Xuyên Thành Nữ Phụ - Thay Đổi Vận Mệnh

Chương 11: Chương 11: một cảm giác lạ




*Đây là lời của nam chính. Nam chính 1 chính thức lên sàn :)) *vỗ tay vỗ tay*

.................................................................

Trường học này. Cái gì cũng có. Hội trường rất rộng. Còn có phòng tập đàn. Phòng tập nhảy. Bể bơi. Phòng chiếu phim. Sân bóng rổ. Sân bóng. Sân bóng truyền. Sân gôn,....

Mà ta thích nhất là thư viện ☆☆. Nói chung là perfect. Cái gì cũng có hết đóooo.

Đi hết được quanh trường cũng thật mệt. Ta đi lang thang quanh quẩn rồi cũng tìm được lối ra vườn hoa sau trường.

Trồng rất nhiều loại hoa a. Nhưng ta không có tâm trạng ngắm. Thực sự rất buồn ngủ T0T. Căn bản là dạo này ta ngủ nướng quen rồi ý mà.

Đi đến gốc cây cổ thụ ở chính giữa. Ta phải chợp mắt 1 lúc ~~~

..............................

Đến trường mà cũng không được như mọi người. Ngày nào cũng phải đối mặt với đám fan hân mộ. Cười đến mỏi miệng. Thật là mệt mỏi quá đi.

Haizzz

Ta cũng muốn được như anh trai a. ngoài mặt có thể lạnh lùng làm cho mọi người không dám đến gần.

Nhưng ta không làm được a T0T. Tính cách hòa đồng đã ngấm sâu vào xương tủy. Thôi thì đành chấp nhận vậy.

Hàn Minh ơi là Hàn Minh

Ít nhất may ra ở sau vườn trường không có người lui tới. Ta còn có thể nghỉ ngơi ở đây.

Đi qua đám hoa, hướng tới gốc cây cổ thụ- chỗ ngủ quen thuộc của ta. Ta ngỡ ngàng nhận ra 1 điều:

Hôm nay chỗ ngủ của ta bị cướp -.-

Là 1 cô gái. Lại 1 fan hâm mộ sao? Sao cô ta biết ta hay ở chỗ này nhỉ? Đừng nói là chỗ nghỉ cuối cùng cũng không còn nhé.

- này. Cô. Dậy dậy

- ân. Vú La. Đừng làm phiền con.

- tôi không phải vú La của cô. Cô dậy đi, đây là chỗ của tôi.

- ai quy định đây là chỗ của anh

- từ trước đến giờ tôi đều ngồi đây

- nhưng ở đây có tên của anh sao

- cô... cô...

- cô cô cái gì. Mà anh là ai? Mà thôi. Là ai thì cũng đừng làm phiền giấc ngủ của ta.

- Tôi là Hàn Minh.

Ta cứ tưởng nghe tên ta xong, cô ta sẽ nhảy cẫng lên vui mừng.

Đúng thế. Nghe tên ta xong, cô ta cũng mở to mắt đang nhắm, nhảy cẫng lên.

Chỉ là...

ai ngờ đâu. vẻ mặt cô ta rất hốt hoảng. Rồi đến bàng hoàng. Rồi đến hoảng sợ. Và lập tức chạy đi như gặp ma vậy.

Vẻ mặt này thật thú vị a. Mà ta nhớ là không có quen cô ta mà sao cô ta lại sợ ta đến vậy nhỉ?

Kỳ thực, cô ấy rất xinh, đặc biệt lúc ngủ. Đây cũng là người đầu tiên không muốn tiếp xúc với ta. Làm ta càng tò mò.

Cái cảm giác tò mò, muốn hiểu rõ 1 người con gái lần đầu tiên xuất hiện trong ta. Một cảm giác lạ đối với ta từ trước đến giờ.

..................................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.