Xuyên Vào Sách Thành Nữ Phụ Độc Ác, Tổng Tài Quyết Trở Mình

Chương 48: Chương 48




Georgia đón ba người với nắng ấm và trời trong của mùa hạ.

Kiến trúc của Trường Cao Đẳng Nghệ Thuật và Thiết kế Savannah có phong cách cổ điển, được thành lập từ năm 1978 với màu gạch cổ điển, nhìn từ phía xa đã rất nổi bật.

Đây cũng là trường trong top 5 trường dạy thiết kế nổi tiếng nhất tại Mỹ.

Giữa không gian cổ kính của trường học là không khí nhộn nhịp, tất bật chuẩn bị cho buổi biểu diễn quan trọng nhất trong đời của các sinh viên ưu tú.

Ban đầu, Vivian dự định tham gia với tư cách nhà tuyển dụng, như vậy cô sẽ được xếp ngồi ở hàng đầu cùng với các khách mời và nhà tuyển dụng khác. Nhưng dự định này bị Robert Nguyễn phản đối. Vivian cũng không hiểu sao cô lại nghe theo hắn.

Cuối cùng, ba người phải ngồi lọt thỏm trong một đám đông cuồng nhiệt theo diện “gia đình”, vị trí này cách khá xa sân khấu, xung quanh thì toàn tiếng hò hét, băng rôn cổ vũ, hầu như đâu đâu cũng có tiếng người.

Trong sự rộn ràng náo nhiệt đó, ba người bọn họ có vẻ không liên quan nhất vì ai cũng ngồi xem trong im lặng.

Là người trong nghề, Vivian vốn đã quen với các tuần lễ thời trang nổi tiếng nên cô vừa xem vừa đánh giá điểm mạnh yếu của các mẫu thiết kế như một nhà đánh giá chuyên nghiệp, thậm chí cô có thể dự đoán thứ hạng của các bộ sưu tập này gần như chính xác.

Khi các bộ sưu tập được lần lượt trình diễn, không mấy ngạc nhiên khi thứ hạng cao đều thuộc về các bộ sưu tập mang phong cách Haute Couture.

Người trong giới đều biết, thời trang chia làm hai phái, một là Haute Couture (thời trang nghệ thuật) và một là thời trang ứng dụng. Haute Couture là bài kiểm tra cao nhất cho kỹ thuật cắt may và phong cách, sự sáng tạo của nhà thiết kế. Thiết kế phải sáng tạo, phong cách phải sang trọng và phải may tay toàn bộ để đảm bảo sự hoàn mỹ.

Lựa chọn làm bộ sưu tập Haute Couture nghĩ là phải đầu tư thời gian, công sức và tiền bạc nhiều hơn người khác rất nhiều, thứ hạng cao là điều dễ hiểu.

Nhưng lại không có nhiều sinh viên có thể kham nổi khoảng chi phí này đành chọn hướng ứng dụng.

Vivian cũng từng trao đổi với Xuân Mai về vấn đề này, cô ủng hộ Xuân Mai về tài chính để con bé không cần lo lắng gì khác ngoài tập trung thiết kế. Tuy nhiên, ngoài dự liệu của cô, Cố Xuân Mai vẫn chọn thiết kế một bộ sưu tập ứng dụng.

Không phải Xuân Mai không có đủ tiền mà vì Cố Xuân Mai chỉ thích và đã theo đuổi khuynh hướng ứng dụng ngay từ đầu.

Cố Xuân Mai là người trẻ kiên định nhất mà Vivian từng biết, em ấy còn trẻ nhưng có mục đích, có lý tưởng cụ thể và luôn hướng về lý tưởng của mình một cách vững vàng.

Vivian nhiều khi thấy khâm phục sự dũng cảm này của Xuân Mai. Ở tuổi của em ấy, có mấy người có được điều đó.

Cô cũng tự hứa với mình là sẽ luôn đứng sau ủng hộ và giúp đỡ Cố Xuân Mai.

Kết quả cuối cùng được công bố, bộ sưu tập của Cố Xuân Mai là bộ duy nhất mang phong cách ứng dụng nằm trong top 10, điều này cũng được coi là một thành công.

Hòa cùng dòng người cuồn cuộn chuẩn bị rời khỏi trường, khi không ai chú ý, Robert Nguyễn đã tách ra khỏi Vivian và Phong Giai Thành. Anh đứng lại nhìn họ đi mỗi lúc mỗi xa, đến lúc người đã đi xa khỏi tầm mắt, hắn âm thầm bước lên một chiếc xe hơi đã đợi sẵn trong khuôn viên trường.

Chiếc xe đậu thêm một lúc, khi xác định đã an toàn mới lặng lẽ chạy đi theo hướng cửa sau.

Ngồi trong xe, Robert Nguyễn nhìn mông lung ra cửa sổ, tự hỏi rằng hắn đi cô đã nhận ra chưa? Thời gian trãi qua với cô, với hắn như một giấc mộng bình yên khó có được, nhưng hắn cũng rất rõ ràng, hiện tại là lúc phải thức dậy đối diện với hiện thực, đó mới chính là cuộc sống của hắn, thế giới hắn thuộc không có cái gọi là bình yên, chỉ có chiến đấu, thắng làm vua thua làm giặc.

Mà hắn không có ý định làm kẻ thua cuộc.

Nở nụ cười nửa giễu cợt, nửa bất cần, Robert Nguyễn nói khẽ “Những kẻ phản bội kia, đến lúc phải trả giá rồi “.

Điều Robert Nguyễn không biết là, Vivian và Phong Giai Thành sau đó đã vòng trở lại, đi lên lầu nhìn về phía chiếc xe của hắn.

Họ cứ im lặng đứng nhìn cho đến lúc chiếc xe rời đi.

Đúng vậy, Vivian cũng sớm đoán được Robert Nguyễn muốn đi, nếu không sao cô lại ngoan ngoãn phối hợp với những yêu cầu của hắn như vậy.

Tình cảm cô dành cho hắn, khá phức tạp. Thứ nhất là sống chung với nhau trong một ngôi nhà một thời gian tự nhiên sinh ra cảm tình, thứ hai là cô biết, Robert Nguyễn sẽ không hại cô, lúc cô có yêu cầu giúp đỡ hắn cũng sẽ giúp cô. Giữa họ có sự tin tưởng tưởng của tình bạn lâu dài dù rằng thời gian quen biết không quá lâu.

Robert Nguyễn chọn đi xa như vậy rồi mới quay trở lại Las Vegas cũng chứng tỏ hắn nghĩ đến chuyện đánh lạc hướng những ai muốn điều tra tung tích của hắn.

Hắn muốn đảm bảo an toàn cho cô và gia đình cô.

Giờ cô mong hắn sẽ sớm ổn định được nội loạn để bản thân không còn gặp nhiều nguy hiểm như trước nữa.

Trăm ngàn lời muốn mà chưa thể nói, rốt cuộc chỉ còn một câu thì thầm của Vivian.

“ Bảo trọng“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.