Xuyên Qua Miêu Yêu Dưỡng Thành Phi

Chương 2: Chương 2: Y Các Phường




Cổ Mộ Thi Hài dùng bốn chân chạy ra đường lớn, nhìn ngắm cảnh đẹp thôn quê cũng đủ rồi, giờ thì dạo chợ xem hoa, rãnh rỗi xuống sông tắm mát, chỉ là sông kia quá sâu nàng không thể tắm được, chỉ có thể phơi nắng trên bngọ nguậy cái đuôi mà thôi!

Nhìn khung cảnh xung quanh, Cổ Mộ Thi Hài như chìm đắm vào phố phường mĩ lệ, đi một chút, thấy rất nhiều nơi náo nhiệt, kĩ viện, phường tơ, nơi bán thuốc bắt mạch, sạp bán hàng hóa đều đông người như hội, cái nóng của mùa hè ập ào chảy, y phục dày khẽ ướt mồ hôi, áo nông dân rách vai, quần kẻ nghèo có vài mãnh vá, chân kẻ hèn không mang giày, ăn mày lầm than, người cao sang y phục vô cùng sặc sỡ, nữ nhân nhà quyền quý lộ vẻ cao sang, khuôn mặt thoa son trét phấn, nam nhân phong phong nguyệt nguyệt tiêu sái bước đi, lộ khí chất tuyệt đỉnh. Thật sự là hai hình tượng đối lập, Cổ Mộ Thi Hài khẽ lắc đầu thầm than.

Y Các Phường tuy chỉ mới giữa trưa khách nhân đã tới đông nghẹt, kín cả chỗ, cũng đúng thôi, những nữ nhân phong hoa nơi đây đều có nhan tuyệt trần, xinh đẹp diễm lệ, ma mị đến người ta vừa nhìn đã khó dứt ra, hầu hết đến Y Các Phường chỉ có nam nhân, không thì những phụ nữ tới đánh ghen.

Cổ Mộ Thi Hài muốn xem thử dung nhan tuyệt đẹp của những nữ nhân kia có như người ta đồn hay không, liền lẻn vào cửa Y Các Phường. Quan sát một hồi lâu thì chạy đi tới chỗ vắng người, có thể che khuất được mình mà nấp vào.

Hôm nay Y Các Phường cũng vô cùng vui vẻ, người người xếp hàng chờ xem những mĩ nhân tuyệt sắc. Vân Tiểu Tuyền là chủ nhân Y Các Phường, người ta thường gọi nàng là Dì Vân, dù tuổi tác của nàng chỉ khoảng chừng không quá ba mươi, khuôn mặt cũng đậm sắc xuân trẻ, tóc búi cao cài trâm ngọc, bộ dạng đỉnh đạc.

"Các vị khách quan, Y Các Phường hôm nay đón tân hoa khôi từ huyện Cửu Châu tới, tên gọi Tố Khuynh Tuyết, nếu như các vị hài lòng xin bỏ ra chút tiền để có mĩ nhân đêm nay, buổi bán đấu gia sẽ diễn ra vào buổi tối tại Y Các Phường, nếu có hứng thú các vị cứ đến xem mĩ nhân khuynh quốc khuynh thành này.", Vân Tiểu Tuyền cất giọng to.

Bên dưới cả đám người nam nhân hô hò, ai lại chưa từng nghe qua danh của Tố Khuynh Tuyết, tuyệt sắc giai nhân như hoa như ngọc của Cửu Châu vang danh dữ dội, gặp được nữ nhân như Tố Khuynh Tuyết thì họ cả đời làm người cũng không hối hận rồi!

Xem ra, người tên Tố Khuynh Tuyết này có một sắc đẹp thiên tiên mới có thể làm cho đám nam nhân đó mê mệt tinh thần như vậy, Cổ Mộ Thi Hài này cũng muốn xem thử kĩ viện này tài năng ra sao, tối nay nhất định nàng sẽ tới Y Các Phường này một chuyến nữa. Thân nhỏ lách mình ra khỏi Y Các Phường, bốn chân nhỏ chạy nhanh đi tìm thức ăn, cũng đã là giờ Ngọ giữa trưa, còn không ăn nàng sẽ đói tới chết mất!

Buổi tối, Y Các Phường nhộn nhịp hơn cả ban ngày, nữ nhân trước cửa áo lụa thêu hoa đủ màu sắc đưa tay vẫy gọi các nam nam nhân, giọng ngọt ngào ma quỷ, trông vô cùng lẳng lơ. Nam nhân cao, gầy, mập, xấu xí, đẹp trai đều có đủ, nhà giàu thế gia, quan lại quyền quý đều tập hợp tới Y Các Phường uống rượu mua vui, thưởng thức cái gọi là phong hoa tuyệt đại.

Cổ Mộ Thi Hài từng ở trong hầm mộ Ai Cập thực thi nhiệm vụ một thời gian rất dài, nếm đủ mùi vị khổ cực, thiếu khốn, sau khi ra khỏi hầm mộ vẫn là cuộc sống bế tắc như vậy, tưởng rằng chết đi sẽ hóa giải được số kiếp xui xẻo của mình, nhưng bây giờ thì tốt rồi, lại biến thành một con mèo, xui xẻo vẫn không hóa giải được, ba bữa cơm hằng ngày không đủ, trộm được thức ăn lại bị đánh, Cổ Mộ Thi Hài than vãn nhìn bọn nhà giàu ra vào Y Các Phường, khẽ đưa lưỡi liếm lông mao mình một chút, sau đó dùng hai chân trước gãi gãi vành tai, ai nói làm mèo sướng chứ, an nhàn cũng không có!

Cổ Mộ Thi Hài đi vào Y Các Phường, luồng lách qua chỗ hở hẹp ít người để ý, cuối cùng, cũng đã tới chính sảnh, nấp vào một cây cột đỏ gần đó, nâng mắt xem cảnh đẹp xuân hoa của mĩ nhân, từng tiếng đàn, từng bước nhảy, cả giọng hát thanh thoát kia đúng thật là đưa người ta vào cõi mộng mị.

Vân Tiểu Tuyền một thân sặc sỡ đủ màu đứng lên cao, hô to: "Mời, tân hoa khôi Tố Khuynh Tuyết ra diện kiến."

Tức thì, hai nữ nhân bước ra, một là tì nữ Cổ Nghiên Hoa, đi ở phía sau, tay dìu chủ tử của mình. Người đi trước là Tố Khuynh Tuyết, bước đi uyển chuyển, ưỡn ngực, thẳng lưng, y phục là hàng thượng hạng của phường tơ lụa Hoa Tâm Phường, một thân hồng y sặc sỡ, mặt nhỏ xinh xắn, môi hồng như hoa, đôi mắt ngập tràn long lanh của ánh nắng, chiếc mũi nhỏ cao, đôi mày mỏng lá liễu, gò má phiếm hồng phảng phất ánh xuân, bàn tay bé nhỏ nâng quạt che đi nửa mặt, thân hình thanh mảnh khiến cho người ta muốn ôm vào lòng nâng niu bảo bọc.

Tố Khuynh Tuyết bước tới đứng cạnh Vân Tiểu Tuyền, khẽ nhún người chào những nam nhân phía bên dưới, cứ như đại minh tinh siêu sao ở hiện đại xuất hiện, những người bên dưới hô to gọi nhỏ không ngớt, khiến Cổ Mộ Thi Hài một phen đau não.

Vân Tiểu Tuyến phe phẩy chiếc khăn lụa mỏng trong tay, miệng cười như không ngậm lại được, vui vẻ nói: "A Hoa, ngươi đem gối ngọc ra đây.", Ngưng một lúc đợi Cổ Nghiên Hoa mang gối ngọc được chạm khắc tinh tế ra, nàng mới nói tiếp: "Đấu giá gối ngọc, đêm cùng mĩ nhân an giấc ngủ say, giá khởi điểm là năm mươi quan tiền, các đại gia mời ra giá!"

"Ta trả một trăm quan tiền!", Nam nhân Giáp nói.

"Ta trả ba trăm quan tiền!", Nam nhân Ất nói.

"Ta ra một lượng bạc.", Nam nhân Tí hô.

"Ta ra hai lượng bạc.", Nam nhân Sửu gọi.

"Ta ra mười lượng bạc.", Nam nhân Dần kêu,

Rất nhanh số tiền đấu giá đã đẩy lên tới số trăm, nghìn lượng bạc, sau đó là vàng, vì mĩ nhân đám đàn ông kia có tiếc chút tiền này?

"Ta trả năm trăm lượng vàng.", Một nam nhân phong nhã cất giọng, y ngồi trên lầu cao, người xoay vào trong, không ai thấy được mặt y, chỉ thấy bóng dáng của cái lưng thẳng, y phục màu lam phiêu diêu, tóc buột cao lộ dáng hào hoa phong nhã.

Không ít người mạnh miệng trả giá cao hơn, nhưng nam nhân lam y một lần ra giá thì lại tăng lên một trăm lượng vàng, rất nhanh, số tiền mua đêm nay của Tố Khuynh Tuyết đã tới con số vạn lượng vàng. Cổ Mộ Thi Hài chóng mặt hoa mắt tính toán từng chút, sống ở hiện đại mấy mươi năm cũng chưa từng nhìn thấy qua nhiều vàng như vậy, giờ thì cứ mỗi lần ra giá thì con số cứ tăng mãi không ngưng, nếu như có số tiền đó thì ở hiện đại nàng nhất định sẽ không cần phải bôn ba nguy hiểm như vậy. Bọn người cổ đại này không chỉ giàu mà con phung phí vì loại kĩ nữ này, thật khiến cho mình ghen tỵ phát điên, suy cho cùng nhan sắc của nữ nhân kia không chắc là Tây Thi mà, cần gì phát rồ như vậy chứ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.