Xuyên Về Ai Cập Làm Nữ Thần

Chương 89: Chương 89: Mặc kệ phản đối




Tối đêm đó chuyện hoàng phi bị nữ hoàng Libya ngộ sát* đã được truyền tới tai của các quan đại thần cũng như có cả tể tướng Reginald, tể tướng không thể tin được chuyện này lập tức đi tìm Merity hỏi cho ra lẽ, tướng quân Melvin vừa từ doanh trại huấn luyện mật vụ trở về liền nhận được hung tin này, anh cũng được mẹ mình (nữ quan Raery) cho biết hiện Viva đã bị pharaoh giam trong ngục tối, nghe tin anh nhanh chóng tới chỗ pharaoh xin pharaoh hãy thả Viva ra, nhưng dẫu có là anh hay là tể tướng đi chăng nữa, những gì nhận được cũng chỉ là một tiếng hừ lạnh không quan tâm gì của Merity.

Ở thần điện phía bắc hoàng cung, thi thể của Tịch Dao đã được đưa tới phòng ướp xác* của thần điện này để thực hiện phần nghi lễ ước xác cho hoàng phi trước khi đem đi mai táng ở lăng mộ, hiện các vị tư tế đang chuẩn bị các thành phần để bắt đầu ướp xác hoàng phi.

- -----Sáng Sớm Hôm Sau------

Trời vừa mờ mờ sáng, kinh thành Memphis đã cực kỳ nóng bức bởi lòng oán hận tột cùng của người dân dành cho nữ hoàng Ralia của Libya, bọn họ tập trung lại trước cửa hoàng cung ném đá, chửi thẳng mặt nàng ta, bởi vì tối đêm qua tể tướng Reginald đã tuyên bố hoàng phi bị nữ hoàng Libya ngộ sát, tuy là đã chắc như đinh đóng cột rằng là ngộ sát nhưng vẫn không thể khiến cho người dân yêu quý tiên hoàng phi không biểu tình chống đối nữ hoàng Libya được, thậm chí là muốn đuổi nàng ta khỏi Ai Cập.

“Nữ hoàng gì chứ? Quân giết người thì có, mau cút khỏi Ai Cập của bọn ta đi.”

“Nữ hoàng nước nào thì về nước đó mà ở, bọn ta không rảnh mà tiếp thêm một bà nữ hoàng nào nữa.”

“Cái gì mà ngộ sát kia chứ? Ả ta vừa đến có một tuần thì hoàng phi vong mạng, ai biết tiếp theo ả sẽ làm gì với pharaoh.”

“Biến khỏi Ai Cập của bọn ta đi, đồ nữ hoàng xấu xa độc ác kia.”

“...”

Hoàng cung Ai Cập cũng vì việc này mà phải đóng cổng, những quan đại thần và binh sĩ trong cung ai nấy cũng buồn vì sự ra đi quá đột ngột của hoàng phi, lửa giận trong lòng càng nhiều thêm khi pharaoh người đáng lý phải buồn vì sự ra đi của hoàng phi nhất thì y lại đang vui vẻ dẫn nữ hoàng Libya đi xuống hạ Ai Cập du sơn ngoạn thủy để tránh những lời chế giễu của người dân ở Thượng Ai Cập.

Viva tới giờ vẫn còn bị nhốt trong ngục tối, Tryphena và Liam có tới thăm và động viên cô ấy, hiện tại cô ấy đang rất ân hận vì lúc đó đã không đi theo hoàng phi, nếu như cô đi theo thì sẽ không có tình huống như thế xảy ra, tất cả đều là lỗi của bản thân cô mà ra. Nghe Viva tự trách bản thân mình như thế

Tryphena không kìm được lòng mình, muốn nói cho cô biết chuyện gì đang xảy ra lại bị Liam ngăn cản.

“Tryphena nên nhớ chúng ta có nhiệm vụ riêng của mình, còn cô nữa Viva, cô đừng có tự trách bản thân mình như thế nữa, đó là âm mưu của nữ hoàng Libya rồi, cô không thể đi theo được đâu, trốn được ngày thứ nhất cũng không thể trốn được ngày thứ 2, nếu cô ta đã muốn giết hoàng phi thì bằng mọi giá cũng sẽ ra tay mà thôi.”

Viva mỉm cười gật đầu cho Tryphena và Liam an tâm, bỗng lúc này có một người bước xuống ngục lao, nhìn thấy bóng người kia, Liam liền kêu Tryphena đứng dậy và rời khỏi đây để cho hai người kia tâm sự với nhau và người vừa tới không ai khác chính là đại tướng quân Melvin, Tryphena hiểu ra ngay lập tức vẫy tay với Viva rời khỏi nơi này. Melvin bước vào nhìn cảnh vật trong phòng giam mà quá đỗ sót xa.

“Ta sẽ cho người đem chăn và chiếu tới cho nàng, nếu bẩn quá thì kêu lao ngục vào quét dọn, người trong ngục này đều là người của ta, không cần phải lo đâu.”

Viva cười xoa đầu nam nhân ngốc trước mặt mình.

“Ta đã từng là nô lệ, nhiêu đây đã là cái gì kia chứ? Ta rất ổn mà chàng đừng quá lo, chỉ là hoàng phi cô ấy...”

Melvin cũng cảm thấy nặng lòng khi nhắc tới Tịch Dao, bản thân anh vô cùng tôn trọng và kính phục nàng, lại không thể ngờ chuyện này lại xảy ra, giờ đây pharaoh cùng với hung thủ lại đi vui chơi ở Hạ Ai Cập, chẳng lẽ pharaoh muốn cưới nữ hoàng Libya để ổn định tình hình biên giới?

“Hoàng phi ra đi là sự mất mát rất lớn không thể bù đắp được, hiện người dân đang tập trung trước cổng lớn để biểu tình, chống đối lại nữ hoàng Libya. Bỏ qua chuyện đó đi, Viva nàng tạm thời phải ở lại nơi này một thời gian, đợi mọi chuyện lắng xuống ta sẽ tìm mọi cách đưa nàng thoát khỏi nơi này.”

Viva tin tưởng Melvin, cô mỉm cười nắm lấy tay của anh, áp vào lòng ngực dịu dàng đáp.

“Chàng yên tâm đi, ta sẽ ổn thôi, có Tryphena hàng ngày xuống đây thăm non, nói chuyện ta sẽ không cô đơn đâu.”

Melvin gật đầu rồi đành phải rời khỏi lao ngục, theo lệ thường vẫn tới quân trại huấn luyện mật vụ, lòng anh vô cùng nôn nóng muốn nhanh chóng đưa Viva rời khỏi nơi đó, pharaoh người thật sự muốn tuyệt tình như thế sao?

- ----3 ngày sau------

Tại cung điện Dedoe - thuộc thành phố Tjebnutjer, đây là thành phố lớn nhất Hạ Ai Cập. Cung điện Dedoe này rất rộng lớn, tuy không vĩ đại và hùng tráng được như cung điện hoàng gia tại thủ đô Memphis nhưng đây là khu cung điện to lớn nhất, hơn cả cung điện hoàng gia. Hiện hoàng cung này đang được cai quản và trong coi bởi hữu tướng - Kulthum Nkosi, ông ấy chính là cửu cửu ruột của Merity, là anh trai của tiên hoàng phi Awa - mẹ của Merity, năm đó khi con gái của ông được tuẫn táng cùng với tiên đế, ông quá đau buồn nên đã xin tới Hạ Ai Cập này để cho vơi đi nỗi buồn, từ đó không trở về Thượng Ai Cập nữa, thậm chí là lúc đại hôn của Merity và Tịch Dao.

Tầm chiều chiều Merity dẫn Ralia lên tòa tháp cao nhất cung điện Dedoe để ngắm toàn bộ cảnh vật của thành phố Tjebnutjer, về phía Ralia nàng ta vẫn tỏ ra hối lỗi về cái chết của Tịch Dao, giả vờ khóc thương, thậm chí còn đòi chết mục đích tất nhiên là để lấy lòng Merity, để toàn bộ binh sĩ và tỳ nữ ở dưới tháp, hai người cùng nhau bước lên trên tháp, vừa tới nay Merity nhìn cảnh vật phía xa xa rồi bỗng hỏi Ralia.

“Nàng cảm thấy Ai Cập thế nào?”

Ralia nghe được câu hỏi của Merity nói thầm trong bụng (Hùng mạnh và giàu có lắm, ta rất muốn có được nó đấy) bên ngoài nàng ta giả giọng cười hạnh phúc, đáp.

“Ai Cập rất đẹp và hùng mạnh, mà chàng hỏi ta như vậy có chuyện gì sao?”

Merity cười ôm lấy eo nàng ta, chỉ về phía đất trời xa xa trước mặt nói.

“Giờ Tịch Dao đã chết, Ai Cập không thể không có hoàng phi, nàng là nữ hoàng của Libya tài sắc vẹn toàn, ta muốn đề nghị liên hôn với nàng, ý của nàng thế nào?”

Ralia nghe được những lời nói của Merity vừa ngạc nhiên lại vừa mãn nguyện (Hay lắm cuối cùng ngươi cũng đã nói ra câu này, ta đương nhiên là đồng ý, pharaoh ngốc của ta ạ) Ralia cố tỏ ra vẻ ấp úp nói.

“Như thế sao được...ta là người đã ngộ sát hoàng phi, làm sao có tư cách để làm vợ của chàng, làm hoàng phi của Ai Cập kia chứ, người dân ở Thượng Ai Cập sẽ không đồng ý đâu.”

Merity nhìn nàng ta, xoa đầu yêu thương nói.

“Không cần biết bọn dân đen đó có đồng ý hay không, ta là vua của Ai Cập bọn chúng có thể chống lại ta sao? Nếu như nàng cảm thấy ở Thượng Ai Cập quá ngột ngạt ta có thể chuyển Hạ Ai Cập làm kinh đô và chúng ta sẽ sống ở đây. Nữ hoàng diễm lệ của ta nàng có đồng ý ở bên cạnh ta cùng ta đi hết quãng đời còn lại không.”

Nữ hoàng Ralia mừng ra mặt, (Không ngờ mình lại có thể chiếm được trái tim của Merity nhanh đến thế, mà cũng phải thôi mình là người phụ nữ đẹp nhất đại lục này kia mà, con à mẹ đã tìm được phụ vương tuyệt vời cho con đây). Ralia cố tỏ ra thẹn thùng, quay mặt đi chỗ khác vừa cười thầm vừa đáp.

“Nếu như chàng đã nói như vậy, vậy thì ta...ta sẽ đồng ý.”

Merity nghe vậy vui vẻ chạy đến, ôm lấy nàng ta nói.

“Thật sao...tốt quá rồi, ta hy vọng đám cưới sẽ sớm diễn ra, tuần sau được không?”

Ralia tất nhiên cũng rất hy vọng lễ cưới sẽ sớm diễn ra, nên cũng gật đầu đồng ý.

“Vậy thì quyết định là tuần sau đi, sáng sớm hôm nay tể tướng của ta gửi thư đến nói rằng, ông ấy đã tới Memphis rồi, đang chờ ta trở về đó để họp mặt.”

Merity cau mày khi nghe đến tể tướng Libya đã tới, hắn hỏi trong sự thâm dò.

“Tể tướng của nàng, ông ấy tới đây làm gì?”

“Là ta kêu ông ấy tới đó, ông ấy còn mang theo của hồi môn mà ta đã chuẩn bị nữa, chàng có muốn biết đó là gì không?”

Merity thở một hơi nhẹ nhõm, hỏi lại Ralia.

“Của hồi môn ư? Là thứ gì thế?”

Ralia bỏ tay của Merity xuống, quay mặt lại đối diện với Merity nói.

“Là một nửa Libya, nhưng mà bây giờ không cần nữa rồi, bởi khi ta cưới chàng, cả Libya sẽ là của chàng hết.”

Merity nghe được câu này, sắc mặt trở nên nghiêm lại lạnh lùng nói.

“Nàng nói đúng, toàn bộ Libya sẽ là của ta.”

- ------Chú Thích------

Ngộ sát: Trường hợp giết người không cố ý hay sắp đặt, không định tội sát nhân.

Ướp sát: Là một loại bảo quản xác chết không bị phân hủy quá nhanh. Tại Ai Cập, xác được ướp theo cách mổ bụng, bỏ đi nhiều phần nội tạng. Sau đó thân thể được bao phủ bằng natron, để tăng tốc quá trình khử nước, làm bốc hơi hết hơi nước, độ ẩm cơ thể, và ngăn chặn phân hủy.

Cửu Cửu: Tức cách gọi Cậu ngày nay. Cậu là anh hoặc em trai của mẹ.

Hữu tướng: Cũng giống tể tướng, là một chức quan cực cao trong triều đình. Hữu = là bên phải.

- -------Lời Tác Giả-------

Lại thêm một chương tức muốn trào máu, nhưng bình tĩnh đã nha, từ từ rồi cháo sẽ nhừ thôi, (Không biết Miêu đã nấu mấy nồi cháo rồi nữa ^^)

●●●●●Hết Chương 3●●●●●

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.