chương 15: Cuối cùng thì câu chuyện cũng bắt đầu rồi - nữ chính đã xuất hiện.
...........
- aaaaa.....
Ta vội đẩy hắn ra. Chạy lại lấp đằng sau Y Ngôn.
Nhưng là. Không may ta dùng quá lực nên trán hắn liền đập vào tủ ở gần giường a. Ta thấy tội lỗi quá T0T
Mà ai bảo hắn xông vào phòng ta. Phải là đáng đời mới đúng. Xí
- Y Ngôn. Hắn là ai a. Lại còn tự tiện xông vào phòng ta.
- hắn là bạn thân của ta đó. Ta nhờ hắn lên gọi người. Nhưng mà sao hắn và người lại...
- không có không có. - chưa đợi Y Ngôn nói hết ta đã vội giải thích. Đây là vấn đề liên quan đến sự trong sạch của ta a :3 - chính là.... lúc hắn gọi ta dậy. Ta lỡ đẩy hắn ngã. Xong.... liền như vậy.
Mặt ta lúc này chắc đã đỏ bừng lên a.
- phì. Hahahahahahahahahahaha. Chị gái nhỏ. Có phải ai gặp người thì đầu tiên lúc nào cũng rơi vào hoàn cảnh làm ơn mắc oán không vậy. Hahahahahaha.
- Người còn cười. Xí. Ta không thèm chơi với người nữa.
Thật muốn có 1 cái hố chui xuống mà.
- cũng tại người a tên đáng ghét. Mãi không đến. Làm ta chờ lâu đến nỗi ngủ quên. Đáng ghét đáng ghét.
- ân. Lỗi của ta. Chị gái nhỏ. Người đừng giận nữa.
-Vú La. Buổi sáng tốt lành.
- 3 đứa ngồi đợi dì nha. Sắp xong rồi.
- ba mẹ con lại đến công ty rồi ạ?
- uhm. Đi từ sớm rồi.
Hình như từ lúc xuyên về đây. Cuộc sống sung sướng này đã làm cái tính trẻ con trong ta bộ phát thì phải.
Ta đi lấy hộp y tế. Kéo tay hắn ngồi xuống sofa.
- người ngồi đây. Để ta băng lại giúp người. Coi như huề.
- gọi ta là Quan Nhiên. Ta có thể gọi người là tiểu Y chứ?
- uhm. Người ngồi yên
Hắn thật cao a. Ta liền quỳ lên ghế. Thế này mới dễ dàng hơn.
- mà tại sao người xông vài phòng ta mà không gõ cửa.
- ta có a. Là người ngủ say như chết ấy.
- vậy người cũng không được vào chứ.
- ta sống bên nước ngoài quen rồi a.
- vậy sao? Vậy ko trách người. Ân. Xong rồi.
Hắn liền đi lại gương soi.
- xấu chết a. Mau gỡ xuống cho ta.
- người dám. Cô nương đây đã tự ra tay băng bó cho người. Người còn chê. Người thử gỡ xuống xem. Chết với ta
- Tiểu nhân biết rồi.
- chị gái xinh đẹp à. Ta cũng muốn.
- Y Ngôn thân yêu của ta. Vậy để ta đạp cho người đập đầu vào tường rồi băng bó 1 thể a.
- không cần không cần. Hì hì. Ta nói đùa nói đùa
- hừ
- ba đứa. Vào ăn đi.
.........
- oa. Là súp gà a. Mời mọi người. Ta ăn đây. Đói quá a -3-
- Tiểu Y. Người quyết định đi đâu chưa?
- không biết a. Ta không hay ra ngoài lắm.
- vậy sao? Ta cũng mới về nước. Hôm nay ta cũng có rủ 1 người bạn a. Nàng là du học sinh. Hiện tại cũng vừa về nước. Vậy coi như nàng là hướng dẫn viên của chúng ta luôn.
- Tốt quá. Vậy ăn nhanh lên a. Để người ta chờ là không tốt.
- người đó. Ăn từ từ. Không phải vội. Không có ai tranh của người a - Quan Nhiên cầm khắn giấy lên lau ít súp bên miệng nàng.
- 2 bác đúng là chiều người mà. - Y Ngôn thêm dầu vào lửa
- 2 người quá đáng. Chuyện của ta không cần 2 người quản a. Y Ngôn chết tiệt. Ta là chị gái của người a. Người không được xưng ta - người. Là chị - em.
- Ta không đấy. Người làm được gì ta. Ta lớn hơn người a.
- Để xem. Người chết với ta.
Ta vội vàng húp nốt bát súp. Đứng dậy. Lấy môi. Múc thêm 1 môi đầy.
Nhưng không phải đổ vào bát ta mà là bát Y Ngôn.
Bát súp hắn ăn gần xong lập tức đầy lên. Ta thì lập tức chạy ra bỏ bát xuống bồn rửa
- plè. Người thử bỏ xem. Ta mách Vú La người chê thức ăn của dì.
- chết tiệt. Coi như lần này người lợi hại.
- hahahaha - ta. Không là chúng ta mới đúng - ta và Quan nhiên cười trên nỗi đau khổ của hắn.
Ăn xong; 3 chúng ta lập tức đến công viên - nơi hẹn cô bạn của Y ngôn cũng như địa điểm chơi đầu tiên của chúng ta.
Hôm nay là chủ nhật. Công viên rất đông a.
- a. Cô ấy kia rồi - Y Ngôn chỉ vào cô gái đứng dưới gốc cây đại thụ
- Mọi người đến rồi a. - nàng hướng phía bọn ta chào hỏi.
- người chờ lâu chưa? - quan nhiên lên tiếng.
- ta vừa đến. Xin chào tiểu Y. Ta là Hạ Nhi. Phan Hạ Nhi. Rất vui được gặp người.
P H A N H Ạ N H I ????
*uỳnh uỳnh*
Đầu ta như có sấm sét đùng đùng.
Nàng không phải là nữ chính sao. Mà khoan. Quan Nhiên? Soái ca? Hắn cũng là nam chính a. Là do ta mải cãi nhau với Y Ngôn mà quên mất T^T.