Hiển nhiên trong hai ngày chờ dời về nhà mới này, Phong Giai Thành ở cùng Vivian trong khách sạn.
Vivian mang xe của mình theo để dễ đi lại.
Ban ngày Giai Thành đi làm, Vivian rãnh rỗi sẽ tham khảo về các dự án đất ở các khu công nghiệp. Marry cũng gởi cho một số dự án tiềm năng.
Tối Chủ nhật, Marry đến Bắc Thành, ở cùng khách sạn với Vivian.
Hôm sau thì cả hai phân công ra đi tham khảo các dự án và các khu đất mà họ nhận định là tiềm năng.
Vivian đi xem triển lãm còn Marry đi thực địa.
Nhưng khi Marry đi thuê một chiếc xe hơi để đi lại thì mới biết cô không thể thuê xe vì ở đây họ không người nước ngoài thuê. Marry và cả Vivian đều hết sức ngạc nhiên. Ở đâu trên thế giới lại có chuyện không cho khách nước ngoài thuê xe chứ.
Vivian nghĩ chắc chỉ có trong tiểu thuyết ngôn tình não tàn không Logic như cái quyển sách này. Cái thế giới vận hành xung quanh một người thì thật khủng khiếp.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Vivian quyết định để Marry đưa cô đến hội chợ triển lãm sau đó dùng xe của cô đi làm việc.
“Hội chợ đầu tư thương mại và triển lãm địa ốc Bắc Thành “, nơi hội tụ gần như tất cả các dự án trung tâm thương mại, chung cư và các dự án khu công nghiệp đang và sẽ mở bán hoặc cho thuê trong thời gian tới ở Bắc Thành.
Cả trung tâm thương mại và khu công nghiệp Vivian đều quan tâm.
Cố thị phải xây dựng một xưởng may sản xuất hàng cho thời trang Sophia và đầu tư vào các mặt bằng lớn ở các trung tâm thương mại hoặc tòa nhà lớn để chính thức khai trương thời trang Sophia ở Bắc Thành.
Dự kiến cô sẽ mở hai đến ba cửa hàng cùng lúc, việc mở rộng thêm sẽ tùy thuộc vào thực tế tiêu thụ sau đó.
Cố thị cũng cần mở văn phòng đại diện.
Hội chợ quy tụ tất cả những đại gia về địa ốc ở Bắc Thành, người đến tham quan không quá nhiều vì người tới đây trừ mục đích mua nhà thì chính là nhà đầu tư.
Ra đi hai năm, người còn nhớ cô không nhiều, cho dù có nhớ cũng nhớ cô từng là trợ lý của Hà Vĩnh, từng là người phụ nữ của Hà Vĩnh, và nói chung, những nhân viên dự án hay các quản lý của họ đều không nhìn ra Vivian là một khách hàng tiềm năng, nhất là khi cô không đi xem các dự án chung cư hay đất ở mà toàn đến các dự án của các trung tâm thương mại và đất ở các khu công nghiệp.
Họ tiếp đãi vồn vã những người đần ông mặc vest, và những người đi theo nhóm, mặc đồ công sở.
Vivian vui vẻ vì sự phớt lờ của họ, trái lại cô càng tự do đi xem hết những nơi cô muốn
Đang xem một dự án đất cho thuê khu công nghiệp, vì quá chăm chú, Vivian không để ý đến một người đang đứng phía sau đang nhìn mình.
Người đó từ từ đi đến gần cô.
- Xem gì mà chăm chú vậy? Cố chủ tịch?
- Ah
Vivian giật mình, quay lại mới thấy là Hà Vĩnh.
- Thì ra là anh, xin chào. Tôi đang xem đất để xây xưởng may.
- Định mang Sophia về Bắc Thành sao?
- Đúng vậy?
- Chắc là em đang để ý đến chỗ này?
Hà Vĩnh chỉ về một lô đất trên bản đồ.
Vivian phải khâm phục độ nhanh nhạy của người này, cô gật đầu.
- Theo anh đến đây.
Anh đưa cô đến vị trí giới thiệu dự án của Hà thị.
Sau đó chỉ vào một một lô đất.
- Em thấy sao?
Vivian xem xét kỹ những yếu tố thuận lợi cho việc mở nhà xưởng thì đúng là lô này tốt hơn lô cô vừa xem.
- Chỗ này quả thật là tốt hơn.
- Chút nữa anh đưa em đi xem.
Vivian ngạc nhiên gần như không tin vào tai của mình.
Đây là chuyện gì? Tổng tài bận rộn như vậy sao lại có thời gian muốn đưa cô đi coi đất. Ai anh ta cũng dành thời gian tiếp như vậy thì một ngày dài 48 tiếng cũng không đủ dùng.
Thấy mặt cô ngạc nhiên, Hà Vĩnh lạnh lùng nói.
- Đừng nghĩ nhiều, đúng lúc anh phải đến đó giám sát, nhân tiện đưa em đi xem không phải Hà thị sẽ có thêm một hợp đồng lớn hay sao.
Vivian cảm thấy cô quả thật nghĩ nhiều nên vứt hết những suy nghĩ không cần thiết sang một bên.
Cô đi cùng với Hà Vĩnh tới dự án mà hắn giới thiệu cho cô.
Kỳ thật Hà Vĩnh không nói dối, hắn đang trên đường đến dự án kia, chỉ là trên đường thấy Vivian vào triển lãm này nên hắn cũng dừng lại, đi theo cô.
Hắn theo cô ngay từ đầu nhưng cô thì hoàn toàn không để ý, chỉ tập trung xem xét các dự án. Hầu như nơi nào có dự án đất khu công nghiệp thì cô đều xem xét rất tỉ mỉ.
Kết luận của hắn là có lẽ cô muốn thuê một lô đất để làm xưởng sản xuất gì đó.
Quả nhiên cô đã xác nhận với hắn.
Dù sao thì cũng là người quen cũ, giới thiệu với cô một chút, Hà thị có thêm một khách hàng.
Khu công nghiệp này không nằm ở Bắc Thành mà nằm ở một tỉnh lân cận, cách khu triển lãm họ vừa tới khoảng 3 giờ lái xe.
Vivian thắc mắc.
Có việc gì quan trọng đến mức đích thân Hà Vĩnh phải lái xe đến tận nơi để kiểm tra chứ.
Thắc mắc thì thắc mắc nhưng cô sẽ không hỏi. Ai cũng có việc của riêng mình, cô không muốn hỏi chuyện riêng của hắn, quan hệ của họ nếu có, chỉ nên dừng lại ở mức đối tác, và bạn gái của bạn thân thôi.
Hà Vĩnh cũng đang trầm ngâm suy nghĩ, không ai biết hắn nghĩ gì nhưng hắn không nói gì.
Sau một hồi im lặng, Hà Vĩnh quay sang nhìn thì thấy Vivian đã ngủ ngon lành. Hà Vĩnh lắc đầu cười. Nếu hắn nhớ không lầm thì đây là lần đầu tiên hắn lái xe còn cô ngồi ở ghế phụ lái, nếu là trước kia, chắc là sẽ rất vui vẻ, hiện tại vừa lên xe không bao lâu đã ngủ mất.
Hắn dừng xe lại bên đường, hạ ghế xe của cô xuống một chút rồi lại tiếp tục lên đường.
Hà Vĩnh không biết, trong vô thức hắn đã đối vơi Vivian có bao nhiêu dịu dàng.