Hắn nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của nàng cười to.
Tịch Dao, nàng yên tâm ta chắc chắn sẽ không nạp nàng làm thiếp, còn việc nàng nói bản thân không xứng để làm Hoàng Phi của ta, thì vẫn chưa chắc, tính theo thân thế của nàng bây giờ thì quả thật nàng đã đủ tư cách để trở thành hoàng phi của Ai Cập rồi.
Quan tư tế Stye gật đầu, vui vẻ nói.
Đúng vậy thưa công nương, theo quy chế của triều đình chỉ cần có chức vị công nương trở đi sẽ có thể trở thành chính thất hoàng phi của Ai Cập, người hiện là cháu nuôi của tể tướng Seti, lại còn là con của nữ thần, thần tin chắc sẽ không ai phản đối chuyện này đâu ạ.
Nàng không thể tin được mình lại bị ép hôn, bắt nàng phải cưới một người mà bản thân không yêu lại còn bị cho là con gái của nữ thần gì gì đó nữa, bọn họ không ai thèm nghe ý kiến của nàng cũng không thèm hỏi nàng xem có đồng ý hay không, thậm chí còn đã chọn luôn ngày cử hành hôn lễ là ngày 15 tháng sau nữa chứ. Mọi người đang bàn tán sôi nổi về hôn lễ thì nữ hoàng Ariana đi đến chỗ nàng mang theo giọng cười hắc ám tỏ ra vui vẻ cười nói.
Đúng vậy hoàng huynh cưới Tịch Dao là đúng lắm, cô ấy là con gái nữ thần, nhất định có thể giúp cho vương triều ta hưng thịnh bình an, còn nữa một vị cô nương xinh đẹp quốc sắc thiên hương thế này mới xứng với hoàng huynh chứ.
Trong bụng ả ta nghĩ thầm, đúng rồi cứ cưới đi trong ngày đại hôn của hai ngươi, ta sẽ sai người phóng hỏa đốt luôn tẩm điện của hai ngươi để cho hai ngươi làm phu thê dưới địa ngục. Tể tướng và các quan đại thần ai nấy cũng gật đầu đồng ý Merity cao hứng cười to.
Vậy thì cứ quyết định như thế đi, ngày 15 tháng sau sẽ là ngày tổ chức hôn lễ của ta và Tịch Dao, sau đó nàng ấy sẽ trở thành chính thất hoàng phi của Ai Cập, hãy bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ, nhớ phải cẩn thận vào phải làm sao cho hoàn mỹ nhất có thể, làm cho tốt vào ngày đại hôn tất cả các ngươi nhất định đều sẽ có thưởng.
Tất cả các nữ quan, tỳ nữ nhận lệnh của hắn, còn nàng thì cố gắng nhẫn nhịn đợi hết buổi tiệc nàng đi về phía phòng mình nghỉ ngơi, cố tìm ra đối sách tốt nhất để chạy trốn, nàng vừa đi tới trước cửa phòng thì bất ngờ lại bị một bàn tay kéo mạnh về phía vách tường người đó ép nàng vào tường, ánh mắt của y nhìn nàng không rời, nàng ngước mắt nhìn kẻ đó không thể ngờ đó là Merity, nàng chưa kịp phản ứng gì hắn đã vùi đầu vào nàng áp môi hắn lên đôi môi anh đào hồng thắm của nàng, nàng giật mình cố gắng đẩy hắn ra xa, nhưng Merity là đàn ông lại cao to lực lưỡng anh còn là người luyện võ, sức mạnh của anh hơn nàng gấp nhiều lần, nàng không thể đẩy hắn ra cũng không thể lên tiếng, lực hôn càng lúc càng mạnh áp chế toàn bộ sức lực của nàng, thấy nàng bắt đầu hít thở khó khăn hắn rời khỏi môi nàng, bắt đầu tiến xuống cổ và tai nàng, hắn khẽ thổi vào tai nàng nói.
Tịch Dao, ta yêu nàng... ta thật... thật sự đã yêu nàng, Tịch Dao cho ta....
Nàng hết sức kinh ngạc vì những lời hắn nói, cố gắng dùng hết toàn lực để đẩy hắn ra, nhưng tay của nàng bị hắn nắm chặt, bỗng hắn nhất bổng nàng lên đưa nàng về phòng của nàng, cánh cửa phòng đóng lại hắn để nàng lên giường, Merity cởi áo choàng ra nằm đè lên người nàng dùng hai tay và toàn bộ sức mạnh của mình giữ chặt hai tay của nàng nụ hôn cưỡng ép ấy vẫn tiếp tục, Tịch Dao cố gắng hết sức giãy giụa dùng sức ở chân tính đá hắn lại bị hắn dùng chân trái kẹp lại mọi sự phản khán đều vô ít đối với hắn, nụ hôn kia dần dần duy chuyển xuống xương quai xanh của nàng, nàng giãy giụa trong tuyệt vọng hai dòng nước mắt bắt đầu chảy xuống, nàng khóc thành tiếng.
Ưm~~~ Merity đừng... tôi xin anh... dừng lại đi mà...
Thân thể như mãnh hổ đang muốn ăn tươi nuốt sống nàng kia bỗng dừng lại, hắn ngước mắt lên nhìn nàng gò má nàng đỏ ửng hai hàng nước mắt đang tuôn rơi, bỗng trái tim của Merity như bị một con dao đâm thấu đau nhói tâm can, hắn lập tức hoàn hồn buông tay nàng ra, ngồi dậy khuôn mặt tỏ ra vô cùng ân hận.
Tịch Dao, ta... ta thật sự xin lỗi là do ta say quá, là do ta quá nóng lòng, ta thật lòng xin lỗi nàng, nàng có thể...à ta nên biết là nàng muốn ở một mình, vậy ta không làm phiền nàng nữa.
Merity bước xuống giường nhặt lấy cái áo choàng rời đi, nàng nghe được tiếng cánh cửa khẽ đóng lại, nàng mơ hồ nhớ lại giai thoại của Merity- vị pharaoh hùng mạnh và độc ác nhất lịch sử, các nhà sử học nói hắn là một vị hoàng đế luôn luôn ngạo mạn, hết sức tàn nhẫn, đáng sợ. Cả đời của mình hắn có đến 4 vị hoàng phi, 30 vị thứ phi, 300 thị thiếp, 3000 tỳ nữ, có thể nói hắn là một vị bạo chúa, hắn không tha cho bất kỳ một người nào hết, chỉ cần hắn thích hắn có thể cưỡng ép người đó về làm thiếp của hắn, chỉ cần hắn muốn tất cả nữ nhân trên thiên hạ này đều phải nghe lời hắn, nhưng tại sao hắn lại đối với nàng như vậy, hắn luôn quan tâm đến nàng, luôn nghe lời nàng dẫu cho lời nói đó có thể hắn không hiểu, hắn luôn luôn tỏ ra đối nghịch với nàng nhưng chưa bao giờ hắn làm tổn thương nàng, hôm nay nếu như là hắn trong lịch sử hắn đã ép nàng đến cùng, thậm chí bức chết nàng, nhưng tại sao vị bạo chúa ấy lại có thể đối xử với nàng tốt đến như thế. Nàng ngồi trên giường co rút người lại, hai hàng nước mắt vẫn tuôn rơi nhưng không phải vì sợ hãi hay uất ức như lúc nãy mà là một loại cảm giác mà đến nàng cũng không thể nào lý giải được, nàng lẩm bẩm trong nước mắt.
Merity, nếu...nếu anh còn đối tốt với tôi như thế, thì trước khi rời khỏi cung điện này... trước khi rời khỏi thế giới này, tôi nghĩ tôi sẽ yêu anh mất.
●●●●●Hết Chương 9●●●●●