Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Nam Chính Cặn Bã

Chương 23: Chương 23




Edit: Vân Anh

Beta: An

“Tống Nhiên”

Một giọng nữ trong trẻo, êm tai đã kéo suy nghĩ của Tống Nhiên trở về thực tại. Anh ta vừa quay người lại liền nhìn thấy Trình Lại Ngọc mặc một bộ lễ phục trắng như tuyết, phần đuôi váy buông thõng, những sợi tơ màu bạc dưới ánh đèn vàng tỏa ra ánh sáng hết sức dịu dàng.

“Chờ lâu rồi phải không?”

“Không có, tôi cũng vừa mới tới thôi.” Tống Nhiên cười một tiếng, “Phải đặc biệt xin nghỉ ở đoàn làm phim, vất vả cho cô rồi.”

“Chỉ cần điều chỉnh tiến độ quay chút là được, không phiền phức đâu.”

Trình Lại Ngọc vừa nói vừa khoác lấy cánh tay hơi cong lên của Tống Nhiên, rồi hai người cùng nhau đi vào đại sảnh yến hội.

Bởi vì Trình Lại Ngọc là nữ minh tinh nổi tiếng nhất nhì hiện nay, lại thêm mối quan hệ của ba Trình nên cũng nhận được thư mời của chủ nhân bữa tiệc. Nhưng mà cô đã vào đoàn làm phim, lại muốn tăng nhanh tiến độ quay hình, giảm thiểu thiệt hại do scandal gây ra nên đã để người đại diện từ chối lời mời lần này.

Kết quả, người đại diện còn chưa kịp bước chân ra cửa, cô đã nhận được lời mời của Tống Nhiên qua điện thoại, nói rõ mục đích một cách đơn giản. Mặc dù, giọng của Tống Nhiên vừa thư thái, vừa dịu dàng nhưng cô nhạy bén cảm nhận được một chút bực bội và không vui, không nói hai câu liền điềm đạm đồng ý.

Chỉ có thể để cho thế thân quay thêm một vài cảnh nữa vậy.

Buổi lễ kỷ niệm một năm thành lập hôm nay thật sự rất long trọng. Hai giới chính trị và thương nghiệp đều là những vị khách không phú cũng quý. Lục Chi Hằng đến sớm mấy phút liền bị nhấn chìm trong nhiều vòng xã giao nhỏ, Bạch Tiêu nhìn xung quanh mấy giây cũng không thấy người đâu nên chỉ đành đi loanh quanh trong đại sảnh giao tiếp với người quen.

Nguyên chủ là kiểu người ít xã giao, tối nay lại đặc biệt tao nhã thoát tục nên gần như người quen nào gặp cô cũng đều khen một, hai câu.

“Tối nay Bạch tổng thực sự rất tỏa sáng.” Lúc trước gặp trong buổi tiệc, Lý tổng đã khen ngợi từ tận đáy lòng, “Nghe nói chỗ làm việc các cô lại đoạt được mấy vụ kiện, cứ như vậy thì có lẽ năm sau Tín Nhân sẽ đứng đầu một phương đấy.”

Bạch Tiêu cụng ly, “Hữu Tư cũng rất lợi hại, đoạt được nghiệp vụ IPO của không ít công ty còn gì.”

“Mấy người thật là, lâu lắm mới có buổi gặp gỡ, không thể không bàn chuyện công việc được à?”

“Ha ha, thói quen nghề nghiệp ấy mà, để mọi người chê cười rồi.”

“Bạch tổng đi một mình à?”

“Không, tôi đi cùng Lục tổng trong công ty đến đây.”

Ấn tượng trong buổi tiệc không lâu trước đó còn rất rõ ràng, Lý tổng nghi ngờ nhìn Bạch Tiêu, “Sao Bạch tổng không cùng Tống tổng tới đây thế?”

“Ơ? Tống... Ôi Tống tổng đến kìa!”

Nhóm người nhìn theo ánh mắt anh ta, liếc mắt liền thấy Tống Nhiên mặc âu phục màu đen cùng với Trình Lại Ngọc mặc lễ phục màu trắng.

Trong cuộc gặp mặt bất ngờ lần trước, Trình Lại Ngọc cũng mặc chiếc váy dài trắng toàn thân, đúng là một đóa Bạch Liên Hoa biết đi mà. Bạch Tiêu nhướng mày, cố nén cười. Hình ảnh Trình Lại Ngọc kéo Tống Nhiên vào sảnh, một đen một trắng, nói đây là hiện trường hôn lễ cô cũng tin.

Bạch Tiêu nhấp một ngụm nước trái cây, vừa xoay người liền phát hiện những người quen vừa nói chuyện rất ăn ý với cô đột nhiên bị câm tập thể, âm thầm nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp.

“.....”

Suýt nữa thì quên, hơn nữa mấy người ở đây, ở buổi tiệc lần trước đều đã gặp mặt qua. Tr

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.