Xuyên Qua Tôi Là Sách Ma Pháp

Chương 22: Chương 22: Lựa chọn không phải càng ngày càng nhiều




Edit: Lã Thiên Di

“Mặc dù đã đem người ta về đến đây, nhưng hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ……”

“Vẫn còn luôn mê man đâu.”

“Có phải nguyên nhân có liên quan đến ‘Lullaby’ không? Nhưng vì sao cô ấy muốn đi chạm vào cây sáo kia đâu……”

“Không phải chuyện xảy ra sau đó hội trưởng đã giải thích rõ rồi sao! Bởi vì ác ma đối với con người vô cùng mê hoặc, mê hoặc a! Natsu à, thái độ (cái nhìn với sự vật hoặc hành động) của cậu rất lơi lỏng đấy!”

“Tinh thần và nghị lực của tớ lúc nào cũng tràn đầy ý chí gấp trăm gấp ngàn lần! Erza, cậu không thể oan uổng tớ như vậy, đúng không Happy!?”

“Aizzz!”

Thật ồn ào…… Ầm ỹ chết đi được……

Lạc Lan giật giật thân thể, cảm giác đầu óc căng đau một cách lợi hại, cùng với cảm giác đụng vào đầu khi còn ở bến cảng thị trấn Hargeon cũng không sai biệt lắm. Ngoại trừ đầu óc căng đau khó chịu ở bên ngoài ra, thân thể cô hoàn toàn không cử động được, khắp tứ chi, một chút sức lực cũng đều không sử dụng được, yếu đến mức thấy thương luôn đấy.

“… Ưm……” Cô khó chịu thân ngâm ra một tiếng.

Cuộc đối thoại chói tai ồn ào ở bên kia lập tức bị gián đoạn sau khi Lạc Lan phát ra âm thanh.

“… Lạc Lan-chan?” Âm thanh trong trẻo của người thiếu nữ từ xa xa đến gần lại đây, Lạc Lan cảm giác được tay của mình bị kéo lên, rồi bị cầm lấy — Lòng bàn tay ấm áp của đối phương hòa quyện cùng với lòng bàn tay lạnh lẽo của cô tạo thành sự đối lập rõ ràng — Tay cô bị lắc qua lắc lại một cách nhẹ nhàng: “Lạc Lan-chan? Có phải chị đã tỉnh rồi không?”

Lạc Lan nhíu mày — đầu thật khó chịu, vô cùng căng đau! Âm thanh trong trẻo gì đó thật ồn ào!

Nhưng mà ánh mắt…… Không mở ra được! Toàn thân đều vô lực hết rồi!

“A! Giống như đã thật sự muốn tỉnh — Erza! Natsu, Gray!” Âm thanh của người thiếu nữ hân hoan nhảy nhót lên: “Mau tới mau tới đây đi!”

Không được! Ầm ỹ chết mất!

Lạc Lan bị ép buộc, không còn biện pháp hết hết, cố hết sức mở mắt ra, trợn tròn lên nhìn: “!!!”

Lucy đang nắm tay cô lại vô cùng không khéo, quay đầu hướng về phía ba người kia kêu bọn họ mau lại đây, hoàn toàn bỏ qua cái nhìn chằm chằm của Lạc Lan.

“A! Thật sự tỉnh!” Theo phía trên đầu Lucy đang ngồi bên cạnh giường là Gray lộ ra nửa đầu, anh hơi nhếch mi lên: “Cảm thấy như thế nào?”

Tại lúc Lạc Lan dùng lực, cố sức trừng mắt xong mới ý thức được có cái gì đó không đúng — Không phải chỉ cần cô mất đi ý thức thì sẽ tự động trở lại bên người của Zeref sao!? Sao lại thành ra như thế này!? Lần này đã mất đi linh nghiệm sao!!!

Ánh mắt cô nửa nghi ngờ, nửa mờ mịt quét từ trên xuống dưới bốn người, bắt đầu từ đầu đỏ nhạt đến đỏ rực đến xanh dương cùng với vàng chói lóa một vòng trái đất. Lúc này mới sừng sỡ mở miệng ra: “…… Ôi chao?”

Phản xạ hình cung đã muốn đi dạo vòng quanh đến tận Thái Bình Dương đi, không đành lòng nhìn thẳng.

“Chị không nhớ rõ sao?” Lucy thân thiết hỏi: “Ở thị trấn Clover đã xảy ra những chuyện gì.”

Nghe vậy, Lạc Lan nheo mắt lại.

Cô nhớ rõ.

Tại lúc nhóm pháp sư chính thống xử lý xong bản thể của ‘Lullaby’. Cô đã đi đến sờ soạng vào phần đầu của cây sáo ‘Lullaby’.

Cô còn nhớ rõ lúc va chạm trong nháy mắt kia, sự khoái cảm từ đầu ngón tay nhanh chóng lan tràn đến khắp toàn thân, cái loại cảm giác khoan khoái dễ chịu này giống như đã được ăn no rồi được ngủ một giấc thật dài, cả người đều tràn đầy tinh lực. Nhất định phải tìm ra được từ nào đó để miêu tả mới được. Đại khái giống như, chỉ trong chớp mắt thì đã thanh minh, dường như có cảm giác lực lượng vô cùng mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể.

Cảm giác này tương tự như với lần trước, cái lần mà cô được học cách sử dụng ma pháp như thế nào – – Cả người đều tràn ngập cảm giác tự tin cùng với năng lực mạnh mẽ, giống như cái gì cô cũng đều có thể làm được.

Nhưng tất cả mọi chuyện cô không thể nói ra khỏi miệng.

Tuyệt đối không thể — Cô tuyệt đối không thể dễ dàng nói ra mình là sách ma pháp của Zeref, chuyện này tuyệt đối không thể bị bại lộ.

Lạc Lan chớp mắt: “Tôi đây là ở……?”

“A, nơi này là Magnolia! Trong ký túc xá nữ của thành viên hội pháp sư Fairy Tail!”

“… Hả?”

Bất quá cô chỉ mới có hôn mê một đoạn thời gian thôi mà, làm sao mà đã bị chuyển vị trí thế này — Đã vậy còn rất xa nữa chứ!

Cô cũng không để lại lời nhắn nào, Zeref cũng không biết ra sao, có phải đang rất lo lắng cho cô không —

“Rột rột rôt rột rột –”

Âm thanh làm cho người ta phải xấu hổ từ trong bụng Lạc Lan truyền đến, bốn người vây quanh ở bên giường đồng thời sửng sốt – Ngược lại, Lạc Lan ngoại trừ bản thân ngoài ý muốn xê dịch người thì còn lại, không có gì không được tự nhiên cả. Cô chống đỡ thân thể mềm nhũn, muốn đứng lên: “Tôi…… Đây là làm sao vậy?”

Cô gái tóc đỏ mặt không chút thay đối, âm thanh bình tĩnh nói: “Chính là vì cậu đã chạm vào ‘Lullaby’, sau khi chạm vào cây sáo đó thì đã bị rơi vào hôn mê.”

Gray thay đổi sắc mặt nói: “Thật là, rõ ràng tôi đã kêu cô đừng có chạm vào mà!”

Lucy vươn tay hỗ trợ, giúp đỡ cô ngồi lên, để cô dựa vào đầu giường, còn vô cùng thân thiết ở sau lưng cô lót một cái gối, cô ấy một bên vừa làm việc này, một bên vừa nói: “Gray! Cậu sẽ không phải là muốn ‘bỏ đá xuống giếng’ à, Lạc Lan-chan vừa mới tỉnh lại mà!”

Lạc Lan cứ như thế bắt đầu giả ngu: “Hôn mê!? Tôi sao?…… Tôi đã hôn mê trong bao lâu r………”

“Được ba, bốn ngày rồi.” Natsu xen mồm vô nói: “Lúc đầu ngay cả hô hấp cũng đầu rất mỏng manh, bọn này đều nghĩ cậu đã mất mạng rồi. Nhưng vì sao lại như thế được ? Rõ ràng bọn này đã tiêu diệt được ‘Lullaby’, khi cậu đụng vào nó, nó lại còn có thể phản ứng ra được ma lực lớn như vậy.”

Nghe vậy, Lucy lập tức hỏi: “Lạc Lan-chan chẳng lẽ cũng là pháp sư sao?”

Lạc Lan lắc đầu: “Tôi không biết…… Chuyện mà mọi người nói tôi đụng vào ‘Lullaby’ thì tôi hoàn toàn không có ấn tượng gì hết……” Cô tiếp tục mặt không đổi sắc nói dối: “Cái gì mà là pháp sư…… Tôi sao? Một người thường như tôi sao?”

Người con gái tóc đỏ tiếp tục lên tiếng nói chuyện: “Xem ra đúng như lời của hội trưởng. Cô ấy chính là do bị ác ma mê hoặc, cho nên mới hoàn toàn không có chút ấn tượng nào.”

Lạc Lan nghiêng đầu nhìn về phía cô: “Cậu là?”

Lucy lập tức nhảy ra giải đáp: “Người này chính là pháp sư cấp S của hội chúng tớ, cũng chính là nữ pháp sư mạnh nhất hội, được mọi người biết đến với tên gọi ‘Titania Erza’!”

Lạc Lan theo tính chất phản xạ lại: “Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu… Không đúng, cho nên rốt cuộc cô ấy gọi là gì ?”

Giới thiệu vô cùng suôn sẻ nhưng duy nhất lại chỉ quên giới thiệu tên, Lucy đỏ mặt lên: “Erza Scarlet……”

Lạc Lan gật đầu — dựa theo kinh nghiệm nhiều năm, dưới ngòi bút sâu sắc, cùng với sự quan sát phán đoán vô cùng tinh tế của cô. Erza hẳn chính là người đứng đầu, là nhân vật trung tâm trong một tổ. Mọi thứ căn bản đều chính là thuộc về hình thức phán đoán, xem ra nếu như có vấn đề gì phải trực tiếp tìm cô xử lý.

“Tôi đây hiện tại……” Lạc Lan thật cẩn thận đem vấn đề này nói ra ngoài: “Mọi người tính đem tôi…… dự định làm như thế nào?”

Erza ngược lại là rất trực tiếp liền tiếp nhận nói: “Thân thể của cậu đã khỏe lên được chút nào chưa?”

Lạc Lan mình cảm thụ một chút, thực không cam lòng lắc lắc đầu: “Vẫn có chỗ không được thoải mái.”

“Cậu cần một thời gian dài để khôi phục.” Erza nói: “Là vì chúng tớ đã xử lý mọi chuyện không được ổn thỏa nên đã tạo hành kết quả như vậy, tại lúc ấy, khi cậu chạm vào ‘Lullaby’ lập tức liền mất đi ý thức, tại tình huống kia, chúng tớ không có khả năng bỏ mặc cậu được, bởi vì vậy nên mới đem cậu về hội. Hiện tại dựa theo những lời nói trên, chúng tớ còn không có biện pháp nào để xác định được ‘Lullaby’ có ảnh hưởng gì tới cơ thể cậu hay không. Hơn nữa, cậu còn chưa khôi phục hoàn toàn, tớ đề nghị trước khi cậu hoàn toàn khỏe mạnh thì trước tiên, tạm thời ở lại hội của chúng tớ. Lỡ như thân thể cậu có xảy ra vấn đề gì, thì bất cứ lúc nào cũng bọn tớ có thể thuận tiện xử lý được.”

Vô cùng hợp lý.

Nhưng mà Lạc Lan cũng rất do dự — Đầu tiên, cô còn đang rất lo lắng cho Zeref đi không nói lời từ biệt. Thứ hai, một khi thân thể của cô bị kiểm tra có liên quan đến ‘Lullaby’, cô thân là sách ma pháp của Zeref có phải cứ như vậy mà bị vạch trần? Lỡ như bí mật bị phát hiện ra như lời nói, hậu quả dành cho cô chỉ sợ vô cùng thê thảm, nhỉ?

Nhưng về phương diện khác cô cũng rất ngạc nhiên – chính bản thân sau khi hấp thu ‘Lullaby’ sẽ biến thành dạng gì nhỉ? Sẽ vô cùng mạnh mẽ sao? Cái kia, nếu phương tiện đột nhiên mất tác dụng, thì tùy theo thời gian sẽ trở lại bên người Zeref. Ma pháp “Vật phẩm của người sở hữu tự động quay trở về” này theo đạo lý nào kia chứ?

Nếu như nán lại ở hội Fairy Tail này, thì cô không thể từ Zeref nhận được đáp án mà cô đang thắc mắc?

Nếu như nhận lời với Erza mà ở lại chỗ này, thì cô có thể không nắm chắc được bao nhiêu phần trăm bảo vệ sự thật mình chính là một quyển sách ma thuật?

Tìm kiếm chân tướng hay vẫn nên bảo vệ bí mật?

Không có thời gian tự hỏi.

Tại kia, trong nháy mắt, trong đầu Lạc Lan mạnh mẽ xuất hiện vô số ý tưởng, cuối cùng hội tụ thành một chữ —

“Được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.