Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 152: Chương 152: Vững bước phát triển




Editor: Tĩnh

Thời gian vô thanh vô tức qua đi, thực lực của Sở Diệp và Lâm Sơ Văn cũng vững bước đi lên.

Nhờ có sát khí và dược tề của Lâm Sơ Văn, dù rằng số lượng ong đàn gần đây không có tăng trưởng nhiều, nhưng thực lực lại tăng lên không ít.

“Hồ gia cùng Tiền gia tới.” Lâm Sơ Văn hướng tới Sở Diệp đang cô động hồn lực, nói.

Sở Diệp mở mắt ra, gật gật đầu, nói: “Đã biết."

Chợ chung sau khi kết thúc, Sở Diệp liền tạm dừng giao dịch Thảo Dược Gà, Long Ngư, Thịt Heo Tằm, mà bắt đầu bế quan, nhiệm vụ thu mua thú cốt cũng nhưng lại, hai người cũng hạn chế giao thiệp với bên ngoài.

Nếu Hồ gia, Tiền gia tới thì hai người vẫn sẽ ra tiếp đãi.

Hồ gia cùng Tiền gia mỗi lần tới, cơ bản đều là đưa thú cốt cho hai người bọn họ.

Phần lớn Hồn Sủng Sư của Hồ gia đều đi theo khuynh hướng chiến đấu, định kỳ sẽ đi ra ngoài săn thú, xương cốt hung thú đối với Hồ gia giá trị không lớn, liền đều đưa đến cho Sở Diệp, Tiền gia cũng giống vậy.

Sức chiến đấu của Tiền gia chẳng ra gì, nhưng người Tiền gia thường xuyên sẽ đi theo các đội săn thú, ngày trước khi phân chia chiến lợi phẩm người Tiền gia thường sẽ lấy chút Hồn Tinh, da thú, hiện tại thì đổi thành thú cốt.

Hai nhà khi đưa thú cốt, Sở Diệp cơ bản là sẽ lấy Đoán Hồn Rượu cùng dược tề để thanh toán, Đoán Hồn Rượu cùng dược tề đều là thứ có giá trị hơn đồng vàng, nên hai nhà vẫn rất vui lòng.

“Sở thiếu, đợt thú cốt tới còn thu không?” Tiền Đỉnh Hưng hỏi.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Yên tâm đi có bao nhiêu thu bấy nhiều.”

Tiền Đỉnh Hưng gật đầu, nói: “Vậy là tốt rồi."

Số thú cốt Tiền Đỉnh Hưng tới đây có một bộ phận là Tiền gia ra ngoài làm nhiệm vụ đoạt được, có một bộ phận kỳ thật là Tiền gia thu mua, Sở Diệp hiện tại đã không còn tuyên bố nhiệm vụ thu mua thú cốt nữa, Tiền gia thì lại đi thu một ít bán lại cho Sở Diệp. Từ giữa có thể kiếm một chút chênh lệch, Tiền Đỉnh Hưng có chút lo lắng Sở Diệp đột nhiên không thu nữa, vậy thú cốt trong tay lão sẽ bị tồn động.

“Sở thiếu mua nhiều thú cốt như vậy, chỉ sợ dùng vài thập niên cũng dùng không xong.” Hồ Kiều nói.

Sở Diệp cười cười, thầm nghĩ: Cô gái nhỏ chính là không có đủ sức tưởng tượng, như thế nào mà dùng vài thập niên không hết, chế tạo một lần sát khí, liền phải tiêu hao một lượng lớn thú cốt căn bản là không đủ dùng thì đúng hơn.

.....

Tiễn đi Tiền Hồ hai nhà, Sở Diệp lại bắt đầu tuần tra kho hàng.

Sở Diệp nhìn thú cốt trong kho hàng cau mày, “Thú cốt tiêu hao quá nhanh, quá nhanh! Chúng ta dùng thú cốt quá nhanh, hay là chúng ta lại gặp phải trộm a!"

Sở Diệp vì cất giữ thú cốt, nên đã xây thêm vài cái kho hàng lớn, kết quả chỉ mới luyện chế hai lần sát khí, thì kho hàng đã trống không vài cái.

Lâm Sơ Văn mắt trợn trắng, vô ngữ nói: “Ai sẽ trộm thứ này a!”

Sở Diệp gật đầu, nói: “Nói cũng đúng."

Lâm Sơ Văn nhìn thú cốt, nói: “Nhờ có Tiền gia cùng Hồ gia thường đưa một ít xương cốt tới đây, hơn nữa tiểu hồ ly cùng Tiểu Ngân bọn nó gần đây hay đi săn thú, nên hẳn là còn đủ luyện chế thêm ba lần Bách Thú Sát."

Sở Diệp xoa xoa cái trán, rầu rĩ nói: “Chỉ có ba lần!”

Từ tình huống hiện tại xem ra, nếu lại luyện chế thêm ba lần chỉ sợ cũng chỉ có thể bồi dưỡng ra ba hoặc bốn con Chiến Tướng Ngân Sí Ong, khoảng cách với mục tiêu của Sở Diệp vẫn kém một ít.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Đi một bước xem một bước, đến lúc đó rồi nói sau."

Sở Diệp gật đầu, nói: “Cũng được."

Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, một Hồn Sủng Sư bình thường để có thể bồi dưỡng ra một con Chiến Tướng Hồn Thú đã là rất gian nan, nếu so sánh với những Hồn Sủng Sư đó, thì vận khí của hắn đã rất tốt.

Chợ chung kết thúc, Sở Diệp bắt đầu lần thứ ba luyện chế sát khí, vẫn như cũ thu được ba phần sát khí, kết quả khi sử dụng cho ba con Ngân Sí Ong, thì toàn quân đã bị diệt.

Tiêu hao ba phần sát khí, mà lại không được gì cả, Sở Diệp cảm nhận được một cảm giác thất bại cùng cực.

“Lão thiên gia à ta sai rồi, ta thật sự sai rồi.”

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, có chút nghi hoặc nói: “Ngươi nói sai cái gì sao a!”

Sở Diệp rầu rĩ nói: “Ta đúng là không phải là con cưng của trời mà."

Lần trước tốt xấu gì thì cũng có một con tiến giai, lần này hay rồi toàn quân bị diệt, nghĩ đến sát khí bị xem như đá ném xuống sông, Sở Diệp liền cảm thấy mình đang bi thương thành sông.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp thất hồn lạc phách, nói: “Vận mệnh là do chính mình nắm giữ, trông cậy vào trời cũng vô dụng."

Sở Diệp: “.....” Hảo có đạo lý a!

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Tĩnh tâm lại chút đi."

Sở Diệp gãi gãi tóc nói; “Ba phần sát khí a!” Nếu đem bán đi thì ít nhất cũng hơn 300 vạn, kết quả đã bị huỷ hết, còn chết ba con Ngân Sí Ong cấp 9.

Lâm Sơ Văn nhiều ít cũng có thể hiểu cảm giác của Sở Diệp, ba phần sát khí, mà tới một con Ngân Sí Ong cũng không tiến giai thành công, tuy rằng đã đoán trước sẽ có loại tình huống này xảy ra, nhưng chính Lâm Sơ Văn cũng cảm thấy rất mất mát.

Nhưng vẫn còn may là, sát khí mà bọn họ có là trực tiếp dùng thú cốt để luyện chế ra, nếu là dùng tiền mua, không chừng giờ đã hộc máu, ba phần sát khí cũng đủ đào rỗng một gia tộc cở trung.

Tổn thất ba phần sát khí cùng với không thu hoạch được gì, việc này nếu đặt trên người các đại gia tộc chỉ sợ cũng khó có thể thừa nhận.

“Nghĩ thoáng chút đi, ta làm gà nướng cho ngươi ăn.” Lâm Sơ Văn an ủi nói.

Sở Diệp nghiêng đầu nhìn Lâm Sơ Văn, thầm nghĩ: Sơ Văn đây là đem hắn trở thành Tuyết Bảo mà hống sao a!

“Thảo Dược Gà?” Sở Diệp hỏi.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Được!"

“Tiến giai không thành công, ăn cái gì cũng không ngon a!” Sở Diệp rầu rĩ nói.

“Vậy không ăn sao?"

“Ăn!” Sở Diệp nghiến răng nghiến lợi nói.

Giờ đã tổn thất ba phân sát khí, thêm mấy chỉ Thảo Dược Gà cũng chẳng đáng gì, “Nướng ba con."

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Hảo.”

Sở Diệp hóa bi phẫn thành ăn uống nghiến răng nghiến lợi ăn hết ba con Thảo Dược Gà.

Ba con Ngân Sí Ong tiến giai thất bại kia đối với Sở Diệp mà nói là một đả kích không nhỏ, trải qua việc này, Sở Diệp quyết định đem việc luyện chế sát khí tạm thời ngừng một thời gian.

......

Tiểu Bạch cùng Mặc Nắm rời đi đã hơn sáu tháng, nay cũng đã quay lại động phủ.

Tiểu Bạch cùng Mặc Nắm trở về làm Sở Diệp có chút cao hứng, chậm rãi mà thoát khỏi bóng ma của chuyện bồi dưỡng Ngân Sí Ong.

Hai đứa nó đã rời đi thời gian dài như vậy, Sở Diệp cũng rất hoài niệm, nhìn thấy hai đứa trở về tâm tình Sở Diệp cũng tốt lên không ít.

Nửa năm trôi qua mà thực lực của Mặc Nắm vẫn như cũ dừng lại ở cấp 9, mà Tiểu Bạch thì đã là rồi Chiến Tướng cấp 2 đỉnh phong, khí thế trên người Tiểu Bạch đã ẩn ẩn muốn bước vào Chiến Tướng cấp 3. Huyết khí cũng nồng đậm hơn.

Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch, âm thầm đánh giá Tiểu Bạch trong nửa năm nay tuyệt đối không có nhàn rỗi.

“Tiểu Bạch, ngươi như thế nào mà làm cho mình nhìn như cục đất vậy, dơ muốn chết à, ngươi như vậy thì sẽ không có con cọp mẹ muốn ngươi đâu, nhưng đại khái cũng không sẽ có con mèo cái nào đó sẽ chịu ngươi." Tiểu Bạch có chút phẫn nộ trừng mắt nhìn Sở Diệp, tỏ vẻ hắn mới không cần cọp mẹ cũng không cần mẫu miêu.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, lắc đầu, thầm nghĩ: Sở Diệp rõ ràng rất tưởng niệm Tiểu Bạch, vậy mà khi nó trở lại thì lại nói móc nó.

“Đi để ta tắm cho ngươi, cả ngươi đều thối muốn chết a!"

Tiểu Bạch nhìn chằm chằm Sở Diệp một hồi, rồi gật đầu.

Sở Diệp đem Tiểu Bạch thả vào trong thau tắm, rồi giúp cho Tiểu Bạch tắm qua ba lần, mới miễn cưỡng đem Tiểu Bạch tắm rửa sạch sẽ.

Tiểu Bạch được tắm rừa liền thoải mái dễ chịu, vẻ mặt cao ngạo đem nhẫn không gian ném cho Sở Diệp.

Sở Diệp đem linh hồn lực thâm nhập vào trong nhẫn không gian, trong nhẫn không gian vốn chứa những thứ mà Sở Diệp đã đưa cho Tiểu Bạch, nhưng nay những thứ đó đã không còn. Thay thế là đại lượng thú cốt, thú cốt mà Tiểu Bạch đem về đều có phẩm chất khá cao, hơn nữa đều là thú cốt của Chiến Tướng cấp Hồn Thú, hẳn là đều là chiến lợi phẩm của Tiểu Bạch.

Sở Diệp đếm đếm, thú cốt tổng cộng sáu loại, Tiểu Bạch ít nhất đã xử lý sáu đầu Chiến Tướng hung thú.

Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch, ánh mắt dao động một chút, thầm nghĩ: Tiểu Bạch rời đi trong khoảng thời gian này, quả nhiên là không có nhàn rỗi a!

“Tiểu Bạch rất lợi hại nha.” Sở Diệp khích lệ nói.

Tiểu Bạch ngạo nghễ dương đầu, ý nói đó là chuyện đương nhiên.

Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch, thầm nghĩ: Tiểu Bạch tuy rằng hơi khó hầu, nhưng vẫn là rất hiểu chuyện, đi ra ngoài rèn luyện mà còn không quên mang thú cốt về cho hắn.

“Mặc Nắm vẫn chưa tìm được sát khí sao?” Sở Diệp hỏi.

Tiểu Bạch cau mày, lắc lắc đầu, nói: “Còn không có tìm được, bất quá có chút tin tức.”

Sở Diệp gật đầu, nói: “Có tin tức thì cũng tốt việc này không cần nóng nảy, từ từ tới, vẫn là lấy an toàn làm trọng."

Tiểu Bạch gật gật đầu, không kiên nhẫn nói: “Biết, biết."

Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch, cảm thấy chính mình giống như lão phụ thân nhọc lòng vì con, còn Tiểu Bạch giống như hài tử phản nghịch.

Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Sở Diệp rồi chạy đi tìm Lâm Sơ Văn để lấy dược tề.

Lâm Sơ Văn luyện chế đại lượng dược tề, nên cũng có keo kiệt với Tiểu Bạch, đầu tiên giúp Tiểu Bạch kiểm tra thân thể, rồi lấy ra không ít dược tề chữa thương đưa cho nó.

Trên người Tiểu Bạch có không ít vết thương, bất quá đều là tiểu thương, tu dưỡng một chút là tốt rồi.

“Ở bên ngoài quá vất vả, lần này trở về tu dưỡng thêm mấy ngày rồi hãy đi tiếp.” Lâm Sơ Văn vuốt ve đầu Tiểu Bạch nói.

Tiểu Bạch lắc đầu tỏ vẻ nó là anh dũng chiến thú không cần nghỉ ngơi quá nhiều, chiến đấu mới chính là cách tu dưỡng tốt nhất.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, đối với tính cố chấp của Tiểu Bạch cũng chỉ bất đắc dĩ.

Tiểu Bạch nhìn Sở Diệp, nói: “Ngươi gần đây đang bận rộn giúp Ngân Sí Ong tiến giai phải không, làm tới đâu rồi?”

Sở Diệp cười gượng một tiếng, nói: “Xác suất thất bại quá cao."

“Tiểu ong mật huyết mạch quá kém, thất bại cũng là bình thường.” Tiểu Bạch nhàn nhạt nói.

Sở Diệp: “.....” Đạo lý này hắn cũng hiểu, chỉ là không cam lòng.

Tiểu Bạch dùng móng vuốt vỗ vỗ ngực, nói: “Yên tâm, chờ ta trở thành Vương giai đại sát tứ phương, thì sẽ tốt hơn đám ong mật kia."

Sở Diệp: Chờ Tiểu Bạch trở thành Vương giai, vậy thì phải chờ tới khi nào? Tiểu Bạch tuy rằng huyết mạch cao, nhưng nếu muốn trở thành vương giai cũng không dễ dàng a! Sở Diệp muốn dựa vào Ngân Sí Ong đàn để làm giàu, nên không định từ bỏ.

“Bách Thú Sát tràn ngập sát khí, thích hợp với Hồn Thú hệ chiến đấu nhất, mà nó kỳ thật cũng không thích hợp với Ngân Sí Ong.” Tiểu Bạch nói.

Phương pháp luyện chế Bách Thú Sát chính là Tiểu Bạch cung cấp, nên Tiểu Bạch đối với loại sát khí này vẫn là hiểu biết hơn bọn họ.

Sở Diệp: “......” Hắn đương nhiên biết, Bách Thú Sát kỳ thật cũng không thích hợp với Ngân Sí Ong, Ngân Sí Ong nếu muốn tiến giai tốt nhất vẫn là dùng một loại sát khí có tính ôn hòa hơn, nhưng vấn đề là nếu muốn Bách Thú Sát luyện chế cho ôn hòa hơn một ít thì sát khí lại không thành lập.

Hắn thật ra cũng có thể dùng Bách Thú Sát đi trao đổi thành loại sát khí khác nhưng việc này làm một lần hai lần còn tốt, nếu làm nhiều thì chính là tự mình đi tìm tử lộ.

“Tiểu ong mật sát tính không đủ.” Tiểu Bạch nói.

Sở Diệp sửng sốt một chút, trong đầu linh quang chợt lóe, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì.

Cho tới nay hắn đều đem Ngân Sí Ong bảo hộ quá tốt quá, Ngân Sí Ong tuy không thích chiến đấu, nhưng hắn có thể dẫn đường a!

Mười vạn hoang man Hồn Thú nhiều như vậy, mỗi ngày đi ra ngoài săn giết vài lần, sát tính tự nhiên sẽ tăng lên còn có thể thu thập thú cốt.

Sở Diệp thầm nghĩ: Tiếp theo Ngân Sí Ong nếu muốn sử dụng sát khí, thì việc cấp bách là cho chúng ra ngoài rèn luyện một phen đen hung tính của chúng năng cao hơn nữa, rồi hãy suy xét tới việc sử dụng sát khí.

Sở Diệp mắt tinh quang nhìn Tiểu Bạch, nói: “Ngươi nói có đạo lý, rất có đạo lý.”

Tiểu Bạch ngẩng đầu, có chút đắc ý nói: “Thứ ta nói đương nhiên có đạo lý.”

Tiểu Bạch đi ra ngoài chơi nửa năm, nhưng vẫn như thế trở về mới được ba ngày liền rời đi.

Sở Diệp tuy rằng có chút lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể buông tay.

“Chúng ta muốn tiếp tục luyện chế sát khí sao?” Lâm Sơ Văn dò hỏi Sở Diệp.

Sở Diệp lắc đầu, nói: “Trước đình chỉ một chút, trong thời gian này, tiểu hồ ly cũng đã quá vất vả.” Dung Nham Luyện Hỏa Trận là do Tuyết Bảo thúc giục, luyện chế một lần sát khí Tuyết Bảo cũng phải tiêu hao không nhỏ sức lực.

“Thật ra cũng không có gì trên thực tế, việc liên tục sử dụng ngọn lửa cũng có lợi cho việc Tuyết Bảo khống chế ngọn lửa.” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Bỏ công mài dao chẻ củi nhanh hơn, ta cảm thấy chúng ta vẫn cần chuẩn bị đầy đủ hơn cho công tác chuẩn bị rồi tiến thêm một bước đề cao huyết mạch cho Ngân Sí Ong cấp 9."

Cho tới bây giờ, tổng cộng đã có năm con Ngân Sí Ong cấp 9 dung hợp sát khí, nhưng chỉ có một con thành công, Ngân Nhị có thể thành công, hẳn là do trong cơ thể có che giấu huyết mạch của Kim Sí Ong, nếu nói như vậy thì Ngân Sí Ong cấp 9 bình thường khác chúng khi tiến giai xác suất cơ hồ là bằng không, như vậy tỷ lệ thật sự quá thấp.

Nếu đã như vậy thay vì lo luyện chế sát khí, thì không bằng tập trung đề cao thực lực cùng huyết mạch của đám Ngân Sí Ong cấp 9 còn tốt hơn.

Thú cốt tuy rằng so với sát khí là tiện nghi hơn, nhưng đó cũng là tiền, mà số tiền bỏ ra đee bồi dưỡng Ngân Sí Ong cấp 9 càng không thấp. Chết một con Ngân Sí Ong cấp 9 cũng là tổn thất không nhỏ.

Lâm Sơ Văn cau mày, nói: “Đúng là không dễ dàng a!"

Sở Diệp gật đầu, nói: “Ta biết, nhưng chúng ta có thể tìm trong truyền thừa mà gia gia ngươi để lại, nói không chừng sẽ có cách giúp Ngân Sí Ong đề cao khả năng tiến giai."

Lâm Sơ Văn sửng sốt một chút, cười cười, nói: “Đúng hé."

Nhờ có Tiểu Thải phụ trợ, nên trình độ luyện dược của Lâm Sơ Văn đã tiến bộ thần tốc, mà dược thuật truyền thừa trên tay cũng đã được Lâm Sơ Văn nghiên cứu gần xong rồi.

Năm đó truyền thừa mà hắn không thể mở ra được, nhưng hiện tại hẳn là đã có thể mở ra.

“Không biết, số dược thuật truyền thừa còn lại kia có cái gì, có lẽ là có những phối phương rất lợi hại cũng không chừng.” Lâm Sơ Văn tràn đầy chờ mong nói.

Sở Diệp nhìn vẻ mặt chờ đợi của Lâm Sơ Văn liền cười, nói; “Yên tâm, nhất định sẽ có!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.