“Xin lỗi, Trình tổng.” Cô vừa mới tỉnh dậy, giọng nói của cô hơi mang theo giọng mũi. Đúng lúc ấy, tiếng chuông điện thoại vang lên, Bạch Y lấy tay dụi dụi mắt, “Là Trình...”
Cô muốn nói là Trình tổng, ý bảo Trình Minh Hi gọi điện thoại tới. Nhưng lại phát hiện ra cách cô xưng hô với hai người này giống hệt nhau, không thể phân biệt được.
Trình Minh Ý mắt vẫn nhìn cái biển tín hiệu giao thông trước mặt, nói: “Về sau cô có thể cứ gọi thẳng tên của tôi.”
Bạch Y ừ một tiếng, chuẩn bị xuống xe. Lúc chuẩn bị đóng cửa xe lại, đột nhiên cô lại nghĩ nhớ ra điều gì đó, quay đầu lại nhìn Trình Minh Ý, cười nói: “Ngày hôm qua, anh ngủ khá muộn. Anh nên lái xe chậm thôi. Tôi nhìn thấy trong nhà chỉ có trà xanh cùng trà phổ nhĩ [1]. Hay anh thử uống loại trà Thiết Quan Âm [2] xem. Loại trà đó giúp con người ta đầu óc minh mẫn, lại còn rất tốt cho tim mạch.”
Truyện được dịch bởi Mapleleave hãy đọc ở trang chính chủ có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[1]:Trà phổ nhĩ hay pu-erh tea là một loại trà đen được lên men theo phương pháp truyền thống của người dân tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Một số tài liệu ghi chép lại thì thực chất phương pháp ủ trà Phổ Nhĩ xuất phát từ các dân tộc thiểu số sống ở miền nam Trung Quốc và miền Bắc Việt Nam, như người Thái, Tày, Dao, Nùng và được gọi là trà ống lam.
[2]Trà Thiết Quan Âm còn gọi là trà vàng – loại trà nằm giữa trà xanh và trà đen, đây là một trong những loại trà rất tốt cho sức khỏe thuộc nhóm trà ô Long. Trà Thiết Quan Âm có hương vị đậm đà, dịu ngọt, mùi thơm tự nhiên, sắc vàng tươi đẹp. Chính nhờ hương vị thơm ngon và đậm đà, nên trà Thiết Quan Âm được mệnh danh “bảy nước còn dư hương” nghĩa là có thể pha 7 lần nước nhưng vẫn còn mùi thơm. Trà Thiết Quan Âm còn được biết đến là một trong “thập đại danh trà” nổi tiếng của Trung Quốc.
Trình Minh Ý nhìn không chớp mắt, khẽ ừ một tiếng. Cô cũng không rõ anh có nghe lọt tai những gì cô vừa nói hay không?
Sáng sớm tinh mơ tự nhiên đụng phải một tảng băng lạnh lẽo. Bạch Y cảm thấy cô có hơi mất mặt, lấy tay sờ sờ cái mũi, rồi ngay lập tức rời đi.
Địa điểm quay hình TVC quảng cáo nhãn hiệu thời trang do Trình Minh Hi là đại sứ thương hiệu. Nhìn bối cảnh dựng nên không khác gì phim trường đang quay một bộ phim bom tấn. Cô chỉ cần hỏi qua nhân viên ở quầy tiếp tân, là có thể tìm ra được. Đến nơi, điều khiến cho cô cảm thấy kinh ngạc nhất chính là việc Tiểu Cao đang đứng đợi cô ở cửa. Trong lòng Bạch Y cảm thấy rất căng thẳng, cô nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ của bước chân.
“Xin lỗi, tôi đến muộn.” Bạch Y nói.
Tiểu Cao khoác tay,“Vẫn còn sớm, bên trong vẫn đang chuẩn bị. Minh Hi biết cô không có kinh nghiệm. Nên bảo tôi đứng đợi ở đây nói với cô mấy điều. Cô không cần quá căng thẳng, cứ bình tĩnh.”
Bạch Y bình tĩnh nói, còn không biết xấu hổ nhận, nói khả năng thiên phú lớn nhất của cô chính là năng lực học tập cao cùng khả năng quan sát tốt. Lần trước, lúc cô đóng thay cho Diệp Lam vài cảnh. Thì cô mới phát hiện ra rằng, muốn diễn xuất tốt thì mình phải thật am hiểu ánh mắt, hành động, cử chỉ của nhân vật mình đang đóng. Cho nên mới có rất nhiều khóa học dạy diễn xuất. Mà có rất nhiều nghệ sĩ, từ ca sĩ, người mẫu, MC hay vận động viên thể thao đều muốn có cơ hội để tiếp xúc với nền công nghiệp phim ảnh.
Nếu xét về kinh nghiệm có thể cô còn thiếu. Nhưng nếu xét về vẻ bề ngoài, Bạch Y tin mình có thể dễ dàng vượt qua vòng thử vai này.
Ở trong studio, ngoại trừ Tiểu Cao cùng Trình Minh Hi ra, cô không quen thêm bất kỳ ai khác.
Trình Minh Hi đang đứng ở góc phòng, nhà tạo mẫu tóc đang chỉnh lại mái tóc cho anh ta. Khi Bạch Y bước vào, anh ta chỉ liếc nhìn cô một cái, rồi quay mặt nhìn sang chỗ khác.
Lại nữa.
Dù gì đây cũng là chuyện riêng của hai người, cô không muốn người ngoài biết. Cô thản nhiên đón nhận những ánh mắt của các nhân viên. Nhưng nó còn tốt hơn rất nhiều so với cái ánh mắt cao ngạo kia của Trình Minh Hi.
Là người đại diện, tất nhiên anh ta là nhân vật chính trong buổi quay hình này. Nhìn tạo hình trang điểm tinh xảo thế kia cô biết nhà tạo mẫu tóc cùng nhân viên trang điểm đã phải làm việc rất vất vả. Mà những người mẫu khác xuất hiện trong TVC, lại là mấy kiểu trang điểm cho có. Dù sao thì những người ở đây, tất cả mọi người đều phải làm nền cho Trình Minh Hi tỏa sáng.
Biên kịch cũng gặp không ít khó khăn để giải thích cho từng người một, từ vị trí, biểu cảm khuôn mặt, lời thoại. Ngay cả khi máy quay không quay bọn họ, thì bọn họ cũng không được phép mất tập trung mà vẫn phải thể hiện sự chuyên nghiệp trước ống kính.
Ngoài ekip quay phim ra, còn có một vài nhân viên cao cấp của nhãn hàng cũng có mặt ở đây. Dù chỉ xuất hiện chưa đầy 10 giây. Nhưng nếu bọn họ thể hiện tốt thì vẫn sẽ để lại ấn tượng tốt cho nhãn hàng. Đây là một cơ hội tốt, không ai ở đây muốn bỏ lỡ mất cơ hội này. Nên bọn họ đều phô diễn hết tài năng cùng sự chuyên nghiệp của mình ra.
Bối cảnh vừa dựng xong, đạo diễn kêu nhóm người mẫu tụ tập lại. Nghe theo hướng dẫn của đạo diễn, mọi người đứng vào vị trí đã được sắp xếp. Lúc này, Trình Minh Hi vẫn ngồi ở bên ngoài, cúi đầu xuống đọc cái gì đó. Cô cá đó không phải là kịch bản. Đến khi tất cả mọi thứ đã sẵn sàng, thì đạo diễn mới gọi Trình Minh Hi ra. Thì lúc này, anh ta mang tập tài liệu kia giao cho Tiểu Cao cầm, còn mình thì tiến vào set quay.
Điều khiến cho Bạch Y cảm thấy may mắn nhất, chính là việc Trình Minh Hi không thèm để ý tới cô. Cũng không tìm cô để nói chuyện. Cả hai cư xử như người xa lạ. Nhìn cách bọn họ thể hiện ở trong buổi quay quảng cáo, chắc chả ai đoán ra được Bạch Y là người mà Trình Minh Hi tiến cử.
Trong quá trình quay và chụp hình, mọi thứ diễn ra đều rất tốt đẹp.
Đã có kinh nghiệm từ lần trước, cô cảm thấy lần này mình đã làm tốt hơn rất nhiều. Trong lúc cô chụp hình, Tiểu Cao luôn ở bên cạnh hỗ trợ.
Tiểu Cao là người có tính cách rất tốt bụng và kiên nhẫn. Biết Bạch Y là người mới, lại còn là người mà Trình Minh Ý đặc biệt tiến cử. Anh chia sẻ cho cô kinh nghiệm khi đứng trước ống kính. Còn nói cho cô nghe những tin bát quái liên quan tới mấy người mẫu kia.
“Vừa rồi thể hiện của cô rất tốt.” Tiểu Cao cười nói,“Trước khi quay tôi còn lo lắng thay cho cô, dù gì đây cũng là một quảng cáo của thương hiệu lớn. Nhưng thực sự cô khiến tôi rất bất ngờ, trong quá trình quay cô không hề có chút lúng túng nào.”
Chỉ có những chú nghé con mới sợ mấy trường hợp kiểu này. Còn cô đã từng trải qua kỳ thi đại học cùng vô số các buổi phỏng vấn. Bây giờ cô rất kiên cường, vững vàng như ngọn núi Thái Sơn nên mấy chuyện này chỉ như cơn gió thoáng qua. Bạch Y tâm trạng rất thoải mái nổi hứng muốn trêu chọc Tiểu Cao, “Thật thế à? Biểu hiện tôi có ổn không?”
“Vừa rồi cái ánh mặt lạnh lùng, quyến rũ kia của cô, thực sự khiến trái tim nhỏ của tôi suýt nữa bay ra ngoài.” Có lẽ vì thời gian anh ấy ở cạnh Trình Minh Hi quá lâu, nên đã rất lâu rồi anh không gặp một người khiến anh ấy cảm thấy hứng thú như vậy. Tiểu Cao là người nghiêm túc, nay đột nhiên nổi hứng trêu chọc Bạch Y, hai tay anh ấy còn khoa trương ôm trước ngực.
“Được rồi, đợi lát nữa lúc quay hình, ánh mắt của tôi quan sát anh thật kỹ. Có muốn gọi 120 đến đây không?”
“Gọi 110 đi, tôi muốn báo cảnh sát.“. Truyện Xuyên Nhanh
Cả hai thoải mái trò chuyện vui vẻ bên nhau. Mấy người mẫu đứng gần đó ngay lập tức chú ý tới hành động của hai người. Những người không rõ lai lịch xuất thân của Bạch Y. Lại thấy cô trò chuyện thân mật với trợ lý của Trình Minh Hi, nhìn bộ dạng của cả hai chắc chắn họ quen biết nhau. Họ bắt đầu xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn cô dần trở nên phức tạp, xen lẫn sự khinh thường cùng hâm mộ.
Bạch Y ý thức được mình không làm gì cả nhưng đột nhiên phải nhận mấy cái ánh mắt phức tạp kiểu này. Nhưng cô cũng chả để nó vào trong lòng. Dù gì cô từng có khoảng thời gian bị đồng nghiệp soi mói, đủ loại tin đồn xuất hiện quanh người cô. Nên Bạch Y đã quá hiểu cái cảm giác này.
Buổi ghi hình mất tầm khoảng mấy tiếng đồng hồ, nhưng thành quả cuối cùng lại vỏn vẹn trong mười giây. Bạch Y cảm thấy hơi mệt, đứng trong không gian kín chật chội ở trong studio, lại còn đông người khiến cô cảm thấy hơi khó thở. Nhân lúc đang trong thời gian nghỉ, cô muốn đi ra bên ngoài để hít thở bầu không khí trong lành.
Tình cờ cô lại bắt gặp những người mẫu đóng chung quảng cáo với cô, họ đang thì thầm to nhỏ ở ngoài cửa. Bạch Y vừa đi qua, tất cả mọi người đều im lặng, ẩn ý nhìn cô.
Mấy ánh mắt quái dị nhìn nhau trong vài giây. Một người mẫu nữ dáng người cao ráo mảnh khảnh tiến lên phía trước. Cô ta bắt đầu bóng gió mỉa mai Bạch Y, cái gì mà nhờ vào việc đi cửa sau mới có cơ hội đóng quảng cáo này, đáng tiếc tài năng và năng lực làm việc không xứng đáng với vị trí được giao. Làm ảnh hưởng đến tiến độ quay phim của mọi người.
Người này chỉ xếp sau Trình Minh Hi cùng Bạch Hi về thời lượng lên hình. Vừa nãy trong quá trình quay, đúng là có lần vì Bạch Y không kịp theo động tác nên tất cả mọi người phải quay lại. Nhưng về sau cô thấy biểu hiện của mình không quá tệ. Thậm chí đạo diễn còn khen ngợi cô.
Cô biết đối phương muốn gây chuyện với mình. Nhưng Bạch Y không muốn lãng phí thời gian vì mấy câu chuyện cỏn con kiểu này. Cô làm như không nghe thấy những gì cô ta vừa nói, đang định đi qua nhưng lại bị người vừa này chặn lại, không cho cô đi.
Bạch Y nhíu mày: “Cô muốn gì?”