về làm Thái Tử phi a " .
Ngạo Nam Long ánh mắt sắc bén âm thanh đầy dụ tâm nói .
Lục Tường ở bên cạnh khi nghe thấy thái tử điện hạ liền nói như vậy làm cho y tự nhiên không lạnh mà lại tự nhiên run từ lúc nào , vì y vừa là thuộc hạ mà cũng là từ nhỏ lớn lên cùng Ngạo Nam Long nên tính tình của Ngạo Nam Long y vốn hiểu nhất !
Ngạo Nam Long từ trước tới nay tính cách bá đạo , nhan hiểm , mưu mô đầy rẫy , chỉ e là chủ tử mà có ý gì với thiếu niên kia thì thiếu niên kia sẽ khó mà thoát khỏi ma trảo của điện hạ chủ tử a !!.
" Điện hạ chủ tử , đi ngay xuất cung ngay lúc này a " . Lục Tường nói .
" Đương nhiên là đi ngay lúc này , bổn cung đã nói thì nhà ngươi cứ làm theo đi " . Ngạo Nam Long nói .
" Ân " Lục Tường trả lời rồi nhanh chóng rời bước đi thu xếp và cũng lên đường ngay lúc đó .
NÓI VỀ TUYẾT Y cùng phụ vương và mẫu phụ đã đi được một quãng đường , cả ba người cùng nhau ngồi ở trong xe ngựa hàn huyên .
" Hài nhi , suốt thời gian qua con ở đâu vậy a ? " . Mẫu phụ nhìn Tuyết Y lo lắng hỏi , hắn lo sợ cho đứa con của mình thân thể từ nhỏ vốn đã hư nhược , mà là lần hôn mê tỉnh lại kia trí nhớ của hài nhi lại không tốt , sau khi đã tạm ổn định một chút thì lại phải lên đường về hoàng cung Nam Tình Tuyệt Quốc , cũng là để đoàn tụ cùng Vân Y Vương gia a
" Tuyết Y suốt thời gian qua , con bị người ta bắt đi , có biết họ đưa con đi đâu không a ? " .
Phương Thái Sinh lo lắng nhìn đứa hài tử này lo sợ thằng bé sẽ bị người ta khi rễ a !.
" Phải a , hoàng nhi , là kẻ nào đã bắt con , và vì sao con lại thoát được ra ngoài này ? " .
Huyền Vân Y Vương gia dung mạo thanh tú nhân lại vì lo lắng nói .
" A , hài nhi không biết rõ về kẻ đã bắt mình a , nhưng sau khi bị đánh cho hôn mê đi lúc tỉnh lại đã thấy mình ở trong một tòa lầu cực lớn được gọi là Tuyết Nghi Cung gì đó " .
Tuyết Y bắt đầu kể lại mọi truyện trước khi mà mình bị bắt đi cho đến khi tỉnh lại .
" Và hài nhi ở đó có biết một người , hắn gọi là hoàng đế của Nam Hải Thần Triều , cũng chỉ tại hài nhi , hôm mà chúng ta mới tới kinh thành của Nam Hải Thần Triều , do không nghe lời mẫu phụ và phụ vương , đi cùng Ngạo Kỳ thì không nghe lời huynh đấy nên hài nhi không cẩn thận qua đường liền bị một con ngựa từ đâu xông đến , lúc đó có người đến cứu hài nhi , hài nhi về sau rất cảm kích người đó , nhưng thật không ngờ người đó lại là một kẻ bỉ ổi , thừa dịp chúng ta đang gặp nạn ở quán trọ kia , hắn đã cho người bắt hài nhi " .
Tuyết Y nói tới đây liền rưng rưng khóe mắt ủy khuất nói .
" Hài nhi gặp hắn , ân nhân đã cứu mình khi đó ở trong hoàng cung Nam Hải Thần Triều , hắn chính là hoàng đế Chu Vân Long , và chính hắn cũng là kẻ mà có dã tâm bắt cóc hài nhi ".
" Hix , mẫu phụ , phụ vương , hắn , hắn ăn hiếp hài nhi , không những thế còn cho tên hoàng đệ cùng mẹ khác cha gì đó của hắn cùng làm truyện xấu với hài nhi " . Nói đến Tuyết Y càng khóc lớn hơn , phụ vương nhìn hắn mà tâm đầy chua xót , mẫu phụ liền ôm hắn vào trong lòng an ủi rồi vỗ về .
" Hài nhi , ngoan , đừng khóc , ta biết thời gian qua con phải chịu nhiều khổ sở , nhưng giờ đã có cả phụ vương và mẫu phụ đây rồi , chúng ta sẽ bảo vệ cho con a ".
Tuyết Y khóc lớn một hồi , giờ đã thôi không còn khóc , nhưng chính vì lâu ngày không được hưởng sự ấm áp của mẫu phụ nên ôm người thật chặt ngửi lấy mùi hương vừa thanh nhã quen thuộc của người !
Hai người mái tóc trắng rũ xõa lẫn lộn cùng nhau đều là rất giống nhau .
Hai người hai mái tóc trắng xóa lẫn lộn như nhau , giống như là đã xa cách từ lâu ngày .
" Hài nhi , con vừa nói gì tên Chu gì đó hắn đã làm như thế nào với con a ? " . HUYỀN VÂN Y vương gia nghe hoàng nhi của mình vừa nói là hắn bị kẻ khác ăn hiếp , hơn nữa còn cho cả huynh đệ của mình khi rễ hài tử của mình , liền cảm thấy tức giận , toàn thân của người dường như là phát ra hỏa , cố hỏi hài nhi xem kẻ họ Chu kia hắn làm gì hài tử nhà mình .
" Hài nhi , con nói xem tên họ Chu gì đó hắn đã làm gì con không a ? Đừng sợ , con hãy nói cho phụ vương biết để phụ vương tính sổ với hắn " . Huyền Vân Y tuy cố điều hòa hơi thở để nói nhỏ nhẹ với hài tử của mình , nhưng trong lòng thì đã muốn hỏa nộ với những kẻ mà dám uy hiếp tới con của mình và Thái Sinh , thâm tâm vương gia đã lên cơn thịnh nộ , may mà mái tóc đỏ thẫm dài qua eo của người thả rũ , ở trên đầu có buộc đơn giản một núm tóc lớn , chính vì màu đỏ của mái tóc đã che bớt đi dung nhan tuấn tú , nhưng lại đang lên cơn thịnh nộ của người , vì thế mà mẫu phụ Phương Thái Sinh và hoàng nhi của mình Huyền Tuyết Y mới không phát hiện được ra phụ hoàng và phu quân của mình đang thì tức giận .
Tuyết Y nghe phụ vương nói là kể cho người nghe truyện mà mình bị bọn chúng vũ nhục , ức hiếp , chính là tâm trí vẫn còn ngây thơ kể ra toàn bộ những điều xấu hổ vũ nhục đó .
" Ân " Để hài nhi kể a " .
Tuyết Y bắt đầu miêu tả về việc mà mình đã bị bọn chúng bắt ép phải làm .
" Vào một đêm đầu tiên chính là tên Chu Vân Long hoàng đế Nam Hải Thần Triều , hắn lúc đó gương mặt đầy hung hãn , thú tính nổi lên mạnh mẽ , hắn mới thoạt đầu cứ nhìn chằm chằm vào con rồi , rồi hắn tự nhiên bất ngờ bế xốc hài nhi lên giường , và rồi hắn đã hung hãn lột hết y phục trên người của hài nhi , hắn tiếp đó , tiếp đó thì bắt ta làm cái truyện rã man nhất kia , hắn mơn trớn dờ lên tất cả mọi bộ phận mẫn cảm của hài nhi , và cuối cùng thì tách ra hai chân của hài nhi , mẫu phụ , phụ vương , mọi chỗ kín đáo nhất ở trong cơ thể hài nhi đã bị chúng mang đi chơi đùa , hơn nữa tên Chu Vân Long đó , hắn đã dùng cái thứ của hắn hạ thượng hẳn vào tiểu huyệt của hài nhi " . Nói đến đây Tuyết Y nghĩ đến tự nhiên lại có chút hoảng
sợ , không tự chủ rúc toàn thân thể nhỏ bé vào trong bộ ngực rộng lớn và rắn chắc của mẫu phụ , giương đôi mắt còn hơi long lanh giọt lệ vẫn còn vương chút cảm xúc len lén nhìn phụ vương và mẫu phụ , lúc này cậu lại khóc lên , dung mạo thanh tú yêu kiều đẫm lệ ủy khuất .
" Ô .. Ô .. Ô .. Phụ vương , mẫu phụ , hắn thượng hài nhi , làm cho hài nhi rất đau a " . Tuyết Y bộ dáng ủy khuất khóc lên ở trong xe ngựa , xung quanh đám thuộc hạ hộ tống của Huyền Vân Y vương gia vẫn theo phận sự hộ tống đoàn xe ngựa của Tam Vương Gia tiến thẳng tới Nam Tình Tuyệt Quốc ..
Một quyền nện thật mạnh vào xe ngựa !
Khiến cho chiếc xe ngựa rộng lớn vững chắc đang thì đi tự nhiên bị chao đảo , Tuyết Y thấy xe ngựa lắc lư qúa mạnh nên đâm có chút hoảng nên càng ôm thật chặt vòng eo của mẫu phụ .
" A " thanh âm nhẹ kinh hách từ Tuyết Y phát ra .
" Vương gia ! Đây là ở trên xe ngựa a , có gì thì hai ta sẽ giải quyết những kẻ đã khi rễ hoàng nhi sau , nhưng ở đây là chỉ có mẫu phụ ( mẹ ) hoàng nhi hài tử ta thôi a , người tức giận chi mà sử dụng đến cả nguyên thần nội lực ở trong này , điều này sẽ làm hoàng nhi bị kinh hách a , người nhìn xem , Tuyết Y hiện giờ đã sợ ra tới mức này rồi ".
Phương Thái Sinh quay lại nhìn bộ dáng kia của tướng công liền hiểu ra .
Tuyết Y lúc này có chút bị kinh hách , nên ánh mắt màu hổ phách xinh đẹp lên ngơ ngác nhìn phụ vương .
Lúc này Tam Vương gia đang thì lên cơn giận dữ dùng nắm đấm để chút giận trực tiếp vào thành xe ngựa , làm cho nội lực nguyên thần của hoả diệm châu ở trong cơ thể gần phát ra , nhưng rồi lại ghe được thấy Phương Thái Sinh vừa mới gọi mình nên liền nhanh chóng trở lại nhu hòa , lúc này Vân Y vương gia mới để ý tới thấy Tuyết Y đang thì run rẩy , nghĩ chắc là tại ta dùng quyền qúa mạnh mà trong cơ thể phát ra nhiệt hỏa của bá vương !
Vương gia thấy Tuyết Y đang thì run liền nói giải thích .
" Ân , hoàng nhi con đừng sợ , phụ vương lúc nãy khi nghe xong con kể , tên Chu Vân Long gì đó hắn động đến con , làm cho người cha ta phải tức giận , chính là muốn gặp bằng được những tên biến thái kia để hảo hảo giáo huấn chúng một phen ".
" Tên Chu Vân Long đó là hoàng đế của Nam Hải Thần Triều a , hay cho dù hắn có là gì đi chăng nữa , mà hắn đã động tới hoàng nhi của mình thì sau này sẽ phải chịu đựng kết cục thê thảm nhất , bởi vì hắn dám khi rễ tiểu vương tử của Nam Tình Tuyệt Quốc " .
" Hừ , các ngươi dám động tới tam tiểu vương tử của ta , cứ chờ đấy ". Huyền Vân Y lạnh lùng nói .
Cả nhà hắn đoàn tụ rồi nên tất cả mọi người vừa mừng lại vừa tủi , cuối cùng là bắt Tuyết Y kể hết những gì đả diễn ra trước cách đây hai tháng hơn 30 ngày .
Đêm cũng đã khuya , tất cả mọi người đều dừng chân lại đóng lều trại nghỉ ngơi qua đêm .
TRỜI SÁNG ĐOÀN NGƯỜI LẠI TIẾP TỤC LÊN ĐƯỜNG !
Tuyết Y ở lại cùng với mọi người , rốt cuộc cũng hòa đồng trở lại , luôn ríu rít xuốt cả ngày , trên đường đi đoàn người hộ tống bảo hộ rất an toàn và lộ trình cũng đã sắp về tới Nam Tình Tuyệt Quốc .
Thời gian rút gọn chỉ còn lại hai ngày là sẽ tới nơi .