Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ

Chương 47: Chương 47




* Chủ nhật ngày mưa nên tôi đăng chương sáng nha

Ngày ba tháng hai, cuộc thi năng khiếu cả nước bắt đầu.

Đường Đường vì chuẩn bị cho cuộc thi này mà không đến trường. Trước khi cuộc thi diễn ra một ngày, những bạn học trong nhóm đều điên cuồng tag tên cô, đợi khi Đường Đường xuất hiện mọi người liền cùng nhau chúc cô thi thuận lợi.

Đám Phong Thiên Dương và Gia Kỳ đều gửi tin nhắn chúc may mắn, Phong Thiên Dương lời ít ý nhiều, nhắn tin xong là yên lặng.

Đường Đường cảm ơn từng người. Vốn dĩ cô không có áp lực gì nhưng hiện giờ đột nhiên có chút khẩn trương.

Hôm sau, Đái Na tự mình đến đón cô đi học viện Hí Kịch S. Cuộc thi năng khiếu bắt đầu với vòng sơ khảo.

Sơ khảo là phần thi tổng hợp, bao gồm kiến thức xã hội, văn hóa, nghệ thuật thường thức. Trong một trăm câu hỏi thì có đến năm mươi câu được lấy từ sách giáo khoa cao trung hoặc tài liệu tham khảo ở cao trung. Nếu ngày thường học hành nghiêm túc, đồng thời có nhiều sở thích khác nhau thì một trăm câu này không quá khó.

Ngoài ra, đề thi cũng khảo sát hiểu biết của thí sinh với điện ảnh và nghệ thuật.

Trong vòng sơ khảo này chủ yếu là kiểm tra trình độ của học sinh, nếu ngày thường học sinh đọc sách nhiều, xem phim nhiều thì vòng sơ khảo này rất đơn giản. Chỉ là nhân số báo danh thi vào quá nhiều, nội trong năm nay đã có khoảng ba mươi ngàn người nhưng học viện Hí Kịch S là chỉ thật sự tuyển có bốn trăm người. Như thế là có thể thấy được độ cạnh tranh có bao nhiêu kịch liệt.

Sau một hồi kiểm tra giấy báo danh và chứng minh thư nhiều lần, Đường Đường vào trường học.

So với trường cao đẳng, học sinh học viện Hí Kịch càng quen thuộc với giới giải trí hơn. Đường Đường vừa mới xuất hiện ở cổng trường đã có rất nhiều người nhận ra cô.

Chẳng qua nội dung thi khoa diễn xuất và khoa đạo diễn không giống nhau. Khoa đạo diện trong vòng sơ khảo yêu cầu bút đáp cho nên chỉ chốc lát sau là vào thi.

Gần đây Đường Đường luôn chuyên chú vào vòng sơ khảo.

Đợi khi vào phòng thi, bởi vì cô là minh tinh nổi tiếng nên dù là học sinh cùng thi hay là giám thị cũng đều khó tránh khỏi nhìn Đường Đường.

Không ai trông cậy việc Đường Đường có thể thi đậu.

Ngay cả giám thị cũng cảm thấy vậy, giám thị nghĩ rằng Đường Đường chỉ là xuất hiện lên sân khấu chút rồi lặn thôi.

Nhưng là sau khi phát đề thi, nhìn Đường Đường cầm bút khoanh đề vô cùng nghiêm túc, không giống đánh lụi. Giám thị không nhịn nổi đi qua vài lần, vừa thấy liền kinh ngạc.

Đáp án Đường Đường không khác lắm so với những học sinh xung quanh.

Đặc biệt, phần dưới còn có vài câu liên quan đến phần kiến thức chuyên nghiệp, giám thị nhìn qua, toàn bộ đều đúng.

Đây đúng là ngoài dự đoán của mọi người.

Giám thị từ lúc bắt đầu không hề xem trọng bây giờ đã chậm rãi chuyển biến. Đợi đến sau khi Đường Đường thi xong ra khỏi trường thi, lúc này giám thị mới tấm tắc hai tiếng.

Con người, phải tận mắt nhìn thấy mới có thể biết rốt cuộc người đó là như thế nào.

Chờ kết quả vòng sơ khảo có thì một đám học sinh không chuẩn bị đầy đủ sẽ bị loại.

Đái Na ôm ngực hỏi Đường Đường có nắm chắc không, Đường Đường nhớ lại chút cảm giác khi giải đề, "Hẳn là không có vấn đề."

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi", Đái Na vỗ vỗ ngực.

Cảm giác tựa như người thi không phải là Đường Đường mà là cô vậy.

So với Đường Đường, cô còn khẩn trương hơn.

Kết quả sơ khảo có rất nhanh, Đái Na xác nhận Đường Đường qua vòng sơ khảo rốt cuộc cũng thở dài một hơi.

Nhưng ngay sau đó lại nhớ tới còn vòng hai phải thi, cảm giác khẩn trương vừa ép xuống lại có xu hướng đi lên.

Thi vòng hai và sơ khảo không giống nhau, lần này không phải thi cùng nhau nữa mà là một đám xếp hàng dài đợi đến lượt thi của bản thân.

- --

Hôm trước Đường Đường thi không bị ai chụp thì hôm nay lại bị nhiều nhà truyền thông ùa nhau đến chụp.

Năm nay, minh tinh tham gia thi năng khiếu không phải chỉ mình Đường Đường nhưng cô là người có mức độ nổi tiếng cao nhất, antifans chiếm nửa giang sơn, hiện giờ họ đều chờ Đường Đường xấu mặt.

Chỉ là lần này Đường Đường bị bôi đen tương đối nhẹ, dù sao thành tích cuối cùng còn chưa có hiện tại muốn nói cái gì cũng là quá sớm.

Rất nhiều nhà truyền thông chụp ảnh Đường Đường.

Khoa diễn xuất quy định học sinh phải để mặt mộc khi thi nhưng khoa đạo diễn không có quy định đó, có điều Đường Đường vẫn không hề trang điểm.

Thật sự là không cần, Đường Đường đối với gương mặt này hoàn toàn tự tin, cho dù là mặt mộc cũng vô cùng đẹp.

Vậy nên nhìn đống ảnh được mấy nhà truyền thông đăng lên mọi người dễ dàng nhận ra trong một đám học sinh trang điểm trong hình chỉ có Đường Đường là để mặt mộc hoàn toàn. Nhưng nhiêu đó là đủ nghiền nát hết mọi người xung quanh.

Không khí khu bình luận trên mạng xem như khá bình thản.

[ Không phải fan nhưng tôi thật sự cảm thấy giá trị nhan sắc Đường Đường đúng là tuyệt phẩm. ]

[ Mặt mộc cũng đẹp như vậy, tôi thật đau lòng. ]

[ Mỗi lần không thích Đường Đường thì chỉ cần thấy gương mặt này là tôi cảm thấy tôi còn có thể thích cô ấy thêm khoảng thời gian nữa. ]

Ngẫu nhiên trong đống bình luận hỗn loạn nhảy ra một bình luận, [ Nhan sắc của Đường Đường thật sự đẹp đến vậy sao? Mọi người thổi phồng quá rồi. ]

Mọi người nhanh chóng trả lời lại.

[ Antifan Đường Đường đừng làm như vậy, cậu có thể chê cô ấy không có năng lực, chê cô ấy học dở nhưng đừng chê khuôn mặt cô ấy. Tôi không phải fan còn cảm thấy giá trị nhan sắc cô ấy lên đến đỉnh kim tự tháp giới giải trí đây này. ]

[ Tôi thật muốn biến thành vẻ ngoài của Đường Đường để thể nghiệm chút xem đẹp là cảm giác gì. ]

[ Công thức diễn xuất của bình hoa mới giới giải trí chính là trừng mắt dẩu miệng. Bây giờ tôi đã có thể tưởng tượng được bộ dạng đóng phim sau này của Đường Đường rồi. ]

Có người hỏi vì sao Đường Đường không thi vào khoa diễn xuất mà là khoa đạo diễn.

[ Thi khoa đạo diễn chỉ để ngụy trang. Đường Đường cho rằng thi khoa đạo diễn dễ hơn khoa diễn xuất, nhưng thực tế, hmmmmm. Chờ xem, cô ấy nhất định thi không đậu. ]

Nhưng đậu hay không đậu thì còn phải xem biểu hiện của Đường Đường.

Bạn học cũng xếp hàng thường xuyên lại quay đầu nhìn Đường Đường một cái. Sau khi nhìn thấy người thật, suy nghĩ của mọi người đều là, vẻ ngoài đẹp như vậy đi học đạo diễn làm gì, đi học diễn xuất đi!

Hoặc là không cần thi năng khiếu cũng được, dù sao Đường Đường đã ký hợp đồng với công ty lớn như Thánh Ngu. Đám học sinh đều hâm mộ Đường Đường, dù cô không thi đậu thì sau này cũng có thể lăn lộn trong giới, vậy vì sao cô nhất định phải tới thi?

Không ai hiểu được vì sao, có nam sinh gan lớn đi đến hỏi cô. Đường Đường cười cười, "Bởi vì tôi thật sự muốn học đạo diễn."

Đáng tiếc, không ai tin.

Đường Đường thở sài sau đó cũng vào phòng thi.

Nội dung vòng hai rõ ràng hơn nhưng cũng là vòng khó phát huy nhất, bởi vì nội dung chính là tự do trần thuật.

Giáo viên sẽ cung cấp đề cho thí sinh, ví dụ như tự giới thiệu, ngày hội và phong tục quê nhà, ngoại trừ làm đạo diễn thì muốn là nghề gì nhất, sở thích, vì sao lại muốn học đạo diễn, v.v... Còn có mấy đề mở như quan sát thí sinh bên cạnh, tưởng tượng một việc từng diễn ra với người đó hoặc một quá khứ của người đó.

Đường Đường bốc trúng một đề mục khá thỏa đáng, kêu cô trần thuật về người đạo diễn mà cô thích.

Đề này không có gì đặc biệt nhưng là loại khó trả lời nhất đối với tân sinh.

Đề mở có thể kiểm tra tam quan, kinh nghiệm sống, v.v của học sinh nhưng đề thế này lại chỉ nhằm một mục đích kiểm tra ngộ tính và độ chuyên nghiệp của học viên.

Các giáo viên thấy đề này đều cười cười. Đợi khi thấy Đường Đường tiến vào, giáo viên giám thị lần trước liền cảm thấy cô đúng là quá xui xẻo.

Học sinh như Đường Đường bốc trúng đề tự giới thiệu hoặc đề mở là tốt nhất, kết quả lại bốc trúng đề này.

Nói đến đạo diễn hay tác phẩm yêu thích thì điểm quan trọng nhất chính là thí sinh phải có hiểu biết sâu rộng, suy nghĩ độc đáo. Nếu bản thân học sinh không đủ kiến thức chuyên nghiệp, cái nhìn và hiểu biết thì rất khó trả lời. Có vài thí sinh còn đem mấy bình luận của các nhà phê bình về các tác phẩm lớn lên thuyết trình, kết quả là một đi không trở lại.

Thí sinh đều chưa từng được chân chính tiếp xúc với phim ảnh, đạo diễn thì căn bản đó chỉ là lý luận suông. Mấy lời nói cũng như cái nhìn chân chính là họ nói, các giáo viên vừa nhìn là có thể nhìn ra.

Nhưng là loại đề này, đối với một người trà trộn trong giới điện ảnh mười mấy năm như Đường Đường mà nói, đúng là quá đơn giản.

Mấy dạng câu hỏi như thích tác phẩm nào, thích đạo diễn nào, Đường Đường đã trả lời trong phỏng vấn không biết bao nhiêu lần.

Đường Đường thở dài một hơi, trả lời, "Đạo diễn tôi thích nhất chính là, Gee Browniii."

Vừa nghe tên này, ngay cả các giáo viên cũng rùng mình.

Gee Browniii là đạo diễn trứ danh Hollywood. Từng có một bộ phim do ông ấy đạo diễn giành được giải phim nhựa xuất sắc nhất Oscar, mà năm đó ông ấy cũng giành được giải đạo diễn xuất sắc nhất.

Gee Browniii xứng danh là đạo diễn đẳng cấp thế giới.

Hiện tại Đường Đường nói ra tên của một đạo diễn như vậy. Phản ứng trong đầu các giáo viên đều là, Đường Đường chỉ chọn đại tên một đạo diễn nổi tiếng để nói. Bởi vì, mấy đạo diễn lớn thế này là khó miêu tả nhất.

Đường Đường đương nhiên hiểu chuyện này nhưng cô là ăn ngay nói thật, cô thật sự thích đạo diễn này. Cô còn từng mơ ước có thể hợp tác với Gee Browniii một lần, may mắn sau này cô có được cơ hội đó.

Tuy lần đó không phải vai chính nhưng cũng là một nữ phụ có phân lượng không nhỏ. Đường Đường ở đoàn phim đã trò chuyện với Gee Browniii rất nhiều, sau khi nói xong càng khâm phục vị đạo diễn quái tài này.

Tác phẩm điện ảnh Đường Đường thích nhất cũng do ông ấy quay, chẳng qua không phải là bộ vừa đoạt giải mà là một bộ khác của mấy năm trước.

"Lần đầu tôi biết đến Gee Brownii là khi xem bộ phim "Cây sinh mệnh" của ông ấy..."

Các giáo viên kinh ngạc ngẩng đầu, ánh mắt cô gái trước mặt sâu thẳm như đã hồi tưởng quá khứ. Tốc độ nói không nhanh không chậm, từng từ từng chữ nói về những thứ cô thích ở Gee Browniii.

Những người đang ngồi đều là người chuyên nghiệp, nghe Đường Đường mở miệng là họ có thể nghe ra rốt cuộc cô có mấy cân mấy lượng.

Bộ điện ảnh "Cây sinh mệnh" này có ý nghĩa rất hay, phần lớn bối cảnh đều nói về nỗi chịu nhục áp bách của nước Mỹ dành cho người da đen. Nhưng nếu muốn từ đây mà để bàn luận ra thì sẽ dễ dàng nói bàn đến ý tưởng quay phim, chủ đề này rất thâm ảo chỉ là sẽ lệch khỏi đề tài.

Nhưng Đường Đường khống chế rất tốt.

Cô hiểu được thứ mình cần nói là vì sao cô thích vị đạo diễn này mà không phải ngụ ý của bộ phim.

Đường Đường là thật sự thích bộ phim này, cũng rất hiểu biết về đạo diễn, bởi vì thậm chí cô có thể nói ra những chi tiết được cài cắm trong phim, sau đó phân tích đạo diễn đã xử lý chi tiết đó ảo diệu thế nào.

Nói xong câu cuối cùng, vài giáo viên còn cảm thấy mê mẩn, vì mấy chi tiết Đường Đường nhắc đến bọn họ đều không phát hiện.

Cũng khó trách bọn họ không phát hiện, thật ra Đường Đường cũng là sau khi trò chuyện với Gee Browniii mới biết được. Vậy nên cô mới biết được thì ra ở đó còn nhiều ẩn dụ như vậy.

Khi đó Gee Brownii thuyết phục Đường Đường thì hiện tại Đường Đường hoàn toàn thuyết phục các giáo viên đang ngồi.

Đến khi phần thi của Đường Đường kết thúc, có một vị giáo viên thậm chí còn chưa đã ghiền.

Không có hiểu biết sâu rộng thì căn bản không thể có cái nhìn rành mạch như thế. Người bọn họ muốn lựa chọn phải là người có thái độ, phẩm chất và tiềm lực cắt nối biên tập. Hiện giờ thấy Đường Đường biểu hiện như vậy, bọn họ còn yêu cầu gì nữa?

Tuy vẫn còn rất nhiều những học sinh phỏng vấn phía sau nhưng bọn họ đã hoàn toàn có thể khẳng định, phần thi hôm nay của Đường Đường chính là phần tốt nhất hôm nay.

Đường Đường thi xong cũng rất vui. Vừa lòng ra khỏi phòng học, cũng thí sinh xung quanh gật gật đầu, kết quả bị paparazzi chụp được lúc cô đang nhảy nhót. Vì thế cùng ngày bình luận Weibo biến thành Đường Đường đang tự động viên bản thân.

Dù thi không đậu cũng không sao, chỉ cần vui vẻ là được.

Hôm sau phải thi vòng ba, thi xong Đường Đường cảm thấy không quá vừa lòng nhưng cũng xem như cô còn vớt được. Vì để chắc chắn hơn chút nên Đường Đường dồn hết 120% công lực vào vòng cuối cùng.

Vòng bốn rất vất vả. Phải thi đến ba ngày để khảo sát năng lực sáng tác và sáng tạo của thí sinh. Ngày cuối cùng còn khảo sát năng lực làm việc nhóm và giao tiếp của thí sinh, bởi vì đó là những tố chất cơ bản cần có của đạo diễn hoặc biên kịch.

Vài học sinh được chia thành một nhóm, buổi sáng tập luyện, buổi chiều diễn xuất. Đường Đường được phân đến một nhóm đều là người hướng nội, lúc diễn xuất cũng thẹn thùng, cũng không chủ động lên tiếng. Bọn họ thấy Đường Đường được phân vào nhóm liền cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.

Không ai chủ động thì Đường Đường chủ động, huống chi đóng phim mười mấy năm, bây giờ kêu cô diễn một đoạn ngắn thì đối với cô mà nói dễ như ăn cháo.

Phân công tất cả công việc cho mọi người, ban đầu bọn họ đều có chút bài xích nhưng khi bắt đầu tập diễn họ đều không tự chủ bị Đường Đường dắt đi.

Diễn kịch là phải hợp tác với nhau, có Đường Đường chỉ dẫn, mấy cô gái hướng nội kia đều chậm rãi bắt đầu thả lỏng.

Đến khi giáo viên đến kiểm tra, ông phát hiện nhóm Đường Đường lại là nhóm tốt nhất.

Cuối cùng, dưới sự dẫn dắt của Đường Đường, mọi người thành công kết thúc vòng thi. Nhìn các giáo viên vừa lòng vỗ tay, Đường Đường rốt cuộc hoàn toàn nhẹ nhõm.

Toàn bộ đã kết thúc bây giờ chỉ cần chờ thành tích.

Bận suốt một ngày, lúc này Đường Đường mệt đến nói không ra hơi. Đái Na tới đón cô, Đường Đường liền nằm liệt trên ghế sau. Đôi mắt lơ đãng thấy cửa hàng Haagen-Dazs, đột nhiên cô có chút muốn ăn.

Đái Na thấy cô mệt mỏi, cũng không cấm, "Chị đi mua."

"Mua hai hộp", Đường Đường giơ hai ngón tay.

"Ăn nhiều như vậy coi chừng đau bụng."

"Cho chú nhỏ một hộp", Đường Đường giải thích.

Đái Na:......

Cô thật sự không thể tưởng tượng nổi bộ dạng ăn kem của Minh Thiếu Diễm.

Nhưng mua một hộp là mua, hai hộp cũng là mua, mua nhanh nhanh rồi lái xe về nhà.

Đường Đường đem kem mua cho Minh Thiếu Diễm bỏ vào tủ lạnh, sau đó ăn hộp của mình.

Buổi tối khi Minh Thiếu Diễm về, Đường Đường liền hưng phấn đem kem đưa cho Minh Thiếu Diễm. Minh Thiếu Diễm nhìn hộp kem trước mặt, trên mặt ngập tràn từ chối.

"Thật sự ăn rất ngon, chú nếm thử một miếng đi, được không?"

Đường Đường lùi một bước, múc kem đưa qua.

Trước nay Minh Thiếu Diễm đều không ăn mấy thứ hòa hòe lòe loẹt. Hắn cau mày nhìn Đường Đường một cái.

Kết quả vừa nhìn thấy đôi mắt Đường Đường, Minh Thiếu Diễm liền bị hạ gục.

Được rồi, ăn một miếng thì một miếng.

Đường Đường đem muỗng đưa qua cho hắn ăn, sau đó lại thấy Đường Đường múc thêm một muỗng kem bỏ vào miệng cô.

Minh Thiếu Diễm tháo cà vạt ra, nhanh chóng lên lầu.

Vừa lên phòng, Minh Thiếu Diễm liền kéo áo khoác ra ngồi xuống sô pha, một tay che khuất đôi mắt.

Hắn càng ngày càng kỳ lạ.

Làm sao bây giờ.

Nhịp tim, lại có chút không thể khống chế.

***

Tác giả có lời muốn nói: Vậy ngài không cần khống chế a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.