Biên tập: Cải
Lời này vừa nói ra, tất cả nhân viên công tác có mặt tại hiện trường đều quay đầu nhìn về phía Khương Yên.
Khương Yên còn chưa kịp làm ra bất cứ phản ứng gì, nữ chính tiếp tục nhìn cô, ôn nhu hỏi "Em gái Giang ca có phải không? Diện mạo cùng khí chất đều không tồi, nếu không thì để em ấy hỗ trợ chúng ta một chút?"
Nữ diễn viên này Khương Yên có biết, là Hạ Lam. Kỹ thuật diễn không tồi, tính cách cũng không tệ lắm.
Bất quá cô biết nữ diễn viên này là do đời trước cô ấy từng diễn chung với Hoắc Đình Diễm. Lúc ấy, Hoắc Đình Diễm diễn vai nam chính, Hạ Lam đóng vai chị gái của Hoắc Đình Diễm, là "đệ khống"[1] chính hiệu, điên cuồng bảo vệ em trai trên mọi phương diện. Bộ phim ấy sau đó cực kỳ nổi tiếng, Hoắc Đình Diễm cũng càng thêm hot, Hạ Lam cũng được thơm lây mà nhân khí ngày một tăng cao.
[1] Đệ khống: Cuồng em trai.
Lúc ấy, trong lúc quay phim Hạ Lam thường hay chiếu cố Hoắc Đình Diễm, cho nên có không ít fan nữ của anh đối với cô ấy có ấn tượng tốt, Khương Yên cũng là một trong số đó. Cho nên thời điểm cô biết nam nữ chính bộ phim Hoắc Đình Diễm tham gia là Lâm Lạc cùng Hạ Lam liền cảm thấy không tồi.
Ít nhất hai người này trong tương lai sẽ không tuồn ra tin tức không tốt, tính cách lại tốt, dễ dàng ở chung, điều này đối với Hoắc Đình Diễm đặc biệt có lợi.
.....
Bất quá, Khương Yên thật là ngốc.
Bảo cô diễn chung với Hoắc Đình Diễm?
Khương Yên đối với khả năng ca hát của mình còn có tự tin chứ đóng phim thì....
Cô có thể khẳng định kỹ thuật diễn của bản thân thảm đến không nỡ nhìn thẳng.
Khương Yên ngước mắt, nhìn đạo diễn đang trầm tư cùng Hoắc Đình Diễm đứng một bên ánh mắt sáng quắc, vươn tay chỉ chỉ chính mình, lúng ta lúng túng nói "Không... không thích hợp lắm đâu"
Cô không phù hợp.
Không thể làm hư cảnh quay của idol được.
Đạo diễn nhìn về phía Giang Bạch "Đây là em gái cậu? Có thể hỗ trợ diễn một chút được không?"
Đạo diễn lại nhìn Khương Yên "Lớn lên không tệ, sao trước đó tôi lại không phát hiện chứ?"
Hạ Lam cười "Chúng ta nên hỏi một chút ý kiến của cô gái nhỏ, xem em ấy có nguyện ý hay không. Tôi trước đó đã cảm thấy em ấy lớn lên xinh đẹp, so với những nữ nghệ sĩ trong giới còn đẹp hơn" Cô gật đầu khen ngợi "Hơn nữa cảm giác thực an tĩnh"
Khương Yên "...."
Không không không, cô nhìn lầm rồi, tôi một chút cũng không có an tĩnh.
Giang Bạch sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía Khương Yên "Khương Yên, em thấy sao?"
Khương Yên "....."
Cô nếu như có thể "thấy sao" thì đã tốt.
Đột nhiên trong đầu Khương Yên xuất hiện một ý nghĩ.
Cô theo bản năng nhìn Hoắc Đình Diễm, Hoắc Đình Diễm đúng lúc cũng đang nhìn cô, ánh mắt hai người giao nhau.
Khương Yên nhìn đôi mắt thâm thúy của Hoắc Đình Diễm, theo bản năng nhíu nhíu mày, vừa định nói gì đó, Hoắc Đình Diễm đột nhiên lên tiếng "Đạo diễn, hay là hỏi những người khác xem"
Khương Yên "...."
Không phải, idol vì sao lại không đồng ý chứ!
Nội tâm Khương Yên muốn bùng nổ rồi, cô nghĩ không phải là Hoắc Đình Diễm cảm thấy cô không phù hợp chứ? Không muốn cùng cô cùng nhau lên sân khấu diễn kịch, hay đúng hơn là không muốn cùng cô hát tình ca, không muốn cùng cô tay nắm tay?
Khương Yên miên man suy nghĩ.
Nhưng đổi sang một góc độ khác mà nghĩ, chuyện Hoắc Đình Diễm cự tuyệt cũng là điều dễ hiểu, nếu anh không từ chối, bản thân Khương Yên cũng sẽ tự mình từ chối.
Nhưng trên thực tế, Khương Yên thực sự rất muốn được song ca cùng Hoắc Đình Diễm, tiền đề là không có đứng trước máy quay.
Đạo diễn nhíu mày "Chủ yếu là hiện tại không thể liên hệ với những người khác, cho dù những diễn viên đó có rảnh thì muốn tới nơi cũng đã là chuyện của một tiếng sau rồi"
Lâm Lạc cũng tỏ vẻ tán đồng, nói "A Diễm, cậu không muốn diễn cùng cô gái nhỏ này sao?"
Hoắc Đình Diễm "...Ý của tôi không phải là như vậy" Anh nhìn về phía Khương Yên "Tùy tiện kéo người khác vào thế chỗ, có chút không được tốt lắm"
Đạo diễn vui vẻ "Thật ra có thể không quay chính diện, nếu như Khương Yên... cô gái nhỏ tên Khương Yên đúng không? Nếu Khương Yên không muốn lộ mặt chúng ta có thể để cô ấy đeo mặt nạ, bản thân kịch bản đoạn này chính là mời khách quý cùng cậu hát song ca, mang mặt nạ cũng được"
Khương Yên "...."
Đạo diễn đúng thật là thiên tài, loại chủ ý này cũng có thể nghĩ ra.
Hạ Lam cười "Chủ yếu phải xem Khương Yên có đồng ý hay không"
"Đúng là vậy" Đạo diễn nhìn về phía Khương Yên "Cô có đồng ý không? Nếu không muốn lộ mặt cũng không sao, chỉ là quay một chút thôi"
Khương Yên trong lúc nhất thời có chút không biết làm sao, không biết bản thân nên đồng ý hay là cự tuyệt.
Nhân viên công tác đứng một bên tiếp tục nói "Ai, nếu thật sự không được thì chúng ta đành chấp nhận chờ một tiếng nữa vậy"
Đột nhiên, Khương Yên nhớ lại đoạn đối thoại của mấy diễn viên quần chúng vừa rồi.
Nếu còn phải chờ thêm một tiếng đồng hồ nữa, họ phỏng chừng sẽ bỏ đi.
Cô vừa định lên tiếng đột nhiên nghe thấy tiếng nhân viên công tác kêu lên một tiếng "Mấy cô gái kia làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Có một cô gái đứng lên, nhìn về phía nhân viên công tác hỏi "Bắt đầu rồi sao? Chúng tôi còn có chút vội, tiền lương có thể không cần, quan trọng là muốn đuổi kịp chuyến bay về nhà"
"Đúng vậy, đúng vậy"
"Đã đợi hơn một tiếng đồng hồ rồi"
.....
Lập tức, lời oán giận ngày một nhiều lên.
Nhân viên công tác rất là bất đắc dĩ, bọn họ cũng không nghĩ tới đột nhiên lại phát sinh việc như thế này.
Thời điểm còn đang rối rắm, Khương Yên nghĩ nghĩ, lên tiếng "Đạo diễn, tôi đồng ý"
Nếu có thể giúp được Hoắc Đình Diễm, có thể giúp anh nhanh một chút hoàn thành cảnh quay này, Khương Yên nguyện ý. Mặc dù phải xuất đầu lộ diện, cô cũng nguyện ý.
Chỉ là.... Cô thật cẩn thận ngẩng đầu nhìn Hoắc Đình Diễm, không biết trong lòng anh có phải hay không vẫn như cũ cự tuyệt, không muốn diễn chung với cô, nhưng mặc kệ anh có muốn hay không thì dưới loại tình huống như hiện tại, ngoài cách này thì chẳng còn biện pháp nào khác.
Nghe vậy, đạo diễn vui vẻ nói "Được, được" Ông mỉm cười nhìn Khương Yên "Thợ trang điểm mang cô ấy đi hóa trang một chút đi, thuận tiện thay luôn trang phục diễn"
Cứ như vậy, Khương Yên không kịp giải thích với Hoắc Đình Diễm câu nào đã bị người khác lôi đi.
....
Trong phòng thay đồ, chuyên viên trang điểm nhìn Khương Yên, liên tục gật đầu "Da mặt thật đẹp"
Khương Yên mím môi cười "Cảm ơn chị"
Chuyên viên trang điểm nhướng mày cười "Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
"Mười bảy"
Thật ra cô còn chưa có trải qua sinh nhật mười bảy tuổi nhưng tính theo năm thì cũng đã đủ mười bảy tuổi rồi.
Chuyên viên trang điểm cười "Không tồi, không tồi, quả nhiên là người trẻ tuổi, da dẻ thật đẹp" Cô ấy lấy cọ tán một chút phấn nền lên mặt Khương Yên, nói "A, A Diễm không phải là cũng mười bảy tuổi sao? Em gái hẳn là cũng đã học lớp mười một đúng không?"
"Vâng"
Khương Yên lặng lẽ lấy điện thoại từ trong túi ra, hơi rũ mắt nhìn.
Không có bất cứ động tĩnh gì.
Vừa rồi Nguyễn Nghiên Nghiên có gọi điện thoại cho cô nhưng cô không nhận.
Chuyên viên trang điểm chỉ trang điểm nhẹ nhàng cho Khương Yên, cô da mặt rất đẹp hơn nữa tuổi còn trẻ, chỉ cần hơi đánh chút phấn lên cũng đã phi thường đẹp mắt.
Khương Yên vẫn luôn biết bản thân nguyên chủ lớn lên dễ nhìn, trang điểm lên lại càng đẹp nhưng khi tận mắt chứng kiến gương mặt sau khi trang điểm xong của mình, cô vẫn cảm thấy thực kinh diễm. Gương mặt của nguyên chủ thực sự là rất đẹp, nếu như không phải chính mình không có kỹ thuật diễn, khả năng có khi thật sự sẽ tiến vào giới giải trí.
Chuyên viên trang điểm nhìn cũng vô cùng vừa lòng "Thật là xinh đẹp"
Cô hỏi Khương Yên "Có nghĩ đến việc đi đóng phim hay không? Giá trị nhan sắc bậc này phỏng chừng rất nhanh liền có thể nổi tiếng"
Khương Yên cười "Hẳn là không được đâu ạ, em không có khiếu cho lắm"
Chuyên viên trang điểm đưa váy cho cô "Chuyện này không quan trọng, kỹ thuật diễn có thể từ từ bồi dưỡng" Cô hướng Khương Yên nháy mắt "Chỉ cần em cảm thấy hứng thú, đêm nay biểu hiện thật tốt, ngày mai liền có người hỏi về em"
Khương Yên "....."
Cô không nghĩ tới, không cần chờ đến ngày mai, chỉ vừa mới biểu diễn xong liền có người đến hỏi thăm.
Khương Yên cầm lấy váy đi vào bên trong thay đồ, bởi vì là buổi biểu diễn cho nên trang phục của nữ khách quý không thể quá tùy tiện, hơn nữa trong kịch bản còn viết người này là ca sĩ nổi tiếng.
Váy chuyên viên trang điểm đưa làm bằng chất liệu ren, có màu hồng nhạt, đặc biệt có cảm giác thiếu nữ, phần chân váy thiết kế tầng tầng lớp lớp tạo cảm giác bồng bềnh, chẳng qua, Khương Yên sau khi mặc vào liền phát hiện có điểm không thích hợp.
Váy... quá ngắn.
Cô cao 1m65, cái váy này mặc vào người chỉ đủ che tới bắp đùi, tuy rằng chuyên viên trang điểm có đưa cho cô quần bảo hộ nhưng Khương Yên vẫn cảm thấy không quen.
Cô cúi đầu nhìn phần chân lộ ra, có chút bất đắc dĩ.
Váy biểu diễn đại đa số đều như vậy.
"Có được không?"
Khương Yên dừng một chút, cuối cùng vẫn kéo rèm đi ra.
Chuyên viên trang điểm vừa nhìn thấy liền trực tiếp bật thốt "Dáng người thật là đẹp"
Cô nhìn đôi chân dài thẳng tắp của Khương Yên, khen "Da đẹp, dáng lại tốt, tỷ lệ dáng người của em thực sự rất cân đối"
Khương Yên ngượng ngùng cười cười "Chỉ có một chiếc váy này thôi ạ? Có chút ngắn"
Chuyên viên trang điểm phì cười, hiền lành nhìn cô "Còn lại mấy cái đều là kiểu cúp ngực, hơn nữa cũng không dài lắm, chị cảm thấy chiếc váy này rất hợp với em" Cô còn muốn nói gì đó bên ngoài liền vang lên tiếng thúc giục của nhân viên công tác "Đã xong chưa? Bên kia đều đã chuẩn bị xong, đạo diễn nói chuẩn bị bắt đầu quay"
Khương Yên gật đầu "Đều xong rồi"
Lùi bước không được nữa rồi.
Thời điểm nhân viên công tác nhìn thấy Khương Yên cũng vô cùng kinh ngạc.
Bộ váy này dường như sinh ra để dành cho cô vậy.
.....
Thẳng đến sau khi đến sân khấu biểu diễn, sau khi nhân viên công tác hô một tiếng, tất cả mọi người mới hướng ánh mắt về phía Khương Yên.
"Ngọa tào.... Cô gái nhỏ thật xinh đẹp"
Hạ Lam gật đầu khen ngợi "Mắt nhìn người của tôi thật chuẩn xác"
Khương Yên nghe âm thanh tán dương xung quanh, ngước mắt nhìn Hoắc Đình Diễm.
Hoắc Đình Diễm không có nhìn về phía mình, Khương Yên bất an nghĩ, hay là idol đang tức giận? Bởi vì mình đáp ứng đạo diễn diễn chung với anh???
Khương Yên tự mình bổ não, đạo diễn ho khẽ gọi hai người "A Diễm cùng Khương Yên đi lên thử xem" Ông nhìn về phía Khương Yên hỏi "Có biết hát bài "Bởi vì tình yêu" không?"
Khương Yên còn chưa kịp trả lời, đạo diễn đã nói tiếp "Không biết cũng không sao, tùy tiện hát là được, có thể chỉnh sửa hậu kỳ"
Khương Yên dừng một chút, gật đầu nói "Có biết ạ"
Vừa lúc, cô đối với ca khúc này rất quen thuộc.
Đạo diễn vui vẻ "Biết hát là tốt rồi, chút nữa không cần sợ hãi, hai người chỉ cần lúc hát nhìn đối phương sau đó đến đoạn điệp khúc liền nắm tay. Máy quay chủ yếu sẽ tập trung vào hai giai đoạn này, cô ghi nhớ một chút, nhớ rõ đầu tiên là bước đến gần Hoắc Đình Diễm, sau đó đối diện, đổi vị trí, nhìn về phía máy quay...."
Ông nói một hồi, hỏi Khương Yên "Đã rõ chưa?"
Khương Yên "vâng" một tiếng "Đã rõ"
"Vậy được rồi, A Diễm mang theo Khương Yên thử một chút"
Hoắc Đình Diễm lúc này mới mở miệng "Được"
Hai người một trước một sau bước lên sân khấu, trong tay cầm microphone.
Khương Yên đột nhiên chạy nhanh đến gần Hoắc Đình Diễm, nhỏ giọng hỏi "Cậu có phải đang tức giận hay không?"
Hoắc Đình Diễm kinh ngạc nhìn cô "Sao lại nói như vậy?"
Khương Yên mím môi nói "Cậu không muốn diễn chung với tớ, không phải sao?"
Nghe vậy, Hoắc Đình Diễm suy nghĩ một chút liền biết trong lòng Khương Yên đang nghĩ gì. Tầm mắt anh hơi di chuyển xuống, dừng ở trên đôi chân dài trắng nõn của Khương Yên. Chân cô thực sự rất đẹp, ngày thường vẫn luôn bị quần đồng phục rộng thùng thình che đậy, đến cuối tuần có "đổi gió" một chút thì vẫn là mặc quần jeans, người bên ngoài căn bản không nhìn thấy chút "phong cảnh" nào.
Nhưng một khi nhìn thấy liền biết đôi chân ấy hấp dẫn đến thế nào.
Hoắc Đình Diễm nặng nề di chuyển tầm mắt ra chỗ khác, giải thích "Tôi tưởng cậu không muốn"
Cho nên anh mới nói với đạo diễn tìm người khác.
"Tớ không có a...."
"Vừa rồi, khi chị Hạ Lam vừa dứt lời, cậu liền nhìn về phía tôi"
Hoắc Đình Diễm lời ít ý nhiều mà nói "Tôi cho rằng đó là cậu đang muốn nhờ tôi giúp đỡ từ chối"
Khương Yên sửng sốt, nghĩ tới ánh mắt lúc ấy của mình..... lúc ấy cô xác thật có chút khó xử, cũng nghĩ muốn từ chối nhưng cô không ngờ Hoắc Đình Diễm không muốn đạo diễn chọn mình là bởi vì nghĩ cô nhờ anh từ chối giúp.
Sau khi nghĩ thông suốt, Khương Yên nháy mắt liền vui vẻ.
"Không phải như vậy, chủ yếu là kỹ thuật diễn của tớ không tốt, tớ sợ sẽ liên lụy cậu" Cô mím môi "Nhưng tớ không có không muốn cùng cậu hát song ca"
Điểm này nên giải thích rõ.
Cô cực kỳ nguyện ý cùng idol song ca.
Hoắc Đình Diễm nhoẻn miệng cười, ánh mắt sáng quắc mà "ừ" một tiếng "Hiện tại đã biết"
Anh hơi hất cằm chỉ "Có biết hát bài này không?"
"Biết"
"Vậy đợi lát nữa chúng ta thử xem, động tác đã nhớ hết chưa?" Hoắc Đình Diễm vừa tiến vào trạng thái liền vô cùng nghiêm túc, bắt đầu tinh tế giảng giải cho Khương Yên từng chỗ một.
"Nhớ kỹ chưa?" Anh hỏi.
Khương Yên nhìn anh "Nhớ kỹ rồi"
"Vậy chúng ta thử một chút?"
"Được"
....
Sau khi thử một lượt thấy không có bất cứ vấn đề gì, hai người liền bắt đầu chính thức quay.
Đạo diễn hết sức chăm chú nhìn vị trí của hai người, chờ sau khi giai điệu vang lên, Hoắc Đình Diễm cầm lấy microphone bắt đầu hát..... Giọng hát của anh vẫn luôn rất lôi cuốn, điểm này mọi người đều biết cho nên cũng không quá kinh ngạc. Sau khi kết thúc phần nam liền bắt đầu đến đoạn của Khương Yên, người còn chưa bước ra mà tiếng hát đã vang lên.
Tất cả mọi người ban đầu không ôm quá nhiều hy vọng, thậm chí còn nghĩ đến việc chỉnh sửa hậu kỳ.
Kết quả một câu "lại hát không ra bài hát như vậy, nếu nghe được đều sẽ đỏ mặt tránh né...."vừa vang lên, tất cả mọi người ở hiện trường đều ngây ngẩn cả người, bao gồm cả đạo diễn. Người duy nhất còn bảo trì bình tĩnh đại khái chỉ có Giang Bạch cùng Hoắc Đình Diễm.
Hai người cùng nhau đứng trên sân khấu, phía dưới là tiếng hoan hô vang dội, là sự khích lệ của khán giả dành cho Khương Yên.
Sau khi cô hát xong phần nữ liền chậm rãi tiến lại gần Hoắc Đình Diễm.
Kết quả màn ảnh của người quay phim phía dưới lại không di động.
Đạo diễn hoàn hồn, kinh ngạc nhìn cô gái nhỏ trên sân khấu, trợn tròn mắt "Vừa rồi là giọng thật của cô?"
Khương Yên sửng sốt, gật đầu "Đúng vậy"
Đạo diễn "Ngọa tào, nhặt được bảo bối rồi" Ông nhìn về phía Giang Bạch "Em gái cậu hát hay như vậy?"
Đây quả thật chính là giọng ca của thiên sứ, giọng hát trong veo, cảm giác như là tiếng trời vậy, thuần tịnh lại linh hoạt, không dính chút tục khí dơ bẩn.
Đây là suy nghĩ của đại đa số người vừa mới nghe.
Hạ Lam cũng tỏ vẻ sợ ngây người.
"Giọng hát này.... Là ca sĩ sao?"
Giang Bạch ho khan "Chỉ là học sinh cấp ba bình thường mà thôi"
"A Diễm tại sao một chút cũng không kinh ngạc?"
Giang Bạch giải thích "A Diễm đã từng cùng hát chung với em ấy rồi, hai người bọn họ là bạn học cùng lớp"
Đạo diễn "????"
Nhân viên công tác còn lại "???"
Đạo diễn cảm giác chính mình bị lừa, ai nói cô gái nhỏ tùy tiện hát a? Giọng hát như vậy, bọn họ có cố gắng cũng không với tới!
Ông nghĩ nghĩ, nhìn về phía hai người trên sân khấu "Lại một lần nữa, hát nghiêm túc, được không?"
Khương Yên cùng Hoắc Đình Diễm nhìn nhau, gật đầu.
Lại một lần nữa, mọi người đối với giọng hát của Khương Yên đã có chút nhận thức nhưng sau khi nghe xong vẫn không khống chế được mà nổi da gà.
"Má ơi, giọng hát này không đi làm ca sĩ thì thật là đáng tiếc"
"Ai ai ai, kỹ thuật diễn cũng không tồi, thời điểm cùng A Diễm nhìn nhau, ánh mắt giống như tràn ngập tình yêu vậy"
"Đúng đúng đúng, tôi cảm thấy hai người họ đều không tồi, rất nhập vai"
.....
Giang Bạch ở một bên lắng nghe, trong lòng phun tào, đó là bởi vì các người không có biết "ánh mắt tràn ngập tình yêu" trong miệng mấy người chính là ánh mắt tràn đầy tình yêu thương của mẹ.
Hai người quay năm lần, đem bài hát biểu diễn hoàn chỉnh.
Sau khi xuống dưới đài, Khương Yên trước tiên chạy vào phòng thay đồ thay quần áo nhưng sau khi cầm quần áo vào phòng cô lại không đổi ngay lập tức mà cả người ngồi trên ghế, duỗi tay che lại gương mặt đỏ bừng.....
Thời điểm vừa rồi cùng Hoắc Đình Diễm nắm tay, cô có thể cảm nhận được sự ấm áp do bàn tay anh truyền đến, trái tim nhảy loạn, bàn tay cũng càng ngày càng nóng lên.
Khương Yên cũng không biết nên giải thích hiện tượng này như thế nào nhưng không thể phủ nhận..... lần nắm tay này cùng lần trước đó không giống nhau.
Nói không rõ không giống ở chỗ nào.
.....
Hoắc Đình Diễm bên kia từ sân khấu đi xuống liền đi đến chỗ đạo diễn xem cảnh quay vừa rồi.
"Có ổn không?"
Đạo diễn gật đầu "Tiểu tử này, hát không tồi" Ông cười nói "Cảnh quay này cực kỳ xuất sắc. Khương Yên là bạn học của cậu?"
"Vâng"
"Sao trước đó không nói gì?"
Hoắc Đình Diễm nghĩ nghĩ nói "Cô ấy không muốn để lộ"
Đạo diễn nhẹ than một tiếng "Cô gái nhỏ lớn lên không tồi, không biết có hứng thú muốn tiến vào giới giải trí hay không? Tôi quả thực có chút muốn giới thiệu cô ấy cho những người khác"
Hoắc Đình Diễm trầm mặc một lát "Vậy chút nữa đạo diễn hỏi cô ấy xem"
"Được
Đạo diễn đột nhiên "a" một tiếng "Giang Bạch nói hai người các cậu trước đó cũng từng hợp tác, hát bài nào vậy? Sao tôi lại không biết?"
Hoắc Đình Diễm "...."
Trở về trừ tiền lương!
Nghĩ nghĩ, đạo diễn đột nhiên vui vẻ.
"Sao lỗ tai cậu đỏ vậy?" Đạo diễn trêu chọc nói "A Diễm hẳn là không có yêu sớm? Cùng con gái người tay nắm nắm đôi tay nhỏ liền hồng lỗ tai"
Hoắc Đình Diễm "...."
Một câu này không có giảm âm lượng, nhân viên công tác xung quanh toàn bộ đều nghe thấy, nháy mắt, mọi người đồng loạt nhìn lỗ tai của Hoắc Đình Diễm.
Thật sự đỏ, đỏ đến hút mắt.
Hạ Lam cùng Lâm Lạc trực tiếp bật cười thành tiếng.
"A Diễm không hổ là người trẻ tuổi"
Hoắc Đình Diễm không chịu nổi mấy lời trêu chọc của bọn họ, ho khan đứng lên "Được rồi, tôi đi trước đây, còn có chút việc"
Mọi người "...."
Cũng không vạch trần tâm tư của anh.
Thời điểm Khương Yên đi ra mọi người vẫn còn đang cười.
Cô kinh ngạc hỏi "Mọi người cười cái gì vậy?"
Hạ Lam trực tiếp chỉ vào lỗ tai của Hoắc Đình Diễm, chế nhạo nói "Cười A Diễm, cùng em nắm tay liền đỏ tai"
Khương Yên "...."
Hoắc Đình Diễm "...."
= = =
Tác giả có lời muốn nói:
Hoắc Đình Diễm:???? Tác giả, bà làm như vậy, hình tượng của tôi còn đâu.
Tác giả: Hừ.
~Spoil chương sau~
<< Hoắc Đình Diễm vừa định nói gì đó, Nguyễn Nghiên Nghiên đột nhiên kinh hô, kéo kéo quần áo Khương Yên khóc lóc kể lể "Nhìn người ta xem, đi chơi có đôi có cặp"
Khương Yên kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy cách đó không xa có một đôi tình nhân, người con trai cho bạn gái ngồi lên trên cổ, người con gái ngồi ở trên cổ bạn trai xem, tư thế kia.... Tầm nhìn quá tốt.
Khương Yên "...."
Cô hận.
Anh anh anh..... Cẩu độc thân không có nhân quyền hay sao!
Nguyễn Nghiên Nghiên cùng Khương Yên nhìn nhau, kêu gào "Tớ cũng muốn có bạn trai! Sau khi có bạn trai rồi lại đến Disney một lần nữa"
Khương Yên "...."
Cô cũng muốn. >>
(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~