Xuyên Thành Nữ Phụ Thế Thân

Chương 53: Chương 53




Trình Minh Ý chợt nhíu mày, nhớ tới cuộc điện thoại bất ngờ vào buổi chiều. Vốn dĩ lúc trước, anh định nhân dịp mọi người tổ chức bữa tiệc chào mừng Chu Quỳnh Vũ trở về nước. Anh cũng muốn đem Bạch Y giới thiệu cho mọi người, nhưng anh cũng không ngờ ngày hôm đó Trình Minh Vi bận việc không đến dự được. Sau đó anh cũng quên khuấy mất.

Kết quả là, buổi gặp lần đầu tiên của hai người diễn ra trong một bầu không khí rất quái dị. Trình Minh Ý rất hiểu Trình MInh Vi, so với Trình Minh Hi thì lại càng cứng đầu và nghiêm khắc. Đương nhiên cũng đoán ra được cuộc nói chuyện của hai người sẽ diễn ra theo chiều hướng nào.

Vì vậy, Trình Minh Ý chỉ nói vài câu đơn giản nhưng đang ngầm cảnh cáo Trình Minh Vi, chú ý phải ăn nói lễ phép và đúng mực. Không được quấy rầy Bạch Y nghỉ ngơi.

“Có nói gì đâu, chỉ là giới thiệu em cho em gái anh thôi.” Trình Minh Ý dịu dàng nói, “Nếu lần sau có cơ hội, anh sẽ tổ chức một buổi gặp mặt chính thức giới thiệu em cho mọi người.”

Bạch Y hơi nhức đầu: “Hôm nay tình huống có hơi xấu hổ. Em vừa mới tắm xong thì nghe thấy tiếng động ở bên ngoài. Lúc đó em tưởng anh quên đồ nên về nhà lấy. Chắc bây giờ em gái của anh sẽ có ấn tượng không tốt về em.”

“Sẽ không đâu, Minh Vi cũng giống như Minh Hi, đều là người thấu tình đạt lý, thiên giải nhân ý[1]. Tương lai hai người có nhiều cơ hội gặp mặt nhau hơn thì sẽ hiểu rõ tính cách của nhau. Chắc chắn em ấy sẽ thích em.” Trình Minh Ý nói, “Nếu hôm nay em ấy có nói những lời khó nghe thì anh sẽ qua nhắc nhở, lần sau gặp mặt em ấy sẽ gửi lời xin lỗi tới em.”

[1] Thiện giải nhân ý(善解人意): am hiểu lòng người; giỏi đoán suy nghĩ của người khác.

“?”

Thấu tình đạt lý? Thiện giải nhân ý?

Ai? Cái người tên Trình Minh Hi đó à?

Bạch Y miễn cưỡng cười: “Hiểu lầm thôi mà, anh cũng đừng có làm quá mọi chuyện lên như vậy.”

Trình Minh Ý dịu dàng xoa đầu cô, “Làm sai bất kỳ chuyện gì đều phải nói lời xin lỗi hết, thế nên...”

“Trình tiểu thư có tính cảnh giác tương đối cao.” Bạch Y không muốn Trình Minh Ý phải suy nghĩ nhiều về mấy điều này, dùng giọng điệu thoải mái nói chuyện, “Trình tiên sinh là một người hoàn mỹ và xuất sắc như vậy. Thế nên em gái của anh có tâm lý lo lắng bất an cũng là chuyện rất bình thường.”

“Ừ.”

“À, đúng rồi. Đây chính là chìa khóa mà Trình tiểu thư để lại.” Bạch Y đột nhiên nhớ ra điều gì đó, chỉ cái chìa khóa đang được để trên bàn, “Cô ấy nhờ em đưa lại nó cho anh.”

Trình Minh Ý quay lại nhìn thử cái chìa khóa, sau đó liền cúi đầu xuống nhìn bộ quần áo mà Bạch Y đang mặc, ánh mắt đột nhiên thay đổi, đột nhiên hơi nghiêng người sang.

Bạch Y theo bản năng lùi lại về phía sau. Trình Minh Ý nhanh chóng đưa tay ra ôm chặt lấy cô, cúi đầu xuống ngửi thử. Khoảng cách gần như vậy khiến cho cả hai đều ngửi thấy mùi hương trên cơ thể của đối phương. Thậm chí còn cảm thấy nhiệt độ tỏa ra từ người đối phương

“Trên người của em có mùi hương anh.” Trình Minh Ý nghiêm túc nói.

“...” Bạch Y ngửi thử mùi hương trên người, “Rõ ràng đây là mùi hương của bột giặt mà?”

Trình Minh Ý bất vi sở động[2], khuôn mặt anh ngày càng tiến lại gần, giọng nói hơi khàn và trầm nhưng nghe rất quyến rũ, “Anh có biết một phương pháp, khiến cả cơ thể của em đều tràn ngập mùi hương của anh.”

[2] Bất vi sở động (không có động tĩnh, không bị thuyết phục)

Bạch Y nhíu mày nói: “Có phải Tiểu Lý lại cho anh xem mấy cái tiểu thuyết kỳ quặc đúng không? Trình tiên sinh, mong anh đừng lãng phí thời gian ở internet trong tiểu thuyết.”

“...” Trình Minh Ý hơi nheo mắt, ngay lập tức đứng dậy, khôi phục lại dáng vẻ nghiêm túc của ngày thường, “Tối nay em muốn ăn món gì?”

Nhân lúc Trình Minh Ý đang bận rộn nấu ăn trong bếp. Bạch Y trong đầu lại nhớ tới hai câu nói vừa nãy của anh. Cầm điện thoại của anh lên, xem thử lịch sử tìm kiếm trên baidu. Quả nhiên gần đây đối phương thường truy cập vào Tấn Giang để đọc truyện. Hầu hết truyện mà anh đọc đều thuộc vào loại tổng tài bá đạo.

Bạch Y: “...”

Kể từ khi Tiểu Lý biết được mối quan hệ của hai người bọn cô. Giờ ngoài giữ chức vụ trợ lý vạn năng ra, còn kiêm luôn chức vụ cố vấn mấy chuyện tình cảm.

Thi thoảng Bạch Y lại bắt gặp, Tiểu Lý cùng Trình Minh Ý ngoài bàn chuyện trong công việc ra, thi thoảng lại còn gửi cho nhau bản tiểu thuyết trên mạng dưới dạng txt.

Ồ, nhiều khi cô không biết vì sao một người trưởng thành, luôn thận trọng như Trình Minh Ý, ngẫu nhiên lại có một vài hành động rất bá đạo và rất khác với tính cách ngày thường của anh. Hoá ra vì trợ lý là người cuồng đọc tiểu thuyết ngôn tình. Thấy tổng tài đang yêu, liền gửi vài tư liệu để tổng tài tham khảo, tiện thể hóng hớt chuyện riêng tư của sếp.

Vẫn còn một vài công việc chưa làm xong, nên tối hôm nay Trình Minh Ý giải quyết nốt. Anh thường xuyên giữ thói quen bàn bạc chuyện công việc với Bạch Y. Vì anh nghĩ nếu cô không còn làm việc trong giới giải trí nữa. Cô sẽ quay trở lại cuộc sống của công nhân viên chức. Có khả năng rất lớn là cô sẽ vào làm công ty của anh. Hay là ngay cả khi cô muốn đi đến công ty khác để làm việc. Thì anh sợ cô lâu rồi không tiếp xúc với công việc, sợ cô bỡ ngỡ và lóng ngóng. Nên anh thường xuyên trao đổi và hỏi ý kiến của cô. Để cô vẫn có thể nắm rõ tình hình tài chính cũng như không quên những kỹ năng cần thiết để giải quyết công việc.

Đã rất lâu rồi cô không đi đàm phán và bàn bạc công việc. Nên cô thực sự rất nhớ công việc lúc trước

***

Xem lịch thì chỉ còn mấy ngày hôm nữa là Bạch Y hết lịch nghỉ phép. Tiểu Triệu chọn ngày trời nắng rất đẹp, cảm thấy tâm trạng hôm nay rất tốt, nên quyết định tới tìm Bạch Y để bàn chuyện công việc.

“Phát trực tiếp?” Bạch Y hơi nheo mắt lại, cẩn thận xem bản kế hoạch lịch trình công việc ở trước mặt.

“Ừ, chị biết lúc đầu em đã bàn bạc với chị rằng mình không thích xuất hiện ở trước giới truyền thông.” Tiểu Triệu giải thích nói, “Tuy nhiên sau mấy vụ việc xảy ra với Tô Dư. Dù em vẫn biệt tăm vô tích, nhưng nhiệt độ của em ở trên internet vẫn tăng rất cao. Em liên tục lọt vào top ba những nghệ sĩ mới được tìm kiếm nhiều nhất trên baidu và weibo. Số người theo dõi weibo tăng mạnh thậm chí đã lên tới con số trăm vạn. Em nghĩ thử mà xem, đối với nghệ sĩ chưa từng có tác phẩm nào được chiếu lên tivi. Nhưng những thành quả em đạt được quá thực là rất tốt. Dù em không muốn nổi tiếng nhưng ông trời đã chọn em. Chả lẽ em chưa từng thật tâm lo lắng tới công việc mà mình đang làm sao?”

Bạch Y không đồng tình với ý kiến của Tiểu Triệu: “Nếu làm như vậy, có thể hiện tại mọi người rất hứng thú. Trong tương lai họ cảm thấy rất nhàm chán. Lúc đó thì chúng ta làm sao biết được mình nên khai thác ở khía cạnh nào. Nhưng tại sao chị lại nghĩ tới cách phát sóng trực tiếp[3]?”

[3]: Chắc nhiều người đọc đoạn này mọi người cũng hiểu Bạch Y đang lấy cớ để không xuất hiện trước truyền thông. Nhưng thực sự lời nói này của Bạch Y rất thấm, để tớ lấy ví dụ các hiện tượng mạng từng nổi đình nổi đám một thời. Lúc đầu công chúng cảm thấy mới lạ, họ sẽ ngồi xuống để xem và tìm hiểu. Nhưng dần một thời gian họ cảm thấy chán nản rồi dần mất đi hứng thú.

Tiểu Triệu: “Trực tiếp là hình thức phổ biến và lan tỏa nhanh nhất trên các mạng xã hội. Cũng là phương pháp tốt nhất vào thời điểm hiện tại của em. Làm như vậy ra tăng tốc độ phủ sóng và có thể lôi kéo nhiều người trở thành fan. Vừa củng cố và duy trì nhiệt độ của bản thân vừa có đề tài để giúp đoàn làm phim tuyên truyền bộ phim..”

Bạch Y thở dài: “Đây chính là yêu cầu của đoàn làm phim à? Bọn họ không sợ em hỏng việc, hiệu quả tốt thì chưa thấy có khi còn làm hại tới đoàn làm phim?”

Tiểu Triệu: “Này này, Tiểu Bạch chính là viên ngọc chưa được mài dũa. Chị vất vả dùng bao nhiêu cách nhưng đều thất bại. Đoàn làm phim có cặp mắt rất tinh tường. Và cả đoàn làm phim và chị đều tin tưởng với năng lực của em thì chắc chắn em sẽ làm rất tốt.”

Bạch Y: “Vì sao?.”

Tiểu Triệu bình tĩnh nói: “Phúc có thi thư khí tự hoa[4], tuy rằng chị chưa từng hỏi qua em, nhưng chị nghĩ trình độ học vấn của em rất cao. Chỉ tiếc là em không muốn tiếp nhận phỏng vấn, nếu không em thử tham gia một vài show truyền hình thực tế thử mà xem. Chỉ cần hành động vừa khéo léo vừa tinh tế của em, chắc chắn sẽ có rất nhiều người yêu thích em.”

[4] “Phúc hữu thi thư khí tự hoa”, nghĩa là, trong lòng có sách vở tất mặt mũi sáng sủa. Sách đọc nhiều rồi, tự nhiên sẽ hiểu đạo lý, minh tỏ thị phi, giúp con có cơ hội lựa chọn công việc. Còn những người không chuyên tâm học hành thì chỉ có thể đổi lại một đời lam lũ, thấp hèn.

Lời nói này khiến Bạch Y lại nhớ tới những lời người lớn dùng để khuyên bảo những người trẻ tuổi. Tuy rằng mọi người thường nói giới giải trí không coi trọng bằng cấp. Người học nhiều học rộng hiểu nhiều chỉ nhìn qua ánh mắt là biết. Người thông minh thường giải quyết mọi vấn đề dễ dàng hơn. Nhất là những minh tinh đang có độ nổi tiếng cao, nhỡ sơ ý hay lỡ lời trước truyền thông. Thì chắc người đại diện và công ty quản lý phải khóc thét lên rồi vội vàng đi thu dọn hậu quả.

Cô bây giờ cũng không còn để tâm việc mình sẽ xuất hiện trước truyền thông hay sóng truyền hình. Tuy rằng thực lòng là cô cũng không thích lắm. Nhưng liên tiếp xảy ra những việc ngoài ý muốn, thì cô lại nhận ra rằng cứ để mọi việc thuận theo tự nhiên đi. Tiểu Triệu chỉ khuyên bảo cô thêm vài câu nữa. Bạch Y liền đáp ứng và chấp nhận công việc kia.

Vì thế, Tiểu Triệu vội vàng liên hệ với người của đoàn làm phim, rồi cùng nhau lên lịch cụ thể. Viết sẵn trước kịch bản hoặc một vài câu hỏi có sẽ tần suất xuất hiện cao. Phát sóng trực tiếp, là phúc lợi mà các fan thường yêu thích nhất. Họ tương tác thần tượng, và có thể hiểu rõ hơn về con người của thần tượng mình. Nhưng chắc mọi người sẽ cảm thấy hứng thú với chuyện cá nhân của diễn viên đó hơn. Đoàn làm phim [Một đời trần duyên] mong trong quá trình phát sóng trực tiếp, thi thoảng cô sẽ nhắc tới bộ phim.

Tuy Bạch Y chưa từng phát sóng trực tiếp, nhưng cô đã từng xem một vài buổi phát sóng trực tiếp của mấy người người nổi tiếng. Nên cô khá hiểu tâm lý của fan và người qua đường.

Ở công ty giải trí, có sắp xếp một phòng để các diễn viên về nghỉ ngơi hoặc tập luyện. Mọi người thống nhất và cảm thấy cô nên phát trực tiếp ở công ty là ổn nhất. Nên Tiểu Triệu nhờ nhân viên trong công ty sắp xếp và thu dọn cho cô một phòng. Căn phòng này được trang trí khá đơn giản nhưng hiệu quả cách âm khá tốt. Và có thể tránh trường hợp đang phát sóng nhưng không may lại gặp phải tình huống bất ngờ.

Hai công ty khá gần nhau, nên Bạch Y quyết định đi nhờ xe của Trình Minh Ý. Nhưng cô bắt Trình Minh Ý phải dừng xe ở đầu khu phố để cô xuống đi bộ vào công ty. Cô lấy lý do làm như vậy sẽ tránh được những lời dị nghị không hay.

Nếu cô sợ những điều này sẽ khiến cô gặp phải rắc rối. Anh cũng chưa từng tỏ ra khó chịu hay phật lòng cô, mà anh nghĩ nếu làm vậy mà khiến cô cảm thấy tốt và vui, thì anh sẽ luôn nghe và làm theo.

“Buổi phát sóng trực tiếp sẽ diễn ra vào lúc nào và ở đâu?” Trình Minh Ý hỏi.

Bạch Y: “Hai giờ chiều, em sẽ phát sóng trực tiếp trên weibo của em.”

Trình Minh Ý: “Ngoài buổi phát sóng trực tiếp này ra, em còn phải làm những công việc nào khác nữa không?”

“Tiểu Triệu đưa kịch bản trước cho em rồi.” Bạch Y nói, “Sẽ không lâu lắm, ngươi hôm nay có cần hay không tăng ca?”

“Buổi chiều cũng cần phải đi gặp khách hàng. Nên anh không rõ mấy giờ tan làm. Nhưng anh cố hoàn thành công việc sớm để hôm nay không phải tăng ca. Rồi cùng em đi về nhà.”

Bạch Y cảm thấy hai người bọn cô ngày càng có thói quen thông báo lịch trình công việc cho đối phương, và ngày càng giống đôi vợ chồng già.

Tuy rằng hiện tại hai người đang sống chung với nhau, nhưng cũng không phải cái ý kia, Bạch Y một lần nữa lại tự thôi miên bản thân, cô không nên quá để tâm vào một việc. Không thể để việc này vượt quá tầm kiểm soát của bản thân.

Đối với cuộc sống an nhàn và giản dị như vậy. Mặc dù cô không muốn thú nhận, nhưng cuộc sống như vậy rất dễ khiến cho con người đắm chìm vào.

Nhưng mọi chuyện vẫn chưa đến hồi kết. Bạch Y không dám đặt quá nhiều hy vọng vào trong chuyện tình yêu của hai người. Mà bản thân cô cũng đang giấu diếm anh một chuyện lớn như vậy. Cũng không biết sau này mọi chuyện bị lộ tẩy ra, cô không biết mình lúc đó sẽ phải đối diện với Trình Mình Ý như thế nào.

Mà trong tiểu thuyết tác giả đã đào sẵn một cái hồ chớ nữ phụ sập bẫy. Bây giờ cô giống như đang đi trên lớp băng mỏng, mà nữ chính nguyên tác vẫn đang chờ cô ở phía trước.

Cục cưng có nỗi khổ riêng trong lòng, cục cưng không nói thể nói ra.

“Chúc anh có một ngày làm việc vui vẻ, nhớ phải ăn uống cẩn thận và nghỉ ngơi điều đó nhé Trình tiên sinh.” Bạch Y vỗ nhẹ lên cánh tay đối phương.

Trình Minh Ý ừ một tiếng, mở khóa xe ra. Đến khi nhìn thấy cô đi vào trong công ty giải trí. Thì anh khởi động xe, nhấn chân ga rồi rời đi.

***

Tiểu Lý đã đứng chờ ở trước cửa công ty đã lâu. Vì nhìn thấy Trình Minh Ý đi ra từ bãi đỗ xe. Liền vội vàng chạy đến chào hỏi, đồng thời cũng thông báo cho anh, việc ngày hôm qua anh giao đã được thông báo tới tận tay các trưởng phòng. Có một kế hoạch các trưởng phòng muốn xin chỉ thị của anh. Và có vài công việc phải xử lý gấp. Hỏi ý kiến anh xem nên xử lý công việc nào trước.

Trình Minh Ý khuôn mặt lạnh như băng, nét mặt nghiêm túc, phong thái chững chạc và lịch sự. Trên đường đi, thi thoảng có một nhân viên đứng lại chào hỏi anh. Anh khẽ gật đầu thay cho lời chào.

Bước vào văn phòng, Trình Minh Ý ra hiệu cho Tiểu Lý, bảo cậu ta đóng cửa phòng lại, trực tiếp hỏi: “Hai giờ chiều ngày hôm nay tôi có lịch trình công việc gì không?”

Tiểu Lý vội vàng thử kiểm tra lại một lượt, nói: “Trình tổng, bình thường đấy là khoảng thời gian nghỉ trưa của ngài. Thường thì sẽ không sắp xếp công việc vào khoảng thời gian đấy, trừ khi có việc gấp. Tuy nhiên, hôm nay lúc 3h sẽ có đối tác bên Mỹ muốn bàn chuyện hợp tác với chúng ta. Lần trước, ngài bận đi công tác nên không gặp họ được. Nên lần này ngài phải đi đến bàn chuyện cụ thể với bọn họ..”

Một giờ, chắc là sẽ đủ

“Hai giờ chiều hôm nay, Y Y sẽ có buổi phát sóng trực tiếp trên weibo.” Trình Minh Ý trước tiên là ngồi xuống bàn làm việc, khởi động máy tính lên, rồi nói, “Lần trước cậu bảo đăng ký hộ tôi một tài khoản, bây giờ vẫn còn đúng chứ?”

Trình Minh Ý từ trước đến này đều không chơi Weibo. Anh cảm thấy mấy thứ đó rất lãng phí thời gian. Anh muốn dùng thời gian đó để tập trung vào làm việc. Nhưng khoảng thời gian hai người sống và làm việc ở thành phố điện ảnh. Mưa dầm thấm đất[5]. Anh phát hiện trên weibo xuất hiện nhiều hình ảnh video và tin tức liên quan đến Bạch Y. Thậm chí mấy quyển tiểu thuyết mà Tiểu Lý đưa cho anh, có vài quyển được đăng trên weibo nên Tiểu Lý giúp anh đăng ký một tài khoản.

[5] Mưa dầm thấm lâu thể hiện sự cố gắng trong 1 thời gian dài cho một việc gì đó, và sự cố gắng nỗ lực không ngừng nghỉ đó sẽ nhận được kết quả tốt đẹp.

Lý Nhiễm làm theo những gì Trình Minh Hi căn dặn. Cũng xin weibo cấp dấu chứng nhận v cho tài khoản cá nhân của Trình Minh Ý. Thậm chí tài khoản này còn được liên kết với trang weibo của công ty. Và là người đầu tiên được Trình Minh Hi nhấn nút theo dõi và tương tác.

Không hề nghĩ tới khi Trình Minh Ý vừa thấy thấy cái tài khoản được chứng thực, nhíu mày lại, khóe môi thì mím chặt. Nhìn thì thấy có điều gì đó không thích hợp.

Cậu ta có cảm giác rất xấu, giống như đang sắp bị sếp trách phạt.

“Làm một cái khác đi, bình thường thôi.” Trình Minh Ý nói, “Lập tài khoản nhỏ.”

Lúc này thì Lý Nhiễm mới hiểu ra. Nhanh tay giúp sếp đăng ký một tài khoản mới. Không ghi rõ tên và địa chỉ. Tải bừa một cái ảnh rồi dùng làm weibo. Chỉ nhấn theo dõi Bạch Y, tài khoản người đại diện của Bạch Y, cùng mấy trang web bộ phim mà Bạch Y đóng.

Tuy cậu ta làm trợ lý của tổng tài, nhưng phạm vi công việc đang quản ngày càng rộng. Tiểu Lý còn đang đắn đo, liệu vào dịp tết nguyên đán năm nay, có nên xin sếp tăng tiền thưởng tết không nhỉ.

Bạch Y trước khi đến công ty, thì cô đã ở nhà trang điểm trước. Cô vẫn giữ thói quen trước kia, khi ra ngoài làm việc thì quần áo đầu tóc hay tất cả mọi thứ đều phải chỉnh chu. Thậm chí cô còn cảm thấy khả năng makeup của mình rất tốt.

Nhưng không nghĩ tới vừa mới tới công ty, thì có nhân viên trang điểm đang ngồi chờ cô. Sau đó còn thẳng tay xóa lớp trang điểm của cô, còn chê nhìn nó qua đơn giản.

Thế là Bạch Y bị kéo sang một bên, ngồi im để nhân viên trang điểm là tóc và makeup. Tiểu Triệu cùng đoàn làm phim bàn bạc lại kế hoạch lần cuối, rồi còn đề phòng trước một vài vấn đề có thể phát sinh khi đang phát sóng trực tiếp.

Cô càng nghe thì càng cảm thấy mấy điều bọn họ đang lo lắng là thừa. Cô nghĩ mình trong giới giải trí chỉ có chút danh tiếng, chắc cô bây giờ cũng không có fan. Nói cách khác, chắc chắn ở trong phòng phát sóng trực tiếp sẽ không có fan của cô. Cùng lắm chỉ có vài người đi đường chạy tới hóng hớt. Người qua đường cũng rảnh mà ngồi xem cô livestream, chắc ngồi xem một lúc. Hoặc vài người đang hóng chớ những tin tức liên quan tới bộ phim [một đời trần duyên].

Bạch Y nhìn chằm chằm vào tờ giấy đặt trước, trong lòng lén cười trộm. Nếu mấy thứ này không dùng được thì cô cứ dựa vào khả năng mà tùy cơ ứng biến.

Sắp đến 2h30', Bạch Y mở máy tính lên, rồi điều chỉnh góc độ camera và mic. Và buổi phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.

Lúc trước cô từng xem livestream của một chương trình gameshow. Vì những người tham gia chương trình không nổi tiếng, nên chỉ có hơn mười người đang ngồi xem livestream. Sau đó dần thụt giảm dần. Cả buổi phát sóng họ tự ra câu hỏi rồi tự trả lời. Dù lượt tương tác rất kém nhưng họ vẫn phải hoàn thành thật tốt công việc được giao. Dù sao chi phí chi trả cho một buổi phát sóng rất lớn, họ chỉ có thể làm hết khả năng của mình.

Nhân viên tuyên truyền của đoàn làm phim đứng ra làm người dẫn chương trình, sau một vài chào hỏi thì cô ấy nhường lại sân khấu cho cô. Bạch Y nhìn chằm chằm vào những con số đang tăng lên vùn vụt. Lúc đầu chỉ bốn chữ số nhưng mấy phút sau đã tăng lên năm chữ số. Vẫn đang có dấu hiệu tăng. Nhưng bây giờ vẫn còn đang trong thời gian làm việc, được thành tích như vậy cũng khá ổn.

Bạch Y dỡ được tảng đá đang đè nặng trong lòng. Thực ra mục tiêu của cô rất nhỏ. Xem ra cô đã thắng được cái chương trình gameshow kia rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.