Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn

Chương 2: Chương 2: Cùng ăn sáng




Trước lúc ngủ có đọc qua tiểu thuyết một lần, hắn đương nhiên biết Cố Sương là ai, còn không phải là em gái nữ chính sọ não có vấn đề sao. Cũng chính là ánh trăng sáng trong lòng nam chính, rất xấu xa thích tra tấn nữ chính.

Nội dung trong truyện giống như động kinh ở trong đầu Trang Hàn nhanh chóng hiện qua một lần, Trang Hàn nằm ở trêи giường nhìn nữ nhân kia đi ra khỏi phòng. Lúc này hắn mới chú ý tới nơi này căn bản không phải phòng của chính mình, phòng ở của chính mình căn bản không có cái giường lớn như vậy.

Hắn ở trêи giường giật mình, có thể cảm giác được dưới chăn chính mình cái gì cũng chưa có mặc. Vì thế hắn thuận thế ở trêи đùi dùng sức bấu một cái, đau đến mức nước mắt của hắn đều phải rơi ra. Đau như vậy còn không tỉnh, xem ra không phải là đang nằm mơ...

Trang Hàn ôm chăn ở trêи giường thương tâm đến rối tinh rối mù, chính mình lớn như vậy tuy rằng còn chưa có đi làm từ thiện, nhưng là đi ngang qua mấy người ăn xin cho mấy đồng tiền vẫn là chuyện thường xuyên. Hắn cũng chưa làm qua chuyện xấu nha, như thế nào lại xuyên? Hơn nữa còn xuyên thành một người biến thái có bệnh tâm thần.

Hắn ở trêи giường rối rắm rất lâu, liền có người gọi điện thoại thông báo với hắn hôm nay có cuộc họp. Trang Hàn nghe đến thông báo này trong nháy mắt sửng sốt một chút, còn muốn mở họp? Nam chính trong sách ngày thường không phải lăn lộn cùng nữ chính thì chính là cùng nữ nhân khác lêu lổng, trước nay cũng không phát hiện hắn sẽ đi họp nha.

Thời điểm hắn rời giường vào WC rửa mặt thấy chính mình trong gương, người anh em trong gương này thật soái. Không hổ trong sách có một đống lớn từ ngữ hình dung, tỷ như... Tóm lại chính là nói nam chính đặc biệt soái là được. Hắn chỉ là một người bình thường, xuyên qua loại chuyện này chính mình cũng không có biện pháp làm cái gì, mặc kệ người ở nơi nào không phải bây giờ vẫn tốt sao? Vì thế Trang Hàn nhận mệnh quyết định liền dùng thân phận Trang Hàn này sống chắp vá qua ngày, điều duy nhất an ủi chính là tiểu tử này rất có tiền.

Hắn ăn mặc chỉnh tề đi xuống lầu, liền thấy trêи bàn cơm đã mang lên một bàn thức ăn sáng nóng hầm hập.

Đây hẳn là chuẩn bị cho chính mình đi? Cảm nhận được đói khát, trong lòng Trang Hàn nói nơi này là Trang gia, bữa sáng chính là vì mình mà chuẩn bị không sai. Vì thế hắn liền ngồi xuống dưới, bắt đầu ăn bữa sáng.

Đang ăn, từ phòng bếp có một người đi ra.

Cố Tư trêи người còn đang đeo tạp dề, trong tay bưng một mâm đồ ăn đứng ở cửa phòng bếp nhìn Trang Hàn phát ngốc. Trang Hàn vừa thấy tư thế này, tức khắc tựa như cấp cho chính mình một cái tát. Trang Hàn không phải là người... Phi phi phi! Là nam chính Trang Hàn không phải là người, có tiền như vậy cũng không gọi một bảo mẫu đến, đem lão bà lăn lộn thành như vậy còn muốn nàng làm bữa sáng.

Trang Hàn nhìn Cố Tư đứng ở chỗ đó, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì. Trong miệng còn đang chứa một ngụm cháo chưa nuốt xuống, bởi vì bị nữ chính nhìn như vậy, hắn cảm thấy rất có áp lực, ánh mắt nữ chính phảng phất hóa thành lưỡi dao máu chảy đầm đìa khảo vấn lương tâm hắn.

Lúc hắn cho rằng nữ chính sẽ cừu hận trừng mắt hắn, hoặc là sẽ đối với hắn hờ hững, thì nữ chính bưng mâm thức ăn tới đây, ngữ khí không có chút cao thấp phập phồng nào, nói: “Buổi chiều trở về ăn cơm không?”

Ừ...

Ngữ khí của nàng vẫn như thế, làm Trang Hàn đoán không ra nàng đến tột cùng là muốn cho chính mình trở về ăn, hay là không muốn cho chính mình trở về ăn...

Trang Hàn suy bụng ta ra bụng người tự hỏi một chút, nếu có người dám tra tấn mình như vậy, còn muốn mình nấu cơm cho hắn ăn. Còn muốn mình đợi hắn về ăn? Cùng giúp việc/ bảo mẫu quấy cơm còn không kém nhiều lắm. Hắn thập phần vì nữ chính suy xét, thiệt tình thực lòng cảm thấy nữ chính lúc này nhất định không muốn nhìn thấy chính mình, vì thế hắn nói: “Nga, chiều không trở về ăn.”

Lúc nói xong Trang Hàn cảm thấy trêи mặt mình nóng rát, căn bản không còn mặt mũi cùng nữ chính liếc mắt thêm một cái. Cho nên hắn liền không phát hiện trêи mặt Cố Tư chợt lóe qua sự thất vọng, hắn tùy tiện ăn hai phần rồi đi đến công ty.

Cố Tư đứng tại chỗ, nhìn người chồng sớm đã không thấy hình bóng ở cửa. Nàng cúi đầu là có thể thấy bữa sáng Trang Hàn ăn còn dư lại. Nhìn nhìn Cố Tư nhịn không được lộ ra một nụ cười mỉm đạm mạc, A Hàn hôm nay còn ăn bữa sáng chính mình làm. Vừa ra khỏi cửa liền có tài xế ở siêu xe thượng đẳng đến đón, Trang Hàn lên xe mới cảm giác chính mình tốt hơn một chút. Thế giới này thật là quá kỳ quái, hắn từ một người đàn ông độc thân nhiều năm trong một đêm biến thành một người đàn ông có vợ, tuy rằng vợ rất xinh đẹp nhưng Trang Hàn một chút cũng không cảm thấy cao hứng.

Lúc vào công ty, tất cả mọi người đều chào hỏi chính mình. Lúc sau chào hỏi xong mọi nữ nhân đều ở sau lưng nhìn nhìn chính mình, nói cái gì mà Trang tổng hảo soái hảo mê người linh tinh. Thanh âm cực lớn căn bản không phải là giống ở sau lưng lặng lẽ mà nói, mà là cố ý nói lớn tiếng như vậy cho chính mình nghe.

Hắn đi theo thư ký tiến vào thang máy chuyên dụng của tổng tài, không để cho chính mình động tay thư ký liền ấn nút lên tầng. Trang Hàn có chút may mắn, hắn cũng không có kế thừa ký ức của nguyên chủ, dựa vào tiểu thuyết cũng chỉ có thể hiểu được nguyên chủ cùng nhiệm vụ các loại linh tinh, mấy chi tiết nhỏ loại này ở trong văn phòng trong sách căn bản không viết.

Hắn liếc mắt một cái nhìn văn phòng của mình, mẹ ơi là ở tầng cao nhất! Một cái công ty to lớn như thế này, mà tổng tài đem văn phòng chính mình thiết lập tại tầng cao nhất?

Vạn nhất cháy thì làm sao bây giờ? Vạn nhất động đất thì làm sao bây giờ? Lúc đó kịp chạy xuống sao?

Hắn đưa tay lau mồ hôi lạnh, bỗng nhiên cảm giác có thứ gì nhích lại gần. Trang Hàn cả kinh nhìn qua, liền thấy nữ thư ký của hắn đang ôm cánh tay mình, nũng nịu nói: “Trang tổng, tối hôm qua anh cũng không tới thăm người ta, cái bà thím già kia thật sự có lực hấp dẫn lớn như vậy sao?”

“...”

Trang Hàn tâm loạn một chút, hắn cũng không biết lúc này là nên cảm khái khẩu vị của Trang tổng hay là nên làm cái gương cho nữ nhân rắn rết soi. Cố Tư như vậy mà đã có thể xưng là bà thím già, vậy cô chẳng phải còn không tính là người?

Hắn trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ mà nói không nên lời, duỗi tay bắt đầu đem cánh tay của thư ký rắn rết từ trêи cánh tay mình gỡ xuống, “Đừng động thủ động cước... Anh dám đứng thẳng sao?” Thư ký rắn rết vứt mị nhãn với Trang Hàn, sau đó đứng thẳng người cười đến mức làm người ta sởn tóc gáy nói: “Trang tổng anh thật là xấu xa, lại muốn nếm thử tư vị như thế sao?”

Trang Hàn: “...”

Đúng lúc này cửa thang máy mở ra, Trang Hàn dường như muốn xông ra ngoài chạy, vọt vào văn phòng của mình. Muốn hỏi hắn như thế nào biết phòng nào là của hắn? Đừng nói đùa, văn phòng Trang tổng sao có thể cùng người khác ở cùng một tầng, đương nhiên là toàn bộ đỉnh tầng đều là văn phòng của hắn...

Kinh hồn còn chưa hết, hắn ở trêи ghế ngồi xuống, tiểu thuyết xuất hiện nam chính có quan hệ với rất nhiều nữ nhân, có tên hay không có tên đều không ít, nhưng hắn khắc sâu nhớ rõ không có cùng nữ thư ký xảy ra chuyện gì nha. Chẳng lẽ trong tiểu thuyết chỉ có một góc của tảng băng? Thật ra còn tồn tại rất nhiều?

Trang Hàn nghĩ nghĩ đến mức nước mắt cũng phải tuôn ra, tuy rằng tư tưởng của hắn rất phóng khoáng, nhưng không đại biểu hắn muốn trở thành một người hay làm loạn, cái dạng này cùng vịt có cái gì khác nhau?

Hừm...

Vẫn là có khác nhau.

Hắn so với vịt có tiền hơn...

Thư ký rắn rết thấy Trang Hàn lúc này giống như không có bộ dáng hứng thú, liền bắt đầu hội báo các chuyện công việc. Sau đó liền mở đầu một màn kia, Trang Hàn nhìn thấy chữ trêи máy tính.

Biết là có thể rời đi khỏi thế giới quỷ dị này hắn vẫn rất vui vẻ, tuy nói câu nói kia cũng không có chỉ ra người Trang Hàn phải cứu vớt là ai. Nhưng cái này còn cần phải đoán sao? Trong tiểu thuyết người duy nhất cần phải cứu vớt chính là nữ chính đi.

Hiện tại lại có vấn đề mới, hắn nên cứu vớt Cố Tư như thế nào?

Một tổng tài trong công ty suốt một buổi sáng cái gì cũng không làm, vẫn luôn ngồi ở chỗ này phát ngốc. Trang Hàn suy nghĩ thật lâu, hắn kết hợp kinh nghiệm xem tiểu thuyết lâu năm của chính mình tới nhìn một chút, cảm thấy muốn cứu vớt một người liền phải làm nàng trở nên cường đại. Cái cường đại này cũng không hoàn toàn là trong thân thể, còn có trong tâm lý.

Thế giới này cũng không có đấu khí gì đó, cho nên Trang Hàn quyết định hắn muốn giúp Cố Tư trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.