Xuyên Thành Manh Sủng Cứu Vớt Nam Phụ Hắc Hóa

Chương 11: Chương 11: Bé mèo con x Ảnh đế hắc hóa (11)




Edit: Tiểu Manh

Beta: Cookie

------------------------------------------

“Tiểu tổ tông, tôi mang cá khô đến cho ngài đây!”

Vương Phàm hưng phấn đẩy cửa ra, trong tay xách theo một cái túi lớn, tươi cười đầy mặt.

Cốc Tiểu Hoa còn chưa tỉnh ngủ, ghé vào trên sô pha không nhúc nhích, hất cái đuôi xem như trả lời.

Vương Phàm không để ý chút nào, đặt cá khô nhỏ đến trước mặt cô, ánh mắt tha thiết.

Gian phòng đoàn phim cho Lâm Hoặc là một phòng nhỏ, gia cụ đầy đủ, còn có thể nấu cơm. Anh từ phòng bếp ló đầu ra: “Anh Vương đừng cho em ấy, em ấy còn nhỏ, ăn không hết.”

Cốc Tiểu Hoa ngáp một cái, lộ ra răng nhỏ nhòn nhọn, cô mới không ăn đâu!

Cũng không biết Vương Phàm mua cá khô nhỏ từ chỗ nào, thật sự hương vị gì cũng có. Cô ngửi ngửi, vị hoa quả hỗn hợp mùi tanh...

Nôn.

Cô nôn khan một chút, trực tiếp thay đổi phương hướng, tiếp tục nằm bò.

Vương Phàm nhìn bóng dáng cục lông nhỏ mượt mà, xấu hổ thu cá khô nhỏ lại. Đành phải đợi tìm nhóm mèo hoang mới được!

Anh ta chạy đến phòng bếp: “Tiểu Lâm! Cậu xem hot search chưa!”

Lâm Hoặc đặt cháo đã nấu xong lên bàn cơm, “Còn chưa xem, anh Vương đã ăn sáng chưa? Muốn ăn cháo thịt nạc trứng vịt Bắc Thảo không?”

“Một chút cũng không tích cực! Đó chính là hot search đấy! Hot search không có bất kỳ marketing nào!” Vương Phàm hận sắt không thành thép trừng mắt nhìn anh một cái, lấy điện thoại ra vừa tìm kiếm Weibo, vừa cúi đầu nhỏ giọng nói, “Vậy cũng cho tôi một chén.”

Lâm Hoặc cười cười, múc cho anh ta một chén cháo.

Cốc Tiểu Hoa không biết chạy đến từ khi nào, trực tiếp nhảy lên ghế dựa, bá chiếm vị trí của Vương Phàm.

Mèo con thấp bé chỉ có thể đứng dậy, chân trước đáp ở trên bàn, dò ra một cái đầu nhỏ.

Cô ngửi ngửi chén cháo kia, theo bản năng nuốt nước miếng hai lần, lỗ tai nhỏ vui vẻ đong đưa.

Cô đã sớm phát hiện, tài nấu ăn của Lâm Hoặc rất tốt. Bên trong cháo thịt nạc trứng vịt Bắc Thảo là hạt gạo trong suốt no đủ, chỉ nhìn đã khiến người ta giơ ngón trỏ lên.

Lâm Hoặc đặt thức ăn cho mèo đến trước mặt cô: “Đây mới là của em.”

Cốc Tiểu Hoa một móng vuốt đẩy chậu cơm sang một bên. Vẫn luôn không ăn đồ ăn có hương vị còn tốt, nhưng mà sau khi chạm qua một lần sẽ không bao giờ muốn đi ăn thức ăn cho mèo nữa!

“Tiểu tra miêu, không được ăn.” Lâm Hoặc nghiêm mặt, cảnh cáo nói.

Cô giống như cố ý khiêu khích, vừa nhìn anh, vừa lắc gương mặt bụ bãm, cười tủm tỉm liếm một ngụm cháo.

Lâm Hoặc hoảng sợ: “Nóng!”

Cô đồng thời kêu lên, âm thanh vang tám hướng: “Meo!”

Nhiệt độ nóng bỏng lập tức biến thành đau đớn, đầu lưỡi trở nên vừa sưng vừa đau.

Lâm Hoặc nhanh chóng đưa tới một chén nước lạnh: “Nước lạnh... Ướp lạnh một chút.”

Cô không hề nghĩ ngợi, đặt đầu lưỡi vào trong nước.

“Ha ha ha Tiểu Lâm, cậu mau chụp bức ảnh của tiểu tổ tông, phát lên Weibo!”

Vương Phàm ở một bên cười đến mức di động cũng lấy không xong.

Cốc Tiểu Hoa trừng anh ta.

Lâm Hoặc cũng nhịn không được bật cười.

Bé mèo con lớn bằng bàn tay còn chống bàn đứng, tai nhỏ ủy khuất rũ xuống, hai mắt đẫm lệ mông lung cúi đầu, thành thành thật thật duỗi đầu lưỡi nhỏ, ướp lạnh trong nước lạnh.

Anh lấy điện thoại ra chụp bức ảnh cho Cốc Tiểu Hoa: “Xem em lần sau còn dám hay không.”

Không dám.

Cốc Tiểu Hoa hít mũi.

Cô chỉ nghe nói qua đầu lưỡi mèo sợ nóng, tự trải nghiệm vẫn là lần đầu tiên!

“Cho em ấy hấp thụ ánh sáng cho em ấy hấp thụ ánh sáng!” Vương Phàm ở một bên ồn ào.

Lâm Hoặc bất đắc dĩ mở ra Weibo cỏ mọc dài vạn năm ra, điện thoại bị tin tức oanh tạc đến mức dừng vài giây.

Chờ có thể vận hành bình thường, anh nhìn trang chủ Weibo của mình sửng sốt một chút, vốn dĩ có một vạn (10.000) fans, vậy mà qua một đêm tăng đến 20 vạn (200.000), còn có xu thế tiếp tục tăng thêm.

Bài đăng Weibo mới nhất là hoan nghênh Cốc Tiểu Hoa, phía dưới có hơn mười vạn lượt thích cùng hai vạn bình luận.

“Đây... “

“Kinh hỉ không bất ngờ không! Ha ha ha, tối hôm qua cậu chính là người ở trên No 1 hot search thật lâu, lúc này mới vừa xuống!”

Vương Phàm hưng phấn nói, anh chỉ vào điện thoại của mình, “Chính là từ này!”

Cốc Tiểu Hoa tò mò muốn nhìn, nhưng là đầu lưỡi như cũ không rời nước lạnh được, đành phải thôi.

Lâm Hoặc nhìn qua, chỉ thấy trên tìm kiếm viết # mèo của anh ấy #.

Nguyên nhân gây ra hot search là một họa sĩ rất nổi tiếng, đã phát hai bức ảnh.

Một ảnh chụp là ngày hôm qua sau khi Lý Khuynh Hân và Tống Trạch Trình hai người rời đi, Lâm Hoặc ôm Cốc Tiểu Hoa cười; một ảnh chụp là dựa theo vẽ ra.

Người đẹp trai mèo đáng yêu, cảm giác năm tháng tĩnh lặng dù cách màn hình cũng có thể cảm nhận được.

Rất nhanh đã có người khởi xướng hoạt động tìm kiếm người trong bức tranh, Lâm Hoặc và Cốc Tiểu Hoa cứ như vậy bị đào ra.

Lâm Hoặc mím môi, nhìn chủ đề trong bình luận.

—— Anh trai nhỏ đẹp trai như vậy, vì sao hiện tại mới bị phát hiện! Chậm một chút nữa có phải muốn thành blogger nuôi mèo hay không!

—— Anh trai bảo tàng của nhà chúng tôi bị phát hiện sao?

—— Tôi đã xem qua vài bộ phim truyền hình của anh ấy! Cảm thấy hoàn toàn xấu hổ! Kỹ thuật diễn rất tốt nha!

—— Meo meo thật đáng yêu, @Lâm Hoặc anh phải phát nhiều ảnh mèo nha.

—— Lúc trước còn có người phát video, tôi thấy được tiểu Tống tổng, sao không tìm thấy?

—— Lầu trên thấy ở đâu, xuyên qua sao?

—— Tôi cũng thấy được! Còn tưởng rằng là nằm mơ, bên trong còn có nữ chính tai tiếng cùng tiểu Tống tổng đó!

—— Wow, tôi ngửi thấy được mùi dưa thơm ~

Lâm Hoặc hơi chau mày, video... có lẽ là bị Tống Trạch Trình xóa đi.

“Hiện tại cậu phát ảnh chụp của tiểu tổ tông lên, khẳng định có thể lên một đợt hot search!”

Cốc Tiểu Hoa hận không thể một móng vuốt cào trên mặt Vương Phàm. Mất mặt cũng không phải anh ta!

Lâm Hoặc nhìn cô một cái, cười lắc đầu, đưa điện thoại trả lại cho Vương Phàm.

“Lần này bỏ đi, công khai xử tội mà nói, có lẽ Tiểu Hoa sẽ xấu hổ giận dữ đi đâm tường mất thôi.”

Tuy rằng Vương Phàm thất vọng, nhưng cũng không mạnh mẽ ép buộc anh.

Cốc Tiểu Hoa cảm động đến nước mắt lưng tròng. Đầu năm nay nam phụ hắc hóa đều có lương tâm như vậy sao!

Tích ——

【 Độ thân mật tăng thêm 1 điểm. 】

Cô sửng sốt một chút, nhìn Lâm Hoặc, lại nhìn bóng của mình trong nước.

Đột nhiên ý thức được, nguyên nhân độ thân mật tăng thêm lần này... không phải là do cô đi?

Lâm Hoặc vốn dĩ không muốn mang cô đi phim trường, nhưng lại sợ cô ở nhà một mình sẽ làm loạn rồi bị thương, đành phải bỏ vào trong túi mang theo.

Cốc Tiểu Hoa mang theo một đợt nhiệt độ cho Lâm Hoặc, tương đương với biến tướng tuyên truyền cho phim, vậy nên đến phim trường càng thêm được hoan nghênh.

Mấy ngày sau, Cốc Tiểu Hoa vẫn luôn đi theo bên người Lâm Hoặc, nghỉ ngơi thì đi theo anh trở về khách sạn, đóng phim thì đi theo đến phim trường, thuận tiện ăn chút đồ ăn vặt mà các diễn viên đưa qua.

Chậm rãi, tất cả mọi người trong phim trường đều biết, con mèo Ragdoll mặt bầu bĩnh của Lâm Hoặc rất đặc biệt, cực kỳ thích ăn đồ ăn vặt.

Hôm nay Cốc Tiểu Hoa chạy đến bên người đạo diễn, xem Lâm Hoặc đóng phim.

Chàng trai trong màn ảnh tóc đen mắt đen, trên khuôn mặt trắng nõn có một đường vết máu vẽ từ thái dương đến cằm. Anh nhìn chằm chằm nơi nào đó cười nhạt, cố tình lúm đồng tiền lại lộ ra vài phần hồn nhiên.

Cốc Tiểu Hoa xem đến mùi ngon. Trải qua quan sát trong khoảng thời gian này, cô phát hiện kỹ thuật diễn của Lâm Hoặc rất tốt, người ôn hòa cho dù diễn vai ác cũng có loại mỹ cảm biến thái.

“Cắt!”

Lưu Sưởng hưng phấn vỗ vỗ tay, “Rất tốt, chuẩn bị cảnh tiếp theo!”

Lâm Hoặc xoa xoa vết máu bên cạnh đôi mắt, quay đầu đã thấy tiểu tra miêu nhà mình hai móng vuốt ôm một mảnh nhỏ thịt heo khô, dùng răng nanh nhỏ chậm rãi cắn, còn tán dương nhìn mình.

Anh thở dài, từ lần ăn phải bánh kem nhỏ, tiểu tra miêu không bao giờ ăn thức ăn cho mèo, mỗi ngày chỉ muốn đồ ăn của con người.

Anh vì sức khỏe của tiểu tra miêu, vốn định bỏ đói cô hai bữa để cô tự động ăn thức ăn cho mèo, cuối cùng vẫn là không thể trụ vững trước đôi mắt đáng thương vô cùng kia. (Không có cốt khí =)))

Lâm Hoặc bất đắc dĩ cười cười, lần sau đi tiêm vắc-xin phòng bệnh vẫn nên để bác sĩ Dương thuận tiện kiểm tra thân thể cho tiểu tra miêu mới được.

Anh đi đến bên người Lưu đạo, vừa định bế Cốc Tiểu Hoa lên đã bị một người đàn ông xa lạ mặc đồ màu đen đột nhiên xuất hiện ngăn lại.

“Xin hỏi là Lâm Hoặc, Lâm tiên sinh sao?”

Người đàn ông mặc đồ đen cao lớn vạm vỡ, đeo kính râm, thời điểm nói chuyện khóe miệng lại mang theo ý cười.

Tầm mắt mọi người trong phim trường đều tập trung ở trên người anh.

Lâm Hoặc nhíu nhíu mày, “Đúng vậy, xin hỏi ngài... “

“Tôi là trợ lý tập đoàn Đổng thị, tiểu thư của chúng tôi vô cùng thích thú cưng của ngài.” Nam nhân mặc đồ đen nói chuyện còn vẫy vẫy tay với Cốc Tiểu Hoa.

Hướng về phía cô? Cốc Tiểu Hoa híp híp mắt, nhìn đối phương trên dưới một lần, trực giác nói cho cô biết Đổng thị trong miệng đối phương không đơn giản.

“Đổng tổng của chúng tôi muốn cho tiểu thư một kinh hỉ, cho nên muốn mời ngài tối mai tham gia tiệc sinh nhật của tiểu thư chúng tôi. Đây là thiệp mời cho ngài, hy vọng tối mai ngài có thể tham dự đúng giờ.”

Nam nhân mặc đồ đen đưa thiệp mời thiếp vàng vào trong tay Lâm Hoặc, hoàn toàn không cho anh cơ hội từ chối đã xoay người rời đi.

Lưu Sưởng không kìm nén được lòng hiếu kỳ, trộm ngắm một cái, biểu tình đại biến: “Thật đúng là Đổng thị kia!”

Phim trường bởi vì một câu này của anh ta, lập tức bùng nổ.

“Là dậm chân một cái, vòng kinh tế run ba lần kia?”

“Liên quan đến mèo, khẳng định là vậy rồi! A a a Lâm Hoặc, anh gặp may mắn!”

“Tình huống như thế nào, có quan hệ gì với mèo sao?”

“Các người không biết sao? Công chúa nhỏ của Đổng thị thích nhất chính là mèo, mà Đổng tổng có một đứa con như vậy. Nghe nói năm đó công chúa nhỏ muốn nuôi mèo, Đổng tổng vì dỗ cô ấy vui vẻ đã suốt đêm sưu tập mấy ngàn con mèo chủng loại nổi tiếng.”

“Má tôi ơi... Mấy ngàn con mèo chủng loại nổi tiếng, không dám nghĩ không dám nghĩ...”

Vương Phàm càng kích động đến mức đôi tay run rẩy.

Anh ta nhìn Cốc Tiểu Hoa, vẻ mặt thành kính: “Tiểu tổ tông à, ngài thực ra là Thiện Tài đồng tử* chuyển thế phải không!? Thỉnh ngài phù hộ 《 Nhiệm vụ nguy hiểm 》 nổ lớn*! Tôi nguyện ý mỗi ngày dâng cúng cá khô nhỏ cho ngài!” (* Ý là nổi tiếng á, nguyên gốc là đại bạo.)

[* Thiện Tài đồng tử (:Sudhanakumâra,: 善財 童子;: Shàncáitóngzǐ), hay còn gọi là Thiện Tài, là nhân vật chính trong Phẩm Nhập Pháp Giới trong, đây là phẩm quan trọng và dài nhất của kinh này. Thiện Tài đồng tử xuất hiện trong, và những câu chuyện dân gian, hầu hết được miêu tả cùng với như là một tiểu đồng hầu cận của. Hình tượng Thiện Tài và Long Nữ xuất hiện cùng với Quán Thế Âm rất có thể bị ảnh hưởng bởi cặp Kim Đồng (: 金童;: Jintong) Ngọc Nữ (: 玉女; bính âm: Yùnǚ) hầu cận bên cạnh. Thiện Tài đồng tử cũng là nhân vật trong cuốn tiểu thuyết cổ điển hư cấu.]

Lưu Sưởng vừa nghe, cũng chắp tay trước ngực: “Phù hộ phù hộ!”

Cốc Tiểu Hoa ghét bỏ nhìn bọn họ. Sọ não hai người này phải chăng có cục u!?

Lâm Hoặc có chút muốn cười, nhưng lại có chút lo lắng. Anh không chú ý vòng kinh tế, nhưng cũng nghe qua Đổng thị. Người như vậy thế nhưng sẽ tìm đến mình cùng tiểu tra miêu?

Anh đưa mắt nhìn Cốc Tiểu Hoa, ngồi xổm xuống đưa thiệp mời đến trước mặt cô, sắc mặt quái dị nói: “So với nói là mời tôi, không bằng nói là mời em... “

Người xung quanh nhìn thấy động tác của một người một mèo đều nhịn không được cười khẽ. Mấy ngày nay ở chung, bọn họ cũng biết Tiểu Hoa không phải mèo bình thường, nhưng cũng không đại biểu cô có thể xem hiểu chữ được không? Cho mèo xem thiệp mời, Lâm Hoặc cũng thật là người kỳ quái.

Cốc Tiểu Hoa giật giật lỗ tai, cúi đầu, chỉ thấy phía trên thiệp mời thiếp vàng viết: “Chân thành mời Lâm Hoặc tiên sinh tham gia tiệc sinh nhật của con gái tôi vào 8 giờ tối mai, cần phải mang theo thú cưng tham dự.”

Địa điểm là một khu biệt thự.

Chỗ ký tên chỉ có một chữ Đổng.

Tích ——

【 Nhân vật liên quan —— Đổng tổng xuất hiện, tóm tắt nội dung cốt truyện ( 4) đã giải khóa, mời ký chủ mau chóng kiểm tra. 】

Cô nghe thấy hệ thống thông báo, trong lòng lộp bộp. Phá hoại nhiều lần như vậy, vẫn là không thoát ly được cốt truyện hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.