Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du

Chương 5: Chương 5: Thu nhận dissolute




Cũng không tệ lắm, hiện tại đã muốn có 2 nghề nghiệp sống rồi, hắc hắc, ta làm thêm nhiều nhiệm vụ một chút, kiếm thêm vài nghề chơi một chút.

“Chị may vá, chào chị a!”

“A, Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt a! Cậu tới vừa lúc a! Chị có một số việc nhờ cậu hỗ trợ, cần 10 tấm da hổ con, hổ có cấp 9 a, không biết có thể giúp chị lấy xuống được không?”

Đinh, có nhận ủy thác của chị may hay không.

“Nhận.” Ta không chút do dự đáp ứng tiếp.

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi a! Cậu nhất định phải đánh hổ cẩn thận a. Đúng rồi, chị nghe nói trưởng thôn có một số việc cần hỗ trợ, không bằng cậu đi xem một chút đi!” Chị may thân thiết nói.

“Nhiệm vụ kia của chị không vội sao?” Ta nghi hoặc hỏi, khả ngàn vạn lần đừng nói cho ta biết lập tức cần a! Tưởng tượng đến biển người kia, liền cả người sợ hãi.

“Ha hả a, không nên gấp, chị cũng biết hiện tại nhiều người, quái không đánh được, từ từ thôi! Có lẽ chờ cậu hoàn thành ủy thác của trưởng thôn, vừa vặn có thể giúp chị đi!” Chị may vá nháy mắt mấy cái, cười nhìn ta.

“Ừm, cám ơn chị, chị may vá, em liền đi tìm thôn trưởng đây. Chị may vá hẹn gặp lại.”

“Được, được, đi đi, tuổi trẻ thật là tốt a! Tràn ngập sức sống.” May đại tẩu nhìn ta chạy xa rồi, đứng ở đó nhìn bóng dáng của ta mỉm cười.

“Trưởng thôn, chào ông a!” Ta đi qua nhiều chỗ hỏi, cuối cùng tìm tới nhà trưởng thôn.

“Hoan nghênh tới nhà của ta a! Ta gần đây có chuyện phiền lòng, vợ ta sinh bệnh nặng, việc này như thế nào mới tốt a!”

“Vậy trưởng thôn sao không tìm dược sư xem chứ?” Ta nghi hoặc, sinh bệnh không phải đều là tìm thầy thuốc sao? Ông ấy như thế nào ở đây buồn rầu?

“Đi rồi, chính là dược sư nói thiếu vị thuốc a! Cậu có thể giúp ta đi tìm dược tề sư kê đơn chứ?”

Đinh, nhận thỉnh cầu của trưởng thôn hay không?

“Nhận,” đây đều là danh dự, kinh nghiệm, cùng với tiền tài ta yêu nhất a!^_^(thần : tham tiền)

“Vậy hết thảy kính nhờ cậu a! Dược sư ở ngay phía nam của thôn, dễ tìm lắm.”

Cáo biệt thôn trưởng, sau khi hỏi vài npc, đi tới trước một nhà đầy thuốc mùi thuốc, vĩnh sinh hư cấu này cũng thật là chân thực a!

“Dược sư chào ông, cháu nhận thỉnh cầu của trưởng thôn, tìm tới ngài.” Nói chuyện nhất định phải khách khí, bằng không lúc tới làm nhiệm vụ liền phiền toái. Đương nhiên đây là trí nhớ vốn có của Nghiệp Thiên Huy nói cho ta biết.

“A, là vì vợ ông ấy bệnh sao! Đáng tiếc ta thiếu một vị thuốc, bằng không liền có thể giúp ông ấy rồi.” Dược sư tiếc nuối lắc đầu.

“Là vị thuốc gì? Hiếm lắm sao?”

“Không, nó rất bình thường, nhưng nhất thiết phải ở trong núi mới có, cho nên ta không thể gieo trồng a! Hơn nữa quái trong núi nhiều, không phải nơi ta một dược sư có thể tới. Cậu nguyện ý giúp ta đi đem vị thuốc kia hái về không?”

Đinh, cậu có đồng ý đi hái thảo dược Phượng Tiên không.

“Nguyện ý.” Phượng Tiên**? Bộ dáng gì vậy? (thần : ta không phải người học y, cho nên chỗ không đúng thứ lỗi. Chợt khóc, trên mạng rõ ràng có hình ảnh, thậm chí có bộ dáng 8 con tôm dài oh)

“Thật tốt quá, nó chính là dược thảo có hình dạng giống một cây hoa.”

Ta trong đầu nhất thời xuất hiện bộ dáng của Phượng Tiên. “Ừm, cháu biết rồi.”

“Ta trước dạy cậu cách gom góp, kỹ năng này chẳng những có thể giúp cậu thu thập dược thảo, cũng có thể thu thập quái bị giết còn chưa kịp đổi thành quái mới, về phần thu thập thế nào, liền phải xem bản thân cậu rồi.” Nói xong dược sư lại dạy ta kỹ thuật thu thập. “Còn có a! Cậu tốt nhất nên lập nhóm trước a! Dù sao nơi đó quái rất nhiều, cậu một người rất khó hoàn thành nhiệm vụ. Đúng rồi, ta này có chút đan dược, cậu mang theo, ta nghĩ ngươi khẳng định cần chúng nó.”

Ta tiếp vào tay nhìn xem chút, 10 viên hồi huyết đan, hồi huyết 50, liên tục 5 giây. 15 viên thuấn đan, trong nháy mắt bổ huyết 100. 6 viên cường hóa đan , 1 giờ nội lực lượng thuộc tính gia tăng 10 điểm. 6 viên gia tốc đan, trong 1 giờ thuộc tính nhanh chóng tăng 10 điểm. 6 viên ẩn thân đan, trong 15 phút có hiệu quả ẩn thân. 10 viên giải độc đan, giải trừ hết quái đẳng cấp thấp phóng ra.

(thần : về sau lại trong trò chơi thời gian nói chính là thời gian trò chơi, thời gian của thế giới thực chính là thời gian thế giới thật, nếu như có tình huống đặc biệt sẽ lại nói rõ, chưa nói rõ liền cứ theo đây mà tới a. )

“Ừm, cháu đã biết, cám ơn ông, đan dược sư.”

“Không cần, cậu mọi sự cẩn thận đi!”

Nhóm? Nhóm nào chứ? Đương ở ngoài tân thủ thôn ta buồn rầu không thôi.

“Cậu muốn lập nhóm đánh quái sao?” Một nam tử cười rộ lên tràn ngập ánh dương cắt ngang khổ não của ta.

“Đúng vậy! Ta đang phiền vì cái này đây! Ta phải làm nhiệm vụ trong núi. Chính là quái chỗ nào nhiều, ta nghĩ mọi cấp bậc đều thấp, cũng sẽ không tấn công ngay, sẽ không có ai đi chỗ đó đánh quái. Ai.” Ta càng nghĩ càng cảm thấy được tính khó khăn của nhiệm vụ này a!

“Phải không? Vậy thực có tính khiêu chiến, dù sao hiện tại nơi này quái ít người nhiều. Không biết, ta có thể có cơ hội cùng người cùng nhóm đi vào trong núi làm nhiệm vụ kia không?” Nam tử kia vỗ nhẹ bờ vai ta, vẻ mặt sáng lạn tươi cười nhìn ta.

“Vậy được không? Ta nghe nói núi kia quái rất nhiều.” Ta tuy rằng hy vọng hắn có thể giúp ta, nhưng là không nghĩ liền như vậy hại hắn a!

“Không có gì a! Không cần lo lắng, ta chính là chuẩn bị làm chiến sĩ, huyết ngưu a! Cùng ta chắn quái tốt nhất đó.” Còn có kế hoạch tiến hành dụ dỗ, như vậy mĩ nam tử hắn như thế nào có thể buông tha chứ?

Nam tử trẻ tuổi ấy liền như vậy lẳng lặng nhìn ta, chung quanh ồn ào lập tức liền tiêu thất. Hắn trong mắt có ta, ta trong mắt có hắn. Giống như đã từng quen biết, cái loại đau đớn mang theo chua xót này, làm cho trong lòng cảm giác là lạ, tựa như cái loại cảm giác trước kia khi bệnh tim phát tác. (thần : nghi ngờ sao? từ từ xem liền hiểu rồi! ^_^)

“Phải không? Ta chuẩn bị làm pháp sư, ngươi có thể đến giúp ta thật sự là quá tốt, chúng ta lập nhóm đi!” Ta không chút nghĩ ngợi liền phát ra lời mời vào nhóm, cho tới bây giờ chưa từng phát hiện trên mặt nam tử kia tươi cười âm mưu đạt thành chợt lóe rồi biến mất.

Khi nam tử nhận lời mời của ta thì, ta rốt cục biết tên hắn, dissolute, phong lưu??? Cư nhiên có người lấy tên này!!! ─@─!!!

“Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt? Tên này không tồi, ta về sau liền kêu ngươi Ánh Nguyệt đi!” Dissolute như trước cười đến sáng lạn nhìn ta.

“Được! Dissolute, không bằng ta gọi ngươi tiểu d đi.” Tiểu D = tiểu đệ, ha ha. Ta không khỏi trộm cười lên.

Nguyên bản tiểu d còn nghĩ muốn phản bác lời ta, thấy nụ cười của ta, không đành lòng làm cho ta thất vọng, “Tiểu D? Ta càng hy vọng ngươi kêu ta đại ca. Ha ha, quên đi, tiểu D thì tiểu D đi!” Tiểu D cười khổ, không biết vì cái gì, chính là không muốn lại nhìn đến bộ dáng thất vọng của hắn? Lại? Vì cái gì lại là lại? Theo lý thuyết bọn họ hôm nay mới lần đầu tiên gặp mặt a! Cái loại cảm giác quen thuộc này lại là chuyện gì xảy ra? Lập tức lắc lắc đầu, vứt đi cái loại ý tưởng quái dị này, kiếp trước? Ha hả, thật sự là hồ đồ rồi.

Ta lại nghi hoặc nhìn hắn, làm sao thế? Sao lại một hồi cười khổ, một hồi nghi hoặc, lại một hồi lắc đầu, không có việc gì chứ? “Ngươi có khỏe không!” Ta không khỏi lo lắng lên, dù sao đây chính là người đầu tiên ta nhận thức trong trò chơi a! Cũng là người bạn đầu tiên sau khi sống lại ta nhận thức. Ha hả, chính mình cư nhiên cũng trở thành bạn rồi, ai, nhất định là trong lòng đối hắn cái loại cảm giác quen thuộc này đi!

~oOo

~*NPC là nhữg nhân vật được thiết kế sẵn trong game để hỗ trợ người chơi. Viết tắt của từ NON-PLAYER CHARACTER

**Phượng Tiên :

Xem nhiều hơn ở đây

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.