Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường

Chương 3: Chương 3: Khương Tân Tân, chắc là vợ mới cưới của Chu Minh Phong a?




Chu Diễn đúng là tùy tâm sở dục, anh không quan tâm mẹ kế có hay không đi cáo trạng.

Chỉ là nghĩ đến chuyện mẹ kế thế lại đến trường học quản anh, anh có chút mất hứng.

Kỳ thật đối với chuyện cha tái hôn, anh không có giống như tưởng tượng của người khác mà bài xích, trong nhà thêm một người đối với anh mà nói, ảnh hưởng không lớn, một tháng trôi qua, anh cùng mẹ kế bình an vô sự, nước sông không phạm nước giếng trạng thái anh rất hài lòng.

Anh từ lúc còn rất nhỏ đã biết cha mẹ không có ở cùng nhau, hai người cho dù gặp mặt, nhưng lại là lạnh nhạt khách khí, hoàn toàn không giống cặp vợ chồng khác, cha anh đã không có cưới người khác, mẹ anh cũng không có tìm cái chết, sau khi khôi phục độc thân, cha anh đương nhiên cũng có thể cùng với người khác.

Đối với loại chuyện này anh cũng đã quen thuộc, dù sao mẹ anh cũng trở về tham gia hôn lễ của cha.

Anh nghĩ kỹ, nếu như mẹ kế muốn xen vào chuyện này, đồng thời giống như Nghiêm Chính Phi nói đổ thêm dầu vào lửa, như vậy đại biểu cho, cô ta đã không quen nhìn anh trong cái nhà này.

Đã không quen nhìn, anh cũng không cần thiết ở trong nhà tiếp tục chờ đợi, cùng lắm thì đến chung cư ở gần trường học.

Nếu như vậy, cô ta vẫn còn bất mãn, thì anh cũng không có biện pháp.

Khương Tân Tân không có rảnh rỗi như Chu Diễn nghĩ, đừng nói là cô, cho dù là nguyên chủ hẳn cũng không phải là người như thế.

Chuyện cho tới bây giờ, hết thảy đều có dấu vết mà lần theo, không biết vì cái gì, cô vừa xuyên qua lúc, liền cảm giác được thân thể này rã rời, cho cô một loại thể nghiệm sắp chết, cho nên cô còn tưởng rằng chính mình là đang ở thiên đường, chờ trọn vẹn qua hai ngày, cô mới dần dần khôi phục sức lực.

Trong sách không có miêu tả mẹ kế nhiều, mẹ kế cũng chỉ cùng nam chính nữ chính giảng về tình huống gia đình, đến tột cùng mẹ kế là chết hay vẫn còn sống, không thể nào phán đoán được.

Cô tin tưởng nhân phẩm là mẹ kế của nguyên thân, tự tin này vẫn là bắt nguồn từ Chu Minh Phong —— cha của nam chính.

Trong sách, Chu Diễn vẫn luôn rất sùng bái cha mình, cố ý cùng cha đối nghịch, đánh nhau gây chuyện, cũng là vì gây nên chú ý của cha, Chu Minh Phong được miêu tả tương đối khuynh hướng chính diện, cứ việc bề bộn nhiều việc nên đối với con trai có nhiều sơ sẩy, bất quá chưa từng sẽ để cho con trai chịu ủy khuất, anh là một thương nhân tỉnh táo không hồ đồ, tựa hồ như chuyện gì cũng đều nhìn ra được, một người như vậy sau khi cùng vợ cũ ly hôn, ròng rã sáu năm không có kết hôn, một lần nữa kết hôn, nhất định là cực kỳ thận trọng, để nguyên chủ không tạo cho con trai bảo bối uy hiếp.

Với lại, địa vị hai người cách xa, nguyên chủ cùng cô có tuổi tác tương tự, đều là hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, tâm cơ lòng dạ đều không thể đuổi kịp Chu Minh Phong.

Đàn ông giống như Chu Minh Phong, chắc hẳn đã trải qua ngàn năm là người rồi, đã sớm không phải là người sẽ vì tình yêu mà mất trí, bởi vậy, cô mới có cuộc sống gian nan, cùng loại đàn ông này đối đầu, cô làm gì có phần thắng.

Hao phí hết tâm tư đi làm mẹ kế tốt hoặc là phu nhân hào môn, còn không bằng thân phận bây giờ địa vị không tầm thường, nắm chặt nhiều cơ hội kiếm tiền mới là chính sự!

Sau khi từ trường học trở về, Khương Tân Tân không ngừng bắt đầu tìm tài sản của mình, phí công phu đến trưa, cuối cùng cũng rõ.

Cô không có gặp tổng tài bá đạo trong truyền thuyết cho thẻ đen, cộng tất cả tài sản nguyên chủ sở hữu, đại khái

chừng hai mươi vạn.

Cô đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, Chu Minh Phong đối với con trai hào phóng, nhưng không có nghĩa là đối với tất cả mọi người là kiểu người ngốc nhiều tiền.

Chu gia ở khu biệt thự Sâm Lâm, người sống ở nơi này cũng không nhiều, nhưng theo quan sát của cô, vẫn có một ít người ở.

Khương Tân Tân thừa cơ cùng quản gia nói chuyện phiếm “Nơi này chúng ta ở có bao nhiêu gia đình a.”

Dương quản gia kinh ngạc vì sao phu nhân sẽ hỏi mình cái này vấn đề này, nhưng vẫn là thành thành thật thật trả lời “Nơi này có 230 căn biệt thự.”

Chu gia là ở ngôi biệt thự riêng, chỉ riêng diện tích đã chiếm hơn 1000m².

Khương Tân Tân lên mạng tra khu biệt thự này, khu này có nhiều cây xanh, không khí trong lành cảnh sắc tú mỹ, đồng thời phong thuỷ rất tốt, thượng phong tiếp nước địa chi, không ít quan to yêu quý, đơn giản mà nói, người ở chỗ này, đều là không thiếu tiền.

Đôi mắt đẹp của Khương Tân Tân lưu chuyển, lại truy vấn “Hiện tại có bao nhiêu hộ ở nha?”

“Cái này tôi không có đếm qua, bất quá nghe nói, hiện tại người vào ở khoảng sáu mươi phần trăm.”

Không thấp.

Rất nhiều khu biệt thự đều không có nhiều người ở, đầu năm nay ở Yên kinh mua nổi biệt thự thì không phải đa số, với lại khu biệt thự bình thường đều là xa trung tâm thành phố, tiểu khu, đại đa số nhiều người lựa chọn hàng đầu.

Rừng cây biệt thự từ lúc làm xong đến bây giờ cũng có gần hai mươi năm.

Khương Tân Tân đối con số này rất hài lòng, chung quanh nơi này đều thoảng qua.

Bên ngoài khu biệt thự cũng có mấy cửa hàng, cũng không phải không có người đem chủ ý đánh qua, nhưng cô ở nhiều mặt nghe ngóng phía dưới, phát hiện nơi này các chủ nhà năm năm trước có tạo một quy định: Đó chính là trừ chủ nhà, nếu không sẽ không thể ở chỗ này mở tiệm làm ăn.

Giống như trước kia có người ở chỗ này thuê cửa hàng làm ăn phát sinh rất chuyện không vui...

Đây quả thực là vì nàng chế tạo riêng a.

Cô hôm qua cùng một dì ở một ngôi nhà khác tán gẫu, mặc dù bây giờ mua đồ đều rất thuận tiện, bất quá dù có thuận tiện nhưng cũng có những cái không mua được.

Khu căn biệt thự này, đương nhiên là có một vài thứ muốn nhưng người ngoài không vận chuyện vào, nhưng cũng không ít người già, bọn họ vẫn là thích mua đồ do chính mình chọn lựa.

Bên ngoài khu biệt thự khác đều có cửa hàng, Khương Tân Tân hôm qua còn cố ý ngồi xổm quá một giờ, phát hiện lượng khách cũng không tính là ít, cho nên vẫn có cơ hội buôn bán.

Ngược lại là còn có sinh ý khác a, nhưng bất đắc dĩ tiền vốn quá ít, chỉ có thể làm chút sinh ý.

Nơi này đại bộ phận hộ gia đình cũng cảm thấy không có tiện lợi, nhưng không ai nghĩ tới chính mình mở cửa hàng, dù sao người ở chỗ này, dù là người già sống giản dị nơi địa thế tốt, nhưng bọn họ cũng là không thiếu tiền, ai cũng không cần vì lợi nhuận nhỏ mà đi mở cửa hàng, loại cửa hàng, nếu mời mấy người quản lý chuyên môn, cái kia mà nói không chừng còn không đủ tiền trả lương lại còn có tiền thuê nhà.

Bất quá bọn họ chướng mắt lợi nhuận ít đấy, Khương Tân Tân vẫn là để ý.

Có câu nói nói hay lắm, góp gió thành bão.

Một bước một cái dấu chân nha.

Hai mắt Khương Tân Tân lập tức tỏa sáng, đã sớm dự định trở thành phú bà, vội vàng đối quản gia nói “Chú Dương, tôi không có công việc nha, quá nhàn muốn tìm cho chính mình một chút chuyện để làm sẽ không nhàm chán nữa, ông nói tôi có thể mở một cái cửa hàng bên ngoài không?”

Dương quản gia “...”

Làm sao những chữ này hắn đều biết, nhưng ở cùng một chỗ ông liền nghe không hiểu.

“Mở, mở tiệm?”

Khương Tân Tân gật đầu như giã tỏi, lốp bốp một trận nói “Đây cũng thuận tiện cho chúng ta a, tôi nghe dì Lưu nói chỗ này mua đồ không tiện lắm, bà con xa không bằng láng giềng gần, hàng xóm của chúng ta ở bên trong cũng có không am hiểu mua sắm mạng, thân là chủ nhà của một viên, chúng ta vẫn là phải vì khu biệt thự làm chút chuyện, đúng chú Dương, hình như ở đây còn có nhóm chủ nhà đúng không? Tôi có nên thêm nhóm Wechat?”

Nhóm Wechat có bao nhiêu thuận tiện a, đây đều là khách hàng, nếu ai cần gì, còn có thể đưa hàng!

Dương quản gia cũng không nghĩ tới, phu nhân hoạt bát sẽ như vậy.

Ông nghĩ nghĩ “Hẳn là, nhóm Wechat thì tôi không biết, hoặc là có thể gọi điện thoại cho người bên kia.”

“Tốt.” Khương Tân Tân nghĩ nghĩ “Không cần phiền toái như vậy, trong điện thoại một câu hai câu nói cũng không rõ ràng, nếu không để lái xe đưa tôi đi đến nhà mọi người~ “

Cứ như vậy Khương Tân Tân đi đến nhà mỗi người, biểu đạt ý nghĩ chính mình muốn mở tiệm, mọi người đều giơ hai tay ủng hộ, thuận tiện thành công thêm nhóm Wechat.

Nhóm tên rất tiếp địa khí —— đại gia tộc biệt thự Sâm Lâm.

Sợ mọi người cùng Khương Tân Tân là hai đời cách biệt.

Cô vừa vào Wechat nhóm, liền nhiệt tình cùng mọi người chào hỏi, cô làm một thao tác ý nói muốn mở tiệm, mọi người đều biết cô muốn ở chỗ này mở tiệm phục vụ cho mọi người, trong đám tất cả mọi người rất khách khí, cũng đều nhao nhao biểu thị ra sẽ dốc toàn lực ủng hộ cô.

Khương Tân Tân không nghĩ tới sự việc này lại phát triển như vậy.

Mọi người đều cảm động cô “Nhiệt tình”, quyết định tạm thời miễn ba tháng tiền thuê nhà.

Đương nhiên đây hết thảy đều nguồn gốc từ tên cô, cô ở trong nhóm mặt biệt danh —— nhà số 9 đối diện hồ Khương Tân Tân.

Ai cũng biết, nhà số 9 đối diện hồ là nhà Chu gia.

Người tên Khương Tân Tân, hẳn là vợ mới cưới của Chu Minh Phong a?

Cái tên này của cô, sẽ không có người cho rằng cô là vì kiếm vài ba đồng tiền, dù sao cũng là Chu phu nhân, sẽ để ý đến mấy đồng sao?

Cùng lúc đó, bên trong một căn biệt thự khác, mấy vị phu nhân ở đó ưu nhã uống vào trà chiều, đương nhiên cũng thuận tiện thảo luận bát quái.

Lưu phu nhân “Các người đã gặp qua Chu phu nhân chưa?”

“Gặp qua một lần, mặc dù rất ưu nhàn, tôi nghĩ Chu tổng hẳn là rất thích cô ấy, không phải tuổi hai người cách xa nhau sao, làm sao lại gật đầu cưới cô ấy vào cửa.”

Một người là lão hồ ly trên thương trường, gặp rất nhiều sóng gió, dựa vào Chu Minh Phong, cho dù bây giờ anh không tài, chỉ cần mị lực của anh, cũng tuyệt đối sẽ không thiếu phụ nữ. Đàn ông có tiền còn có con trai, còn đã ly hôn, muốn để anh tái hôn, chuyện đó đã khó còn thêm khó, cho nên, tất cả mọi người ngầm hiểu lẫn nhau cho rằng, Chu Minh Phong rất thích người vợ này, cho dù cô ấy nhỏ hơn so với anh mười mấy tuổi.

“Ngày thường rất xinh đẹp, tôi nhìn còn tưởng rằng là minh tinh, bất quá làm sao cô ấy lại nghĩ muốn mở tiệm, thật sự là không thể nghĩ ra.”

Trương phu nhân cao thâm cười “Các người biết tính Chu tổng đi, nghe nói không phải có thể chung đụng, tính tình cũng không tốt, Chu phu nhân này đại khái là nghĩ đủ mưu rồi làm cho mọi người cảm thấy tâm địa cô ta thiện lương luôn giúp đỡ người khác, có lẽ Chu tổng thích loại này. Đó chính là muốn làm đến cực hạn.”

“Thì ra là thế.”

Mấy người đều nghĩ chính mình biết chân tướng.

Chẳng ai ngờ rằng, Khương Tân Tân thật chỉ muốn kiếm mấy đồng mà trong miệng các cô nói thôi.

“Vậy chúng ta cũng phải đi nịnh sao?”

“Khẳng định là muốn, luôn phải cho Chu tổng mặt mũi a?”

Khương Tân Tân muốn chính là hiệu quả như vậy.

...

Đợi đến lúc mặt trời xuống núi, Khương Tân Tân đã nghĩ xong chuyện trong cửa hàng nên bày cái gì rồi, lúc này mới đột nhiên phát hiện, chính mình giống như không để ý đến một sự kiện rất quan trọng.

Loại địa vị không bằng nhau trong hôn nhân, cô muốn ở bên ngoài khu biệt thự mở cửa hàng, có phải hay không nên biết nói cho Chu Minh Phong một tiếng?

Ngô!

Cô quả nhiên không thích hợp kết hôn, loại chuyện này cô chỉ muốn tự mình quyết định coi như xong a, ai lại hi vọng trên đầu còn có một phân lượng không nhẹ mang tên “Cấp trên“.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.