Thanh âm của Hạ Hàn vang lên, bác sĩ Triệu sửng sốt, kỳ quái nói: “Mẫu máu của Diệp Đạc vẫn còn ở bệnh viện.”
Vì cái gì Hạ Hàn lại nói tới chuyện này?
Hạ Hàn ở trong điện thoại không có nói nhiều: “Chuyện cụ thể, con sẽ đến bệnh viện lại cùng chú nói sau.”
“Được.”
Hạ Hàn cúp điện thoại, nhìn về phía ngoài cửa sổ. Bên ngoài sắc trời càng thêm đen, mưa vẫn như cũ rơi không ngừng.
Hạ Hàn đưa tay, cầm lấy bộ quần áo treo ở một bên, anh tùy ý hướng trên thân khoác lên, bước từng bước, đi tới cửa. Cổng lớn khép lại, chìm trong yên tĩnh cùng u ám.
Hạ Hàn lên xe, xe chậm rãi khởi động, đi vào trong đêm mưa băng lãnh. Xe xuyên qua màn mưa, cũng giống như xuyên qua những bí mật kia. Một lát sau, đến bệnh viện. Hạ Hàn mang theo khẩu trang, đi vào trong bệnh viện. Lúc này đêm đã khuya, trên hành lang yên tĩnh không một tiếng nói, trong không khí tràn ngập mùi vị nước khử trùng.
Hạ Hàn xuyên qua hành lang an tĩnh, lên thang máy, cuối cùng, đến phòng làm việc của bác sĩ Triệu. Cửa mở ra, bác sĩ Triệu đã ngồi ở bên trong.
Bác sĩ Triệu trông thấy Hạ Hàn, lập tức hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Đã muộn như vậy, Hạ Hàn vậy mà lại gọi điện thoại cho ông, chuyện này từ trước tới nay chưa từng xảy ra, trong lời nói của Hạ Hàn còn nhắc tới Diệp Đạc. Trong lòng của ông mơ hồ có một cái phỏng đoán, nhưng ý nghĩ này thật bất khả tư nghị*(vô lý, không căn cứ), khiến cho người ta không dám nghĩ sâu.
Hạ Hàn trầm giọng nói: “Có một chuyện, con muốn nhờ người giúp.”
Giọng anh cực thấp, vang lên trong phòng yên tĩnh, vô cùng rõ ràng. Hạ Hàn nói từng câu từng chữ, thần sắc nghiêm túc.
“Con muốn để người giúp con kiểm nghiệm, DNA của con cùng Diệp Đạc.”
Bác sĩ Triệu khiếp sợ: “Ý của con là...”
Hạ Hàn chậm rãi mở miệng, mỗi một chữ đều ẩn lấy cảm xúc cực sâu.
“Con cho rằng, Diệp Đạc vô cùng có khả năng chính là con trai ruột của con.”
Không khí yên tĩnh trong chớp mắt. Bác sĩ Triệu hít sâu một hơi: “Chuyện này nếu như là sự thật...”
Hạ Hàn bây giờ sự nghiệp đang ở đỉnh cao, nếu như tuôn ra tin anh có một đứa con trai. Toàn bộ giới giải trí đều sẽ khiếp sợ. Đối với Hạ Hàn mà nói, hay đối với Diệp Đạc mà nói, chuyện này đều không thể coi thường.
Hạ Hàn nghiêm túc nói: “Cho nên, con hi vọng chú có thể giúp con giữ bí mật, chuyện này không nên nói cùng bất luận người nào.”
Nếu như sự tình bị lộ ra ngoài, truyền thông sẽ để mắt tới Đô Đô, mà Diệp Phạm cũng sẽ đứng vào tiêu điểm, bị tất cả mọi người chú ý. Cuộc sống yên tĩnh của Đô Đô cùng Diệp Phạm sẽ bởi vậy mà bị xáo trộn.
Diệp Phạm bảo hộ Đô Đô, là muốn cho Đô Đô bình thường vui vẻ mà lớn lên, anh cũng như vậy không hi vọng bọn họ gặp phải những chuyện này.
Bác sĩ Triệu gật đầu: “Con yên tâm, ta sẽ không nói cho người khác.”
Bác sĩ Triệu nhớ tới, Diệp Đạc sinh bệnh lúc trước, Hạ Hàn ôm bé, từ đầu đến cuối ở bên người Diệp Đạc, không có một tia nào không kiên nhẫn. Lúc ấy ông không hiểu, giống Hạ Hàn kiểu người đạm mạc như vậy, lại có thể đối với một đứa bé ôn nhu kiên nhẫn đến thế.
Bây giờ nghĩ lại, những lúc ấy chuyện ông cảm thấy kỳ quái, hóa ra hết thảy đều có nguyên nhân. Bác sĩ Triệu: “Con trước tiên tới rút máu đi.”
Hạ Hàn gật đầu, anh ngồi ở trước bàn, kéo ống tay áo lên, đưa cánh tay đặt ở phía trên. Bác sĩ Triệu rút máu cho Hạ Hàn, ra hiệu anh trước tiên ngồi ở một bên.
Con mắt của Hạ Hàn đen nhánh cực kỳ, anh bỗng nhiên nói một câu.
“Ngay sau khi có kết quả kiểm nghiệm, chú phải ngay lập tức nói cho con biết.”
Giữa Đô Đô và anh, có phải hay không có quan hệ chặt chẽ kia? Anh thực sự muốn biết, đáp án là gì.
...
Sau khi Lư Ỷ Vấn bị đào thải, liền ở trong biệt thự thu thập hành lý, rời khỏi trường quay. Lúc trước khi đang ghi hình cho tiết mục, cô ta đều không biết bên ngoài có chuyện gì xảy ra, đương nhiên cũng không rõ ràng ý đồ xấu của cô ta đã bị cư dân mạng đào ra.
Thời điểm người đại diện của Lư Ỷ Vấn tới đón cô ta, mắng cho cô ta một trận. Tham gia cái tiết mục này phải có tâm cơ, nhưng ý nghĩ trong lòng nhất định phải giấu thật sâu, làm chuyện xấu bị người khác bắt được cái chuôi sẽ khiến danh tiếng trở nên tệ đi.
Lư Ỷ Vấn không hiểu ra sao, thẳng đến khi cô ta ấn mở Weibo của mình. Weibo đã bị dân mạng công chiếm.
“Chỉ là muốn tăng hạng, liền có thể hãm hại những tuyển thủ khác sao? Nếu như Diệp Phạm ở kỳ thứ nhất không chạy kịp, có phải là liền bị đào thải?”
“Nhân phẩm của ngươi kém như vậy, căn bản không có tư cách diễn Hồ Mạn Quân!”
“Fan hâm mộ của Diệp Phạm đừng xé nữa, đừng bôi đen, lý trí mà đối đãi.”
Nữ minh tinh trong suốt này ở trên mạng gây nên thảo luận lớn nhất chính là cô ta ở bên trong tiết mục có nhiều tâm cơ. Tối hôm qua vừa bị đào thải, kết quả ở trên mạng bị chửi thành cái dạng này, Lư Ỷ Vấn càng xem càng tức giận.
Lư Ỷ Vấn tức giận đến quẳng điện thoại di động.
Cô ta không có nghĩ qua, hãm hại uy hiếp người khác, thực lực bản thân lại không đủ, căn bản là đi không được dài lâu. Bất kể là trong giới giải trí hay là ngành nghề khác, tính toán chút mưu kế có lẽ sẽ thu được lợi ích ngắn ngủi, nhưng điều căn bản nhất phải là không ngừng nỗ lực phát triển bản thân.
Tòa cao ốc của đài nào đó.
« Kế hoạch Cự Tinh » kỳ này đã đưa ra tỉ lệ người xem, không ngoài sở liệu, lại là tiết mục đứng hạng nhất trong các chương trình chiếu cùng giờ.
Bởi vì Diệp Phạm ở trong trailer khiến cho người xem lo lắng, ngay từ đầu tiết mục, tỉ lệ người xem đã duy trì ở mức cực cao, mà thời điểm Diệp Phạm ra sân trong khoảnh khắc đó liền đạt đến mức cao nhất.
Diệp Phạm tựa hồ thật là phúc tinh thu hút người xem của đài truyền hình bọn họ.
Có người trời sinh thể chất tự mang lưu lượng, chỉ cần địa phương có cô ra sân, đều có thể gây nên nhiệt nghị, cũng xúc tiến tỉ lệ người xem. Vì để bảo đảm cho tỉ lệ người xem ổn định, tiết mục tổ để người nhìn chằm chằm vào phản hồi trên internet của cư dân mạng, cũng sẽ thu thập ý kiến của mọi người, đem mọi thứ chỉnh lý cho tốt.
Nhà sản xuất phim cùng đạo diễn ngồi ở trong phòng làm việc, thảo luận về sự phát triển của tiết mục sau này.
« Kế hoạch Cự Tinh » đã chiếu ba kỳ, kỳ thứ nhất là tranh tài chụp poster để tăng nhiệt, sau đó là hai kỳ tranh tài chính thức, hiện tại còn lại 11 thí sinh.
Đối với một người chế tác tiết mục xuất sắc mà nói, ánh mắt của bọn họ nhất định phải nhìn xa trông rộng, mặc dù trước mắt tỉ lệ người xem đang liên tục tăng lên, nhưng nếu như tiết mục muốn đi càng xa hơn, độ chú ý một mực được kéo lên, nhất định phải suy nghĩ khác người.
“Khán giả gần đây đối với tiết mục không có gì bất mãn.” Tôn đạo diễn rất hài lòng.
“Giai đoạn tiết mục đang được chuẩn bị, chúng ta cũng hướng rất nhiều minh tinh ném cành ô liu*, bọn họ bởi vì nhiều nguyên nhân không có tới.” Nhà sản xuất phim nói, “Bây giờ thấy tiết mục có nhiệt độ cao, nói không chừng bọn họ đều nguyện ý qua tới tham gia.”
(*ý chỉ mời tới hỗ trợ, tham dự)
Tôn đạo diễn nhãn tình sáng lên: “Ý của ông là... Phải tiến hành khiêu chiến để được tham gia vào tiết mục sao?”
Nhà sản xuất gật đầu: “Đúng, người tới khiêu chiến sẽ trải qua khảo hạch của tiết mục tổ mới có thể lọt vào, yêu cầu sẽ rất nghiêm ngặt.”
Điều kiện tiên quyết là những người này đều phải là minh tinh có độ nổi tiếng nhất định, như vậy mới có thể có đủ thực lực cùng độ hot.
Động tác của tiết mục tổ rất nhanh.
Xế chiều hôm đó, Weibo chính thức của « Kế hoạch Cự Tinh » liền đưa ra tin tức này.
“Sau này trong tiết mục, chúng tôi sẽ thiết kế một hạng mục thi đấu đặc biệt. Bất kỳ một minh tinh nào cũng đều có thể lựa chọn một thí sinh trong chương trình để tiến hành khiêu chiến, người thành công sẽ trực tiếp được lọt vào tiết mục với thứ hạng của thí sinh bị đánh bại.”
Ý nghĩ này quả thật đưa tới sự chú ý của quần chúng.
“Oa, chủ ý này của tiết mục tổ làm thế nào mà nghĩ ra được, mỗi lần đều đem các thí sinh ngược đến đủ thảm a, nhưng mà ta lại thích xem tiết mục kiểu này.”
“Đau lòng cho những thí sinh đã tranh tài lâu như vậy lúc trước, nếu như khiêu chiến thành công không phải là đối với bọn họ rất không công bằng sao?”
“Tăng hạng thì cần nhìn thực lực có được hay không? Đều đã nói là muốn chọn ra người xứng đáng diễn Hồ Mạn Quân trong lòng quần chúng, dạng thi đấu khiêu chiến như thế này ta muốn đề nghị nhiều thêm mấy lần.”
...
Lịch trình Hạ Hàn rất nhiều, sau khi anh ghi hình xong cho « Kế hoạch Cự Tinh », ngày hôm nay cũng không có thời gian nghỉ ngơi, vẫn đang đuổi cho kịp hành trình.
Hạ Hàn ngồi ở trong xe, lúc này anh nhắm mắt lại, thần sắc lạnh nhạt.
“Đến rồi.”
Xe chậm rãi dừng lại, lúc xe dừng lại, Hạ Hàn mở mắt. Trong mắt sắc đen nhánh của anh, bất kỳ cảm xúc gì cũng đều bị thu lại. Tiếp tới, Hạ Hàn sẽ có một tiết mục phỏng vấn.
Thời điểm Hạ Hàn đến phòng nghỉ, tiết mục chỉ còn một chút thời gian nữa sẽ quay. Hạ Hàn xưa nay sẽ không ở bất kỳ trường hợp nào đến trễ, anh sẽ phối hợp với nhân viên công tác làm tốt quá trình chuẩn bị trước khi quay.
“Ngày hôm nay chúng tôi đã mời đến chính là diễn viên mọi người hết sức quen thuộc, Hạ Hàn.”
Nữ MC đối với khán giả trong trường quay nói.
Hạ Hàn từ phía sau đi ra, ngồi ở đối diện MC. Ở đây có không ít fan hâm mộ của Hạ Hàn, bọn họ nhìn thấy Hạ Hàn, trên mặt đều khó nén vẻ kích động.
Nữ MC bắt đầu hướng Hạ Hàn đặt câu hỏi, những vấn đề này đều đã cùng đoàn đội của Hạ Hàn thảo luận qua. Bởi vì lần phỏng vấn này là hiện trường trực tiếp, cho nên sẽ đặc biệt cẩn thận hơn một chút.
Nữ MC hỏi các vấn đề đại bộ phận đều xung quanh phim mới nhất của Hạ Hàn. Tới cuối cùng, MC nhìn thoáng qua khán đài.
Mặc dù có Hạ Hàn ở đây, tương đương với tỉ lệ người xem tiết mục đã có đảm bảo, nhưng cô cảm thấy vẫn thiếu một chút bạo điểm.
Nữ MC không dựa theo một vấn đề cuối cùng đặt câu hỏi, ngược lại lại đổi đề tài.
“Hạ Hàn, nghe nói anh từ trước đến nay sẽ không đáp lại bất luận vấn đề nào có quan hệ với sinh hoạt cá nhân.”
Hạ Hàn ngước mắt nhìn MC, vấn đề này vốn không ở trong phạm vi đặt câu hỏi. Mắt sắc của Hạ Hàn khẽ nhúc nhích, thần sắc trên mặt không thay đổi chút nào.
Người đại diện Quan Duệ lập tức nhíu mày, ở dưới đài ra hiệu, để MC không cần tiếp tục hỏi tiếp. Nhưng là MC làm bộ không nhìn thấy, ánh mắt rơi vào trên thân Hạ Hàn.
“Anh ở giới giải trí nhiều năm như vậy, vẫn luôn không có tai tiếng.” Dừng vài giây, Nữ MC tựa hồ muốn khơi gợi lên sự hiếu kỳ của khán giả.
Cô tiếp tục hỏi tiếp: “Tôi nghĩ khán giả ở chỗ này hẳn là đều giống như tôi, muốn biết đời sống tình cảm của anh.”
Hạ Hàn cười cười, không có trả lời.
Nữ MC: “Không biết mẫu bạn gái lý tưởng của anh là như thế nào?”
Hạ Hàn trầm mặc, không trả lời ngay. Thời điểm nữ MC cho rằng Hạ Hàn sẽ không đáp lại vấn đề này, Hạ Hàn đột nhiên mở miệng.
Đôi mắt của anh khẩn trương, đáy mắt hiện lên một ý cười không dễ dàng phát giác.
Một lát, trong trường quay vang lên một câu.
“Tôi thích người luôn cố gắng nỗ lực và nghiêm túc.”
Hạ Hàn lập lờ nước đôi, trong mắt MC, Hạ Hàn chỉ là đang trốn tránh cái đề tài này mà thôi.
Bởi vì phần lớn khi nam minh tinh lúc đụng phải vấn đề này, cũng sẽ chỉ đưa ra một vài câu trả lời không rõ ràng.
Đối mặt với vấn đề này, Hạ Hàn bình thường đều không trả lời. Nhưng Quan Duệ nhìn thấy thái độ lúc này của Hạ Hàn, biết anh không kháng cự, cũng không tiếp tục ngăn cản.
Quan Duệ là một trong số ít người biết, những người ngồi trước màn hình khả năng chỉ coi là Hạ Hàn tuỳ tiện trả lời, nhưng anh biết rõ người trong lời Hạ Hàn, chính là Diệp Phạm.
Nữ MC chưa từ bỏ ý định, mà hiện tại lại đang trực tiếp, sẽ không bị dừng giữa chừng. Cô lại hỏi tiếp.
“Nếu như tương lai anh có con, anh hi vọng là có con trai hay là gái?”
Hạ Hàn hơi nghiêng đầu, nhìn MC, ánh mắt của anh đen nhánh. Mỗi khi anh nhìn người khác, đều sẽ làm người đối diện đoán không ra tâm tư của anh.
Hạ Hàn cười nhẹ một tiếng, tiếng cười có chút ý vị thâm trường.
“Bất kể là trai hay là gái, tôi đều thích.”
Thời điểm nói câu này, Hạ Hàn nhìn về phía ống kính. Giống như xuyên thấu qua ống kính, đối với người nào đó nói.
Nhưng là tâm tư của anh, người xem trước màn ảnh nhỏ và người ở nơi này, cũng sẽ không rõ ràng.
Ngày hôm nay, Diệp Phạm luôn cảm thấy trong lòng không yên ổn, mi tâm của cô thình thịch nhảy không ngừng, luôn cảm giác có chuyện gì sắp phát sinh.
Đô Đô ưỡn bụng nhỏ, đang ngồi lắc lắc cái chân ở dưới nên nhà. Tiểu mập mạp này ngược lại có một bộ dáng không sầu không lo.
Diệp Phạm ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn thấy bộ dáng này của Đô Đô, cười ra tiếng. Đô Đô thấy Diệp Phạm nhìn chằm chằm bé, lập tức lạch bạch chạy tới.
Bé bám ở trên đầu gối Diệp Phạm, khuôn mặt nhỏ trắng nõn nà ngẩng lên.
“Mẹ, mẹ đang cười Đô Đô sao?”
Đôi mắt tròn căng của Đô Đô nhìn chằm chằm Diệp Phạm, đầu của bé nghiêng đến bên trái, lại nghiêng đến bên phải.
Bé lung lay cái đầu nhỏ, một mặt mong đợi Diệp Phạm trả lời.
Diệp Phạm bóp bóp hai má mềm nhũn trên mặt bé: “Bởi vì mẹ nhìn thấy Đô Đô, nên cảm thấy rất vui vẻ.”
Nụ cười của Đô Đô lớn hơn, đôi mắt vừa tròn vừa lớn đều bị bé cười đến híp lại. Bé hướng Diệp Phạm vẫy vẫy tay, ra hiệu cho Diệp Phạm cúi đầu xuống.
Diệp Phạm cúi người, Đô Đô dùng tay mũm mĩm vòng lên cổ Diệp Phạm. Bé nhón chân lên, ở trên mũi Diệp Phạm hôn một cái.
“Mẹ ở đây, Đô Đô cũng rất vui vẻ.”
Tâm của Diệp Phạm mềm nhũn, tay sờ lên đầu Đô Đô. Cô đem cảm giác kỳ lạ vừa rồi trong lòng vứt qua một bên. Có thể là bởi vì gần đây quá mệt mỏi, cho nên mới như vậy đi.
Hiện tại Đô Đô ở ngay tại bên cạnh cô, cô không nên có cái gì bất an. Diệp Phạm vừa rồi nghĩ như vậy, ngẩn người trong chớp mắt, Đô Đô đã nhận ra.
Đô Đô tay chân cùng bò lên, nắm lấy ghế sô pha trèo lên trên. Tay nhỏ đặt tại trên đùi của Diệp Phạm mượn lực. Sau khi Diệp Phạm phát giác được xúc cảm trên đùi, mới chú ý tới Đô Đô muốn leo lên trên ghế sa lon.
Diệp Phạm đưa tay kéo Đô Đô một chút. Đô Đô đang phí sức leo lên liền dễ như trở bàn tay ngồi vào trong ngực Diệp Phạm.
“Mẹ ôm.”
Đô Đô dựa lưng vào trong ngực Diệp Phạm, đầu ngửa ra sau. Diệp Phạm cũng dựa vào ghế sô pha, đem Đô Đô ôm vào lòng.
Đô Đô ra dáng cầm điều khiển từ xa ở bên cạnh, nhắm ngay TV bấm bấm lung tung. Đối với tay nhỏ của Đô Đô mà nói, điều khiển từ xa rất lớn.
Đô Đô dùng hai cánh tay cầm điều khiển từ xa, dùng ngón tay trỏ đâm đâm. Diệp Phạm nhìn thấy Đô Đô như thế: “Có cần mẹ giúp con không?”
Đô Đô nghiêm trang lắc đầu: “Đô Đô có thể.”
Bởi vì tay chân Đô Đô táy máy, từng kênh nhảy nhảy. Tiết mục mà Hạ Hàn đang tham gia cũng lướt qua.
“Mẹ, có thúc thúc.”
Đô Đô đã đem kênh chuyển đi rồi, bé đem điều khiển từ xa đưa cho Diệp Phạm. Trên mặt tròn trắng nõn tràn đầy lo lắng: “Mẹ, Đô Đô muốn nhìn thúc thúc.”
Đô Đô muốn nhanh nhìn thấy Hạ Hàn, nên để cho Diệp Phạm giúp bé. Diệp Phạm đem kênh lùi về sau mấy lượt, Hạ Hàn lại xuất hiện ở trên TV.
Đô Đô xem say sưa ngon lành, bé chỉ cần thấy được Hạ Hàn, liền rất vui vẻ. Phỏng vấn gần tới đoạn kết, nữ MC hỏi Hạ Hàn, anh thích con trai hay là con gái.
Không riêng gì người xem ở đây đều chờ mong đáp án của Hạ Hàn, ngay cả Đô Đô cũng nín thở. Con mắt tròn tròn của Đô Đô mở to, không chớp mắt nhìn chằm chằm TV.
Hạ Hàn vừa dứt lời. “Vô luận là con trai hay là con gái, tôi đều thích.”
Bụng nhỏ của Đô Đô buông lỏng, nhếch môi nở nụ cười. Diệp Phạm không có chú ý tới phản ứng của Đô Đô, cô nhìn thấy Đô Đô đột nhiên cười, cũng đoán không được nguyên nhân.
Đối với câu trả lời của Hạ Hàn về mấy vấn đề cuối cùng kia, trong lòngDiệp Phạm hiện lên suy nghĩ phức tạp.
Diệp Phạm cảm thấy may mắn, Hạ Hàn không biết tới thân phận thật sự của Đô Đô.
Hạ Hàn là một nhân vật của công chúng, ánh mắt tụ tập ở trên người anh quá nhiều. Cho dù Hạ Hàn có đem Đô Đô giấu kỹ đến mấy, cũng khó tránh khỏi sự chú ý của những người khác.
Truyền thông sẽ đào ra bí mật phía sau của Hạ Hàn, sự tình về Đô Đô sẽ bị bại lộ ở trước mặt mọi người.
Diệp Phạm nhớ tới ngày đó ở bệnh viện suýt nữa bị cẩu tử chụp tới, trong lòng không khỏi sinh ra lãnh ý.
Nếu như có một ngày, Đô Đô bị phát hiện, Hạ Hàn sẽ nghĩ như thế nào? Truyền thông sẽ viết như thế nào?
Cô nhất định phải đem hết toàn lực bảo vệ tốt Đô Đô. Hi vọng ngày đó mãi mãi cũng sẽ không đến.
Nhưng Diệp Phạm không biết rằng, lúc này Hạ Hàn đã bắt đầu dần tiếp xúc với chân tướng.