Tác giả: Tam Thập Tái
Bản edit chỉ đăng tại wattpad và truyện yy.
Editor: yuikomori33
Beta: NhuocPhong4
____________________
Bởi vì thân phận của người liên quan, sự lây lan của đoạn phim rất rộng, mặc dù trang viên Fettery đã dùng rất nhiều tiền để kiện và thu hồi video, người ta vẫn như cũ có thể tìm được đoạn phim trên internet. Trên thực tế, có vô số vụ bê bối trong giới quý tộc, gièm pha nhiều đếm không xuể, nhưng đây là lần đầu tiên được công bố lên mạng. Fettery trang viên ở giai đoạn đó vô cùng nổi bật. Đại Tây phu nhân khi nghe thấy có người nhắc tới chuyện này liền lạnh mặt, muốn mắng to nhưng ngại đối phương là vương tử, đành chỉ có thể nén giận nuốt xuống.
Mễ Cách Luân thấy nàng ngậm miệng, liền quay sang Lango: “Một vừa hai phải, chừa chút mặt mũi cho hoàng thất, ngươi như vậy sợ là tam thúc trước mặt Thái tử không làm được người tốt.”
Lango đáp: “Phụ thân ta không phiền Mễ Cách Luân vương tử nhọc lòng, nhưng phụ thân ngài sợ là gần đây không tốt lắm.”
Mọi người đều biết, Thái Tử lần này là bị thương ở Hoắc Lực tinh, vừa lúc xảy ra dưới phạm vi thuộc thẩm quyền của cha Mễ Cách Luân, Công tước Hoắc Lực.
Đều là huynh đệ cùng nhau lớn lên, hiểu rõ nhau nhất, Mễ Cách Luân nói thẳng: “Không biết Thái tử có rảnh để nghe ngài Lango đây nói điều này không.”
Nhắc tới Lạc Thần, trên mặt Lango lộ ra cảm xúc, dường như tức giận, nói: “Vậy ngươi liền nói cho hắn, hắn đã đem ta quên đi!”
Mễ Cách Luân không nghĩ tới hôm nay Lango không cố kỵ hình tượng như vậy, tức khắc ngữ nghẹn khuất.
Lango nhìn đám người trong sân, lại nhìn người trước mặt, sau đó híp mắt bước đến gần, thả nhẹ thanh âm chỉ hai người nghe thấy đối với Bạch Thục: “Nhớ kỹ. Đừng dành lấy những gì không phải của mình. Là của ngươi, chỉ cần ta muốn, nó cũng sẽ biến thành của ta.”
Nói xong, hắn ta xoay người chuẩn bị rời đi.
“Chậm đã.” Bạch Thục bình tĩnh mở miệng: “Đồ vật của ta ngươi có thể lấy hay không lấy thì đi mà nói với người khác. Nhưng đồ vật ngươi đặt ở Fettery trang viên....mau đến trả tiền đi?”
Lango dừng chân, Bạch Thục tiếp tục nói: “Trang viên Fettery cũng chú ý tới những việc mua bán, đều có giấy chứng nhận và công bằng về mặt pháp lý. Khoản tiền đặt cọc phải thanh toán trước 35%, số tiền còn lại sẽ được chuyển khoản trước khi sang tên, vật phẩm sau khi sang tên có thể sửa đổi theo tên của người sở hữu.”
Lango cảm thấy có chút không ổn, Đại Tây phu nhân cướp lời: “Ngươi có ý gì?”
Bạch Thục cười, ngây thơ vô (số) tội đáp: “Ta vừa thấy hơi nhàm chán nên đếm một chút, nơi này có 23 khối đá năng lượng, không biết tiền tiêu vặt của vương tử nhiều hay ít, nhưng quý ngài Lango đây phải thanh toán hết toàn bộ thì vật phẩm mới có thể sang tên cho ngài ấy nhỉ??”
Đại Tây phu nhân đã hiểu đại khái cậu muốn nói cái gì, vội vàng trả lời: “Chuyện thanh toán là chuyện của ta và Lango vương tử, không liên quan đến ngươi.”
Bạch Thục giơ tay nói: “Tại sao không liên quan a~?”
“Đây là nguyên nhân ta nói trang viên bà chú ý, trang viên quy định trong vòng ba ngày sau khi đặt cọc nhất định phải thanh toán hết số tiền của vật phẩm, sau đó lập tức sang tên, nếu trong vòng ba ngày chưa sang tên, số đá năng lượng đó vẫn sẽ thuộc về trang viên Fertery, ta là ứng cử viên đầu tiên muốn có viên đá, điều này làm ta rất khó chịu....”
“Hai người dùng phương thức gì để thanh toán thì ta không biết, nhưng giấy chứng nhận trên mạng tuỳ thời có thể tra ra được, thời gian ba ngày ta cảm giác ta có thể chờ....”
Đại Tây phu nhân không kịp thở, vốn nghĩ chỉ gài tên nhóc kia một vố, một cục đá không có giá trị mà thôi, cũng không có gì ghê gớm. Nhưng mà bà biết rõ Lango sẽ không chịu trả tiền, muốn bà chuyển hàng chục viên đá năng lượng cho trang viên Bronte, đặc biệt trang viên Bronte còn là con nợ khét tiếng của giới nhà giàu, khác gì cái bánh bao nhân thịt chó có đi mà không có về đâu?
Phản ứng đầu tiên của bà khi gặp chuyện là tìm kẻ chủ mưu, nhưng thấy Lango bên kia vẫn một bộ dáng mọi sự không liên quan đến mình, bà hung hăng trừng mắt nhìn hắn.
“Các ngươi trừng mắt nhìn nhau làm gì??” Tiêu Kim vừa thấy ván cờ nháy mắt xoay chuyển liền lập tức sống lại, giống như là không nhìn thấy sắc mặt của Đại Tây phu nhân, nói: “Không lẽ Lango vương tử khoác lác cho qua chuyện đấy chứ?!”
Lango bị lời nói của Tiêu Kim cùng với sắc mặt của Đại Tây phu nhân làm cho hoàn toàn mất đi kiên nhẫn, mạnh miệng đáp: “Chỉ là mấy viên đá, trang viên Bronte vẫn có thể trả được.”
“Vậy là tốt rồi.” Tiêu Kim vẻ mặt đắc ý, “Lần trước ta nghe ca ta nói hắn đòi tiền nhà ngươi khó đến mức đau đầu, nếu nhà ngươi có tiền mua đá, ta liền nói với ca ta đến nhà ngươi lấy tiền nợ.”
Lango liếc mắt gắt gao nhìn Tiêu Kim một cái, xoay người rời đi.
Tiêu Kim không quên hô to thêm một câu: “Nếu không thanh toán hết thì phải chịu phạt gấp đôi tiền cọc và phí vi phạm hợp đồng, ngươi đừng quên a!!”
Hết Chương 23.
________________
Tác giả: Tam Thập Tái
Bản edit chỉ đăng tại wattpad và truyện yy.
Editor: yuikomori33
Beta: NhuocPhong4
yui: tính đăng một chương thôi nhưng chương này cuốn quá thế nên là phải làm để đăng nốt nè trời:333