Suối nước nóng mờ ảo, sắc núi mênh mang.
Một lớp lụa mỏng, một tầng khói sương, một tầng ánh sáng nhu hoà.
Sắc núi cùng sắc trời hoà hợp dịu êm.
Ánh mắt tối tăm tựa lưỡi câu, sóng mùa thu tuôn trào mãnh liệt.
Ngâm suối nước nóng một lúc lâu, hai má Yến Đôn bắt đầu có chút nóng lên.
Ấm áp dễ chịu, giống như một cái bánh bao hấp, trở nên mềm mại lại có chút ngọt ngào, dễ dàng khơi gợi ham muốn cắn một miếng của người khác.
Mà Ngạn Tảo cũng không cắn cậu, anh đưa tay ra, lau lau hai má mềm mềm ấm áp như bánh bao vừa lấy ra khỏi lồng hấp kia của Yến Đôn. Yến Đôn cảm nhận được cường độ ở đầu ngón tay của Ngạn Tảo, hơi thất thần, muốn lùi lại một chút, nhưng lại cảm thấy thân thể như nhũn ra, chắc hẳn do ngâm quá lâu trong suối nước nóng. Cậu cũng có hơi chóng mặt.
Ngạn Tảo hỏi: “Còn ăn hạt dẻ không?”
Yến Đôn cũng không muốn ăn nữa, nhưng nghĩ đến những hạt dẻ này là Ngạn Tảo tự tay lột, lời cự tuyệt không bật được khỏi môi. Yến Đôn mơ màng nhìn đôi mắt Ngạn Tảo: “Ăn, ăn ạ...”
Ngạn Tảo nghe Yến Đôn nói chuyện đớt kiểu này, cảm thấy buồn cười: “Người biết nói cậu ăn hạt dẻ, người không biết thì lại nghĩ cậu uống rượu đấy.”
Vẻ mặt này của Yến Đôn, rất giống như đang say rượu, mặt đỏ bừng bừng, ngữ khí lè nhè, ánh mắt còn mang theo vài phần mơ hồ.
Một bộ dạng say rượu, rất dễ dàng bắt nạt cậu.
Ngạn Tảo phải hao tổn rất nhiều sức lực mới có thể ngăn cản anh không làm ra loại chuyện bắt nạt người nào đó.
Yến Đôn cũng cảm thấy bản thân có chút choáng váng, liền sờ trán, nói: “Có thể do ngâm suối nước nóng lâu quá ạ.”
“Vậy đứng lên đi.” Ngạn Tảo nói, “Chúng ta cùng nhau.”
Nghe thấy ngữ khí quen thuộc, Yến Đôn nhất thời chấn động tinh thần.
Chúng ta cùng nhau.
Lúc trước, ở thế giới thực, Ngạn Tảo thường nói như vậy, Yến Đôn cũng thường nghe thấy như vậy:
“Ngày hôm nay tăng ca đi.” Ngạn Tảo nói, “Chúng ta cùng nhau.”
“Tuần sau sang bên kia bàn bạc đầu tư.” Ngạn Tảo nói, “Chúng ta cùng nhau.”
“Đợi lát nữa đi nhà hàng nọ ăn lẩu đi.” Ngạn Tảo nói, “Chúng ta cùng nhau.”
...
Thời điểm Ngạn Tảo cùng Yến Đôn thảo luận những chuyện cần thực hiện tiếp theo thì rất thích thêm một cái đuôi như thế.
Chúng ta cùng nhau.
Điều này tạo cho Yến Đôn một loại cảm giác thoải mái rẻ mạt, có thể khiến cho Yến Đôn trải nghiệm cảm giác nếm đường tự chế từ một câu nói bình thường đến không thể bình thường hơn.
Ngạn Tảo rất hiếm khi nói với người khác như vậy, cách nói chuyện chèn một cái đuôi nhỏ phía sau này không phù hợp với tính cách thiết lập “Tinh anh khởi nghiệp” cho lắm. Bất kể là đối diện với khách hàng, nhân viên hay là người đầu tư, cách Ngạn Tảo nói chuyện vẫn tương đối vững vàng và trang trọng, ngay cả câu cửa miệng cũng rất ít khi dùng.
Yến Đôn cũng quên mất mình ở cạnh Ngạn Tảo đã bao lâu, mới phát hiện Ngạn Tảo cũng sẽ nói những câu với giọng điệu kéo dài âm đầu âm đuôi lười biếng.
“Như vậy đi, chỉ là...” Ngạn Tảo nói không nghiêm khắc như trước nữa, mà rời rạc, “Chúng ta cùng nhau...”
Lười biếng, mang theo vài phần không phòng bị quá đỗi quen thuộc.
Chúng ta, chỉ hai chúng ta.
Yến Đôn vô cùng thích, cậu thích cùng Ngạn Tảo cùng nhau.
Bất kể là làm gì.
Ngạn Tảo đi lên từ suối nước nóng, nước trượt qua bờ vai của anh, đường nét đẹp đẽ như thể cá heo nhảy khỏi mặt nước, hoàn mỹ đến mức giống như mộng ảo.
Nhìn thân hình gần như hoàn mỹ của Ngạn Tảo, Yến Đôn hốt hoảng.
Không phải cậu trầm mê sắc đẹp đâu, mà là nháy mắt nảy sinh một nghi ngờ: Đây là thật sao?
Vóc dáng của Ngạn Tảo ở thế giới thực cũng là như vậy sao? Hay là nói, có thể trước mắt là thế giới giả lập vì thân phận “Bá tổng” của Ngạn Tảo mà chỉnh sửa dữ liệu?
Nếu chỉ dựa vào tưởng tượng mà nói, Yến Đôn rất khó chiếm được đáp án.
Dù sao đi nữa, Yến Đôn chưa bao giờ nhìn thấy cơ thể của Ngạn Tảo ở thế giới thực.
Ngạn Tảo và Yến Đôn rất thân mật, nhưng mức độ thân mật đại khái là “Nhìn nhau hết sức chân thành” chứ không phải là “Nhìn nhau trần trụi“.
Chẳng qua... Yến Đôn là người thầm mến thì nhất định sẽ thường xuyên quan sát Ngạn Tảo. Căn cứ theo cậu quan sát, vóc dáng của Ngạn Tảo tuyệt đối không tệ, mà để nói hoàn mỹ như hiện giờ, Yến Đôn lại không chắc chắn lắm.
Cẩn thận suy nghĩ, cậu lại cảm thấy ở thế giới thực Ngạn Tảo không thể có vóc dáng hoàn mỹ như thế.
Dù sao, Ngạn Tảo là một con cẩu lập nghiệp, làm gì có thời gian rảnh rỗi đi tập gym.
Chỉ có trong thế giới bá tổng mới có nhiều cơ bụng bán sỉ kiểu này thôi.
Cho dù là đại lão tàn tật mỗi ngày ngồi trên xe lăn, cơ bụng vẫn cứng cáp cực kỳ.
Y hệt như cơ bụng là được may chết trên người đại lão, tai nạn giao thông có thể cướp chân của đại lão, nhưng không cướp cơ bụng của hắn đi được.
Yến Đôn ra khỏi suối nước nóng, khoác áo choàng tắm, cùng Ngạn Tảo một trước một sau đi vào nhà.
Trong đầu cậu vẫn đang hỗn loạn, tự hỏi bản thân vấn đề thật thật thật giả giả này
Yến Đôn không nhịn được hỏi hệ thống: Cơ thể của Ngạn Tảo là cơ thể thật sao?
Vấn đề này rất huyền huyễn, nhưng Tổng đài chăm sóc khách hàng lập tức get được.
Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Ngài cảm thấy cơ thể của ngài là cơ thể thật của ngài sao?
Yến Đôn ngây ngẩn cả người.
Cậu hình như chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, cậu rất nhanh đã nắm được đáp án: Không phải.
Tổng đài chăm sóc khách hàng nói: Thân ái thông minh quá. Có điều sao thân ái có thể xác định đáp án nhanh như vậy?
Yến Đôn nói: Cơ thể của ta sẽ đi nặng.
Làm vạn nhân mê vai chính thụ sẽ không đi nặng. Yến Đôn cũng không biết cái thiết lập này là chuyện quái gì xảy ra. Chắc là vì bá tổng quá bá đạo, cho nên oo của tiểu thụ nhà hắn trừ jj của hắn ra, ai cũng không thể tiến vào?
Yến Đôn có chút quan tâm cơ thể của cậu ở thế giới thực: Cơ thể ta ở thế giới thực có ổn không?
Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Hoàn hảo, ngài yên tâm, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, ngài lập tức có thể trở về.
Yến Đôn không nhịn được hỏi: Ta còn có thể hỏi mi một vấn đề liên quan đến thiết lập ở thế giới này không?
Tổng đài chăm sóc khách hàng kiên nhẫn đáp: Có thể nha, thân ái.
Yến Đôn liền hỏi ra nghi ngờ chôn giấu rất lâu dưới đáy lòng: Vì sao ta ăn mà không đi nặng được?
Tổng đài chăm sóc khách hàng cảm thấy, đây là một quyển tiểu thuyết tình yêu lãng mạn, thật sự không quá thích hợp để thảo luận về mấy vấn đề đái ỉa rắm cho lắm. Mà nếu người sử dụng hỏi, làm nhân viên hỗ trợ khách hàng hình như cũng không thể không trả lời.
Tổng đài chăm sóc khách hàng liền giải thích: Bởi vì tất cả đều là ảo hết. Ngài cảm nhận được ngài đã ăn thức ăn, nhưng thật ra không có. Lúc ngài thưởng thức thức ăn cảm nhận được màu sắc hương vị, đều là mô phỏng mà ra, là do đại não của ngài sản sinh ảo giác. Nếu đã không thật sự hấp thụ, vậy bài tiết cũng chẳng cần thiết.
Yến Đôn bỗng nhiên tỉnh ngộ, mà cảm giác bất an kia trong lòng lại càng mãnh liệt hơn: Quả nhiên, giống như Bạch Lệ Tô nói, tất cả những thứ này đều là giả sao... Đều chỉ là dữ liệu mà thôi, không chỉ là đồ ăn, thậm chí ngay cả những người chúng ta gặp phải cũng chỉ là một đoạn dữ liệu mà thôi...
Tổng đài chăm sóc khách hàng tựa hồ nhận ra được tâm trạng khó chịu của Yến Đôn, liền an ủi nói: Chí ít người cậu thích là thật.
Yến Đôn ấy mà có chút khổ sở: Ngay cả cơ thể của anh ấy cũng là giả.
Tổng đài chăm sóc khách hàng: Cơ thể rất quan trọng hả?
Yến Đôn hỏi ngược: Cơ thể không quan trọng hả?
Tổng đài chăm sóc khách hàng bất đắc dĩ nói: Tôi không có thân thể, không có cách nào trả lời ngài đâu, thân ái.
Yến Đôn ngớ ra: Cho nên, mi không phải là con người à?
Yến Đôn tựa hồ trước giờ chưa từng hoài nghi Tổng đài chăm sóc khách hàng không phải là con người. Không phải loại người máy chăm sóc khách hàng, mà là một nhân viên chăm sóc khách hàng chân chính.
Tổng đài chăm sóc khách hàng lại nói: Việc này có quan trọng không?
Yến Đôn nghi hoặc trong lòng càng nồng đậm hơn: Rốt cuộc hệ thống bọn mi có nguyên lý gì? Tại sao phải cần một người tới làm nhiệm vụ? Ta có thể biết câu trả lời được không?
Tổng đài chăm sóc khách hàng nói: Có thể. Cậu có thể lý giải theo kiểu trên thế giới này tồn tại một nền văn minh nằm ở vĩ độ cao hơn nhân loại, người ở văn minh này rất buồn chán, cho nên sáng tạo ra một thế giới giả lập có tác dụng giải trí. Kênh thế giới giả lập ở tinh cầu bọn tôi vô cùng được hoan nghênh, rất nhiều khán giả đều sẽ xem nó. Thế nhưng dần dần, mọi người bắt đầu nhàm chán vì người ở kênh này đều là ảo, bởi vậy, ông chủ của công ty giải trí liền bắt đầu tóm lấy nhưng linh hồn sắp chết, dùng tính mạng làm vật trao đổi, khiến những người sắp chết tham gia vào thế giới giả lập. Bởi vì linh hồn chân thực gia nhập, nội dung kịch bản càng thêm thú vị, có thể hấp dẫn nhiều khán giả hơn.
Nghe Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời như thế, Yến Đôn bị doạ sợ rồi.
Đây chính là khởi nguyên của thế giới này?
Đây chính là bí mật của thế giới này?
Yến Đôn không ngờ Tổng đài chăm sóc khách hàng một chút cũng không chần chừ liền kể toạc ra, trái lại điều này làm cho đáp án mất đi cảm giác chân thực.
Yến Đôn trợn mắt há mồm: Văn minh vĩ độ cao... Giải trí? Kênh? Tất cả thế giới giả lập là chương trình tống nghệ à?
Tổng đài chăm sóc khách hàng đáp: Đúng là như thế.
Yến Đôn rất ngạc nhiên: Bí mật lớn như vậy, mi cứ như thế nói cho ta biết luôn à?
Tổng đài chăm sóc khách hàng hỏi: Tại sao không thể chứ, thân ái? Nếu nói với thân ái rồi, thân ái sẽ từ bỏ nhiệm vụ hử?
Yến Đôn:... Vậy, vậy cũng không đâu.
Tổng đài chăm sóc khách hàng đáp: Đúng là như thế đấy.
Yến Đôn hiểu ra, cái “Nền văn minh cao” này tóm nhiệm vụ giả đều là người sắp chết, muốn sống sót thì phải hoàn thành nhiệm vụ, coi như biết rõ chính mình là một phần “Giải trí” của người khác, cũng không thay đổi được điều gì.
Nói thật, đại khái Yến Đôn là loại người tương đối “Cá muối”, cậu nghe được
mình bị kéo tới làm nhiệm vụ là vì để đại lão vĩ độ cao hơn coi giải trí, cậu cũng không cảm thấy tức giận hay bị sỉ nhục.
E rằng bản tính này của cậu, cũng chỉ có thể do cậu làm trâu bò trong công ty nhiều năm, cảm thấy đại lão chính là có thể muốn làm gì thì làm. Ông chủ trả lương, cậu liền làm trâu bò cho công ty. Hiện tại đại lão cho cậu một cái mạng, cậu đảm nhiệm vai nam chính vạn nhân mê còn ăn lương sinh hoạt một năm trăm vạn, có vẻ nhưng cậu còn được hời.
Yến Đôn chỉnh lý một chút suy nghĩ: Cho nên, mi đến từ một nền văn minh rất cao?
Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Cao hay thấp là tương đối. Chỉ có thể nói, văn minh chúng tôi quả thật cao hơn văn minh của cậu.
Yến Đôn lại hỏi: Tinh cầu mi sinh sống, trình độ văn minh đã lợi hại đến mức có thể tạo ra một thế giới chương trình tống nghệ giả lập cho người xem, đúng không?
Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Có thể hiểu như vậy, thân ái.
Yến Đôn biết vậy nhưng khó mà tin nổi: Cho nên người văn minh cao cấp như bọn mi, vẫn thích xem bá đạo tổng tài, thánh mẫu bạch liên hử???
Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Thì cũng như người hiện đại các cậu thích xem bá đạo hoàng thượng, cung đấu khốc liệt đấy?
Yến Đôn:... Từ chối cho ý kiến.
Bất chợt, Yến Đôn lại nghĩ đến một vấn đề khác: Mi nói cái này là chương trình tống nghệ, 24 giờ phát sóng trực tiếp, vậy lúc ta tắm rửa...
Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Ngài yên tâm, chúng tôi phi thường tôn trọng quyền riêng tư của tất cả các sinh mệnh. Cho dù là sinh mệnh ở vĩ độ thấp hơn cũng vậy. Hành động riêng tư của ngài sẽ không bị phát trực tiếp.
Yến Đôn có chút ngờ vực: Ta có thể tin mi không?
Dù sao, đây cũng là công ty giải trí có thể vì người xem mà sáng tạo ra thế giới mới.
Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Đương nhiên, ai lại đi nói dóc làm gì.
Yến Đôn vẫn bán tín bán nghi như cũ.
Tổng đài chăm sóc khách hàng thậm chí mang ra (Đạo luật bảo vệ sinh mệnh ở vĩ độ thấp trong ngành giải trí), nổi bật trong đó là quyền riêng tư, quyền an toàn và toàn quyền phân chia.
Tổng đài chăm sóc khách hàng bày tỏ: Văn minh càng cao cấp sẽ càng bảo vệ người yếu. Điểm này xin ngài yên tâm. Điểm này cũng là lý do vì sao chúng tôi tóm nhiệm vụ giả đều là người sắp chết, còn phải dùng tính mạng làm vật trao đổi. Trên thực tế, với trình độ khoa học như chúng tôi, hoàn toàn có thể trực tiếp bắt người đi làm nhiệm vụ. Nhưng chúng tôi không làm vậy bởi vì đây là trái pháp luật.
Yến Đôn lướt nhanh như gió mà đọc xong toàn bộ điều khoản, trong lòng cũng rất kinh ngạc, sinh vật ở vĩ độ cao đó tựa hồ thật sự rất quan tâm việc riêng tư và an toàn của sinh vật vĩ độ thấp.
Mà suy nghĩ kỹ lại, đại khái thật sự là “Giàu có rồi mới biết lễ tiết“. Giống như thế giới Yến Đôn đang sống, mấy khu vực giàu lên rồi sẽ tương đối quan tâm đến bảo vệ động vật giống nhau.
Yến Đôn làm “Động vật được bảo vệ” an tâm.
Tổng đài chăm sóc khách hàng hỏi: Ngài yên tâm chưa?
Yến Đôn: Yên tâm, ta vốn là sợ bản thân bị phát sóng trực tiếp, còn nghĩ trước tiên đừng tìm Ngạn Tảo “Gì gì đó“. Bây giờ ta không còn lo lắng cái này chi nữa.
Tổng đài chăm sóc khách hàng:...
Coi như là trí tuệ nhân tạo cũng đoán không ra Yến Đôn hỏi nhiều như vậy còn lật xem điều luật hăm hở chỉ bởi vì quan tâm mình và Ngạn Tảo ooxx có thể bị phát sóng trực tiếp hay không.
Yến Đôn: Bằng không thì sao? Ta cũng yên tâm hơn mà trải nghiệm một chút đặc sản thân thể cường công nhược thụ á? Nghe nói vạn nhân mê thụ co dãn tuyệt đỉnh đâm một cái liền mê hồn có thật không? Nghe nói bá tổng công một đêm bảy lần *** đột phá cực hạn của nhân loại có thật không?
Tổng đài chăm sóc khách hàng online giải đáp thắc mắc: [Căn cứ theo pháp luật và các yêu cầu có liên quan, kết quả sẽ không được hiển thị]
Yến Đôn: Tự nhiên bắt đầu có hơi chán ghét cái điều luật bảo vệ quyền riêng tư này.
Yến Đôn đứng ở trong phòng tắm, trong đầu cùng Khách Phục Quân trò chuyện một khoảng thời gian dài, suy nghĩ lại bị một tiếng gọi bất thình lình cắt ngang —— là tiếng của Ngạn Tảo truyền từ cửa kính buồng tắm: “Cậu không tắm à?”
“A, tắm, tắm ạ.” Yến Đôn gật đầu, lại phát hiện phòng tắm chỉ có một buồng tắm, liền nói, “Lãnh đạo tắm trước đi ạ.”
Lời nói này vừa ra khỏi miệng, Yến Đôn bật cười: Đây cũng quá to họng rồi.
Ngạn Tảo ở trong buồng tắm phảng phất cũng cười cười, mà cách một cửa kính, ai cũng không thấy rõ.
“Quy củ thật nhiều. Bằng không tắm vòi sen đi, “ Ngạn Tảo lại nói câu Yến Đôn rất thích nghe kia, “Chúng ta cùng nhau.”