Yến Đôn thời khắc này hết sức xấu hổ, cậu nhìn áo hoodie trên người Ngạn Tảo đã bị cafe tạt ướt.
Ngạn Tảo bỗng nhiên thở dài, nói: "Làm sao không cẩn thận hoài vậy chứ?"
Yến Đôn run rẩy trả lời: "Lần này thật sự không phải.."
Ngạn Tảo nhíu mày: "Cho nên lần trước phải..?"
Yến Đôn phát hiện mình nói gì đều là sai sất, nên thẳng thắn nhận lỗi: "Tôi sai rồi, ông chủ Tảo. Lần này là vấn đề của tôi..."
Ngạn Tảo lại rất dễ nói chuyện, cười cười: "Không sao đâu, cậu cũng không phải cố ý. Chẳng qua tổ đạo diễn hết đồ mặc rồi, đành mượn cái áo trên tay cậu vậy."
"Vâng, không thành vấn đề." Yến Đôn tự cảm thấy đây là lỗi của cậu, lập tức đem áo hoodie vừa thay ra hai tay dâng tặng Ngạn Tảo, "Ông chủ Tảo không chê là được."
Ngạn Tảo cười cười nhận lấy áo, hỏi: "Cậu ngày hôm nay không chảy mồ hôi đâu nhỉ?"
Yến Đôn vội vàng nói: "Không có, hội trường máy điều hoà nhiều lắm! Tôi, tôi mới mặc một lúc hà, cái áo này gần như mới tinh luôn, chắc chắn không có mùi lạ."
Ngạn Tảo như để xác nhận, đưa áo hoodie lên mũi ngửi ngửi, sau đó nở nụ cười: "Không có mùi lạ thật này."
Yến Đôn hai má nóng bừng, tay chân luống cuống: "Chắc chắn, Chắc chắn... Nói nhất định đúng mà.."
Ngạn Tảo lại cười: "Sao lại căng thẳng thế này? Đùa cậu thôi."
Yến Đôn cười khan hai tiếng, phối hợp với chuyện cười của chủ tịch.
Ngạn Tảo vung vung tay, đang muốn đi thay đồ, liền quay đầu lại, hỏi Yến Đôn: "Cậu đem quần áo cho tôi, vậy phía Hoa tổng làm sao bây giờ?"
"Tôi sẽ nói rõ tình huống với anh ta." Yến Đôn đáp, "Tin rằng anh ta cũng có thể thông cảm."
Ngạn Tảo lại nói: "Nghĩ lại cậu ta chỉ là muốn một cái hoodie giống mà thôi. Tôi nghe chị Lý nói chị ấy không định đem áo hoodie về, cậu đi hỏi chị ấy lấy một cái đi."
Yến Đôn nghe lời Ngạn Tảo đi tìm chị Lý, chị Lý quả thật nhiệt tình đem áo của mình tặng Yến Đôn. Chị Lý này mặc dù là nữ đội viên, nhưng bởi vì nặng 180 cân, nên cũng phải mặc size nam.
Yến Đôn nhờ người đem áo của chị Lý đưa cho Hoa Đại Mạo. Hoa Đại Mạo không nói một lời trực tiếp mặc áo hoodie vào.
Vì vậy, chuyện làm người khác khiếp sợ đã xảy ra ——
Scandal của Hoa Đại Mạo cùng chị Lý bay lên hot search rồi.
Hoá ra trong chương trình, chị Lý mặc áo size nam cho nên bị những đội viên khác trêu chọc: "Ơ! Chị Lý cái này không phải size nam sao?"
Thân là một diễn viên hài chị cũng đã quen bị người khác trêu đùa, cho nên chị cũng không tức giận, cười ha hả nói: "Ai nói đây là size nam đấy?" Nói xong, chị Lý viết lên trên góc áo một chữ "Nữ".
Hoa Đại Mạo lúc mặc không chú ý đến, mà là cẩu tử ở hiện trường phát hiện ra, quả thật như phát hiện một đại lục mới: Cái áo có chữ "Nữ" kia, không phải là áo của chị Lý hử? Hoa Đại Mạo sao lại mặc đồ của chị Lý?
Cẩu tử lập tức chụp lại rồi viết bản thảo, giật tung nóc:
"Hoa Đại Mạo bẻ cong thành thẳng, chuyện tình cảm với chị Lý nghi ngờ bị bại lộ!"
Hoa Đại Mạo lúc nhìn thấy cái hotsearch cũng sợ ngây người, nhưng sau đó gã nghĩ lại: Anh đây xuất sắc như vậy, nổi danh cao phú soái, tại sao sẽ coi trọng chị Lý? Huống chi, mình lại là gay có tiếng ở bên ngoài, mọi người chắc chắn không tin mấy bài báo lá cải vớ vẩn này đi?
Kết quả Hoa Đại Mạo nhấn vào xem: Mịa nó, đến cả siêu thoại CP cũng lập luôn rồi! CP tên là "Lý Hoa"!
Ụ á, lại còn có mv?!
Điên hả mấy má!
Hoa Đại Mạo gầm gừ nhấn mở mv, phát hiện cắt nối biên tập thật sự rất nát, hình ảnh cũng không khớp, nhưng bài hát thì khá hay. Hoa Đại Mạo còn download vài vid về điện thoại, chẳng hạn như [Chân tướng là thật], [Chân tướng là giả].
Thư ký lơ đãng nhìn qua, hoảng tới ngu người luôn: Đệt! Mình vừa nhìn thấy cái dzì dzị? Hoa tổng đang gặm CP của mình và chị Lý?
Chị Lý thích tiêu đề hotsearch, nhưng cũng một mặt mơ hồ, nhanh chóng gọi điện thoại tìm Yến Đôn xác nhận: "Ây da, Yến Yến à, cậu hôm đó hỏi xin chị cái áo hoodie là...?"
Kỳ thực chị Lý không tìm Yến Đôn, Yến Đôn cũng định tìm chị Lý giải thích. Yến Đôn đặc biệt xin lỗi nói: "Tôi xin lỗi! Tôi cũng không biết chuyện này sẽ biến thành như vậy. Sự thật là Hoa tổng nói thích dạng áo hoodie này, muốn một cái, bất kể là có người mặc hay chưa. Nghe nói ngài không cần cái áo này, nên tôi đã lấy áo của ngài đưa cho anh ta... không nghĩ tới lại gặp phải tai hoạ, thật sự xin lỗi!"
"Này tính là tai họa gì chứ?" Chị Lý cười ha ha, "Chị nằm mơ cũng không ngờ mình có thể cùng cao phú soái dính scandal lên hotsearch, đây là chuyện vui nha! Chị đây có khoe khoang cả đời luôn đó bây!... Ây, chị còn phải cảm ơn cậu đấy chứ!"
Người đại diện của chị Lý bàn bạc với bộ phận Quan hệ công chúng của Hoa tổng bên kia, quyết định lên tiếng rõ ràng làm sáng tỏ hiểu lầm. Đưa cho công chúng một câu trả lời hợp lý, chính là Hoa tổng hôm đó đồ bị bẩn, nên phải mượn của người khác, không hề có quan hệ yêu đương.
Thật ra công chúng cũng không cảm thấy chị Lý và Hoa Đại Mạo có thể yêu đương với nhau, gặm CP gì cũng là đùa giỡn, cho nên "Scandal" này cũng rất nhanh rút xuống.
Lý đại tỷ làm người rất thẳng thắn, gương mặt không có tính công kích, duyên người qua đường lại tốt, cho nên cũng không bị nghi ngờ là hám fame, nhờ thế mà chuyện lần này đối với chị không những thanh danh không bị ảnh hưởng, mà còn giúp chị có nhiều đề tài và nhiệt độ hơn, ngược lại thật sự như chị nói là "Chuyện vui".
Nhưng mà, Hoa Đại Mạo vẫn cảm thấy sự tình có hơi quái quái, liền cho người đi thăm dò hotsearch này sau lưng có người thao túng hay không. Rất nhanh, Giám đốc quan hệ công chúng tra ra được, hotsearch phong ba lần này khả năng có liên quan đến Ngạn thị.
Hoa Đại Mạo suy nghĩ nửa ngày, gọi điện cho Yến Đôn, giọng điệu mang theo ấm ức: "Tiểu Yến, cậu tại sao có thể gài bẫy tôi như thế?"
Yến Đôn nghe thấy bá tổng dùng giọng điệu ấm ức kêu "Tiểu Yến", da gà da vịt rơi đầy đất. Cậu sờ sờ cánh tay lạnh run, trưng ra nụ cười nói: "Tôi không hiểu ý của Hoa tổng lắm?"
Hoa Đại Mạo lại nói: "Tôi hỏi cậu muốn áo, cậu lại lấy áo viết chữ "Nữ" đưa cho tôi, còn mua hotsearch tạo scandal của chị Lý và tôi? Không phải quyết tâm khiến tôi không thoải mái sao?"
Yến Đôn nhíu chặt lông mày: "Tôi tuyệt đối không làm loại chuyện này." Yến Đôn trong lòng chỉ nghĩ: Dòng suy nghĩ của bá tổng thật vi diệu, ai lại đi làm chuyện rắc rối thế này? Không làm là không làm, hơi đâu còn giúp anh xào scandal? Bộ tui gảnh lắm chắc?
Hoa Đại Mạo lại nói: "Tôi làm sao có thể tin cậu?"
Yến Đôn thật sự rất muốn nói "Anh thích tin thì tin, không tin thì thôi", mà nhớ tới Hoa Đại Mạo là tên cuồng phạm pháp, lại không dám đắc tội gã. Vì vậy, Yến Đôn liền nghiêm túc ngẫm nghĩ một phen, mới nói: "Tôi đi cửa hàng tiện lợi mua bánh ngọt còn phải chọn loại giảm giá 50%, làm sao tôi có thể đành lòng mua hotsearch?"
Hoa Đại Mạo bị thuyết phục rồi.
Hoa Đại Mạo trong lòng liền mơ hồ đối với "Hắc thủ sau màn" có suy đoán, nhưng chỉ đè nén không nhắc tới, còn nói: "Coi như không phải cậu làm, nhưng cuối cùng cũng vì cậu mà ra. Cậu nhất định phải chịu một phần trách nhiệm trong đó!"
Yến Đôn hoàn toàn không nghĩ khước từ bất cứ trách nhiệm nào, lại không dám oán đồ cuồng phạm pháp, liền bất đắc dĩ ờ ờ hai tiếng hùa theo nói: "Phải, đúng vậy, vô cùng xin lỗi ngài. Hi vọng ngài ngàn vạn có thể tha thứ cho tôi."
Hoa Đại Mạo nở nụ cười: "Thế cậu mời tôi ăn cơm đi."
Yến Đôn nói: "Được. Cái này không thành vấn đề." Đáp ứng rất sảng khoái.
Hoa Đại Mạo cười nói: "Cậu ngược lại không sợ tôi tính sổ cậu?"
Yến Đôn chỉ đáp: "Đây không phải là tôi đang bồi tội với ngài sao? Hoa tổng chịu tha lỗi đã là phúc phận của tôi rồi, ở đâu ra suy nghĩ 'Tính' hay không 'Tính'?"
Hoa Đại Mạo nghe Yến Đôn nói năng ngọt xớt, lại cảm thấy thú vị: "Không phải cậu ăn bánh đều chọn loại giảm giá à? Thật sự đành lòng mời tôi?"
"Tự nhiên, tự nhiên. Tôi có thể ủy khuất bản thân, cũng không thể uỷ khuất ngài nha!" Yến Đôn nói tới vô cùng chân thành.
Hoa Đại Mạo nghe thấy cũng cảm động lây.
Nhưng mà, điều Yến Đôn suy nghĩ chính là: Cùng anh đi ăn cơm tối tui nhất định phải báo cáo thành gặp mặt khách hàng, sẽ được thanh toán lại đó nha, anh tưởng tui ngu hả?
Yến Đôn hiện tại mặc dù lương một năm trăm vạn, nhưng vẫn là Tiểu thành thật aka thần giữ của, có thể không dùng tiền tuyệt không dùng tiền, có thể cọ nhà nước tuyệt không đụng tiền riêng.
Đây chính là triết lý nhân sinh của cậu: Giai cấp vô sản nên có bộ dạng của giai cấp vô sản, đừng học theo tiểu tư này kia nọ!
Sau khi cúp điện thoại, Yến Đôn liền đi tìm Ngạn Trì báo cáo: "Tối nay tôi và Hoa tổng có một thương vụ xã giao..."
Ngạn Trì vừa nghe, chau mày: "Cậu và cái kia gã dâm kia thì xã giao cái gì?"
Yến Đôn thuận miệng chém gió: "Chính là thảo luận liên quan đến vấn đề trò chơi." Dựa theo kinh nghiệm của Yến Đôn, Ngạn Trì là tên ngốc, tùy tiện viện cớ là có thể thông qua.
Ngạn Trì suy nghĩ một chút, lại nói: "Không được, Hoa Đại Mạo quá dâm, cậu một mình một ngựa đi rất nguy hiểm. Tôi đi cùng cậu!"
Yến Đôn từ chối nói: "Không cần đâu, tôi là người ngay thẳng như thế này, chẳng lẽ còn có thể bị anh ta dâm chết sao?"
Ngạn Trì suy nghĩ một chút, nói: "Cậu có thể ngay, nhưng cậu cóc có thẳng."
"..." Yến Đôn ngẩn người, suy nghĩ hồi lâu, chỉ nói, "Tôi tuy không phải trai thẳng, nhưng tôi cũng có điểm mấu chốt."
Ngạn Trì liền nói: "Tôi biết. Dù Hoa Đại Mạo rất dâm rất tiện, mà rất nhiều gay lại thích mấy thứ này. Tôi sợ cậu không chống lại cám dỗ của gã."
Yến Đôn không thể làm gì khác đành nói: "Sẽ không, tôi không thích mấy thứ này."
Ngạn Trì bỗng nhiên có chút tò mò: "Vậy cậu thích cái nào?"
Yến Đôn nghĩ ngợi, rồi đáp: "Tôi thích trưởng thành ổn trọng, sự nghiệp thành công, anh tuấn tiêu sái, thông minh đa tài, làm người đàng hoàng, tuổi lớn nhưng lại không có kinh nghiệm yêu đương, do đó dù trải qua bao thăng trầm nhưng vẫn giữ nét đơn thuần bên trong, giống như nước hoa quả, ngọt ngào say đắm lòng người: Những thứ trên là cậu hoàn toàn dựa theo tính cách thiết lập của "Ngạn Tảo" mà nói.
Ngạn Trì nghe xong, trong lòng cả kinh: Đù! Yến Đôn thế mà lại thích mình!