Chớp mắt một cái đêm dài đã qua, kinh thành Memphis lại tiếp tục nhộn nhịp như bao ngày bình thường, người dân vui vẻ mà tán chuyện với nhau trong các phiên họp chợ, quầy hàng, bến đò.
Liam nhận lệnh của nàng lên thuyền của các chiến binh, cùng họ đi tới ngôi làng mới, đó là một ngôi làng nằm giáp với sông Nin nên thuận lợi để đi thuyền tới đó, ngôi làng này nằm ở phía nam kinh thành, thuộc vùng ngoại ô, cách kinh thành chỉ vài trăm bước. Ngôi làng này đã được Tịch Dao cho người xây trước vài chục căn nhà làm bằng đất sét, cốt là để họ ở tạm trước, sau này sẽ từ từ xây thêm tùy vào dân số.
Những đứa trẻ nhìn thấy được nhà mới mà không thể chịu nổi được sự hưng phấn, thật muốn xuống đó xem ngay lập tức, một lúc sau thuyền đã dừng lại, mấy đứa nhỏ ham chơi nhảy xuống trước, những người lớn thì thi nhau vác hành lý xuống, một ngôi làng sạch sẽ, không có quá nhiều cỏ (sợ muỗi nên Tịch Dao đã cho người dọn dẹp), quả thật là đã quá đủ cho tất cả, những người chiến binh nhanh chóng bày trí lại mọi thứ, bắt đầu từ bây giờ đây sẽ là nhà mới của họ.
- ------
Lúc này Tịch Dao mới mở mắt tỉnh dậy thì phát hiện mặt trời đã lên tới nóc tòa cung điện, đã hơn 7 giờ sáng. Tịch Dao theo thói quen lập tức leo xuống giường, mặc y phục rồi chuẩn bị đi thiết triều, lúc này Fiona cầm chậu nước ấm vào cho nàng rửa mặt, thấy Tịch Dao đang loay hoay như sắp chậm trễ cái gì đó, cô ngơ ngác hỏi.
“Hoàng phi người đang làm gì mà gấp rút giữ vậy, có cần nô tỳ giúp không?”
Tịch Dao vừa loay hoay bận rộn vừa nói.
“Còn phải hỏi sao, tất nhiên là chuẩn bị y phục để đi thiết triều rồi, mà tại sao em lại không đánh thức ta dậy sớm hơn?”
Tryphena lúc này đem thức ăn sáng vào cho nàng, nghe vậy liền đáp.
“Ủa hoàng phi người quên rồi ư? Pharaoh đã trở về rồi cơ mà, người có đi thiết triều cùng hay không cũng không sao hết, chính pharaoh đã ra lệnh cho bọn em không được gọi người dậy, pharaoh nói rằng người không được khỏe, cần phải nghỉ ngơi.”
Tịch Dao bị một lời kia của Tryphena làm cho hoàn tỉnh, nàng bỏ cái áo choàng trên tay xuống, ngơ ngác nói.
“Ừ nhỉ, có Merity thì ta cần gì phải đi thiết triều nữa chứ? Haizzz chưa già cả mà đã lẩm cẩm rồi ư?”
Tịch Dao cầm lấy thau nước ấm, rửa mặt cho tỉnh táo rồi ra lệnh.
“Hai người giúp ta thay y phục đi, đơn giản một tý, lát nữa chúng ta sẽ đi tới ngôi làng của bộ tộc Buyukguc dạo một chuyến.”
Tryphena nghe Tịch Dao nói thế mà hết sức vui mừng, nhanh chóng giúp nàng thay y phục trang điểm và làm tóc, Fiona thở dài nhưng cũng giúp đỡ, nửa nén hương sau đã hoàn thành tất cả, Tịch Dao sau đó ngồi xuống bàn dùng điểm tâm buổi sáng.
“Hai người cũng ngồi xuống ăn đi, ủa mà Viva đâu rồi?”
Tryphena được cho phép ăn vui mừng ngồi xuống bàn, tay trái cầm lấy ổ bánh mì tay phải cầm lấy bát súp rồi bắt đầu ăn, Fiona biết rằng không thể chối từ được Tịch Dao nên đành ngồi xuống, cầm lấy bát súp rồi đáp.
“Bẩm hoàng phi, cũng không biết là vì lý do gì, dạo gần đây cứ sáng sớm Viva đã liền xuống trù phòng, rồi đem mấy ổ bánh mì và thức ăn đi đâu mất, mãi tầm canh giờ sau mới trở về.”
Tịch Dao vừa ăn vừa nghe Fiona nói thế liền suy nghĩ một hồi lâu, không biết rốt cuộc Viva đang làm gì nữa, nàng định rằng đợi Viva trở về sẽ tra hỏi rõ ràng. Một lát sau Viva đã trở về cung điện, cô đi tới phòng riêng của Tịch Dao để tìm nàng, thấy cô về Tịch Dao liền cho gọi hai người kia bắt cô lại, Viva bất ngờ bị bắt lại không hiểu chuyện gì liền hỏi.
“Hoàng phi, nô tỳ đã làm gì sai, sao người lại bắt nô tỳ?”
Tịch Dao cầm một cọng lông gà tới chỗ Viva, giọng điệu hắc ám vang lên.
“Đã làm gì sao? Em không biết bản thân đã làm ra chuyện gì sai trái ư? Nói cho ta nghe tại sao cứ mỗi sáng em đều mang thức ăn đi đâu một hồi lâu mới trở về, nói ra xem nào, không nói thì đừng có trách...”
Dứt lời Tịch Dao đã tháo giày của Viva ra rồi lấy lông gà cù lét, Viva bị nhột giãy dụa nói lớn.
“Hoàng phi dừng lại...đừng cù nữa mà! Em...nói, em nói...bỏ em ra!”
Tịch Dao, Tryphena và Fiona nghe vậy liền dừng lại, buôn Viva ra nhìn cô ấy với vẻ mặt hình sự, Viva không dám nhìn trực tiếp ba người bọn nàng, ấp úng nói.
“Em...em đem cơm cho...Melvin...nhưng đừng hiểu lầm em chỉ đem cơm cho anh ấy thay dì Raery mà thôi.”
Tịch Dao, Tryphena và Fiona đảo mắt nhìn nhau, cả ba đều cảm nhận được có cái gì đó sai sai ở đây, mọi khi đều là nữ quan Raery đích thân mang đi hoặc là nhờ Liam, Vincent sao mấy ngày nay lại để cho Viva đi....Còn nữa “Anh ấy” và còn “Dì Raery” họ gọi nhau thân thiết như thế từ bao giờ? Rõ ràng là có điều mờ ám.
“Nói thật đi, hai người có gian díu gì đúng không?”
“Thành thật khai ra chị sẽ tha thứ, không thì đừng trách.”
Fiona và Tryphena thi nhau hâm dọa Viva, Tịch Dao nhún vai chốt lời.
“Em không nói? Ta sẽ cho người đi gọi tên kia tới đây, chúng ta ba mặt một lời.”
Viva lập tức ngăn cản nói lớn.
“Đừng gọi anh ấy, anh ấy đang bận huấn luyện cho các mật vụ, em...em khai là được chứ gì?”
Fiona gằn giọng nhìn chầm chầm vào Viva.
“Nói đi...có phải hai người làm gì mờ ám sau lưng bọn này đúng không?”
Viva đỏ mặt quay đi không dám nhìn thẳng vào ánh mắt soi mói kia của Fiona, miệng cô thì thầm.
“Em...bọn em đang làm quen với nhau, kiểu như tìm hiểu ấy...”
Tịch Dao cũng có thể đoán được tình huống này, hai người họ lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, đó là chuyện hết sức bình thường, chỉ có Fiona và Tryphena không thể tin mà lay người Viva.
“Hai người...làm sao có thể, Viva sao cậu lại có thể bán đứng bạn bè để mà tìm hiểu nam nhân trước hả?”
“Tại sao, hai người có tình cảm thì phải nói chứ, sao lại úp úp mở mở làm cái gì?”
Bị gặng hỏi như thế, Viva không thể nói thêm gì nữa, Tịch Dao vỗ vai hai người kia, thở dài nói.
“Người ta có điều khó nói mà, thôi đừng giận nữa, còn phải chúc mừng hai người họ nữa là...Thôi ta quyết định lại rồi, tạm thời hãy khoan đi thăm các chiến binh đã, hiện tại là phải chúc phúc cho hai vị này trước a...”
“Đúng rồi phải mở tiệc, để cả hoàng cung này biết mới được.”
Viva nghe Tịch Dao và Fiona nói vậy liền ngăn cản nhưng đã quá muộn, chuyện gì mà Tịch Dao đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được và rồi cái gì đến cũng sẽ đến, chiều đó cả hoàng cung đều biết chuyện Viva và Melvin đã và đang yêu nhau.
- ------Góc Tâm Sự-------
Bữa giờ cặp nam-nu9 chiếm sống hơi nhiều rồi, các nhân vật phụ cũng phải có tình yêu của họ chứ, mỗi một người đều có số phận riêng của họ mà...Hiện gặp lại các bạn vào thứ 4 nha. Hihi ^^