Xuyên Thành Mẹ Ruột Nhân Vật Phản Diện Phật Hệ Hằng Ngày

Chương 17: Chương 17




Buổi họp mặt fan kết thúc, phóng viên chờ diễn viên chính đi ra ở cửa. Có lẽ vì không muốn gặp Diệp Phạm nên Đường Cẩm đã rời đi sớm.

Diệp Phạm còn đang ở phía sau sân khấu, cô chuẩn bị thay váy lễ phục này rồi về nhà.

Sắp đến phòng hóa trang, sau lưng Diệp Phạm bỗng nhiên vang lên một giọng nói trầm thấp: “Diệp Phạm.”

Cô dừng bước, nghiêng đầu, nhìn sang.

Hạ Hàn đứng đó, dáng người cao lớn lạnh lùng.

Vẻ mặt anh thản nhiên, khuôn mặt nhìn không rõ, giống như bị che phủ bởi một tầng băng sương mỏng.

Đôi mắt đen nhánh, đáy mắt sâu hút, không thể nhìn thấu.

Vài sợi tóc đen nhánh rũ xuống sườn mặt, hơi cong lên, da thịt Diệp Phạm trắng như tuyết, đường cong sườn mặt hoàn mỹ, như ẩn như hiện dưới ánh đèn mờ ảo.

Đôi mắt Hạ Hàn dần sâu thẳm, sự lạnh lùng trong mắt tan đi vài phần: “Cái váy này rất hợp với cô.” Anh nhìn Diệp Phạm một lúc, sau đó thu ánh mắt lại.

Đôi mắt anh cụp xuống, vuốt ve lòng bàn tay, động tác rất nhẹ, người bên cạnh cũng không thể phát hiện ra.

Có rất ít người biết bộ lễ phục này do Hạ Hàn chọn, bọn họ che dấu chuyện này với tất cả mọi người, kể cả Diệp Phạm. (Nấm: Độc giả ai cx biết ạ:>:>:>)

Diệp Phạm chỉ nghĩ lời nói của Hạ Hàn là xã giao bình thường.

Suy nghĩ của cô rất đơn giản, họ là đối tác, chỉ thế thôi.

Diệp Phạm cong môi, mỉm cười: “Cảm ơn.”

Đây là lần đầu tiên bọn họ nói chuyện sau khi đóng máy.

Trừ lần diễn thân mật cuối cùng, cô quá khẩn trương, còn lúc khác, cô và Hạ Hàn vốn không nói lời nào với nhau ở studio.

Ánh mắt Hạ Hàn liếc qua thấy gương mặt Diệp Phạm.

Cô ngửa đầu nhìn anh, cổ trắng noãn thon dài, đôi môi khẽ nhếch lên.

Tối sáng trong mắt Hạ Hàn không rõ, người anh dựa trên tường, hơi lạnh truyền đến: “Tối nay cô biểu hiện không tồi.”

Giọng điệu của ann không nghe ra cảm xúc gì, giống như chỉ đang hướng dẫn một người mới.

Nhưng Diệp Phạm không hiểu, tính cách Hạ Hàn vốn rất lạnh nhạt, không bao giờ giao lưu với người trong giới, chứ đừng nói đến người chỉ hợp tác qua một lần với anh.

Hạ Hàn và Diệp Phạm cứ đứng ở hành lang như vậy, chưa nói được mấy câu thì người đại diện Đái Cận Sơn đi đến.

Đái Cận Sơn chào hỏi Hạ Hàn: “Hạ Hàn.”

Môi Hạ Hàn nhếch lên, ừ một tiếng.

“Diệp Phạm, anh thấy em nói chuyện rất hợp với Hạ Hàn.” Đái Cận Sơn giúp đỡ, “Có muốn lưu số điện thoại lại không?”

Câu này được nói ra từ miệng người đại diện, ngược lại cảm giác giống như đang suy nghĩ cho Diệp Phạm.

Diệp Phạm muốn từ chối, cô do dự một lúc, nghĩ lại một phen rồi mở miệng: “Em cảm thấy...” không cần.

Hạ Hàn chú ý ánh mắt của cô, anh híp mắt, ánh mắt sâu thẳm.

Lời của Diệp Phạm bị đánh gãy.

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng rơi xuống: “Có thể.”

Diệp Phạm ngẩn người, cô ngước mắt nhìn Hạ Hàn.

Hạ Hàn nhìn Diệp Phạm một chút.

Bốn mắt đụng nhau, tầm mắt hai người vừa vặn đối đầu. Yên tĩnh trong chốc lát.

Ánh mắt Hạ Hàn rất sâu, anh nhìn chằm chằm Diệp Phạm, chậm rãi đọc một chuỗi số.

Diệp Phạm dời mắt, tránh ánh mắt của Hạ Hàn, lấy điện thoại lưu lại số của anh.

Hạ Hàn cong môi, tiếng cười khẽ gần như không thể phát hiện vang lên trong không khí.

Anh nói rất ít, chưa nói thêm gì đã quay người đi rồi.

...

Mấy ngày nay, công việc của Diệp Phạm không nặng.

Sau khi ra khỏi công ty truyền hình điện ảnh Hoa Thụy, Diệp Phạm nhanh chóng ngồi vào xe.

Sau khi Diệp Phạm ký hợp đồng với Hoa Thụy thì công ty sắp xếp cho cô một trợ lý và tài xế. Cả hai người đều biết tình huống trong nhà Diệp Phạm, nhưng bọn họ ăn nói rất đúng mực.

Diệp Phạm đã không gặp Đô Đô khoảng nửa ngày, cô vừa lên xe đã gọi điện thoại cho dì Lý. Đợi một lúc, điện thoại đã kết nối.

Diệp Phạm rất nhớ Đô Đô: “Dì Lý, Đô Đô sao rồi?”

Dì Lý và Đô Đô dường như không ở nhà, âm thanh phát ra từ điện thoại hơi ồn. Dì Lý nói: “Dì mang Đô Đô ra ngoài chơi, bây giờ đang ở siêu thị.”

Siêu thị Wal-Mart này không gần nhà Diệp Phạm, chắc là dì Lý muốn đưa Đô Đô đi chơi ở chỗ xa nhà một chút.

Diệp Phạm: “Cháu sẽ đến nhanh thôi, hai người chờ cháu ở siêu thị.” Giọng nói dì Lý có chút mệt mỏi, chắc là bởi vì ôm Đô Đô cả ngày.

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Phạm nói với tài xế: “Dừng lại trước siêu thị Wal-Mart.”

Tài xế đáp lời, xoay vô lăng. Chỉ chốc lát, xe đã dừng lại gần siêu thị.

Diệp Phạm mở cửa xuống xe.

Diệp Phạm đã cải trang, cô đeo khẩu trang và kính mắt, không ai nhận ra cô. Dì Lý và Đô Đô ở khu hải sản tươi sống, Diệp Phạm bước chân không dừng, đi thẳng đến khu đó.

Đô Đô nằm trên vai dì Lý, con mắt híp lại, gật gà gật gù, giống như sắp ngủ say. Diệp Phạm không nhịn được bật cười, cô nhẹ giọng đi đến, không đánh thức Đô Đô.

Diệp Phạm nhìn dì Lý vất vả, cầm lấy rổ trên tay bà.

Dì Lý liệt kê cả một tờ danh sách những đồ cần mua. Diệp Phạm chỉ vào tờ danh sách, ra hiệu để cô đi chọn, dì Lý trông Đô Đô.

Diệp Phạm chọn đồ được ghi trong danh sách, dì Lý đứng đợi cô.

Dì Lý ôm Đô Đô một lúc, cánh tay đã hơi mỏi, bà di chuyển nhẹ nhàng đổi tư thế ngủ cho Đô Đô. Nhưng Đô Đô ngủ không sâu, bé tỉnh lại rất nhanh.

Đô Đô ngáp một cái, dụi mắt, nãi thanh nãi khí: “Mẹ đâu rồi?”

Vừa rồi lúc nửa mê nửa tỉnh, Đô Đô cảm giác mình thấy mẹ, nhưng sao giờ lại không thấy?

Dì Lý nhìn Đô Đô bối rối, đặt Đô Đô dưới đất, bà lau nước mắt chảy ra do ngáp ngủ của Đô Đô, dịu dàng giải thích với bé: “Mẹ đi mua đồ, chúng ta chờ mẹ ở đây nhé.”

Sau khi dì Lý nói xong, bà đứng dậy, nắm tay Đô Đô, ánh mắt đặt trên kệ hàng, bà nhìn xem có đồ nào cần mua không.

Lúc này, Đô Đô rút tay lại, chạy về lối nhỏ bên kia. Lúc dì Lý phản ứng kịp thì chạy nhanh đuổi theo.

Cách mấy kệ hàng, Hạ Hàn đang đứng ở đó.

Anh ở một mình, tuy có mấy người trợ lý, nhưng anh thích tự nấu ăn.

Siêu thị Wal-Mart rất gần nhà Hạ Hàn, bây giờ trời đã tối, anh đội mũ, đeo khẩu trang rồi ra ngoài.

Khu vực này không có nhiều người, Hạ Hàn cúi đầu, chọn mấy thứ.

Khí chất của anh lạnh lẽo, có dáng vẻ người sống chớ gần.

Một giây sau, Hạ Hàn cảm thấy chân mình trầm xuống, có thứ gì mềm nhũn đụng phải chân anh. Anh nghiêng đầu nhìn, là một bé trai trắng trẻo mập mạp, tuổi khá nhỏ.

Bé trai này đi không vững mới đụng vào anh. Hạ Hàn nhìn xung quanh, không thấy ba mẹ của bé.

Hạ Hàn nhíu mày, ngồi xổm xuống, tầm mắt ngang với Đô Đô.

“Mẹ cháu đâu?”

Đô Đô che miệng lại, dáng vẻ không muốn nói chuyện với anh.

Diệp Phạm đã dạy bé, ở ngoài không nên nói chuyện với người lạ. Lúc đầu Đô Đô không hiểu, nhưng Diệp Phạm lặp đi lặp lại rất nhiều lần, nên bé nhớ kỹ.

Đô Đô mở to đôi mắt tròn, nhìn Hạ Hàn, tay nhỏ mập mạp che miệng mình.

Hạ Hàn không thích trẻ con, kỳ lạ là, anh lại có cảm giác thân thiết với đứa bé đối diện này.

Vẻ mặt lạnh nhạt của Hạ Hàn tan đi, anh nhìn Đô Đô, thấp giọng cười khẽ một tiếng.

Không ngờ sự đề phòng của đứa bé này lại khá nặng.

Lúc Đô Đô che miệng, một bảng hiệu nhỏ rơi xuống từ ống tay áo. Trên đó viết một cái tên và một chuỗi số điện thoại.

Hạ Hàn vươn tay, nhéo mặt Đô Đô một cái.

Giọng nói vốn lạnh lẽo thì lúc này lại có vẻ rất dịu dàng: “Tên cháu là Diệp Đạc à?”

Nếu như người đại diện của Hạ Hàn ở đây, nhất định rất kinh ngạc, từ dịu dàng vốn không tồn tại trong từ điển của Hạ Hàn.

Nghe thấy Hạ Hàn nói chuyện, Đô Đô phản ứng, bé không nhịn được cãi lại: “Tên cháu không phải là Diệp Đạc, tên cháu là Đô Đô.”

Đô Đô vừa nói xong, trong nháy mắt phản ứng lại, nhanh chóng bịt kín miệng mình lần nữa, giống như làm sai chuyện gì.

Hạ Hàn muốn tiếp tục hỏi Đô Đô, dì Lý đã thấy Đô Đô, bà thở phào một hơi, vội vàng chạy từ kệ hàng bên kia tới.

“Đô Đô, đừng chạy lung tung, mẹ cháu sẽ lo lắng.” Dì Lý bế Đô Đô lên, ôm chặt.

“Xin lỗi, đứa bé nhà tôi đang tìm mẹ nó.”

Đô Đô gặp người quen, mới bỏ tay xuống, giọng nói mềm nhũn: “Con rất ngoan.”

Dì Lý dỗ Đô Đô một lúc, sau đó ôm Đô Đô rời đi.

Đô Đô nằm trên vai dì Lý, ánh mắt vừa vặn đối diện với Hạ Hàn, đôi mắt bé không chớp một cái nhìn chằm chằm Hạ Hàn, cắn ngón tay cái của mình.

Hạ Hàn cũng đứng đó không rời đi, cho đến khi hình bóng Đô Đô biến mất ở kệ hàng thì anh mới xoay người rời đi.

...

Hôm nay, một Weibo đại V nổi tiếng đăng một bài viết.

“Khoảng thời gian trước, nhân vật Cẩm Đàm trong « Ẩn núp bến Thượng Hải » nổi tiếng, danh tiếng diễn viên Diệp Phạm danh tiếng lấn át nhân vật nữ chính Đường Cẩm.”

“Nhưng mà, có ai nghĩ đến điều này không, chuyện này thật ra là kế hoạch được bày ra từ lâu, mục đích để đánh bại tiểu hoa đán Đường Cẩm đang nổi, muốn giẫm lên Đường Cẩm để trèo lên...”

Bài viết này không dài, nhưng mỗi một chữ một câu đều chỉ trích lòng dạ Diệp Phạm xấu xa, vì muốn leo lên mà không từ thủ đoạn.

Chủ blog Weibo này hợp tác với studio của Đường Cẩm, studio của Đường Cẩm muốn anh ta đăng bài viết này để bôi đen Diệp Phạm.

Danh tiếng Diệp Phạm quá cao, Đường Cẩm đã muốn dìm Diệp Phạm xuống từ lâu. Bọn họ còn mướn rất nhiều thuỷ quân, đăng bài phân tích trên web, chuyển hướng gió trên Weibo.

Chủ blog Weibo này có hơn một triệu người theo dõi, anh ta vừa đăng bài viết này thì đã dẫn đến sự bàn luận kịch liệt của cư dân mạng.

“Tôi vốn cảm thấy chuyện này không bình thường, chỉ bằng nhân vật vũ nữ, Diệp Phạm lại nổi lên nhanh như vậy, khẳng định cô ta đã có âm mưu từ trước, sau lại có hành động của công ty lớn nào đó.”

“Còn không phải sao, giới giải trí nước sâu như vậy, dáng dấp Diệp Phạm lại đẹp, rất khó hoạt động trong giới giải trí, tôi vô cùng nghi ngờ, mấy lời khen Diệp Phạm lúc trước đều của thuỷ quân.”

“Khoảng thời gian trước, Diệp Phạm đã lên hot search trên Weibo mấy lần, từ lúc nào một người mới đã tạo ra ảnh hưởng lớn như vậy rồi? Hơn nữa còn liên lụy đến idol Đường Cẩm của tôi, tức chết tôi rồi.”

Sau khi phim truyền hình phát sóng, Diệp Phạm cũng có một ít fan hâm mộ, fan hâm mộ Đường Cẩm hùng hổ dọa người, hai phe bắt đầu cấu xé.

“Tôi không rõ, Diệp Phạm chỉ yên lặng diễn kịch, cô ấy chọc tới ai mà bị bôi đen như vậy?”

“Tất cả chúng ta đều thấy được khuôn mặt đẹp và kỹ thuật diễn của Diệp Phạm, hơn nữa lăng xê vì thực lực, mấy người chờ xem, đến lúc đó mặt lại bị đánh cho sưng vù.”

Mặc dù có một số người không tin chủ blog, nhưng fan hâm mộ của Đường Cẩm quá nhiều, những người nói giúp cho Diệp Phạm dần yếu thế, chiều gió nghiên về Đường Cẩm.

Lúc này, Diệp Phạm đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, những người ghen ghét cô điên cuồng muốn kéo cô xuống nước, ai bảo danh tiếng của Diệp Phạm gần đây quá cao, những người kia đã sớm ghen ghét đến đỏ mắt.

Không lâu sau, có một số cư dân mạng tìm thấy một đoạn video ngắn trong quá trình quay phim « Ẩn núp bến Thượng Hải » trên app âm nhạc và video.

Người quay video là một diễn viên quần chúng, lúc người này chụp ảnh tự sướng, người đứng phía sau không cẩn thận lọt vào ống kính.

Người phía sau người này lại là Diệp Phạm.

Trong video, Diệp Phạm mặc đồ hóa trang, trượt xuống từ dốc nghiêng. Lúc rơi xuống đất, cô giơ với người đối diện.

Diệp Phạm liên tục NG, cô cũng liên tục trượt xuống từ dốc nghiêng.

« Ẩn núp bến Thượng Hải » luôn có nhiệt độ khá cao. Sau khi video này bị người khác phát hiện, nhanh chóng đưa tới sự bàn luận kịch liệt trên mạng.

Có một số cư dân mạng sau khi xem video, nhạy bén phát hiện điều không đúng.

« Ẩn núp bến Thượng Hải » đã chiếu hết, bọn họ cũng đã xem tất cả các đoạn diễn của Diệp Phạm, mà cảnh trong video, trong phim Diệp Phạm chưa diễn qua.

Điều đáng nói là, nhân vật nữ chính Đường Cẩm hình như có cảnh diễn này.

Cư dân mạng bình luận phía dưới, bày tỏ nghi vấn của mình.

“Tôi đã xem « Ẩn núp bến Thượng Hải » nhiều lần, tôi nhớ cảnh diễn này không được chiếu trên TV.”

“Vì sao Diệp Phạm lại mặc đồ hóa trang của Đường? Ngay cả tóc, quần áo, còn có động tác cũng giống y như đúc với Đường Cẩm, quá kì lạ rồi.”

“Cảnh này không phải là cảnh của Đường Cẩm sao, Đường Cẩm đâu? Sao trong video cô ấy không xuất hiện?”

Lượt xem video trong một ngày đã vượt qua một triệu, sau đó còn gia tăng không ngừng với tốc độ kinh người, càng ngày càng nhiều người xem được video này, sôi nổi đưa ra ý kiến của mình.

Diệp Phạm không cần mặc đồ hóa trang của Đường Cẩm làm gì, kiểu tóc giống nhau, động tác giống nhau, tất cả đều giống với Đường Cẩm trên màn ảnh.

Ý kiến đông đảo lờ mờ chỉ ra một sự thật.

Chẳng lẽ, Diệp Phạm là diễn viên đóng thế của Đường Cẩm?

Mấy ngày trước Đường Cẩm còn nói mình quay những cảnh hành động rất vất vả, bây giờ xem ra, những cảnh kia đều do Diệp Phạm quay thay cô ta?

Tác giả có lời muốn nói:

Cuối cùng Hạ Hàn cũng gặp Đô Đô lần đầu tiên rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.