Xuyên Thành Cục Cưng Của Nam Phụ

Chương 111: Chương 111: Phiên ngoại 11




Editor: Nozomi

07/12/2020

☘☘☘☘☘

Đái Na từng có linh cảm giải thưởng Bạch Ngọc Lan sẽ không phải là duy nhất, và giải thưởng Kim Ưng ngay sau đó đã chứng minh chị dự đoán không sai.

Tuy nhiên với sự sụt giảm về giá trị nội tại của giải thưởng Kim Ưng thì giải thưởng Phi Thiên năm kế tiếp càng đáng mong đợi hơn.

Giải thưởng Phi Thiên và giải thưởng Kim Ưng tổ chức so le hai năm một lần, vì vậy Đường Đường chờ tới tháng tư năm sau thành công nhận được giải thị hậu thứ ba!

Dựa vào một vai diễn trong một bộ phim truyền hình, trực tiếp giành được đại mãn quán*, danh dự như vậy, ngoại trừ Đường Đường chỉ có một nam diễn viên đã sớm thành danh nhận được.

*giành chiến thắng tất cả.

Mà Đường Đường đoạt được đại mãn quán sớm hơn nam diễn viên kia rất nhiều.

Đường Đường nhớ ở hiện thực trước khi xuyên sách không lâu cũng giành được đại mãn quán ở tuổi 27, nhưng không dựa vào một vai diễn. Cô phía trước đã giành được thị hậu Kim Ưng, sau dựa vào 《 Nhiếp Chính Vương 》lại lần nữa giành được giải thưởng này, năm sau lại cầm giải thưởng Phi Thiên, và giải thưởng Bạch Ngọc Lan chỉ thuận lợi có được sau khi 《 Anh Cơ 》phát sóng.

So với bây giờ chậm hơn bảy năm.

Tính toàn bộ giới giải trí chỉ có bảy người giành được đại mãn quán.

Và Đường Đường là người thứ tám.

Thị hậu đại mãn quán khi mới hai mươi tuổi, làm sao không làm người kinh sợ.

Cho đến bây giờ, không còn ai nghi ngờ kỹ thuật diễn của Đường Đường, cũng không ai hoài nghi giá trị và địa vị của cô trong giới giải trí hiện nay, sự nổi tiếng và thực lực trong điều kiện bình thường sẽ không có được cùng lúc lại được kết hợp hoàn mỹ trên người Đường Đường.

Sau khi Đường Đường dựa vào 《 Quan Hỏa 》đem lại thu nhập khủng cho Minh Thiếu Diễm, sự nổi tiếng tăng vọt kéo giá quảng cáo tăng đã mang lại lợi ích to lớn cho toàn bộ Thánh Ngu, Đái Na mỗi ngày mặt mày hớn hở, ngủ cũng có thể cười tỉnh, những người đại diện khác trong công ty càng ghen tị muốn chết.

Nhớ trước đây mọi người đều lén nói Đái Na gặp xui xẻo khi bị quăng một củ khoai nóng phỏng tay, ai có thể nghĩ đến một người bị toàn mạng xã hội bôi đen như Đường Đường lại có tiền đồ lớn đến vậy.

Đái Na mỗi ngày ngồi thu tiền, nhìn thấy lại có thể mua một chiếc xe thể thao khác đã thèm rất lâu nhưng đột nhiên phát sinh một chuyện khiến chị rất lo lắng.

Đường Đường đi ra ngoài một chuyến, lúc trở về mang theo một người đàn ông.

Là một người mà Đái Na khá quen thuộc.

Lục Minh.

Là người đại diện trước đây của nữ thần quốc dân Nhan Nghiên, sau khi Á Tinh và Nhan Nghiên liên thủ hố hắn một phen, vị người đại diện này đã không chút lưu tình cho Nhan Nghiên một dao, kể từ đó, sự nghiệp trong giới giải trí của Nhan Nghiên ngày càng tồi tệ hơn.

Nghe nói hiện giờ Nhan Nghiên đã nghèo đến mức phải bán nhà.

Nhan Nghiên đã dần khuất khỏi tầm mắt của mọi người, mà vị đại diện thiếu chút nữa bị mọi người lãng quên này vậy mà đang cùng Đường Đường vừa nói vừa cười đến Thánh Ngu đi làm!

Chuyện gì đang xảy ra thế này????

Đái Na hoảng sợ.

Đúng lúc Chanh nhảy nhót đến đây, Đái Na vội hỏi Chanh chuyện gì đã xảy ra, Chanh không hề nhận thấy sự hoảng loạn của Đái Na, nói “Không phải Đường Đường đến Thụy Sĩ quay quảng cáo sao? tình cờ gặp anh Lục Minh đang đi nghỉ ở đó, Đường Đường nói hai người nhất kiến như cố*, qua mấy ngày đã quen thuộc, sau lại nghe nói anh Lục Minh vẫn chưa ổn định nên muốn tìm việc cho anh ấy ở Thánh Ngu.”

* lần đầu gặp mặt giống như một người bạn cũ.

Nhất kiến như cố với Lục Minh.

Tìm việc cho Lục Minh ở Thánh Ngu.

Lục Minh đã từng làm người đại diện, bây giờ tới đây ngoài làm người đại diện còn có thể làm gì khác?

Đái Na đột nhiên có linh cảm rằng cây rụng tiền lớn nhất mà mình dựa vào để sinh tồn sắp bị người khác bắt mất!

Như vậy sao được?

Chị ngậm đắng nuốt cay vất vả lắm mới có thể kéo người đến vị trí hiện tại, nếu bắp cải trắng bị người khác nhặt mất thì làm sao bây giờ? Tuy rằng diễn viên rất khó đổi người đại diện, đặc biệt là người đại diện kim bài, nhưng Đường Đường không phải người bình thường, chồng em ấy là ông chủ của chị, muốn làm gì không phải chỉ cần một câu thôi sao?

Đái Na thấy mình cần thăm dò ý của Đường Đường.

Đang muốn lấy di động gọi cho Đường Đường thì cửa phòng làm việc mở ra, Đường Đường bước vào, theo sau là một người đàn ông cao gầy.

Lục Minh.

Lục Minh rất cao, so với Đường Đường mang giày cao gót còn cao hơn một đoạn, chắc chắn 1m88 trở lên, thậm chí 1m9. Vóc dáng cao lại rất gầy, nước da tái nhợt, bắt mắt nhất chính là đôi mắt phượng, đôi mắt dài và mảnh, khi cười có một vẻ tao nhã khó tả, lúc không cười thì tối tăm đáng sợ, không hiểu sao môi đỏ hơn người thường, cả người tựa như ma cà rồng bước ra từ lâu đài cổ quanh năm không thấy mặt trời.

Lục Minh là một người ưa nhìn, tuy không được xem là xuất sắc giữa làng giải trí nơi đâu cũng có trai đẹp, nhưng vì vẻ ngoài cực kỳ độc đáo và phong cách cá nhân quá mạnh mẽ khiến người từng gặp qua đều nhớ rõ hắn.

Đái Na đã từng gặp Lục Minh vài lần trước đây nhưng vì không thân nên cũng chỉ đi ngang qua, bây giờ là lần đầu tiên nhìn gần hắn.

Lục Minh nhìn Đái Na, đôi mắt dài mảnh như đang cười, đưa tay với những khớp xương nhợt nhạt rõ rệt ra, Đái Na bị hắn cười đến da đầu tê dại, bước tới bắt tay Lục Minh.

Nhìn hai bàn tay đang nắm lấy nhau, Đái Na lúc này thật sự có chút ghen tị.

Thế giới này có vấn đề rồi, tại sao một người đàn ông còn trắng hơn cả chị???

Những người như Bách Thần là minh tinh thì không tính, tại sao đều là người đại diện mà chị không thể so với một người đàn ông?

Đái Na cảm thấy toàn bộ Thánh Ngu ngoại trừ Minh Thiếu Diễm không ai có thể làm khí thế của chị thấp đi một đoạn, nhưng có lẽ vì Lục Minh quá cao, vừa lúc hôm nay Đái Na lại không mang giày cao gót, chênh lệch hai mươi mấy cm buộc chị phải ngẩng đầu lên nói chuyện với Lục Minh khiến khí thế cũng yếu đi.

Lục Minh giới thiệu ngắn gọn bản thân, ánh mắt sâu thẳm dừng trên mặt Đái Na một hồi, sau đó lơ đãng dời đi nói với Đường Đường, “Anh lên lầu tìm Minh đổng trước, lát nữa liên lạc”

“Dạ dạ, anh đi trước đi”, Đường Đường gật đầu, nhìn Lục Minh đi ra ngoài dường như nghĩ tới chuyện gì liền đuổi theo, nhỏ giọng nói gì đó hai câu, sau đó Lục Minh nở nụ cười, duỗi tay vỗ vỗ đầu Đường Đường rồi mới bước chân dài đi về phía thang máy.

Đái Na vô cảm ngồi trên sofa, chờ Đường Đường trở lại mới đau khổ nói, “Em chuẩn bị khi nào đổi người?”

Đường Đường ngẩn ra, “Đổi người gì ạ?”

Người đại diện đó!

Đái Na mang theo Đường Đường đã hai năm, Đường Đường chưa bao giờ tỏ ra vẻ mặt hoàn toàn tin tưởng như vậy trước mặt chị, vừa rồi hai người còn cố ý giấu chị nhỏ giọng nói chuyện. Đường Đường đã đưa Lục Minh đến công ty, chẳng những đưa đến còn đích thân tìm gặp Minh Thiếu Diễm, nếu Minh Thiếu Diễm giữ Lục Minh lại, vậy không phải rõ ràng là đổi người đại diện hay sao?

Đái Na cảm thấy mình còn có thể cứu được, Đường Đường thật ra là một người rất dễ mềm lòng, suy nghĩ một lúc Đái Na nói, “Chúng ta đã làm việc cùng nhau hai năm, chị luôn thích em...”

Đường Đường gật gật đầu, “Em cũng rất thích chị.”

Vậy sao em còn dẫn người đàn ông khác về!

Đái Na càng tủi thân, “Chị nghĩ nếu như chị không làm tốt chuyện gì em có thể nói cho chị biết, chị cũng sẽ không tức giận đâu, cho nên chuyện đổi người đại diện...”

Đường Đường rốt cục hiểu được lập tức dở khóc dở cười.

Sau giải thưởng Phi Thiên, Đường Đường bắt đầu nhờ người hỏi thăm tin tức Lục Minh.

Nghe nói hiện tại Nhan Nghiên sống không được tốt, nhưng cuộc sống của Lục Minh lại không giống vậy, là người đại diện kim bài của Á Tinh, mấy năm nay Lục Minh chắc chắn đã tích cóp rất nhiều tiền.

Sau khi rời Á Tính, Lục Minh bắt đầu đi du lịch khắp nơi, phiêu đãng ở nước ngoài gần cả năm trời.

Đường Đường hiểu rõ Lục Minh nhất, hắn sống rất rõ ràng, ai tốt với hắn, hắn nhất định sẽ trả ơn, ai không tốt với hắn, hắn nhất định sẽ tàn nhẫn hơn bất kỳ ai, Á Tinh và Nhan Nghiên hãm hại đã khiến Lục Minh hoàn toàn thất vọng.

Nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất chính là với tư cách là người hiểu rõ Nhan Nghiên nhất trên đời, sau khi đã xác nhận nhiều lần, Lục Minh cuối cùng phải chấp nhận một sự thật.

Nhan Nghiên đã thay đổi thành người khác.

Còn Nhan Nghiên thật hắn đã tìm rất lâu.

Nghi ngờ đến trên người Đường Đường là sau khi xem 《 Quan Hỏa 》, xét cho cùng kỹ thuật diễn và tuổi tác của Đường Đường quá chênh lệch, sau khi bí mật điều tra biết được Đường Đường sẽ đàn dương cầm, còn có thể nói mấy ngoại ngữ thì từng chút xác nhận.

Cuối cùng khi ở Thụy Sĩ, hai người có ý tưởng riêng đã thử nhau vài câu rồi cùng bật cười dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người.

Bạn cũ gặp lại không cần nói quá nhiều.

Sau khi về nước, Đường Đường hỏi Lục Minh có muốn đến Thánh Ngu không, Lục Minh cười nhìn cô, “Anh đến làm người đại diện cho em sao?”

“Cái này”, Đường Đường dừng một chút “Có thể không được”

Lục Minh hơi híp mắt, “Sao vậy?”

“Người đại diện hiện tại đối xử với em rất tốt, hơn nữa cũng rất có năng lực”, Đường Đường nói thật, “Em cũng rất thích chị ấy.”

Lục Minh chậc một tiếng, “Vậy mà lại đoạt người với anh”

“Được rồi mà”, Đường Đường đánh Lục Minh một cái, “Đái Na thật sự rất lợi hại không chừng anh không so được với người ta đâu”

Vì thế sau đó liền có một màn Lục Minh cười như không cười nhìn Đái Na.

Từ sau khi kết hôn và Đường Đường đoạt giải, sự ghen tuông của Minh Thiếu Diễm càng ngày càng lợi hại.

Để tránh Minh Thiếu Diễm hiểu lầm và không làm Minh Thiếu Diễm ghen, Đường Đường không dám nhắc tới chuyện mình có quan hệ tốt với Lục Minh, chỉ nói cảm thấy Lục Minh có năng lực làm việc mạnh nên để hắn tới Thánh Ngu làm việc cho Minh Thiếu Diễm.

Minh Thiếu Diễm không bao giờ từ chối yêu cầu của Đường Đường, sau khi đồng ý thì để Lục Minh tự lên tầng cao nhất tìm hắn.

Kết quả không ngờ Đái Na lại hiểu lầm.

Đường Đường muốn cười lại không dám cười, cầm lấy tay Đái Na giải thích, “Em không nghĩ đổi người đại diện, chị tốt như vậy sao em đổi người được, em chỉ cảm thấy con người anh Lục Minh khá tốt lại có năng lực nên để anh ấy tới Thánh Ngu mà thôi.”

“Thật sao?”

“Thật”, Đường Đường bảo đảm, “Em là nghệ sĩ dưới quyền chị, Lục Minh nói để anh ấy mang người mới là được”

Trái tim treo trong cổ họng của Đái Na rốt cuộc cũng hạ xuống, vừa nghĩ nhất định phải đối xử tốt hơn với Đường Đường vừa hỏi, “Mang người mới? Người mới nào?”

Một người mới mà Đường Đường rất quen thuộc.

Là cậu em lớp dưới của Đường Đường cũng là người từng ái mộ cô, Phong Thiên Dương.

Không giống với chị gái Phong Khinh Dương, Phong Thiên Dương không có năng khiếu học tập, sau lại thấy Đường Đường vào giới giải trí có chút động tâm vì thế trên bàn cơm ngày hôm đó nói với gia đình rằng mình cũng muốn vào giới giải trí.

Phong Thiên Dương không học gì được, càng không mong hắn thi đại học, vất vả lắm mới có ý tưởng nên gia đình rất ủng hộ. Khi học xong trung học, Phong Thiên Dương đã bị ba ruột nhét vào lớp luyện thi nghệ thuật, bắt đầu nước sôi lửa bỏng chuẩn bị cho nghệ khảo.

Sau kỳ thi đại học, với thành tích vừa qua cũng thành công bước vào Học viện hý kịch thành phố S và trở thành đàn em mới của Đường Đường.

Nhưng là khoa diễn xuất.

Phong gia và Minh gia có hợp tác kinh doanh, mấy ngày trước Phong Thiên Dương vừa bị nhét vào Thánh Ngu, Minh Thiếu Diễm vẫn chưa sắp xếp người đại diện cho hắn, vừa lúc Lục Minh đến nên Đường Đường đề nghị để Lục Minh mang theo Phong Thiên Dương.

Phong Thiên Dương thành công trở thành đàn em khóa dưới của Đường Đường, giờ lại trở thành tiểu sư đệ, vào ngày chính thức ký hợp đồng, Phong Thiên Dương mời nhóm bạn thân từ cấp ba tụ họp, Đường Đường gặp lại Phong Khinh Dương và những người khác đã lâu không gặp, còn có Minh Lãng.

Minh Lãng không gặp bất kỳ chướng ngại gì gọi Đường Đường là thím, hoàn toàn đã quên trước đây không lâu còn gọi cô là chị, mở miệng là gọi thím khiến Phong Thiên Dương nghe được rất buồn bực.

Cứ tưởng mình nỗ lực học tập chuẩn bị vào làng giải trí sau đó bắt đầu chính thức theo đuổi Đường Đường, kết quả người ta đã trực tiếp lãnh chứng với Minh Thiếu Diễm.

Phong Thiên Dương đã hơn một lần tự hỏi, có phải Minh Thiếu Diễm vì cưới Đường Đường nên cố ý lại tìm một cháu gái giả hay không, nhưng không dám hỏi Minh Thiếu Diễm, bây giờ nghe Minh Lãng mở miệng là gọi thím, Đường Đường còn trả lời rất nghiêm túc, lập tức buồn bực.

“Còn chưa tổ chức hôn lễ đâu, gọi bậy bạ cái gì vậy!”

“Đã lãnh chứng rồi hoàn toàn có thể gọi, hơn nữa hôn lễ cũng sắp tới rồi” chậm rãi lau miệng và chính thức thông báo với mọi người.

“Hôn lễ sẽ chính thức tổ chức vào ngày 12 tháng sau, nhớ để thời gian trống nha”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.