Bọn họ vừa đi thì bọn người Hạ Lâm xuất hiện.
-Chủ nhân..bọn họ quỳ xuống đồng thanh cung kính
-Chuyện nhà đã xong.,đứng lên nói chuyện.
-xong thưa chủ nhân.
-Được Thuỷ Phuý,Tiểu Hắc đến bảo vệ Bích Ngọc tỷ,Thuỷ Hà-Tiểu Bạch bảo vệ nguyệt Lam,Hạ lâm bảo vệ phụ thân ta,Hạ Sở người nhận nhiệm vụ mật thám làm người đưa tin tức.
-Tuân lệnh chủ nhân,bọn họ phóng đi nhanh như chớp.
-Tỷ tỷ người cho bọn họ đi hết người không sợ.
Nó cười ôn nhu.''Ta không lo cho ta chỉ lo cho muội.''
-Tiểu Hương khó hiểu.''Sao lại lo cho mụi.''
-Nha đầu mụi không biết võ công,hầu hạ ta rất nguy hiểm,ta thân phận càng cao nguy hiểm càng lớn.
-Ân,mụi không sợ hầu hạ tỷ là phước của mụi,mụi chết củng cam tâm ,tiểu Hương vổ ngực nói.
Nó phì cười với biểu cảm của nha đầu phì cười.''Thôi được rồi mụi nghỉ ngơi đi''
-Ân,Tiểu Hương lui ra,nó ở trong phòng đem cuốn bí kiếp lão đầu ra xem.
-Xem ra ta phải học nó.
-1tháng sau tại Vương Phủ.
-Vương gia A vương phi trốn ra kỷ viện chơi.
-Vương gia a,vương phi chui lổ chó bị chó cắn.
-Vương gia a,vương phi leo cây té trật chân.
-Vương gia A,vương phi tắm dưới hồ lâu quá bị nhiễm phong hàn.
Hàn phong nghe hạ nhân bẩm báo đến nhứt đầu ,tiểu yêu tinh đúng không cho hắn yên mà.
-Nàng lại chốn ra ngoài.
-Ân,ta ta..Nhỏ nhìn khuôn mặt lạnh tanh của hắn sợ hải nói lấp bấp.
-Thế nào.
-Ân,huhu ta biết lỗi ui tại ở đây chán..ô...ô..huynh lại lo chuyện triều đình không dắt ta đi chơi...ô...ô ..ta chán..ô..ô ta mới lén ra ngoài chơi...ô.ôô.
Lần nào nàng cũng nói vậy ,khổ cái hắn lại không đành lòng giận nàng ôm nhỏ vô lòng zổ zành.
-Nín,nếu mụi ngoan vài hôm nửa ta sẻ đưa nàng tiến cung thăm tẩu tẩu.
-Là thật,nghe được thăm nó nhỏ nín khóc ngay ngước mắt lên xác định.
-Thật,nhưng nếu nàng không ngoan...
-Ân,ta ngoan ta hứa sẽ ngoan,nhỏ cắt ngang lời hắn ôm hắn dụi dụi.
Hàn phong thật hết cách với Tiểu yêu tinh nhà mình,ôn nhu bồng nó đi ăn trưa.
---Mấy ngày sau---
Ta nói bọn người tiểu Bạch bảo vệ nhỏ rớt mồ hôi hột chủ nhân họ quá đáng sợ,lam bọn hắn bay đi bay lại,đứng tim vi nhỏ,mấy hôm nay con tim bé nhỏ mới được nằm yên thì....
-Vương phi sau rồi.
-Bấm vương gia vương phi chỉ ở trong phòng ăn điểm tâm xem truyện rồi ngủ.
-Ngoan vậy sao được rồi ngươi lui ra đi.
-Thuộc hạ cáo lui.
Hàn Phong vui vẻ tiểu yêu tinh của hắn nhớ tẩu tẩu đến vậy ngoan ngoản để được hắn dẩn tiến cung,hắn muốn đến xem khuôn mặt chán nản khi không được phá phách của nàng vừa nói hắn vừa đứng dậy đến viện của nhỏ.
-Nguyệt Lam tỷ đàn đây.
-Ân,hôm nay bổn tiểu thư sẻ đàn cho mụi nghe.
-A,tỷ tỷ biết đàn khi nào mụi không biết vậy.
-Ta đâu biết đàn(ôi...như...sét...đánh ...ngang...tai....ai..ai)
Tiểu Thuý đứng hình,nhỏ đến bên cây đàn,khuôn mặt u buồn,ưôi mắt hờ hệt ra dáng như mấy người đánh đang trong phim,đặc tay lên dây đàn từ từ đánh.
-Tăng.....tăng....tăng...
-Bằng..Bằng....Bằng....Bằng
-Tằng ....tắng ....tăng.
-Bằng...Bằng..tăng...tăng...tăng.
Tiếng hết sức hết sức hay của nhỏ khiến gà vịt bay tứ tung,Tiểu Thuý ngất luôn,Thuỷ Hà-Tiểu Bạch rớt từ trên cây xuống ngất lâm sàn,chủ nhân A con tim bé nhỏ của chúng tôi mới yên ổn giờ người làm nó ngừng đập luôn rồi.
Nhỏ quay sang hỏi tiếu Thuý thấy nó đan hay không thì thấy nàng ngất chu mỏ.
-Ta đàn hay vậy mà,chợt có ai đó ôm eo nhỏ.
-Nương tử từ khi nào có hứng thú với đàn vậy.
-Ân,huynh thấy ta đàn có hay không.
-Rất khó nghe.
-Có cần nó trực tiếp như vậy không,nhỏ xụ mặt xuống,Hàn Phong cười ôn nhu tay nắm tay nhỏ để lên dây đàn.
-Để ta chỉ nàng.
Rồi hay người cùng nhau đàn,nhỏ bây giờ lại càng ngày càng thấy thích Hàn Phong hơn,muốn dựa dẩm,nhỏng nhẻo với hắn hơn,từ hôm động phòng nhỏ đã xác định tim mình dành cho hắn,hắn cũng vậy đã yêu nàng sâu đậm,dù nàng có làm gì hắn củng thích sủng mình nàng,tiếng đàn vu vương khắp mọi nơi.
T/g: ta nói cặp này tình bể bình luôn tui viết mừ tui muốn xé nát điện hết sức hà,đời FA khổ quá A