Xuyên Thành Thiếu Nữ Bệnh Kiều Ngọt Hệ Hàng Ngày

Chương 106: Chương 106




Biên tập: Cải

Lâm Lạc cùng Hạ Lam đều rời đi, chỉ còn lại hai người là Nhiếp Khải cùng Khương Yên.

Giọng nói của anh không quá lớn nhưng Khương Yên vẫn có thể nghe thấy rất rõ ràng. Cô quay đầu,kinh ngạc nhìn về phía Nhiếp Khải.

Nhiếp Khải gãi gãi đầu, có chút không quen với cái nhìn chằm chằm của Khương Yên, ho khan nói “À, có thể là tôi đã nghe nhầm” Anh đột nhiên nhận ra, câu nói vừa rồi của mình hình như có chút quá mức thẳng thắn.

Mặc dù có thể là Hoắc Đình Diễm thật nhưng có thể Khương Yên không muốn cho anh biết.

Trong giới này, nghệ sĩ đại đa số đều như vậy, không muốn để cho người khác biết chuyện yêu đương của mình. Nhiếp Khải nghĩ, khẳng định Khương Yên cũng vậy.

Khương Yên im lặng, đang nghĩ xem bản thân có nên nói thật với Nhiếp Khải hay không bởi vì cô cùng Nhiếp Khải cũng không quá quen thuộc, còn về việc Hoắc Đình Diễm cùng Nhiếp Khải có quen thân hay không, cô cũng không biết. Hoắc Đình Diễm rất ít khi kể về những chuyện của những người bạn trong giới giải trí của mình, bạn cùng phòng của anh thì cô có biết nhưng chưa từng gặp qua.

Dù sao cái giới này cũng quá loạn, cô rất sợ sẽ có người biết chuyện rồi đồn đại linh tinh, mối quan hệ của bọn họ hiện tại, vẫn chưa thích hợp để được cho ra ngoài ánh sáng.

Nghĩ một hồi, Khương Yên đơn giản im lặng không nói gì.

Nhiếp Khải nhìn mắt cô, cúi đầu uống nước rồi sau đó nhìn xung quanh một vòng “Bên kia có quán trà sữa, em có muốn uống trà sữa không? Anh đi mua vài cốc mang về đây”

Khương Yên hoảng hốt, biết Nhiếp Khải đang tìm cớ rời đi, để cho cô có thời gian “Có ạ, cứ cho em trà sữa vị nguyên bản là được, cảm ơn”

“Không có gì”

Nhiếp Khải đi rồi, Khương Yên mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Cô cúi đầu, nhắn tin cho Hoắc Đình Diễm: Hoắc Đình Diễm!!!!

Hoắc Đình Diễm: Làm sao vậy?

Khương Yên: Vừa rồi lúc anh gọi điện cho em, Nhiếp Khải ở bên cạnh, sau đó anh ấy hỏi em người mà em nói chuyện điện thoại cùng có phải là anh hay không! Em không trả lời! Quan hệ của anh cùng Nhiếp Khải như thế nào? Anh ấy sẽ không nói bậy chứ?

Hoắc Đình Diễm khẽ cười, nhìn tin nhắn Khương Yên gửi đến: Yên tâm, có thể nói cho cậu ta, quan hệ giữa anh cùng cậu ta cũng được. Cậu ta không hề giống như những gì trên mạng nói, người này không hề tâm cơ, có điều nếu cậu ta không hỏi thì cũng không cần cố ý nói, thuận theo tự nhiên là được.

Khương Yên: Thật sao?

Hoắc Đình Diễm: Thật, về sau để anh nói với cậu ta.

Khương Yên: Được

Cô còn đang nghĩ xem nên nói như thế nào thì Hạ Lam đã về.

“Khương Yên, đang nói chuyện phiếm với ai vậy?” Hạ Lam ngồi xuống bên cạnh cô, trong tay cầm hai phần đồ ăn vặt “Mau nếm thử món này, nghe nói ăn rất ngon, một phần ngọt một phần cay, bao giờ cay không chịu nổi thì chúng ta chuyển sang ăn ngọt”

Nghe vậy, Khương Yên bật cười, nhìn về phía Hạ Lam “Ăn như vậy sẽ không bị tiêu chảy chứ”

Hạ Lam vẫy vẫy tay “Sẽ không, sẽ không đâu, đây đâu phải là luân phiên ăn nóng lạnh đâu, hẳn là sẽ không có vấn đề đâu”

Khương Yên nhìn, quả thật có chút đói bụng. Cô lập tức không suy nghĩ nhiều mà trực tiếp ăn.

Không bao lâu sau, Lâm Lạc cùng Nhiếp Khải cũng đã trở lại, bốn người cùng nhau ngồi lại ăn ăn uống uống, rất là vui sướng.

Thật ra ngoài trừ Lâm Lạc cùng Hạ Lam, Khương Yên cảm thấy ở cùng Nhiếp Khải cũng rất thoải mái, ít ra là thoải mái hơn nhiều so với khi ở cùng Hướng An Lan. Nhiếp Khải là một người ngốc nghếch đáng yêu, đây là lời của Hạ Lam, nói người này không phải là không tâm cơ, chẳng qua là sống ngay thẳng, nhìn qua thì có vẻ lạnh lùng nhưng khi tiếp xúc nhiều sẽ phát hiện ở chung khá tốt.

Trong giới giải trí, có rất nhiều người, có rất nhiều toan tính mưu mô, đều là do hoàn cảnh bắt ép nhưng Nhiếp Khải lại khác, đôi mắt thanh triệt, cái gì cũng phải thẳng thắn, cũng có thể là giống như lời đồn, là một tên con nhà giàu, sở dĩ tiến vào cái vòng này hoàn toàn là chỉ vì đam mê, cho nên anh ta chỉ cố gắng làm tốt chuyện mình nên làm, sẽ không tốn tâm tư muốn nhờ ai đó để bò lên trên.

Bốn người vui vẻ ăn bữa khuya, bọn họ có rất nhiều đề tài chúng để nói, Hạ Lam cùng Lâm Lạc luôn đấu võ mồm, đủ kiểu giận dỗi. Khương Yên cùng Nhiếp Khải tuy nói không nhiều nhưng thỉnh thoảng cũng góp đôi lời.

Sau khi ăn khuya xong trở về khách sạn đã là một giờ sáng.

....

Khương Yên trở lại phòng, đầu tiên là nhắn tin cho Hoắc Đình Diễm rồi sau đó mới cầm điện thoại, áo ngủ đi vào phòng tắm.

Không bao lâu sau, Hoắc Đình Diễm trực tiếp gọi điện thoại tới.

Khương Yên:.....

“Alo” Khương Yên nhịn cười “Anh còn chưa đi ngủ sao? Có muốn đi ngủ trước hay không?”

Hoắc Đình Diễm nhướng mày, nghe tiếng động truyền đến từ đầu dây bên kia “Vừa mới về khách sạn? Còn chưa đi tắm?”

“Đúng vậy” Khương Yên có chút ngượng ngùng, nhỏ giọng nói “Em đi tắm đây”

Trong đầu Hoắc Đình Diễm đột nhiên xuất hiện một hình ảnh, anh ho khan, nhỏ giọng nói “Được, anh chờ em”

Sau khi cúp máy, Khương Yên nhìn chằm chằm điện thoại, bật cười.

....

Tắm xong, Khương Yên gọi điện cho Hoắc Đình Diễm.

“Còn chưa ngủ sao?” Khương Yên cười, thoải mái nằm trên giường “Em cho rằng em không chờ nổi chứ”

Hoắc Đình Diễm “hừ” một tiếng, nhìn về phía bên ngoài cửa sổ “Buổi chiều ngày mai anh có việc bận, có thể sẽ đến trễ”

Khương Yên bật cười, cong môi nói “Buổi tối thứ bảy em về, để em bảo Lâm tỷ mua vé chuyến rạng sáng”

Nghe vậy, Hoắc Đình Diễm dừng một chút “Anh đến đón em?”

“Nhỡ bị người khác nhìn thấy thì sao?”

“Không đến mức đó đâu”

“Được” Khương Yên đồng ý. Cô cũng rất nhớ Hoắc Đình Diễm, nếu Hoắc Đình Diễm có thể đến đón cô thì càng tốt, hơn nữa ngày mai lúc quay xong chương trình hẳn là vẫn còn sớm, hẳn là vẫn có thể ăn cơm tối.

Có điều, cô chỉ mong bọn họ sẽ không bị nhận ra, chuyện khác thì không sao nhưng fan hâm mộ của Hoắc Đình Diễm quá nhiều, cô thật sự rất sợ.

Hoắc Đình Diễm “ừ” một tiếng, nghe thấy đầu dây bên kia có vẻ yên tĩnh, nói “Có muốn gọi video hay không?”

“Muốn!” Khương Yên vui sướng đồng ý.

Hai người nhanh chóng chuyển từ gọi điện thoại sang gọi video, nhìn đối phương qua màn hình điện thoại, Khương Yên nhịn không được mà mỉm cười “Hình như lại đẹp trai hơn một chút”

Hoắc Đình Diễm nhướng mày, hai mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô, giọng hơi khàn “Ừm, bạn gái hình như lại xinh hơn một chút rồi”

“Chỉ có một chút thôi sao?” Khương Yên lườm Hoắc Đình Diễm một cái.

Hoắc Đình Diễm nhìn cô chằm chằm, Khương Yên vừa mới tắm xong, son phấn chưa tẩy, làn da trắng nõn, tóc vẫn còn chưa mất nếp, nửa nằm ở trên giường, khuôn mặt mang đầy ý cười nhìn anh, xuống một chút nữa..... xương quai xanh lộ ra. Hoắc Đình Diễm nhìn một hồi, hầu kết lăn lăn, có chút không tự giác mà dời mắt “Vẫn luôn rất xinh đẹp”

Nhận được đáp án vừa lòng, Khương Yên yên lặng mỉm cười.

“Vậy còn được”

“Ừ” Hoắc Đình Diễm nặng nề đồng ý.

“Ngày mai mấy giờ bắt đầu quay?”

“Hai giờ chiều sẽ chính thức bắt đầu quay, buổi sáng phải qua đó để diễn tập”

“Vậy mấy giờ diễn tập?”

“Tầm khoảng 10 giờ, sau khi diễn tập xong mọi người sẽ cùng nhau đi ăn một bữa”

Nghe vậy, Hoắc Đình Diễm gật đầu, nói “Ngày mai phóng viên có thể sẽ hỏi em về hotsearch mấy hôm trước, dù sao chuyện này mọi người đều muốn biết”

Khương Yên gật đầu, nhìn chằm chằm anh “Lâm tỷ đã nói với em rồi, em cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý” Cô nhỏ giọng nói “Công khai một chút cũng tốt, dù sao trước đó em cũng chưa từng trả lời phóng viên về vấn đề này”

Hoắc Đình Diễm cũng nghĩ như vậy.

“Tốt”

Hai người nói chuyện một hồi, mãi đến khi Khương Yên buồn ngủ không chịu được nữa mới cúp máy.

Buổi sáng ngày thứ hai, bảy người cùng nhau bắt đầu tiến hành diễn tập cho chương trình.

Bởi vì chương trình này không phải là truyền hình trực tiếp, khán giả tại trường quay có hơn một nghìn người cho nên mọi người đều có chút khẩn trương. Có điều Khương Yên rất thích chương trình này, trước kia cũng đã xem qua rất nhiều lần. MC đều là những người hài hước, có thể khiến người chơi thả lỏng, không có quá nhiều áp lực.

Hơn nữa đại đa số thời điểm đều là chơi trò chơi, sẽ không thật sự tiến hành hỏi đáp một một.

Quả nhiên, lần đầu gặp mặt MC rất quan tâm đến cảm xúc của bọn họ. Đây là lần đầu tiên Khương Yên đến tham gia chương trình này, Nhiếp Khải từng tới một lần, còn Hoắc Đình Diễm có nhận được lời mời tham gia nhưng bởi vì học tập hoặc là vì một vài nguyên nhân nào đó nên không tới.

Đối với người mới là Khương Yên, MC cũng không hỏi thẳng cô về sự việc trước đó, mà ngược lại, vẫn luôn quan tâm hỏi cô có hồi hộp, khẩn trương hay không.

Khương Yên mỉm cười nói “Có một chút hồi hộp nhưng vẫn còn được, em đây chính là xem chương trình này mà lớn lên”

Lời này vừa nói ra, vài người đều cười ầm lên.

Nam MC cười “Chúng ta quả nhiên đã già rồi”

Nữ MC nói “Tôi vẫn chưa già, tôi năm nay mới có mười tám”

Một người MC khác bật cười nhìn Khương Yên “Khương Yên năm nay hẳn là mới mười tám đúng không?”

“Không ạ” Khương Yên mỉm cười nói “Sắp mười chín tuổi rồi”

“Thật là trẻ” Bên cạnh có người nói.

“An Lan cũng mới có hai mươi tuổi thôi. Quả nhiên Trường Giang sóng sau cao hơn sóng trước, lớp trẻ ngày nay càng ngày càng ưu tú” Một vị MC nói.

Một đám người chơi vô cùng náo nhiệt, không bao lâu sau, nam MC đưa cho bọn họ một phần bản thảo, nói “Đợi lát nữa, chúng tôi có thể sẽ hỏi những vấn đề này, mọi người nhìn qua một chút, nếu có câu hỏi nào không muốn trả lời thì có thể nói để chúng tôi đổi lại”

Nam MC nhìn Khương Yên “Khương Yên, có được không?”

Khương Yên nhìn bản thảo trong tay, quả nhiên có mấy câu liên quan đến hotsearch mấy hôm trước, gật đầu “Em không thành vấn đề”

Câu hỏi của Hướng An Lan cùng Khương Yên không khác nhau nhiều lắm chỉ là câu từ uyển chuyển hơn mà thôi “Tôi cũng không có vấn đề gì”

Mọi người đều không có vấn đề gì cho nên việc này cứ như vậy được định ra.

Buổi diễn tập diễn ra tương đối thuận lợi, sau khi xong việc, mọi người cùng nhau đi ăn cơm. Đài truyền hình bên này đối với bọn họ rất tốt, Khương Yên có thể cảm nhận được, họ đối xử với mỗi người khách mời đều như nhau, sẽ không bởi vì bạn không nổi tiếng mà thờ ơ với bạn.

Sau khi ăn cơm xong, mọi người nghỉ ngơi một chút sau đó đi vào phòng hóa trang, khán giả ở bên ngoài cũng bắt đầu ngồi vào chỗ.

Khương Yên cùng Hạ Lam ngồi cùng nhau, còn Lý Bắc lão sư cùng Lữ lão sư có phòng hóa trang riêng của mình.

Chuyên viên trang điểm vừa trang điểm cho Khương Yên, vừa cảm khái “Khương Yên, da của cô thật là đẹp, ngày thường cô dùng mỹ phẩm gì dưỡng da vậy?”

Khương Yên cười nhẹ “Tôi dùng khá loạn, mọi người dùng gì thì tôi cũng dùng cái đó thôi”

Chi tiền cho làm đẹp, Khương Yên chưa bao giờ tiếc tiền. Số tiền mà cô cùng mẹ Khương có đủ để cho hai người tiêu xài thoải mái, càng đừng nói đến việc Khương Yên còn mang số tiền đó đi đầu tư. Hiện tại, mỗi tháng cô đều nhận được số tiền lợi tức định kỳ, đủ để cho bọn họ ăn cơm sinh hoạt.

Mỹ phẩm dưỡng da linh tinh, cô luôn mua loại có hiệu quả nhất, người xưa nói không sai, tiền nào của nấy.

Chuyên viên trang điểm cười “Loại mọi người dùng?”

Hạ Lam ở một bên nói “Chính là loại mà mấy người trong giới hay dùng thì Khương Yên đều dùng đó, có đúng không?”

“Vâng, chính là như vậy” Khương Yên nói “Em đều mua dùng thử một chút”

“Da thật là đẹp” Chuyên viên trang điểm nói “Không có lỗ chân lông luôn, ngày thường có thức đêm không?”

“Có” Khương Yên thản nhiên thừa nhận “Thường xuyên thức khuya”

“Nhìn không ra”

Vài người trò chuyện, đến lúc quay chính thức cũng không khác lúc diễn tập quá nhiều. Khán giả ở phía dưới cực kỳ nhiệt tình, đối với bọn họ cực kỳ thân thiện, Khương Yên nghe tiếng thét chói tai ở phía dưới, tuy rằng đa số không phải dành cho cô nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất vui vẻ.

Sau khi giới thiệu khách mời, chơi trò chơi, MC bắt đầu hỏi một vài vấn đề.

Vấn đề thứ nhất là hỏi Lý Bắc, MC cầm bản thảo, cười cười hỏi “Lý Bắc lão sư, mọi người đối với việc anh có thể nấu cơm cảm thấy rất tò mò, xin hỏi hương vị thức ăn mà anh làm ra như thế nào? Học nấu ăn từ bao giờ? Trước kia bận rộn như vậy sao vẫn có thời gian rảnh để nấu cơm vậy?”

Lý Bắc nhoẻn miệng cười, lời ít ý nhiều nói “Hương vị như thế nào thì còn phải hỏi mọi người, còn về việc biết nấu ăn thì là do hứng thú nên đã đi học lúc học đại học”

Mọi người “!!!!”

Sao bọn họ không biết idol còn có loại kỹ năng này.

“Vậy sao chưa từng thấy thầy biểu diễn tài năng này ở trước mặt công chúng?”

Lý Bắc nhướng mày, cười nói “Do mọi người chưa cho tôi cơ hội này”

Cũng đúng, Lý Bắc bận quá, trước kia anh liều mạng đóng phim. Anh không phải là người có xuất thân chính quy, sau này mới bén duyên với nghiệp diễn, có thể đi tới ngày hôm nay, con đường so với bất cứ ai cũng đều khó khăn và vất vả.

Sau khi hỏi xong vài câu hỏi, cuối cùng cũng tới phần mà mọi người tò mò nhất, tin đồn liên quan đến Khương Yên cùng Hướng An Lan.

MC mỉm cười nhìn hai người “Chương trình hôm này chuẩn bị làm một chuyện, muốn hỏi người lần đầu đến đây là Khương Yên một chút” Anh ta cười “Không biết vấn đề này có khi nào sẽ khiến Khương Yên sợ đến bỏ chạy, khiến cô ấy lần sau không còn dám tới chương trình này của chúng tôi nữa hay không”

Khương Yên cười “Sẽ không đâu, tôi rất thích chương trình này”

MC nhìn khán giả đang ngẩng đầu đầy mong chờ ở dưới rồi lại nhìn Khương Yên “Liên quan đến sự việc mấy hôm trước, chúng tôi muốn hỏi một chút, Khương Yên, cô thật sự là fans của An Lan sao? Chính là kiểu có thể chết thì thần tượng ấy?”

Lời này vừa nói ra, bên dưới đồng loạt vang lên tiếng hút khí của khán giả, bọn họ không ngờ MC lại hỏi thẳng ra như vậy.

Khương Yên gật đầu, nghiêm túc nói “Đúng vậy” Cô nhìn về phía Hướng An Lan ở bên kia “Thật ra hồi năm lớp mười tôi có làm một vài chuyện không được hay cho lắm sau đó mới tỉnh ngộ ra. Đã trở thành một tấm gương không tốt cho mọi người, thật xin lỗi”

Cô nghiêm túc nói lời xin lỗi với mọi người.

MC cũng cảm thấy sửng sốt, tiếp tục hỏi “Bọn tôi còn cảm thấy có chút tò mò, Yên Yên, vì sao cô lại thích Hướng An Lan? Ý tôi không phải là An Lan không tốt, chỉ là muốn biết nguyên nhân tại sao cô lại thích cậu ấy thôi”

Lời này vừa dứt mọi người, bao gồm cả Hướng An Lan đều nhìn về phía Khương Yên.

Khương Yên mím môi cười, nói “Đây là một bí mật nhưng hôm nay tôi sẽ bật mí một chút cho mọi người biết”

Đây là bí mật của nguyên chủ, bí mật mà có khả năng Hướng An Lan cũng không hề biết.

Khương Yên sở dĩ sẽ thích Hướng An Lan là bởi vì có nguyên nhân sâu xa. Khương Yên không phải là người dễ dàng theo đuổi người khác chỉ vì người đó lớn lên đẹp trai.

Hướng An Lan đã từng giúp đỡ nguyên chủ, tuy rằng ở dưới tình huống chính Hướng An Lan cũng không hề biết, nhưng quả thực anh ta đã từng giúp nguyên chủ một lần. Lúc ấy nguyên chủ bởi vì hay chơi cùng Dịch Hướng Thần nên có rất nhiều kẻ thù, lần đó không may bị bọn chúng ngăn lại, trùng hợp làm sao Hướng An Lan đúng lúc ấy cũng vì chạy trốn fan hâm mộ mà chạy tới ngõ nhỏ.

Sau khi nhìn thấy Khương Yên bị một nhóm người bao vây, anh nhanh chóng chạy tới giúp đỡ.

Tuy rằng nếu như Hướng An Lan không xuất hiện, tự Khương Yên cũng có thể giải quyết được đám người kia nhưng lúc ấy Hướng An Lan xác thật đã giúp cô một tay. Cái cảnh tượng ấy, Khương Yên hiện tại chỉ cần nghĩ một chút là có thể tưởng tượng ra, trong lòng nguyên chủ khi ấy, Hướng An Lan giống như một vệt sáng xuất hiện trong sinh mệnh của cô ấy. Cô ấy cố chấp, tính cách quật cường cho nên sau khi nhận được sự trợ giúp của Hướng An Lan liền nhanh chóng muốn đền đáp.

Sau đó, bởi vì chuyện này mà Khương Yên dần chú ý hơn đến Hướng An Lan, cho nên mới có chuyện cô ấy quyết định học ở Nhất Trung, cùng những việc xảy ra sau này.

Bản thân cô ấy cái gì cũng không hiểu lại hay suy nghĩ cực đoan, tâm lý có vấn đề cho nên mới có những chuyện xảy ra sau này.

....

Cô nghĩ, cười nói “Đàn anh đã từng giúp tôi một lần, có điều hẳn là anh ấy đã quên mất chuyện này” Cô nhìn fan hâm mộ đang chờ đợi nghe câu trả lời từ mình, nói “Bởi vì lần giúp đỡ đó cho nên tôi cảm thấy anh ấy rất đẹp trai, rất anh hùng, sau đó liền bắt đầu con đường theo đuổi thần tượng”

Cô nhẹ nhàng cười, nói “Khi đó gia đình tôi xảy ra chút vấn đề, suy nghĩ có phần cực đoan cùng cố chấp, ai khuyên cũng không chịu nghe cho nên hành vi tương đối cực đoan”

Cô nói tiếp “Nhưng thật ra, theo đuổi thần tượng là một chuyện khiến con người ta cảm thấy vui vẻ, chúng ta có thể theo đuổi ánh sáng của đời mình, nỗ lực thay đổi bản thân, nỗ lực khiến bản thân trở nên tốt hơn” Khương Yên nhẹ giọng nói “Đương nhiên, tôi vẫn muốn nói với mọi người rằng mọi người nhất định phải dùng lý trí khi theo đuổi thần tượng, đừng có làm như tôi đã từng làm”

....

Sau khi nói xong, cả trường quay yên lặng một hồi, sau đó nam MC vỗ tay, mọi người cùng bừng tỉnh lại mà vỗ tay theo.

Khương Yên cười nhẹ, cảm thấy có chút vui vẻ.

MC nhìn cô, cổ vũ nói “Rất tuyệt, chúng ta phải theo đuổi thần tượng một cách đúng đắn, Khương Yên phải như vậy mà mọi người cũng nên như vậy, có được không?”

“Được!!!”

.....

Sau khi quay xong Khương Yên nói lời tạm biệt với mọi người, nhanh chóng chạy đến sân bay.

Mà giờ khắc này, bởi vì câu trả lời lúc quay chương trình, Khương Yên lại một lần nữa được lên hotsearch.

#Quan niệm về việc theo đuổi thần tượng của Khương Yên#

Tuy rằng lúc đi vào trường quay, mọi người đều bị thu lại điện thoại cùng máy ảnh nhưng vẫn có người có biện pháp đem đoạn video ngắn kia phát tán lên trên mạng.

Lần này, người mắng Khương Yên dường như đã giảm đi không ít.

Ai cũng có lúc làm ra chuyện sai lầm, nếu như chuyện đã qua, người đó cũng đã biết hối cải thì mọi người cũng nên cho qua đi.

Khương Yên không xem nhưng thứ đó, cô còn đang vội nhắn tin cho Hoắc Đình Diễm.

Trần Lâm nhìn cô, đột nhiên hỏi “Em thật sự bởi vì chuyện đó nên mới thích Hướng An Lan?”

“Đúng vậy” Khương Yên thản nhiên nói “Chính là bởi vì như vậy, làm sao vậy?”

Trần Lâm nhìn cô, tự hỏi một hồi “Chị cứ cảm thấy ánh mắt của Hướng An Lan nhìn em tối nay có chút không đúng, không biết có phải do chị nghĩ nhiều hay không”

Nghe vậy, Khương Yên không chút do dự nói “Do chị nghĩ nhiều đấy, đi đi đi, chúng ta đi đăng ký thủ tục”

Sau khi làm xong thủ tục, Khương Yên gửi cho Hoắc Đình Diễm thông tin chuyến bay của mình rồi mới tắt máy.

Cô ngủ một mạch đến khi máy bay hạ cánh. Sau khi xuống máy bay, Khương Yên nhận được tin nhắn của Hoắc Đình Diễm nói mình đang ở bãi đỗ xe chờ hai người. Khương Yên cong môi cười, Trần Lâm nhìn thấy vậy thì cảm thấy vô cùng ngạc nhiên “Tình cảm của em cùng Hoắc Đình Diễm cũng tốt thật đấy”

Khương Yên nhướng mày “Đương nhiên, Hoắc Đình Diễm mới là thần tượng trong lòng em”

Trần Lâm “ Em nói lời này một chút cũng không thấy chột dạ sao?”

“Không chột dạ” Khương Yên cười nói “Hoắc Đình Diễm mới là người mà em sẽ thần tượng cả đời này”

Trần Lâm cứng họng, có chút không hiểu nổi suy nghĩ này của Khương Yên nhưng cũng không nhiều lời. Bởi vì không đi cùng mấy người trong đoàn phim cho nên lúc xuống máy bay bọn họ không đụng phải quá nhiều fan hâm mộ, một đường bình an ra khỏi sân bay rồi tới bãi đỗ xe.

Sau khi lên xe, Hoắc Đình Diễm chào hỏi Trần Lâm “Lâm tỷ, nhà chị ở chỗ nào?”

Trần Lâm thật ra không quá khách khí, sau khi báo địa chỉ nhà thì nhìn ra phía ngoài cửa sổ, cười nói “Không ngờ tới sẽ có một ngày tôi được cậu đến sân bay đón”

Hoắc Đình Diễm ho khẽ một tiếng, cùng Khương Yên hai mắt nhìn nhau “Cảm ơn chị ngày thường đã quan tâm chiếu cố Khương Yên, đây là việc tôi nên làm”

Trần Lâm cười nhẹ, nhìn hai người cũng không nói gì thêm.

Sau khi đưa Trần Lâm đi về, Hoắc Đình Diễm nhìn về phía người đang ngồi ở ghế sau, cong môi cười “Còn không mau ngồi lên phía trước?”

Khương Yên cười hì hì, bò lên ngồi ở ghế phụ, rướn người hôn Hoắc Đình Diễm một cái sau đó cười tủm tỉm nói “Bạn trai em vất vả rồi”

Hoắc Đình Diễm nhướng mày, một tay đem người kéo vào trong lòng ngực, giọng nói trầm trầm “Không đủ”

....

Đến cuối cùng, Khương Yên bị Hoắc Đình Diễm đè ở trên xe hôn nửa giờ mới buông ra, hai người bọn họ đều vô cùng quý trọng khoảng thời gian được ở chung này

Hoắc Đình Diễm duỗi tay sờ sờ đầu cô, nhìn chằm chằm Khương Yên, lúc này mới hỏi “Chuyện mà buổi chiều em nói với anh là sự thật?”

Trước khi quay chính thức, Khương Yên đã nói cho Hoắc Đình Diễm về chuyện của Hướng An Lan.

Khương Yên sửng sốt một chút, gật đầu “Đúng vậy”

Hoắc Đình Diễm hừ lạnh một tiếng, ghen tuông nói “Anh ta khi đó là anh hùng?”

Khương Yên sửng sốt, phì cười “Anh còn lên mạng đọc nữa sao?”

Cô nén cười nhìn bộ dạng hiện tại của Hoắc Đình Diễm, cảm thấy rất thú vị. Cô vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt Hoắc Đình Diễm, cười dỗ “Được rồi, được rồi, chúng ta không tức giận, đừng so đo với anh ta”

Cô cười “Em lúc ấy cũng chỉ là vì muốn lừa mọi người thôi, muốn nói ánh sáng cùng anh hùng thì anh mới là ánh sáng, là anh hùng của lòng em”

Khương Yên vì dỗ người, đủ các loại lời nói buồn nôn đều có thể nói ra “Thật mà, em về sau chỉ biết thần tượng mình anh”

Hoắc Đình Diễm nhìn cô, sâu kín hỏi “Chỉ vậy thôi?”

Khương Yên quay đầu nhìn anh “Đương nhiên” Còn muốn cô nói gì nữa?

Nghe vậy Hoắc Đình Diễm lại bắt đầu kiêu ngạo không thèm để ý tới cô. Bộ dáng này của anh tuy rằng không phải lần đầu tiên cô nhìn thấy nhưng mỗi lần nhìn thấy đều cảm thấy thú vị, muốn cười.

Mãi đến tận khi về đến tiểu khu, Hoắc Đình Diễm vẫn kiêu ngạo đến cực điểm, vẫn không thèm để ý đến cô.

Khương Yên dở khóc dở cười, nhìn căn nhà tối om của mình, lại nhìn Hoắc Đình Diễm “Thật sự tức giận?”

Hoắc Đình Diễm “Hừ, thật sự”

Anh lạnh nhạt nhìn về phía Khương Yên, không nói gì.

Biết là một chuyện nhưng khi tận mắt nhìn thấy đoạn video quay lại lời cô nói lại là một chuyện khác. Tuy biết rằng Khương Yên bởi vì khiến khán giả cùng fan hâm mộ tin tưởng nên mới nói như vậy nhưng Hoắc Đình Diễm vẫn cảm thấy không thoải mái. Người con trai khác từng là anh hùng trong lòng bạn gái mình, cho dù là đã từng nhưng cũng đủ khiến anh cảm thấy bực bội.

Càng đừng nói đến người con trai ấy hiện tại còn không biết đang ôm loại thái độ gì đối với bạn gái anh.

Khương Yên không nhìn ra không có nghĩa là Hoắc Đình Diễm không nhìn ra.

Có đôi khi, trực giác của đàn ông cũng chuẩn xác như giác quan thứ sáu của phụ nữ vậy, cứ nghĩ đến đây là Hoắc Đình Diễm lại cảm thấy tức giận. Đương nhiên, sự bực tức này không phải nhằm vào Khương Yên.

Khương Yên bật cười, cởi dây an toàn, sán lại gần phía Hoắc Đình Diễm, ngồi lên trên đùi anh, mắt nhìn thẳng vào mắt anh “Hoắc Đình Diễm”

Hoắc Đình Diễm rũ mắt nhìn cô.

Khương Yên cúi đầu, hôn lên khóe môi anh, dỗ dành “A Diễm?”

Hoắc Đình Diễm vẫn không nói lời nào.

Cô ho khẽ, duỗi tay ôm lấy đầu anh, mặt dán sát bên tai anh, nói “Anh ơi...” Nói rồi, Khương Yên hôn lên vành tai anh “Em dỗ anh nhé?”

“Dỗ như thế nào?” Giọng anh hơi khàn đi.

Khương Yên nói “Đêm nay em cùng anh về nhà có được không, anh trai tốt?”

= = =

Cải: TT^TT Tôi về rồi đây

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.