Xuyên Thành Nữ Phụ Thế Thân

Chương 62: Chương 62




Tiểu Triệu cùng các cô nói vài câu nữa, liền đứng dậy liên hệ với người trong phòng quan hệ xã hội của công ty, nói là đã có cách giải quyết vấn đề trên mạng. Sau đó liền rời đi. Diệp Lam cùng Bạch Y tiếp tục ngồi ở lại quán cafe, thưởng thức trà chiều. Hai người vẫn ngồi trên chiếc ghế dài vừa nãy, tạm thời ném cái hình tượng ra phía sau. Giống như chú mèo lười biếng ngồi im phơi nắng. Thi thoảng lại lao vào cãi cọ, rồi cào cấu nhau. Được một lúc lại chán, cả hai ngồi xuống tâm sự với nhau mọi điều trong cuộc sống và trong công việc.

Ánh nắng mặt trời sau buổi trưa thực sự khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái. Bạch Y cảm nhận được bầu không khí xung quanh vừa ấm áp vừa dễ chịu. Khiến cho cô quên sạch đi nỗi buồn phiền và lo lắng ở trong lòng.

Với kinh nghiệm ăn dưa lâu năm trong giới showbiz. Có lẽ trận chiến lần này cô sẽ giành chiến thắng ngoạn mục. Nếu Chu Quỳnh Vũ không phân biệt được đâu là tốt đâu là xấu. Thì cô cũng nên cứng rắn, ra tay một cách dứt điểm. Cô sẽ phá hủy hình ảnh đẹp mà cô ta đã xây dựng trước công chúng.

Nếu cả hai đã đi đến bước này, nên biết điều thì cả hai nên dừng tay lại. Để sau này nếu có gặp mặt nhau trên đường, thì ít nhất vẫn có thể vui vẻ chào hỏi nhau mấy câu. Dù sao thì cô cũng đã hạ quyết tâm rồi, cô không bao giờ quan tâm tới mấy thứ tiểu tiết. Tốt nhất là cả hai nên để mọi chuyện trôi qua trong êm đềm. Nếu không thì, cả hai đành phải trở mặt với nhau thôi.

Cô đã đi đến thế giới này lâu như vậy rồi, Bạch Y cũng dần hiểu ra. Mối quan hệ của nguyên chủ và nữ chính trong [Định mệnh]. Đường sinh mệnh của cả hai giống như hai đường thẳng cắt nhau. Chỉ cần đi qua cái giao điểm đó, thì cuộc đời của cả hai đều sẽ rẽ sang hai hướng khác nhau.

Bạch Y nhắm mắt lại im lặng ngồi thưởng thức cafe, còn Diệp Lam lại không chịu ngồi yên tĩnh như vậy, cứ một lúc lại chạy vào weibo xem thử. Tiểu Triệu dường như muốn chứng minh cho mọi người thấy cô ấy là người đại diện kim bài, và có năng lực làm việc rất xuất sắc. Chưa đầy 30' sau, blog giải trí có lượng người truy cập cao nhất, chính thức đăng bài viết lên. Sau đó hàng loạt các blog lớn nhỏ cũng đăng tin tức lên theo. Nội dung cũng không khác mấy so với những gì Bạch Y căn dặn. Chỉ là được thêm thắt một vài từ ngữ. Nhưng khiến cho câu chuyện trở nên thu hút hơn rất nhiều.

“Oa, Tiểu Triệu xử lý nhanh gọn thật. Chậc chậc, đúng là người đại diện kim bài có khác.” Diệp Lam xoa đầu Bạch Y nói, “Mau ra đây xem nè, người đại diện của em, chỉ dùng một dao thôi cũng đã đủ chặt đứt đường rút lui của đối phương.”

Bạch Y lười biếng lôi điện thoại của mình ra xem. Diệp Lam thấy vậy liền bỏ điện thoại xuống, tiến lại gần chỗ cô, ngó đầu vào xem chung với cô.

Lưu lượng của Chu Quỳnh Vũ quả thực lớn hơn cô rất nhiều. Mới đăng tải bài viết lên, ngay lập tức lời bình luận đã lên tới 10000. Bởi vì tin tức được đăng tải ở blog giải trí lớn, mà blog này có rất nhiều người thường xuyên truy cập vào đó để đọc những tin tức mới của giới giải trí. Tuy fan của Chu Quỳnh Vũ cũng có ở đó, nhưng chiếm số lượng không nhiều, nên vẫn chưa kịp khống chế bình luận. Vậy nên mấy bình luận các cô đọc, hầu hết đều là những cái nhìn rất khách quan của những cư dân mạng.

Diệp Lam đọc thử mấy bình luận top đầu, khuôn mặt của cô ấy ngày càng vui vẻ và phấn khởi.

“Nhờ giữ hộ tôi cái ghế ở hàng ghế đầu tiên nhé. Để tiện cho việc hóng drama. Chứ cái cô Chu Quỳnh Vũ này lắm tai tiếng lùm xùm thật đấy. Tôi hóng không kịp nữa rồi.”

“Ủa ai là thiên tài âm nhạc? Ai là ánh sáng tương lai của nền âm nhạc Trung Quốc vậy? Tại sao tôi không biết. Ai đó giúp tôi phổ biến lại kiến thức đi.”

“Cái cô Chu Quỳnh Vũ đã quen cái thói hống hách từ lâu rồi. Nhưng lần đầu tiên có người dám ra tay tát thẳng vào mặt cô ta? Hóng dưa”

“Tình thế được xoay chuyển ngược lại rồi à? Tôi cứ tưởng lùm xùm này mấy ngày sau mới giải quyết xong. Nào ngờ đầu...đúng rồi hàng ghế đầu tiên có thừa chỗ không. Cho tôi ngồi ké với ( ̄ε(# ̄)☆╰╮( ̄▽ ̄///).”

“Tôi đã tự vả vào mặt tôi mấy phát liên tiếp rồi. Thần tài mong ngài thứ lỗi cho tiểu nhân. Xin ngài hãy tiếp tục phù hộ độ trì cho tôi.”

Mấy bài viết phổ biến trên weibo, đều ghi thêm mấy hashtag như #Chính thức lên tiếng bác bỏ tin đồn, #Xoay chuyển tình thế, #Chu Quỳnh Vũ sử dụng thế thân. Thậm chí ở phía dưới bài viết, còn lặp lại hashtag #Chu Quỳnh Vũ sử dụng thế thân. Nhìn là biết, Tiểu Triệu đã tốn một số tiền lớn, để có thể thống nhất và thỏa thuận với các blog giải trí. Thậm chí nhiều blog giải trí ở phía dưới bình luận còn chia sẻ lại tin tức hot vừa nãy.

Fan Chu Quỳnh Vũ có nhiều năm “đông chinh tây chiến” nhiều nơi. Dù đã dùng hết mọi sức lực đến chiến đấu nhưng vẫn không thể thắng được trước sức mạnh của công chúng. Đành phải im lặng rút quân về, cố gắng tẩy quảng trường cho thần tượng.

Đúng như những gì Bạch Y dự đoán, sau khi tung tin tức này lên mạng, chắc chắn tin tức này sẽ được lan truyền với tốc độ rất nhanh. Các cư dân mạng ngay lập tức quay xe vội. Mặc dù không biết nên tin tưởng ai. Nhưng ít ra họ cũng giữ thái độ im lặng chờ kết quả cuối cùng. Có không ít người còn vào gửi lời xin lỗi đến Bạch Y. Thậm chí mấy hotsearch “Nhân cách kém” hay “Trắng trợn cướp lấy tài nguyên của tiền bối” ngay lập tức bị giảm nhiệt.

Nhưng top search đang chiếm top đầu đều có liên quan đến vụ việc này. Tiểu Triệu đã sắp xếp và dùng tiền để mua 3 cái hot search “Chu Quỳnh Vũ dùng thế thân”, “Bộ phim [mưa sao băng] bị lộ ra nghi án sử dụng thế thân”, “Chân tướng thật của vụ việc Bạch Y đi cướp tài nguyên của tiền bối”, lần lượt thi nhau nắm giữ ở ba vị trí đầu tiên. Thậm chí từ khóa “Chu Quỳnh Vũ và Bạch Y” đã cán mốc hơn một triệu lượt truy cập.

Ồ, vậy là mọi chuyện đã giải quyết xong. Nhưng lại tiêu tốn quá nhiều tiền bạc.

Diệp Lam cười đến cái mức không khép miệng lại được, liên tục đánh vào người cô mấy nhát: “Trận chiến này thực sự quá đẹp mắt. Mà nói thẳng luôn, mấy người kia cố tính hắt nước bẩn lên người em. Kết quả là tự hắt nước bẩn lên người mình. Ha..ha... Đúng là ông trời có mắt.”

Bạch Y vẻ mặt bí xị ra, hình như sau vụ này độ nổi tiếng của cô lại được tăng lên. Khiến cho cô có cảm giác, ở đằng sau có một bàn tay vô hình cứ đẩy cô lên phía trước. Cho dù cô dùng đủ mọi cách vẫn không thể tránh được. Rồi từng bước từng bước một, cô đi giữa sân khấu, nơi đang tập trung nhiều ánh đèn nhất. Mọi thứ dường như đã được an bài từ trước. Chỉ cần cô ngẩng đầu lên, sẽ nhìn thấy nữ chính đang đứng đợi cô ở phía trước.

Diệp Lam vui vẻ ngâm nga ngồi hát, thưởng thức mấy món bánh ngọt. Mà không thèm để ý, ngày hôm nay mình đã ăn vượt quá số calo được cho phép, “Em nói thử xem, không biết mấy người kia bây giờ đang làm gì. Liệu có cảm thấy đang tức giận đến mức muốn lao tới tìm em gây chuyện không.”

Bạch Y khẽ cười: “Không có khả năng đấy đâu. Dù sao thì chúng ta chỉ ném một viên đá vào đó. Còn lại đều phải nhờ đến trí tưởng tượng phong phú của mấy cư dân mạng. Dù mấy người đó quyết giữ im lặng không chịu lên tiếng giải thích. Thì mấy tin tức này sẽ theo Chu Quỳnh Vũ suốt cả những năm tháng trong cuộc đời làm nghệ thuật của cô ta. Mà muốn bác bỏ tin đồn, chắc chắn phải loay hoay tìm phương án giải quyết tốt nhất.”

“Nhưng đối với quan điểm và góc nhìn của cư dân mạng đang ngồi hóng dưa, như vậy đã là quá đủ rồi. Bây giờ mọi trọng tâm của vấn đề cùng những lời suy đoán hay chỉ trích đều tập trung lên người của Chu Quỳnh Vũ. Dù bị kéo vào cuộc chiến, nhưng sẽ không ảnh hưởng gì đến cho cô.” Diệp Lam quay sang, vừa bắn tim vừa tinh nghịch nháy mắt nhìn cô, “Dũng sĩ à, tuy nhiên weibo của em, đang bị fan của cô ta bao vây. Toàn là những từ ngữ mắng chửi và rất khó nghe.”

Bạch Y nhún vai: “Kệ mấy người đó đi. Dù sao thứ quan trọng nhất bây giờ mọi người đang đổ dồn cái nhìn về ai. Còn mấy người đó, chắc là vừa mới đánh thua ở tất cả các mặt trận. Nên giận cá chém thớt, muốn vào đây chửi em mấy câu cho đỡ bực ý mà. Được mấy hôm là chán ý mà.”

“Hầy, dù sao chúng ta cũng xả được cơn tức giận kia rồi. Nên chúng ta cứ ăn thỏa ga đi. Hôm nay chị bao.”

Tuy Diệp Lam ngoài miệng thì nói thế, nhưng thực ra trong lòng vẫn cảm thấy rất lo lắng. Cô mở trang cá nhân của Bạch Y ra xem thử. Thấy bài viết gần đây mới được cập nhật, hình như là đăng quảng cáo cho nhãn hàng hay sản phẩm gì đó. Nhưng nhìn lượt bình luận của bài viết này nhiều gấp đôi so với các bài viết khác.

Mở bình luận ra để đọc, Diệp Lam thiếu chút nữa bị nghẹn vì quá mắc cười.

Có người bình luận lúc trước là “Là minh tinh tuyến 18, mới nổi một tí mà đã không biết điều rồi. Nên biết điều đi, thử xem mày có bằng cái góc chân của người ta không”, nhưng ở phía dưới thấy người đó tiếp tục bình luận “Xin lỗi, vừa nãy tôi lại đi tin cái tin đồn vớ vẩn kia. Bây giờ tôi thực sự biết lỗi rồi. Mong thần tài tiếp tục phù hộ độ trì cho tôi”, tài khoản này còn được tích dấu chứng nhận V.

Còn vài bình luận trong top đầu, có một số người dùng từ ngữ khó nghe để mắng chửi Bạch Y. Nhưng bị rất nhiều người ở phía bên dưới, lao ra chửi.

“Thấy người ta là nghệ sĩ vừa mới nổi. Vẫn còn chưa có nhiều fan hâm mộ. Mấy người nghĩ người ta dễ bắt nạt, nên đã lao vào chửi người ta tới tấp. Tôi là người qua đường mà còn cảm thấy thương cho Bạch Y.”

“Thật! Chỉ là một tin đồn nhảm nhí thôi. Mà mấy người đã lao vào đây chửi người ta tới tấp. Mong thần tài đừng để ý mấy người đó. Mong ngài tiếp tục phù hộ độ trì cho tôi.”

Những bình luận sau khi tin tức kia được công bố, hầu hết mọi người gửi lời xin lỗi cho Bạch Y. Có một vài lời bình luận của fan Chu Quỳnh Vũ vẫn cố sống cố chết chửi Bạch Y. Nhưng bị ném đá nhiều quá, nên lặng lẽ xóa bình luận.

“Oa, mọi thứ đang diễn ra đúng như những gì em đã dự đoán.” Diệp Lam hai tay ôm chặt lấy cô, trong lòng cảm thấy thực sự rất thán phục đối phương, “Bây giờ chúng ta không cần đoàn làm phim [mưa sao băng] lên tiếng phủ nhận tin đồn. Thì đã có rất nhiều người chạy vào và đang chờ xếp hàng để gửi lời xin lỗi tới em.”

Bạch Y cảm thấy rất tò mò, cầm máy điện thoại của Diệp Lam lên xem thử, sau khi tin tức kia được tung ra, có rất nhiều người đã để lại bình luận khó nghe ở trang cá nhân của cô. Thậm chí khi tra tên của cô còn kèm theo những từ ngữ rất khó nghe. Nhưng sau khi cô lên tiếng phủ nhận tin đồn. Thì mọi người ngay lập tức thay đổi thái độ. Quảng trường tràn ngập hình ảnh cô vào đóng vai tiểu sư muội trong bộ phim [Một đời trần duyên]. Có người khen cô xinh, có người nói cô có cách xử lý sự việc rất khôn khéo. Nhưng đa số các bài viết, đều nói mong cô tha lỗi và vẫn tiếp tục độ trì và phù hộ cho họ.

Tuy cô biết mấy người trên mạng thường trở mặt rất nhanh, nhưng không hề ngờ lại tráo trợn tới cái mức này.

“Hầy, người đại diện của chị lại giục chị về rồi.” Diệp Lam buồn bực uống hết chỗ cafe còn lại trong cốc, “Buổi nói chuyện ngày hôm nay thực sự rất thú vị. Y Y, chị và Tiểu Triệu đều đã đánh giá em rất thấp rồi.”

Bạch Y nghe xong liền bật cười: “Chả lẽ em phải ngồi im, rồi nhìn cô ta ấn đầu em xuống đất, lại còn để cô ta dẫm đạp lên người em à?”

Cùng lắm, thì bây giờ cô cùng Chu Quỳnh Vũ chính thức trở thành hai kẻ thù không đội trời chung. Đằng nào thì hai người cũng không ưa nhau, ngay cả khi chuyện này bị lộ ra ngoài. Cô cảm thấy mình cũng bớt đi được một phiền phức. Đỡ phải lúc nào cũng bày ra cái bộ mặt thân thiện dễ gần. Mà cũng thẳng thắn nói cho cô ta biết, cô không hề run sợ trước danh tiếng cùng “bối cảnh” đứng sau lưng của cô ta.

Diệp Lam thu thập đồ đạc xong. Lại một lần nữa đem mình che chắn thật cẩn thận. Cô cũng như vậy. Lúc hai người bước ra, khách hàng đang ngồi xung quanh cũng không để ý. Không hề biết rằng một trong hai người đó, là một trong hai nhân vật chính đã gây ra sự việc náo loạn trên weibo chiều nay.

Diệp Lam muốn kêu lái xe đưa Bạch Y về nhà trước, sau đó mới di chuyển tới địa điểm làm việc. Nhưng Bạch Y giống như lúc trước, cô từ chối khéo. Nơi này so với lần trước cô đi đến đây thì giao thông cũng thuận tiện hơn rồi. Với lại, chỗ này rất gần với khu dân cư. Nên đi ngoài bắt taxi cũng tiện.

“Ừ, thế thì chị đi trước nhé. À, nhớ phải thường xuyên giữ liên lạc với nhau đấy.” Diệp Lam giữ chặt lấy bả vai của Bạch Y, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, “Sau này dù có xảy ra chuyện gì thì em nhớ phải nói cho chị biết. Vẫn cái câu nói kia. Cho dù là bất cứ việc gì thì chị cũng ra tay giúp đỡ em. Chị không hề sợ mấy lời chỉ trích hay lời mắng chửi đâu.”

“Ok.” Trong lòng Bạch Y bây giờ cảm thấy rất ấm áp, cô nở nụ cười rạng rỡ nhìn đối phương, “Không phải bình thường em toàn hay nói, có việc gì thì cứ đến nhờ Trình tổng giải quyết hay sao

Ngươi khác đều nói, không làm được việc còn có Trình tổng sao.”

Thực ra trong lòng của Bạch Y lúc này, cô vẫn cảm thấy rất tự tin. Lần đầu tiên cô chính thức đối đầu với Chu Quỳnh Vũ. Mặc dù rất khó có thể nói cô đã giành được chiến thắng, nhưng chắc chắn cô sẽ không thua. Thứ mà Bạch Y đang để ý nhất bây giờ, cô không biết khi biết chuyện này xảy ra thì người ấy sẽ có thái độ và suy nghĩ như thế nào.

Công việc của Trình Minh Ý ở công ty rất bận. Thời gian nghỉ ngơi còn không có, thì làm gì có chuyện thư thả ngồi đọc tin tức trên weibo. Hẳn là bây giờ anh vẫn chưa biết mấy vụ việc rắc rối đang xảy ra trên đó.

Nếu anh biết chuyện này? Không biết anh sẽ xử lý tình huống này như thế nào?

Diệp Lam đã rời đi, cô đứng đợi ở bên đường, để chờ bắt xe taxi. Cảm thấy chán quá, nên cô mở wechat ra xem thử, thì đột nhiên nhìn thấy tin nhắn của Tô Dư gửi.

Từ sau khi Bạch Y rời khỏi đoàn làm phim, bọn cô vẫn chưa từng liên lạc lại với nhau. Lúc đầu, Bạch Y vẫn còn cảm thấy rất lo lắng. Bản thân cô quá xui xẻo mới gặp phải mấy tình huống oái ăm kiểu này. Nhưng thời gian dần trôi qua, cô biết mình lại lo lắng chuyện không đâu rồi. Tô Dư thực sự là người biết tiến biết lùi, là người vừa nho nhã vừa lịch sự. Dù biết sau chuyện kia, cả hai người sẽ cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy nhau. Nên anh ấy chưa từng chủ động liên lạc lại với cô.

Ngoại trừ cái lần Tô Dư gửi tin nhắn cho cô ra, cùng với cái hôm trước khi cô rời đi. Cảm thấy lúc đó Tô Dư không giữ được bình tĩnh, nên mới làm những hành động theo cảm tình. Nhưng ngoại trừ hai lần đó ra, thì Tô Dư trong suy nghĩ của Bạch Y, vẫn luôn là người thận trọng từ lời nói đến hành động. Là một hình tượng lý tưởng mà nhiều người muốn học theo.

Tin nhắn Tô Dư gửi cho cô khá ngắn gọn súc tích, không hỏi mấy chuyện liên thiên, mà anh ấy ngay lập tức vào vấn đề chính

“Cô với Chu Quỳnh Vũ đã xảy ra chuyện gì?”

“Có cần giúp đỡ không? Nếu tôi giúp được thì chắc chắn tôi sẽ giúp cô.”

Tô Dư gửi tin nhắn vào khoảng tầm 2 tiếng trước. Chắc đang trong thời gian nghỉ ngơi, nghe thấy mấy người gần đó bàn bạc tới vụ kia. Vội vàng lên weibo xem thử, thấy tình hình như vậy liền nhắn tin hỏi thăm cô?

“Dệt gấm thêu hoa” cũng không bằng hành động “đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi“. Mặc dù bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa, nhưng cô vẫn cảm thấy rất vui vẻ và cảm kích Tô Dư. Nét mặt cô dần được thả lỏng, nhanh chóng gửi tin nhắn cho đối phương.

“Cảm ơn, nhưng tiểu Triệu đã giải quyết xong mọi chuyện rồi.”

Lúc cô ngồi trên xe taxi, thì nhận được tin nhắn trả lời của Tô Dư.

“Không có việc gì là tốt rồi, tôi hy vọng mọi thứ sẽ trôi qua trong sự suôn sẻ. Chúc cho cô gặp được nhiều điều may mắn.” Sau đó gửi cho cô mấy cái nhãn dán. Bình thường Tô Dư chắc chẳng bao giờ đụng vào mấy cái nhãn dán kiểu này đâu, nhìn là biết anh ấy học theo mấy bạn fan.

Bạch Y nhìn thấy vậy, liền bật cười, kêu lái xe chở cô đến trung tâm thương mại gần đó. Vào cửa hàng chuyên bánh ngọt. Lựa chọn một cái bánh, rồi chờ nhân viên đóng hộp xong. Liền xách theo bánh ngọt, rồi đi bộ về nhà.

Thực ra Bạch Y cảm thấy mấy món đồ ăn vặt hay điểm tâm ngọt chỉ có mấy cô gái nhỏ mới thích. Bình thường cô cũng không hay ăn mấy thứ đó lắm. Hơn nữa ngày hôm nay cô cùng Diệp Lam đã thưởng thức rất nhiều món bánh ngọt. Đáng lẽ ra, cô sẽ không nên đụng vào mấy thứ này.

Nhưng chính bản thân cô cũng không rõ, trong lòng mình đang có sự kích động hay phấn khích gì. Đứng ở bên ngoài, nhìn những chiếc bánh ngọt được trưng bày trong tủ kính. Đặc biệt là nhìn thấy chiếc bánh kem ngàn tầng vị dâu[1]. Cô liền chọn loại có kích thước bé nhất. Vừa đủ để cho hai người thưởng thức. Trên đường về nhà, Bạch Y vừa đi vừa ngân nga hát.

Thời tiết của Bắc Kinh luôn có sự thay đổi rõ rệt giữa các mùa trong năm. Bạch Y đã ở đây một khoảng thời gian, nhưng mỗi khi đến thời điểm giao mùa, cô đều cảm nhận được sự khác biệt từ khung cảnh đường phố, ánh nắng, đến nhiệt độ, thậm chí đến cả những cơn gió, cây cối bên đường. Đều giúp cho cô nhận ra rằng, “thời gian” đang trôi qua rất nhanh.

Nếu buổi tối không cần phải đi xã giao, thì bình thường Trình Minh Ý đều tan làm rất đúng giờ. Chẳng qua là sau khi ăn xong bữa tối, anh tiếp tục ngồi ở nhà để làm nốt công việc. Nên mọi ngày, Bạch Y toàn ngồi ở ghế sofa, vừa xem tin tức trên tivi, vừa ngồi thưởng thức trà. Thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn anh, thấy anh đang bận rộn ngồi xử lý công việc. Trong đầu cô đột nhiên nhớ lại câu chuyện buổi chiều ngày hôm nay trên weibo. Mà người ta thường nói, người sinh ra ở vạch đích bao giờ cũng chiếm lợi thế hơn. Cho dù bạn đang nắm giữ kết quả thắng trong tay, nhưng chỉ trong nháy mắt bạn vẫn phải nhận một kết cục rất thảm hại.

Chiếc nơ trên hộp bánh được thắt rất tinh xảo. Nhìn là biết đây sẽ là một món quà tốt nhất để tặng cho người quan trọng trong dịp đặc biệt. Bạch Y đặt nó lên bàn ăn, vào trong phòng chuẩn bị quần áo, rồi chuẩn bị đi tắm.

Cô định ra ngâm mình trong bồn nước nóng, vừa để thư giãn đầu óc, vừa để quên hết mấy chuyện buồn bực hay mỏi mệt trong cuộc sống. Ở trong phòng tắm, tràn ngập mùi hương của hoa oải hương khiến cho con người ta cảm thấy rất thoải mái và dễ chịu. Có lẽ ngày hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, khiến cho Bạch Y cảm thấy mệt mỏi, và cô đã ngủ gật trong lúc tắm.

Chờ đến khi cô tỉnh lại, đã gần một giờ đồng hồ trôi qua,nước cũng đã nguội. Cả cơ thể của cô mềm nhũn, loạng choạng bước ra khỏi bồn tắm, cảm thấy đầu mình rất đau, mũi có hơi chua xót, tâm trạng liền cảm thấy không được vui. Rốt cuộc là vui quá hay buồn quá nên mới đến mức bị cảm như thế này?

Cô cảm thấy rất mệt mỏi, cố gắng đi ra ngoài. Cảm thấy cả người lảo đao như sắp ngã. Mới có đi được hai bước chân, mà cô đã liên tục hắt xì hơi.

Trình Minh Ý đang quay lưng về phía cô, hình như anh đang rót nước. Ngay thấy tiếng động phía sau, có hơi giật mình. Liền xoay người lại về phía sau để nhìn, nhíu mày lại hỏi cô: “”Sao lại bị cảm??”

“Không phải đâu, em chỉ cảm thấy hơi lạnh thôi.” Bạch Y hít thở thật sâu, liền cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, “Anh mới về nhà à

? Hôm nay về sớm hơn so với mọi khi.”

“Ừ, anh cũng vừa mới về thôi, chắc lúc đấy em đang tắm.” Trình Minh Ý xoay người lại, chỉ vào cái bánh ngọt đang được đặt trên bàn, “Em mua chiếc bánh này đúng không? Hôm nay có chuyện gì vui à?”

Bạch Y ngay lập tức đứng yên, im lặng quan sát biểu cảm trên khuôn mặt của Trình Minh Ý. Thấy vẻ mặt của anh vẫn giống như ngày thường. Chắc ngày hôm nay công việc ở công ty rất bận. Nên không có thời gian đi tìm hiểu mấy tin tức bát quái trong giới giải trí. Đúng như những gì cô đoán.

Nếu mọi chuyện đã như vậy, thì Bạch Y liền vui vẻ nói: “Không có chuyện gì đâu, tình cờ đi qua tiệm bánh ngọt. Nhìn thấy chiếc bánh này có tạo hình khá dễ thương. Nên muốn mua về để nếm thử.”

Trình Minh Ý: “Cứ để đây, sau khi ăn xong rồi chúng ta từ từ thưởng thức. Anh đi vào trong bếp chuẩn bị bữa tối.”

Bạch Y ngồi ở phòng khách, nghe thấy tiếng động từ trong phòng bếp truyền ra. Thói quen khi vào bếp nấu ăn của Trình Minh Ý không giống như những người khác. Anh thường tránh phát ra những tiếng động hay âm thanh quá lớn.

Chỉ có một vài người mới biết được số điện thoại này của cô. Mà cô cũng không tham gia vào hội nhóm nào trên wechat. Có một vài người sau khi nhìn thấy tin tức, vội nhắn tin qua wechat để dò hỏi thông tin của cô. Tiếng chuông thông báo liên tục vang lên, khiến cho cô cảm thấy rất phiền. Nếu không phải số wechat này dùng để liên hệ công việc, thì chắc cô đã tắt luôn tiếng thông báo rồi. Từ khi rời khỏi quán cafe đến bây giờ. Tiểu Triệu vẫn chưa liên lạc lại với cô.

Nhưng với tình huống hiện tại, người đang ở tình thế nước sôi nước bỏng. Không phải là bọn cô, mà chính là mấy người trong đoàn đội của Chu Quỳnh Vũ.

Ăn bánh ngọt vào buổi tối, thường khiến cho người ta cảm thấy rất ngấy. Nên bữa tối ngày hôm nay, Trình Minh Ý làm toàn món ăn thanh đạm. Sau khi ăn xong, Bạch Y cũng đi pha một ấm trà. Hai người ngồi đối diện diện nhau, từ từ thưởng thức trà và bánh ngọt.

Trình Minh Ý nhìn cô một lúc, đột nhiên bật cười nói: “Vì anh không thích ăn đồ ngọt, nên đã lâu không đụng vào. Đột nhiên bây giờ lại có một cảm giác rất lạ.”

Bạch Y ngẩng đầu lên nhìn anh: “Từ năm bao nhiêu tuổi anh không có ăn bánh sinh nhật nữa?”

“15 tuổi.” Trình Minh Ý dịu dàng nói, “Thực ra từ hồi còn bé anh đã không thích tổ chức sinh nhật. Nhưng bố mẹ anh lại cho rằng, đây là cơ hội thích hợp để tụ tập và giao lưu bạn bè và đối tác. Sau khi anh lớn lên, thấy anh phản đối quá dữ dội, nên họ cũng không tổ chức sinh nhật cho anh nữa.”

Bạch Y nhún vai: “Em cũng vậy, từ sau năm 15 tuổi, không có tổ chức sinh nhật nữa.”

“Thế à? Lý do là vì sao?”

“Lúc đó không phải đi học thêm, thì cũng phải ngồi ở nhà làm bài tập.”

“...”

Từ nhỏ đã làm học sinh ngoan ngoãn, sau này ra xã hội giành được nhiều thành tích trong công việc, Trình Minh Ý cảm thấy câu nói nghe hơi quen.

Sau khi ăn xong hai miếng bánh, uống hết nửa chén trà. Bạch Y cảm thấy mình đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, và cũng dự đoán được một số khả năng sắp xảy ra. Ngẩng đầu lên nhìn người đang ngồi ở phía đối diện, vẫn chuyên tâm ngồi thưởng thức trà, cô liền lên tiếng: “Mấy ngày nay công việc ở công ty vẫn ổn chứ?”

“Mọi chuyện vẫn diễn ra rất thuận lợi.”

“Thế có hứng thú muốn nghe một chút tin tức liên quan tới giới giải trí không?”

“Có liên quan tới em à?”

“Một nửa thôi.” Một nửa còn lại chính là bạn thân từ nhỏ của anh

Trình Minh Ý động tác trên tay khẽ dừng lại, để tách trà xuống. Ngẩng đầu lên nhìn cô bằng vẻ mặt rất nghiêm túc: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Bạch Y nở nụ cười rất thoải mái: “Em không sao đâu, nhưng em cho anh nhìn thử một tin tức trên weibo, anh nhìn là có thể đoán ra được.”

Dù sự việc đã diễn ra từ mấy tiếng trước, nhưng mấy top search liên quan đến vụ việc vẫn đang chiếm giữ top đầu. Có rất nhiều người tạm gác công việc trong tay, chỉ ngồi hóng tình tiết tiếp theo của sự việc. Rồi có rất nhiều nick weibo, nhận mình là bạn bè hay là người trợ lý cũ của Chu Quỳnh Vũ. Lên tiếng bóc phốt cô ta, nói cô ta ỷ mình giỏi nên rất hay coi thường người khác. Điều này càng khiến cho sự việc trở nên rắc rối hơn.

Mọi chuyện vẫn nằm trong dự đoán của Bạch Y. Tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung nhìn lên người của Chu Quỳnh Vũ. Nếu sau ngày hôm nay, Chu Quỳnh Vũ vẫn chưa lên tiếng giải thích. Mọi chuyện chắc chắn sẽ không kết thúc trong êm đẹp.

Đúng là tự giơ tay lên tát thẳng vào mặt của mình.

Có rất nhiều tài khoản, đã tóm tắt lại toàn bộ câu chuyện. Bạch Y đọc thử và cảm thấy bài viết này là ổn nhất. Liền đưa cho Trình Minh Ý xem. Trong đôi mắt của anh thoáng hiện lên sự nghi ngờ. Nhưng sau khi nhìn rõ nội dung của bài viết, biểu cảm trên khuôn mặt anh ngày càng trở nên nghiêm túc, lông mày ngày càng nhíu chặt lại.

Bạch Y vẫn ngồi thưởng thức trà, nhưng cô vẫn nhìn và quan sát động tác ngón tay của anh. Nhìn thấy anh hết kéo lên lại kéo xuống, cô đoán là anh đã đọc xong bài viết. Vì thế, cô khoanh hai tay lại để lên bàn, nhìn dáng vẻ bây giờ rất giống với hành động của mấy đứa trẻ đang học tiểu học. Cô đang ngồi đợi xem, đối phương sẽ có phản ứng như thế nào

Trình Minh Ý đọc xong bài viết weibo, thử mở bình luận ra xem. Đọc qua một lượt những bình luận top đầu. Sau đó mới từ tốn ngẩng đầu lên nhìn cô, trầm giọng nói: “Sao lại như thế này?”

“Anh có chỗ nào không hiểu.” Bạch Y giành lấy điện thoại, bĩu môi nói, “Để em giải thích cho anh nghe.”

Trình Minh Ý: “Em với Quỳnh Vũ đang tranh giành tài nguyên với nhau?”

Bạch Y hỏi ngược lại anh: “Anh có những suy nghĩ gì về việc này?”

Trình Minh Ý thẳng thắn dứt khoát trả lời cô: “Không có khả năng đấy. Nhưng còn câu chuyện ở phía dưới, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Quỳnh vũ đến nhờ em... làm diễn viên đóng thế hộ cô ấy?”

Bạch Y nửa thật nửa giả nói: “Chắc là do buổi liên hoan lần trước. Chắc cô ấy cũng để tâm vào lời nói của anh cùng Chu tổng. Rồi lại còn nghe phong phanh được một vài chuyện. Biết em có kinh nghiệm trong chuyện này. Nên cô ấy cũng cảm thấy em là sự lựa chọn thích hợp nhất.”

Phản ứng đầu tiên của Trình Minh Ý chính là ngạc nhiên. Sau đó trong đôi mắt của anh xuất hiện rất nhiều cảm xúc không tên. Bạch Y không thể đoán ra được suy nghĩ trong đầu của anh, chỉ giữ im lặng nhìn chằm chằm vào con mắt đen láy của anh. Cô đang ngồi chờ xem hành động tiếp theo của anh. Sẽ là gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.