Xuyên Thư Sau Nữ Chủ Đối Ta Không Đúng Rồi

Chương 1: Chương 1: Xuyên qua (1)




“ Bác sĩ, bác sĩ ngươi mau xem, bệnh nhân ngón tay cử động... “

“ Mau chuẩn bị dụng cụ....”

“ Chúc mừng, bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch...”

Trong phòng bệnh có thể thấy ai cũng đều rất vui mừng, đặc biệt là Long gia ba vị chủ tử.

“ Lão công, tốt quá rồi, chúng ta Mặc bảo rốt cuộc không sao rồi.” Long mẫu hỉ cực mà khóc.

“ Mẫu thân, ta đã nói chúng ta Mặc bảo có thần may mắn phù hộ mà, chắc chắn sẽ nhanh chóng tỉnh lại thôi.” Long Chấn Huy vui vẻ, hắn yêu thương nhất muội muội đã không sao rồi.Long phụ nghiêm túc không nói gì, nhưng hắn đỏ hoe đôi mắt cũng đã nói lên tâm trạng của hắn. Hắn rất kích động, con hắn, tiểu bảo bối của hắn sắp tỉnh lại rồi.

Ngoại giới ồn ào khiến Long Thiên Mặc hơi nhíu mày. Muốn mở mắt ra nhưng ánh sáng quá chói khiến cô khó chịu. Mất một lúc lâu thì Thiên Mặc mới mở được mắt ra. Long mẫu thấy bảo bảo của bà đã tỉnh lại liền vội chạy đến bên giường, bà nắm chặt tay của Long Thiên Mặc kích động không nói lên lời.

Phải mất một lúc mới thích ứng được, Long Thiên Mặc chậm rãi mở mắt ra. Đôi mắt vốn nhút nhát vô thần hàng ngày đã thay đổi bằng một đôi mắt vô cùng sắc bén, mặc dù hiện giờ có chút mệt mỏi nhưng nếu nhìn kĩ có thể thấy sự khác biệt so với lúc trước. Nhưng vì tất cả mọi người đều đang vui mừng nên không có ai chú ý tới.

'' Bảo bảo, con có biết con làm chúng ta sợ lắm không? Con có ủy khuất nào thì phải nói cho chúng ta chứ, sao con lạ....'' Long mẫu khóc nức nở, bà vô cùng đau lòng. Nhưng không đợi Long mẫu nói xong, một giọng nói lạnh lùng vang lên khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều đương trường sững sờ,

'' Các người là ai?'' Người nói câu này chính là bệnh nhân hiện đang rất được quan tâm Long Thiên Mặc.

'' Bảo bảo, con làm sao vậy, ta là mẹ con đây, chúng ta là thân nhân của con đây, bác sĩ, bác sĩ, ông mau xem có chuyện gì đã xảy với con ta, sao...sao con bé lại...'' Long mẫu lúc này vô cùng hoảng sợ, bà sợ hãi bảo bảo của bà xảy ra chuyện. Long phụ cùng Long đại ca cũng vô cùng lo lắng. Hai người nhìn chằm chằm vào vị bác sĩ họ Lý đang kiểm tra cho Long Thiên Mặc khiến ông ta sợ đến mức dùng ra hết toàn lực khám cho Thiên Mặc, ông ta chỉ sợ nếu ông ta sơ sót khiến vị đang ngồi trên giường bệnh này ra chuyện gì thì Long gia sẽ làm thịt ông ta mất.

'' Qua kiểm tra thì sức khỏe của Long tiểu thư cơ bản không có vấn đề đáng lo ngại gì, chỉ là thân thể còn suy yếu cần tĩnh dưỡng, vết thương cũng tránh gặp nước. Tiểu thư mới tỉnh nên tôi kiến nghị nên dùng thức ăn thanh đạm một chút...'' Bác sĩ Lý vừa lấy tay đẩy kính vừa cúi đầu ghi chép, chính là không dám nhìn thẳng vào mắt hai người đàn ông họ Long kia.

'' Bác sĩ, ông nói muội muội của ta không đáng ngại, vậy tại sao con bé lại không quen chúng ta? Với lại ta cảm thấy muội muội hình như thay đổi so với lúc trước...'' Long Chấn Huy trừng mắt nhìn bác sĩ Lý.

'' Có thể là mất trí nhớ tạm thời, tôi đã từng gặp nhiều trường hợp tự sát được cứu sống sau tính cách thay đổi so với lúc trước.'', bác sĩ Lý bình tĩnh đáp lại.

'' Ông chắc chắn con gái ta không sao chứ.'' Long phụ im lặng từ đầu bấy giờ mới lên tiếng.

'' Long đổng, ngài yên tâm, vấn đề của tiểu thư không phải quá lớn, chỉ là vì hiện giờ tiểu thư đang mất trí nhớ tạm thời nên mong các vị ở bên cạnh chăm sóc tiểu thư nhiều hơn, như vậy có thể tiểu thư sẽ hồi phục trong thời gian ngắn thôi.''

'' Ừm...''

................................................................................................................................................

Không để ý ồn ào xung quanh, hiện giờ Long Thiên Mặc còn đang bận giao lưu với thứ vừa nói chuyện trong đầu mình.

'' Ký chủ, hệ thống rất vui lòng vì kí chủ phục vụ.''

'' Ngươi là ai?'' Long Thiên Mặc lạnh lùng lên tiếng.( và tất nhiên là chỉ giao tiếp trong đầu thôi)

“ Kí chủ ta là 205 hệ thống, ta chính là người đưa ngươi đến nơi này nha.” Hệ thống vui vẻ tự giới thiệu lai lịch.

“ Ân, ngươi nói là chính ngươi đã đưa ta đến đây, vậy ta hỏi ngươi, hiện ta đang ở đâu?”, Long Thiên Mặc.

Hệ thống,“ Kí chủ, ngươi yên tâm, giờ ta sẽ đem thông tin truyền cho ngươi, ngươi đợi chút nha.”

Hệ thống vừa dứt lời, chưa đến ba mươi giây, một lượng lớn tin tức như thủy triều đánh sâu vào não bộ khiến Long Thiên Mặc ý thức lần nữa chìm vào bóng đêm.

- ---------------------HẾT RỒI------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.