Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

Chương 62: Chương 62




Trong thôn có phong tục, tân nhân sau khi thành hôn phải đi nhà thân thích.

Trong nhà La Thông cơ bản không có thân thích, cho nên hai người đều đi thân thích Vạn gia.

Đầu tiên hai người tới nhà cữu cữu Xuân Phong, cữu cữu có hai nhi tử một nữ nhi, đại nhi tử đã thành thân, tiểu nhi tử cùng tiểu nữ nhi là song sinh, năm nay mới vừa mười tuổi.

Trong trí nhớ của Xuân Phong cữu cữu đối với mình rất tốt, khi hắn còn nhỏ thường xuyên tới nhà cữu cữu chơi, sau mười tuổi mới ít đi hơn.

“Cữu mụ, cữu cữu ta đâu ? » lúc hai người Xuân Phong tới nhà cữu cữu, cữu cữu không ở nhà, hỏi mới biết cữu cữu vào núi.

“Cữu cữu ngươi biết ngươi thích ăn đào, lúc này trong núi hẳn là có đào dại, sáng sớm hắn liền đi, hẳn là cũng sắp trở về.” Đào trong thôn đến tháng tư là có thể ăn, những loại khác thì trễ một chút tới tháng sáu mới có thể ăn, chỉ có đào dại trên núi tới tháng tám mới có.

Quy củ sau khi thành thân nhất định phải đến thăm người thân, Xuân Phong biết cữu cữu đương nhiên biết bọn họ muốn tới, cho nên mới đi.

Buông đồ vật cho cữu mụ cùng với mấy hài tử, Xuân Phong vừa định ngồi xuống thì biểu đệ hắn lại ôm hài từ ra, cứng rắn muốn hắn ôm một cái.

Xuân Phong chân tay luống cuống đón lấy hài tử, cả người đều cứng đờ, trong nhà hắn là hài từ nhỏ nhất, cũng không có ôm qua hài tử nào, hài tử nhỏ như vậy hắn không dám dùng lực.

Biểu đệ Xuân Phong chỉ nhỏ hơn hắn một tháng, năm trước mới vừa thành thân năm nay liền bế một tiểu tử béo mập. Hài tử vừa mới qua hai tháng, Xuân Phong vừa tới, cữu mụ liền kêu nhi tử ôm hài tử ra, Xuân Phong mới vừa thành thân, làm hắn dính chút không khí vui mừng, tranh thủ sang năm cũng sinh một tiểu tử béo mập.

“Để cho ta bế cho.” Nhìn cả người Xuân Phong không dễ chịu, La Thông liền tiếp nhận hài tử, còn ôm ra hình ra dáng. Cữu mụ nhìn rất vui vẻ, cười nói : « Đứa nhỏ ngươi còn biết dỗ hài tử như vậy, sau này có ngươi giúp đỡ, Xuân Phong có thể bớt lo hơn. »

Hiểu được ý của cữu mụ, nghĩ đến hài tử của mình và Xuân Phong, vẻ mặt La Thông ngây ngô cười, nhìn hài tử trong ngực thấy càng đáng yêu.

Xuân Phong vào nhà trong chốc lát, cữu cữu quả nhiên liền trở lại, hắn không chỉ hái được đào dại trở về, còn nhặt được không ít nấm, vận khí còn rất tốt bắt được một con gà rừng về.

Hắn vừa về liền bận việc. đào dại có nhiều lông, hắn mang đi rửa sạch sau đó đi dọn dẹp nấm cùng gà rừng, La Thông thấy cữu cữu bận rộn liền nhanh chóng tới giúp đỡ.

« Cữu cữu, ta giúp ngươi rửa. » Lúc La Thông tự mình sinh hoạt, cùng từng giết gà, lúc trước cảm thấy rất khó xuống tay, hiện tại cảm thấy rất đơn giản.

Cữu cữu đem nấm cho vào giỏ tre, nghĩ thầm tiểu tử này kêu cữu cữu cũng thật là thuận miệng, La Thông này hắn cũng đã nghe qua, lúc trước nghe tỷ tỷ nhắc đến việc hôn nhân này hắn cảm thấy không được, nhưng khi đó cũng không nói gì thêm, dù sao ánh mắt của tỷ tỷ tỷ phu hắn rất tin tưởng, bọn họ có thể đồng ý việc hôn nhân này, chứng mình những tin đồn dĩ vãng là nhảm nhí không phải sự thật.

Cữu cữu từng gặp qua La Thông hai lần, một lần là lúc thành thân, một lần là hiện tại. lần đầu tiên hắn thấy La Thông, ấn tượng với người này không tồi, mới vừa rồi nhìn thấy hắn ôm hài tử dỗ ra hình ra dạng thì càng thích.

Ban đầu là muốn cho hắn nghỉ ngơi, nhưng hiện tại nghĩ hắn cũng không phải người ngoài, hắn muốn làm thì làm đi.

« Lông gà rừng thì để lại, bọn nhỏ thích đá cầu. »

« Được. » Rạch một đạo ở cổ gà rừng, sau khi lấy huyết lại nhúng vào trong nước sôi rồi vặt lông, lúc vặt lông La Thông nghĩ tới chuyện đêm đó ba người lên núi tìm gà rừng, liền nhớ tới việc hôn nhân của Trương Đông Bình.

Tính ra hắn cũng giúp Xuân Phong không ít, hiện giờ mình cùng Xuân Phong thành thân, cũng nên nhọc lòng cho việc hôn nhân của hắn, cũng không biết là nhà như thế nào, khi nào rảnh hắn sẽ đi tìm hiểu một chút, phải biết như thế nào mới có thể giúp đỡ Trương Đông Bình được.

Lục hai người bọn họ rời khỏi nhà cữu cữu Xuân Phong, Xuân Phong rất luyến tiếc, La Thông biết gần đây Xuân Phong rất mệt mỏi.

« Chờ qua khoảng thời gian này, có thể nghỉ ngơi thật tốt một chút. » Xuân Phong muốn đi thu tô, còn muốn cùng hắn đi thăm người thân, phòng ở của mình cũng đã khởi công, ngày thường cũng rất bận rộn, hai người cũng bận rộn hết nửa tháng.

La Thông biết Xuân Phong thực thích cả nhà cữu cữu, khi hắn ở nhà cữu cữu rõ ràng rất vui vẻ, liền nghĩ chờ qua đợt bận rộn này, sẽ dẫn người tới ở vài ngày. Phòng ở trong nhà cữu cữu rất lớn, nhà cũng nhiều phòng, cữu cữu còn thương Xuân Phong như vậy hẳn là sẽ hoan nghênh bọn họ.

Sau khi bọn họ trở về, cách ngày liền đến nhà đại tỷ, nhà đại tỷ ở trấn trên, La Thông còn kêu Trương Đông Bình đi theo, hắn muốn lợi dụng cơ hôi lần này, đi xem xét trong nhà tiểu ca mà Trương Đông Bình coi trọng làm cái gì, phải hỏi thăm hộ người ta thật tốt, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

« Nhà Cửu Cửu mở cửa hàng bán rượu, hắn là đứa con nhỏ tuổi nhất trong nhà, cho nên nhũ danh là Cửu Cửu. »

« Vậy đại danh thì sao ? » La Thông tò mò, còn có, chẳng lẽ ca ca tỷ tỷ hắn kêu nhất nhất, nhị nhị tới bát bát ? cũng rất thuận tiện đi.

« Ta sao mà biết được, dù sao ta chỉ biết hắn gọi là Cửu Cửu. »

« Vậy ngươi cứ nói thẳng hắn gọi là Cửu Cửu đi, làm chi phải nói là nhũ danh kêu Cửu Cửu. » La Thông liếc mặt xem thường người này, nghĩ vẫn là tên Xuân Phong dễ nghe.

Thế nhưng, Xuân Phong có nhũ danh không ? Đêm nay phải hỏi một chút.

Thấy hai người đối chọi gay gắt, Xuân Phong không biết bọn họ khi nào thì quen thuộc như vậy, thế nhưng hai người quen thuộc như vậy cũng là chuyện tốt.

« Thông ca, hôm nay chúng ta không ở nhà đại tỷ qua đêm, hôm nay phải về nhà. » lúc trước bọn họ tới nhà cậu, đã ở trong nhà cậu một đêm. Tuy rằng Xuân Phong thường đi nhà đại tỷ, nhưng lúc đó hắn chỉ có một mình, hiện giờ bọn họ là hai người, tóm lại không thuận tiện, trở về vẫn tốt hơn.

Vốn hai người đi tới nhà thân thích, cũng chỉ ở nhà cữu cữu qua một đêm, ban đầu La Thông nghĩ ở nhà tỷ tỷ cũng sẽ lưu lại một đêm, nhưng nghe Xuân Phong nói như vậy, nghĩ lý do của Xuân Phong là có mình, để trở về hỏi lại là được.

Mang theo La Thông tới nhà tỷ tỷ tỷ phu, ở trong nhà tỷ phu một lát, Xuân Phong liền cùng La Thông lên phố tìm Trương Đông Bình. Sau đó La Thông cũng không trực tiếp đi cửa hàng rượu nhà Cửu Cửu, mà lôi kéo Trương Đông Bình tới một nơi.

« Ta cảm thấy ngươi rất thông minh, nếu cho ngươi làm chường quẩy cửa hàng gạo, ngươi hẳn là có thể kiếm tiền thay ông chủ ? » Đến này trong lòng La Thông cũng không thay đổi, việc công danh hắn vẫn muốn thử một lần, nhưng người đọc sách làm buôn bán không tốt, cho nên hắn muốn tìm một người thay hắn để ý.

Ngày ấy hắn đem khế ước cửa hàng cho cha, nhưng cha lại trả lại cho hắn, chỉ nói đem cửa hàng ghi trên danh nghĩa của Xuân Phong là được.

Trương Đông Bình biết nơi này ban đầu là một tửu lâu, chuyện nhà Lí lão tam hắn cũng biết, nhưng hôm nay cửa hàng này thế nhưng là của La Thông ! cái này làm cho Trương Đông Bình kinh ngạc !

Hắn đi qua đi lại trước cửa hàng, cuối cùng vẻ mặt kinh ngạc đi đến trước mặt La Thông nói : « Tiền thuê cửa hàng này rất cao ! »

« Không có tiền thuê. »

« Không có tiền thuê chẳng lẽ là ngươi mua sao ? »

« Đúng, ta mua. » La Thông nói rất đương nhiên, cũng không để ý miệng Trương Đông Bình còn không khép lại, kéo Xuân Phong ở bên cạnh tiến vào.

Trương Đông Bình kinh ngạc, rất là kinh ngạc, cả Xuân Phong ở một bên cũng không tốt hơn là bao.

Xuân Phong cũng không biết, cửa hàng này khi nào thì là của bọn họ ?

Mặt tiền tửu lâu có hai tầng, tầng dưới là đại đường trống trải, trên lầu là gian phòng, phía sau tửu lâu còn có mấy cái gian phòng ở, cũng đủ cho người một nhà sống.

La Thông nghĩ, trên lầu tửu lâu có thể làm kho hàng, những cái bàn trong phòng có thể dọn vào kho hàng nhỏ, vừa lúc có thể phân loại lương thực theo tỷ lệ. Dưới lầu thì để hắn tham khảo những cửa hàng gạo khác thừa thiếu gì thì tính sau.

Lúc La Thông mua nơi này cũng mất rất nhiều tâm lực, đầu tiên là giúp đỡ tửu lâu đối diện làm ăn phát đạt, sau đó lại giúp lão bản nơi này làm buôn bán khác, sau đó còn dày mặt đi mượn bạc của lão bản thuyền hoa, sau đó mới thu được nơi này tới tay.

« Lý gia nếu biết, nơi này hiện tại là của ngươi, chắc chắn sẽ tức chết. » Đi dạo trước sau một vòng, Trương Đông Bình có thể nghĩ tới cũng chỉ là những cái này.

Nói đến Lý gia, Xuân Phong cũng cười, nghĩ đến bộ dang giơ chân của Lí lão tam, hắn liền vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.