Weibo của Tư Vũ đều do Thẩm Duyệt quản lý, thế nên mọi bình luận của fan cô đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Thẩm Duyệt nghĩ thầm, nghệ sĩ nhà mình đúng là đặc biệt, quay 《 Khuynh quốc 》xong lập tức đi nghỉ dưỡng, quảng cáo cũng chỉ nhận một cái, không hề tính toán sẽ rèn sắt khi còn nóng đánh bóng tên tuổi bản thân. Lúc nhìn thấy lời kêu gọi thảm thiết của fans, trợ lý cầu tiến lập tức cảm thấy đây đúng là một cơ hội tốt. Trùng hơp đoàn phim của 《 Công lược thời thượng 》lại gọi điện tới, hai bên ăn nhịp với nhau, Thẩm Duyệt không chút chần chừ mang theo kịch bản tìm tới cửa.
Tư Vũ nhìn chằm chằm xấp giấy trước mặt, bất đắc dĩ đỡ trán. Lúc trước biên tập Mộc Yên hỏi cô có muốn làm biên kịch hay không, Tư Vũ không dám công khai bí mật động trời này nên tìm đủ mọi lí do để từ chối. Vốn cho rằng đã thoát ly khổ ải, ai ngờ Thẩm Duyệt nhân lúc cô không đề phòng lại ra một đòn chí mạng.
“Để chị suy nghĩ một lát...” Trong đầu Tư Vũ đang không ngừng tìm cách để đẩy củ khoai nóng này đi. Cô biết bản thân thật sự quá lười so với các minh tinh khác, ví dụ như Kỷ Lâm nè, người ta hết một bộ lại đóng một bộ, chăm chỉ cần cù xứng đáng được nhận phiếu bé ngoan. Còn cô ấy hả, quay xong lập tức đóng cửa không chịu ra, hợp đồng quảng cáo cũng từ chối sạch, khó trách Thẩm Duyệt sẽ sốt ruột như thế.
“Chị Tư Vũ, chuyện này còn cần suy nghĩ nữa sao? Biết bao nhiêu người ủng hộ chị. Tin em đi, chắc chắn sẽ hợp!” Trợ lý cho rằng cô đang lo lắng về vai diễn. Dù gì cũng là phim cải biên, chẳng may thể hiện không tốt sẽ khiến độc giả nguyên tác bùng nổ.
“Chị đi thử một lần cũng được mà.”
Thẩm Duyệt ngồi xuống bên cạnh Tư Vũ, kéo tay cô làm nũng.
Tư Vũ hết cách, bộ phim này có lẽ không chỉ đề cử mỗi mình cô, đến tham dự một chút chắc cũng không sao nên gật đầu.
Thẩm Duyệt sớm đã đoán được Tư Vũ sẽ đồng ý, lập tức lôi cô đến đoàn phim, không cho cô có cơ hội thay đổi quyết định. Bấy giờ Tư Vũ mới bừng tỉnh đại ngộ, cô gái nhỏ này rõ ràng đã bầy mưu từ trước, đào hố sẵn chỉ chờ cô nhảy xuống thôi. T^T
Đã lên thuyền giặc làm gì có chuyện đi xuống dễ dàng, cô đành phải thở dài, ngoan ngoãn để Thẩm Duyệt kéo đi.
Lúc hai người đến trường quay chung quanh đã có không ít diễn viên đứng chờ. Đại sảnh vô cùng náo nhiệt, nhưng lúc Tư Vũ bước vào, nhóm người nãy còn đang nói chuyện rôm rả lập tức dừng lại, tất cả đều nhìn cô chăm chú, ánh mắt tò mò lại có chút cảnh giác. Tư Vũ thậm chí có thể nghe thấy vài người đang thì thầm “nói xấu” cô.
“Kia có phải là người được fans nhiệt liệt đề cử - Chu Tư Vũ không? Cái cô đi cửa sau ấy?”
“Không phải đâu. Tôi nghe nói đoàn phim sợ phá hỏng nguyên tác nên có hỏi qua ý kiến của độc giả, thế nên mới mời cô ấy tới. Tôi nghĩ vai nữ chính đã được quyết định rồi, chúng ta tới đây chỉ để làm màu thôi.”
“Nghe đồn chính tác giả nguyên tác đề cử Chu Tư Vũ với đạo diễn đấy! Trước khi truyện được cải biên, cô ta từng thổ lộ với tác giả, bài đó giờ vẫn còn ở trên Weibo luôn. Các cô có thấy Chu Tư Vũ rất tâm cơ không? Thừa dịp người ta chưa nổi tiếng đi lân la làm quen, bây giờ thì gần quan được ban lộc rồi!”
Tư Vũ: “......” Không phải, tôi không hề, đừng nói bậy.
Mấy nữ diễn viên bà tám cực kì, tin đồn gì cũng có. Đến cả người trong cuộc như Tư Vũ cũng không biết thông tin này bới ở đâu ra.
Thẩm Duyệt vào giới đã lâu, không còn lỗ mãng hấp tấp như hồi đầu, nghe bọn họ bàn tán tuy rằng cô có chút tức giận nhưng vẫn ra vẻ bình tĩnh, nói nhỏ với Tư Vũ: “Chị đừng để ý, đám người đó chỉ biết ghen ăn tức ở thôi. Muốn tác giả đồng ý cũng phải dựa vào thực lực của bản thân, đi cửa sau gì chứ, nói hươu nói vượn!”
Tư Vũ hỏi: “...... Ai nói cho em thế?”
Thẩm Duyệt nhìn một vòng, ánh mắt dừng lại ở một chỗ. Nơi đó có một người phụ nữ đang đứng, cô chỉ vào người nọ, nói: “Là chị ấy ạ, hình như là biên tập truyện tranh của Cẩm Lí, được mời tới đây để làm giám khảo. Chính chị ấy nói với đoàn phim Cẩm Lí muốn chị vào vai nữ chính đó.”
Hình như nhận thấy được ánh mắt của Tư Vũ, Mộc Yên quay đầu, nhìn cô vài giây, lập tức vui sướng nở nụ cười.
“Chu Tư Vũ?” Mộc Yên chạy tới chỗ cô, nhanh đến nỗi không để Tư Vũ có cơ hội chạy trốn. Trong hiện thực, Mộc Yên là một người phụ nữ giàu có lại xinh đẹp sắc sảo. Thái độ của cô với Tư Vũ vô cùng nhiệt tình: “Cuối cùng em cũng đến!”
Tư Vũ và Mộc Yên hợp tác đã lâu nhưng chỉ giới hạn qua màn hình vi tính mà thôi, đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt nhau ngoài đời. Tư Vũ ngẩn người, trong phút chốc không biết nói gì, Mộc Yên bây giờ chỉ coi cô là “Chu Tư Vũ” mà không phải “Cẩm Lí”, thật sự thì không biết nên đối diện với biên tập của mình như thế nào.
Thẩm Duyệt ở đằng sau không ngừng ra ám hiệu, nhỏ giọng nhắc nhở: “Chị Tư Vũ, chào hỏi một tiếng đi ạ.”
Mộc Yên cũng không ngại, cười tủm tỉm quan sát Tư Vũ, trong lòng vừa ý cực kì. Không tồi, khuôn mặt 10 điểm, khí chất 10 điểm, độc giả còn ra sức ủng hộ, nếu em ấy vào vai nữ chính thì cô không còn gì để tiếc nuối nữa.
Mộc Yên từ trong túi xách lấy ra một quyển truyện tranh đưa cho Tư Vũ, cười nói: “Chị nghe nói em là fans của Cẩm Lí, cũng may chị còn thừa một quyển có chữ kí của cô ấy, tặng cho em làm quà gặp mặt nè. Hy vọng về sau chúng ta có thể hợp tác lâu dài.”
Lời này ám chỉ vô cùng rõ ràng. Trong lòng Thẩm Duyệt lập tức an tâm, Mộc Yên nói vậy chứng tỏ cơ hội Tư Vũ được chọn là rất cao, xem ra đoàn phim cũng coi trọng chị Tư Vũ đó chứ.
Nhưng nhân vật chính lại có chút dở khóc dở cười, cô lấy chữ kí của mình để làm gì?
Mộc Yên liên tục khích lệ, trong tối ngoài sáng mong lúc thử vai Tư Vũ sẽ giữ được phong độ tốt nhất. Cô lại không thể nói mình chỉ đến đây chơi, đành phải đồng ý trong đau khổ.
Cũng may Mộc Yên rất bận, chưa nói được vài câu đã bị người gọi đi làm việc. Bấy giờ Tư Vũ mới chính thức được giải thoát.
Tại sao hồi trước cô lại công khai thổ lộ với Cẩm Lí làm gì không biết? Đúng là tự tạo nghiệp không thể sống mà.
Suy nghĩ miên man một lúc cuối cùng cũng đến lượt Tư Vũ. Những minh tinh ở đây chắc chắn không ai hiểu rõ được nhân vật trong truyện hơn chính người tác giả này. Vậy nên thử vai đối với cô cũng không có gì là khó khăn cả.
Tư Vũ vốn định qua loa cho xong chuyện. Nhưng Mộc Yên ngồi trên ghế giám khảo lại nhìn cô chằm chằm, ngọn lửa trong mắt cháy hừng hực. Tư Vũ sợ hãi, thậm chí còn nghĩ đến cảnh mình không được chọn, Mộc Yên sẽ gào thét rên rỉ oán trách không ngừng... Dù gì chị ấy đã đề cử mình như thế...
Aizz, diễn thì diễn, xong bộ phim này cô nhất định sẽ tìm cách ra khỏi giới giải trí!
Tư Vũ cố gắng bình tĩnh, nghiêm túc hòa mình vào kịch bản.
Khuôn mặt của cô xinh đẹp lại mềm mại, vô hại giống một con thỏ trắng ấy, cực kì phù hợp với vai nữ chính trong 《 Công lược thời thượng 》 - thế nên Tư Vũ cũng không cần cố sức quá nhiều. Sau khi diễn xong, cô nhìn biểu cảm của ban giám khảo, có lẽ vai nữ chính đã được quyết định rồi.
Quả nhiên, đoàn phim mặt ngoài nói cô ra phòng chờ chờ kết quả, nửa tiếng sau lại mang theo hợp đồng tới bàn bạc lịch quay với Tư Vũ.
“Chị Yên đúng là không nhìn lầm người, ánh mắt tốt thật sự.” Nhân viên cười nói: “Nghe nói ngài là fans trung thành của Cẩm Lí? Xem ra không phải là lời đồn thất thiệt.”
Tư Vũ hỏi: “Vai nam chính đã chọn được người chưa?”
Nhân viên hớn hở nói: “Đã chọn được rồi, là Ôn ảnh đế Ôn Viễn! Anh ấy đã lâu không tham gia dự án phim truyền hình, không nghĩ tới lần này lại nhận lời. Đúng rồi, hình như Ôn ảnh đế từng đề cử ngài với đoàn phim đó.”
Ôn Viễn? Tư Vũ sửng sốt, cô còn cho rằng hắn chỉ tham gia mấy bộ phim nghệ thuật mang tính triết lí cao thôi, không ngờ lại đổi khẩu vị tham gia bộ phim thần tượng này. Tuy rằng truyện tranh vô cùng nổi tiếng nhưng cô biết tự lượng sức mình, nó thật sự không đủ hấp dẫn một vị ảnh đế đâu.
Thẩm Duyệt cúi đầu hỏi nhỏ: “Ôn Viễn rất ít khi đề cử người khác. Em thấy hình như anh ta có ý gì với chị đó?”
Tư Vũ lắc đầu không thèm để ý: “Đừng suy nghĩ linh tinh, người ta muốn làm gì mình đâu có quản được.”
Thẩm Duyệt tất nhiên không tin, cô càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng.
Thật ra cô nghi ngờ từ lâu rồi, từ chương trình《Khiêu chiến bất khả tư nghị》cô đã cảm thấy Ôn Viễn đối xử với Tư Vũ không giống người khác. Lúc Tư Vũ nằm viện, Ôn Viễn còn mang theo rất nhiều thuốc bổ tới thăm, tuy rằng không gặp được Tư Vũ nhưng số thuốc bổ ấy lại rơi hết vào tay Thẩm Duyệt.
Chưa hết, Ôn Viễn còn dặn dò cô người bệnh phải chú ý những gì, phải ăn cái gì, uống cái gì, cẩn thận đến nỗi khiến Thẩm Duyệt có cảm giác nếu hắn có thời gian rảnh nhất định sẽ làm hết tất cả mọi thứ cho Tư Vũ.
Người bận rộn như hắn, kể cả hai người từng tham gia cùng một chương trình nhưng cũng chỉ duy nhất một lần đó mà thôi, không cần quan tâm đến mức như vậy chứ?
Thẩm Duyệt lòng đầy nghi ngờ nhưng lại không dám hỏi. Số thuốc bổ Ôn Viễn đưa tới Tư Vũ không dùng được nên đưa hết cho cô.
Lần này Ôn Viễn chủ động nhận vai nam chính khiến Thẩm Duyệt càng suy nghĩ nhiều: Phải chăng hắn nhận lời vì có chị Tư Vũ tham gia?
Miêu: Sắp mất vợ đến nơi:> Người ta ôn nhu không kén ăn lại biết nói đạo lý =)) phù hợp tiêu chuẩn của chị quá rồi J