Editor: Tĩnh
Khế ước thành công, Sở Diệp cũng không dám ở lại trong núi quá lâu, nhanh chóng hạ sơn.
“Diệp thiếu đã trở lại.”
Việc Sở Diệp vào núi tìm kiếm Hồn Thú, đã lang truyền khắp thôn truyền, người trong thôn nhìn hai tay Sở Diệp trống trơn, suy đoán chắc là đối phương là không tìm được Hồn Thú thích hợp, sợ Sở Diệp xấu hổ thôn dân cũng không có hỏi nhiều.
Sở Diệp vội vã về nhà để xem xét trạng thái của Tiểu Ngân, cũng không có cùng người trong thôn nói nhiều, vội vã về nhà.
“Diệp thiếu vừa mới trở lề hả?” Một thôn dân hỏi.
“Vừa trở lại, quần áo trên người Diệp thiếu dơ hề hề, hẳn là vào núi chịu không ít tội.”
Gần đây Ngân Sí ong trong núi không biết phát điên cái gì, mà công kích khắp nơi, nhà ta lão Hà cũng không dám vào núi, Diệp thiếu bình an trở về liền mừng rồi, mấy ngày nay không nên vào núi đâu.”
“Ong đàn nổi điên? Chẳng lẽ Ngân Sí Ong lại muốn khuếch trương lãnh địa?”
“Hẳn là không đến mức đó đi.”
Ong chúa cấp bậc quá cao, người trong thôn căn bản không dám tới gần đàn ong, tự nhiên cũng không biết, ở trong núi nhiều năm xưng bá lão ong chúa, đã chết rồi, tân ong chúa vừa mới ra đời.
Sở Diệp về tới nhà cửa, lấy ra Phục Linh Dịch, cho vào trong chén, đem Tiểu Ngân gọi ra ngoài.
Tiểu Ngân ở trước cái chén bay vài vòng rồi ngã vào trong chén mà tắm.
Phục Linh dịch có công dụng chửa thương cho Hồn Thú lẫn Hồn Sư. Sở Diệp đoán rằng trong lúc tranh chức tân ong chúa, tiểu ong chúa sẽ xảy ra tổn thương, nên trước đó Sở Diệp đã bỏ tiền ra mua 1 lọ phòng hờ.
Trong khi Tiểu Ngân ngăm mình thì Linh dịch đồng thời cũng từ từ biến mất.
Sở Diệp nhìn thân thể nhỏ bé của Tiểu Ngân rồi tự hỏi rốt cuộc Phục Linh dịch bị hấp thu đi đâu rồi.
Nguyên bản Tiểu Ngân có một cái cánh bị thương không nhẹ, sau khi hấp thu Phục Linh Dịch, cánh đột nhiên phát sáng rồi phục hồi lại như cũ.
Tiểu Ngân hướng tới Sở Diệp ê ê a a kêu la: Còn muốn, còn muốn…… . Truyện Full
Sở Diệp nhìn Tiểu Ngân làm nũng, bất đắc dĩ cười khổ một cái, nói: “Tiểu tổ tông của ta ơi! Ngươi có biết Phục Linh Dịch này có bao nhiêu trân quý không hả!”
Sở Diệp cười khổ một chút, thầm nghĩ: Hình như tất cả những thứ có liên quan đến Hồn Sủng thì giá cả đều đắt đỏ cả. Lúc trước khi hắn mua đồ dùng sinh hoạt, hạt giống trồng trong 8 mẫu đất sửa luôn cái sân mà cũng chỉ tốn có 20 đồng vàng, còn bây giờ chỉ mới ký khế ước thôi mà đã tốn 100 đồng vàng.
Người nghèo khổ dù ăn mặc tiết kiệm thì 10 năm chưa chắc gì đã tích góp đủ 100 đồng vàng, chẳng trách ai được, người nghèo mà muốn trở thành Hồn Sủng Sư đúng là muôn vạn khó khăn.
Tiểu Ngân có chút bực mình nhìn Sở Diệp, quạt cánh phần phật.
Sở Diệp lấy ra một quả Hồn Tinh Hệ Mộc, đưa cho nó.
Tiểu Ngân nhìn thấy tinh hạch, cũng không làm ầm ĩ, tràn đầy hưng phấn bổ nhào về phía viên Hồn Tinh.
Ánh sáng của viên Hồn Tinh lấp lóe liên tục. Sở Diệp biết bây giờ Tiểu Ngân đang hấp thu năng lượng bên trong viên Hồn Tinh.
Kỳ thật mà nói nếu Tiểu Ngân hấp thu được viên Hồn Tinh mà lão ong chúa để lại thì sẽ tốt hơn bởi suy cho cùng thì viên Hồn Tinh là có cùng nguồn gốc với Tiểu Ngân.
Tiểu Ngân hấp thụ được 6 phần năng lượng bên trong rồi mới lưu luyến đưa cho Sở Diệp cất đi.
Sau khi hấp thu Phục Linh dịch Tiểu Ngân đã hoạt bát hơn nhiều. Tiểu Ngân oán giận nói với Sở Diệp rằng:“ Nó mới chính là tân vương xứng đáng nhất, thực lực của nó mạnh hơn con ong chúa kia nhiều, nhưng mấy con ong ngu ngốc kia nói trên cánh nó có điểm lắm tắm nhỏ không thuần chủng nên không chịu chọn nó làm tân vương. Cái đám hỗn đạn kia nói nó là quái thai không muốn cho nó làm tân vương còn đánh lén nó“.
Sở Diệp lắp bắp kinh hãy, rồi nhìn chằm chằm cánh của Tiểu Ngân một lúc, phát hiện quả nhiên có những điểm kim sắc trên cánh của Tiểu Ngân.
Sở Diệp sợ hãy nghĩ, trong sách có nhắc đến một loại ong tên là Kim Sí Ong phẩm cấp so với Ngân Sí Ong cao hơn rất nhiều, nếu là Kim Sí Ong vương phẩm cấp phải là Thượng phẩm Hồn thú. Như vậy chẳng lẻ Tiểu Ngân có huyết mạch của Kim Sí ong Vương. Vậy nếu hắn dùng cách nào đó giúp cho huyết mạch truyền thừa trong người Tiểu Ngân tăng lên thì Tiểu Ngân có thể tiến hóa thành Kim Sí Ong rồi.
Thượng phẩm Hồn Thú cùng Trung phẩm Hồn Thú có một khoảng cách chênh lệch rất lớn, một khi Tiểu Ngân có thể tiến hóa thành Kim Sí Ong, vậy thì tiền đồ của nó là không thể hạn lượng.
Sở Diệp suy nghĩ miên man một hồi, lại cười khổ lắc đầu, muốn tăng huyết mạch của Hồn thú là một chuyện vô cùng gian nan cũng thập phần khó khăn. Trên tay hắn thứ có thể gia tăng huyết mạch duy nhất chỉ viên Xích Huyết ngọc kia thôi, mà già của Xích Huyết ngọc cũng không phải rẽ. Nếu muốn gia tăng huyết mạch của Tiểu Ngân thành công lên tới cấp Thượng phẩm thì số tiền bỏ ra không thể nào dưới mấy chục vạn đồng vàng.
Chiếc vòng không gian của hắn bán đi chắc sẽ được giá đó, nhưng hắn không nở bỏ chiếc vòng. Không tiền, không thực lực đúng là khổ trăm bề. Mặc kệ dù sau rồi cũng sẽ có cách giải quyết.