Xuyên Thành Nữ Alpha Lúc Sau

Chương 7: Chương 7: Nhập học




Giang Nguyệt tỉnh lại trong lều trại ấm áp.

Ngoài lều trời đang mưa to, tiếng gió gào thét mà qua, trên người nàng đắp thảm lông, gió ấm nhè nhẹ mà phất qua gương mặt làm bừng tỉnh giấc mộng của nàng.

Trong lều tụ tập rất nhiều Alpha, mọi người tốp năm tốp ba tụ ở bên nhau, chỉ có mình Giang Nguyệt lẻ loi nằm cạnh lò sưởi.

Người nàng chậm rãi ấm lên, ánh mắt quét một vòng lều trại, nhìn hướng Đông Nam tụ tập tám người, Tống Dương lẫn trong đó, hắn đang cùng Alpha khác trò chuyện vui vẻ, lại biến về cái Alpha nhiệt huyết kia.

Ánh mắt Tống Dương mờ mịt mà hướng Giang Nguyệt bên này, ánh mắt hai người chạm vào nhau hắn liền dời đi tầm mắt.

Rõ ràng lều trại thực ấm áp, Giang Nguyệt lại thấy trong người rét run.

Tống Dương hẳn là đã hoàn thành bài thi, mà những người không hoàn thành được sẽ bị đào thải.

Nên làm cái gì bây giờ? Nàng có thể lấy cái bằng Đại học đi làm nhân viên văn phòng, tuy không thích giới tính Alpha lắm nhưng không thể không thừa nhận Alpha dễ tìm được việc làm, đại đa số công ty đều nguyện ý thuê một cái Alpha cường tráng.

Đôi khi Giang Nguyệt cũng muốn trở thành một người như Hoa Mộc Lan với Mục Quế Anh, nhưng nghĩ lại thì muốn được như thế không phải điều dễ dàng.

Lều trại, mọi người đều đang hạ giọng nói chuyện, Giang Nguyệt lặng lẽ quấn thảm, dù không muốn nghe nhưng thính lực của nàng quá nhạy, mấy người bên chỗ Tống Dương nói gì nàng cũng nghe thấy hết.

“ Ngươi không phải bạn của nàng sao? Ta nhớ là ngươi với nàng cùng nhau tới đây, nữ Alpha kia năng lực theo dõi không tồi, ta ấn tượng khá sâu.”

Tống Dương nói: “ Hiện tại không phải, trên đời này có mấy người có thể suốt đời làm bạn đâu, nàng không có vào được trường quân đội Liên Bang, đồng nghĩa với việc khoảng cách chúng ta càng lúc càng lớn, hai người không cùng đẳng cấp rất khó làm bạn.”

Mọi người đều tán đồng lời nói của hắn, sôi nổi nói: “ Kia nhưng thật ra nàng không thông qua bài thi, khả năng vào được không lớn, bất quá ngoại hình của nàng không tồi, có thể dựa mặt mà sống, không đến nỗi đói chết.”

Alpha rất ít khen ngợi người khác, nếu một cái Alpha nói ngoại hình của Alpha khác không tồi nghĩa là tướng mạo vị Alpha kia rất đẹp rất kinh diễm.

Tống Dương nói: “ Lúc ở Trung tâm cứu trợ, nàng là người đẹp nhất.”

Giang Nguyệt nằm lì ở kia như con cá chết.

Như cũ thực mê mang.

Hiện tại một chút cũng không muốn động đậy.

Đột nhiên âm thanh nghị luận lắng xuống, hai vị giám thị đi vào lều trại.

Xã hội tinh tế rất coi trọng hiệu suất, không có nhiều nghi lễ phiền phức, một nam một nữ Alpha nhìn qua là biết là người sắc bén.

Họ không có lời mở đầu trực tiếp tuyên bố kết quả.

Nữ Alpha vẻ mặt lãnh túc nói: “ Giấy trúng tuyển sẽ phát vào thiết bị của các ngươi, học viên nhận được giấy trúng tuyển đi Giáo vụ nộp hồ sơ, Al sẽ tự động phân chia kí túc xá cho các ngươi, thuận tiện nói một câu, tỉ lệ thôi học ở trường quân đội Liên Bang không thấp, người có thể thuận lợi tốt nghiệp chỉ có 73%, đừng tưởng rằng vào được đây là có thể kê cao gối mà ngủ.”

Mưa tạnh, trường quân đội Liên Bang phái xe tải đến đưa các Alpha ra khỏi núi.

Giang Nguyệt lại tìm nhà nghỉ mới, nàng nằm một mình trong cái phòng y như quan tài, một bên gặm màn thầu một bên uống nước.

Lúc nàng đang xem giá phiếu xe buýt đột nhiên nhận được cái tin tức, Giang Nguyệt mở ra tin tức, giấy trúng tuyển đỏ nhạt của trường quân đội Liên Bang phóng trên màn hình ảo.

Giang Nguyệt nghẹn họng.

Có đi hay không là cả một vấn đề lớn.

Đối mặt cùng một vấn đề mỗi người sẽ có lựa chọn khác nhau.

Có người trọn vươn lên, cũng có người chọn thuận theo tự nhiên.

Giang Nguyệt hiển nhiên thuộc loại phía sau, nàng phi thường khuyết thiếu tính chủ động.

Nàng đọc đi đọc lại giấy trúng tuyển, nằm trên giường lăn qua lộn lại.

Đương nhiên nàng không quên đặt thiết bị cảnh báo ngoài cửa, đây là bản năng của một nữ hài tử khi ở hoàn cảnh xa lạ.

Nửa đêm thiết bị cảnh báo phát ra những tiếng kêu bén nhọn.

Giang Nguyệt từ trên giường nhảy lên, tiếng cảnh báo đánh thức rất nhiều người, mọi người sôi nổi ra khỏi phòng nhìn xung quanh.

“ Chuyện gì vậy, hình như đây là tiếng thiết bị cảnh báo!”

“ Cái nhà nghỉ như này chắc không có Omega đâu nhỉ?”

“ Nhưng Alpha ra ngoài cũng phải bảo vệ tốt chính mình a.”

Giang Nguyệt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng lập tức ra trước đài báo nguy.

Giám đốc nhà nghỉ xấu hổ, co quắp tay chân lại như ruồi bọ, xoa xoa tay: “ Thực xin lỗi, là cái dạng này ngài xem nhà nghỉ này cũng không giống có camera đúng không ha, nói nữa, ngài là cái Alpha bị đẩy cửa tí thôi mà cứ chuyện bé xé ra to làm gì.”

Giang Nguyệt cao giọng hô: “ Cái gì là chuyện bé xé ra to, ta là Alpha thì làm sao,Alpha liền không được pháp luật bảo hộ sao?”

Giám đốc nhà nghỉ cũng rất bất đắc dĩ: “ Vậy ngài nói phải làm sao bây giờ, nếu không ngài đi mà thuê khách sạn 5* để có camera a!”

Giang Nguyệt sắp bị tức chết rồi: “ Ta mà có tiền thì đã không ở đây!”

Giám đốc buông tay: “ Thế còn gì, tiền nào của nấy thôi.”

Giang Nguyệt: “......”

Nàng tức đến nỗi não thiếu oxi, nhưng sau khi bình tĩnh lại thì nàng bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của mình.

Mì gói bị tiêm vào Trùng trứng, có người nhân lúc hệ thống camera của Trung tâm cứu trợ hỏng lén phá cửa phòng nàng, mà lúc này đây cũng vậy.

Quá nhiều sự trùng hợp sẽ không còn là trùng hợp nữa.

Nàng là Giang Nguyệt tiểu công chúa sống tại thế kỉ 21, không phải Alpha Giang Nguyệt sống tại xã hội ABO a.

Giang Nguyệt vô cùng mẫn cảm, ủy ủy khuất khuất về phòng khóc một lúc thì quyết định đi trường quân đội Liên Bang.

“ Trường theo hình thức nửa phong bế chắc chắn an toàn hơn ngoài xã hội.”

Còn có nguyên nhân quan trọng hơn là nàng không có tiền, liền vé xe buýt cũng không mua nổi, trừ bỏ đến trường quân đội Liên Bang thì thật không biết đi đâu.

Ngày hôm sau, Giang Nguyệt uể oải ỉu xìu đi phòng Giáo vụ nộp hồ sơ.

Xã hội tinh tế có rất nhiều trí tuệ nhân tạo, phòng Giáo vụ to như vậy, người đến người đi, Giang Nguyệt click mở giấy trúng tuyển, máy móc chỉ quét qua mã vạch liền phân phối kí túc xá và lớp học cho Giang Nguyệt.

Học viên Giang Nguyệt ban nhất chiến đấu hệ quân bộ, số báo danh 2986999, phòng b2708 khu chung cư Cá voi xanh, giường số 5.

Giang Nguyệt mở thiết bị, đi theo hướng dẫn vào kí túc xá.

Tới kí túc xá xong Giang Nguyệt phi thường thất vọng, vì kí túc xá cũng chỉ bên trên là giường bên dưới là bàn, cũng không khác lúc nàng vào Đại học.

Giang Nguyệt là Alpha đầu tiên đến kí túc xá, mấy cái giường khác đều trống không.

“ Đã là thời đại tinh tế rồi sao kí túc xá nó vẫn lạc hậu như thế chứ.”

Lúc nàng sửa sang lại giường nệm, cửa kí túc xá bị đẩy ra, một cái Alpha tóc đỏ như nửa mang theo tai nghe đi vào.

Alpha này theo phong cách rock and roll, chân đi đôi ủng thấp màu lửa đỏ, phía trên mặc cái quần jean bó sát người, nên trên một chút nữa là áo thun đen in hình bộ xương khô, diện mạo tương đương đáng chú ý.

Hắn ném cái va li kim loại bạc lên giường, từ bên trong lôi ra máy tính cùng máy chơi game, không nói một lời liền bắt đầu chơi game.

Hiện tại Alpha đều có cá tính như vậy sao!!!

Tầm năm phút sau, một cái Alpha cao gầy, ưu nhã xách cái va li kim loại màu xanh lục đi đến.

Quần cao bồi cùng áo thun trắng là phong cách mùa hè thường thấy của Alpha.

Hắn có đôi mắt màu lục đậm, tóc cũng màu lục đậm, trước trán rũ xuống sợi tóc nhuộm màu xanh nhạt.

Hắn cười tủm tỉm chào hỏi Giang Nguyệt: “ Hi, ta tên Giang Sâm.”

Giang Nguyệt mặc áo thun trắng cùng quần túi hộp màu xám, chân đi đôi ủng Martin màu đen.

Tuy rằng trong nội tâm nàng còn kiên định mình là một cái nữ tử yếu đuối, gió thổi cành lay một chút cũng sợ nhưng ở trong mắt người khác, nàng là người dã tính, sắc mặt lãnh khốc, cả người tỏa ra khí tràng người sống chớ gần.

Giang Nguyệt bắt tay hắn, lễ phép nói: “ Chào ngươi, ta tên Giang Nguyệt.”

Bọn họ vừa hàn huyên xong, một cái bạn cùng phòng khác đi vào, người đến lần này có một đầu tóc trắng, như cũ là quần jean với áo thun trắng, chân đi đôi giày chơi bóng trắng.

Vị này nhìn qua có chút lạnh nhạt, hắn nhìn thoáng qua Giang Nguyệt và Giang Sâm, sau đó đi tìm giường của mình, trực tiếp nhảy lên ngủ, liền giày cũng chưa cởi.

Giang Nguyệt đã bắt đầu lo lắng quan hệ trong kí túc xá.

Giang Sâm lôi ra máy tính với máy chơi game, cũng bắt đầu ngồi trước bàn chơi game.

Giang Nguyệt không có gì chơi để tống cổ thời gian, dứt khoát nằm trên giường kéo chăn che lại cằm.

Buổi chiều, lại tới bạn cùng phòng, đây là cái khốc ca thân hình rắn chắc cắt đầu ba phân, mặc quần túi hộp màu đen cùng áo ngực trắng, trên chân mang đôi ủng Martin đen đính hai cái đầu lâu, nhìn qua không dễ chọc.

Kí túc xá tổng cộng có sáu người, từ nãy tới giờ bạn cùng phòng đều là nam Alpha, cái này làm Giang Nguyệt cảm thấy áp lực, không thể không che chăn cầu nguyện.

“ Mau tới nữ Alpha, mau tới nữ Alpha, mau tới nữ Alpha đi, cầu mong tới cái tỷ tỷ đi, không lẽ nữ tử như ta phải sống cùng đám nam nhân này sao.”

Giang Nguyệt trông mòn con mắt.

Buổi chiều sáu giờ, cuối cùng cũng có người đẩy ra kí túc xá.

Hắn mặc quần áo vận động trắng, trên đầu đội mũ lưỡi trai.

Hắn gỡ mũ xuống, hơi hơi ngẩng đầu, đôi mắt màu xanh như được đúc bằng băng vừa vặn đối diện đôi mắt xám tràn ngập tha thiết cùng chờ mong của Giang Nguyệt.

Khuôn mặt hắn như một đóa hoa hồng đỏ, nhiệt liệt lại mĩ diễm, biểu tình lại như băng tuyết không thể xâm phạm.

Hắn thoại nhìn như thần tiên xa xôi không thể với tới cũng không thể khinh nhục, giống bông hoa hồng bị đóng băng.

Giang Nguyệt lại không có tâm tư thưởng thức sắc đẹp, lòng nàng đang như tro tàn.

Cứu mạng a!

Kí túc xá sáu người!!

Chỉ có nàng là nữ Alpha thôi sao!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.