Xuyên Về Làm Sủng Phi

Chương 53: Chương 53: 5 vạn quân Đại Nguỵ




. Đội quân của Hàn Kha đã đi đến cổng thành , nhưng lại không vào . Nghe tin Tam vương gia vùng dậy cướp ngôi , bắt Nam Phong cùng một số người vào nhà lao , Hàn Tuệ lại là con tin nên tạm thời Hàn Kha không động thủ , lui quân về một căn cứ bí mật chờ thời điểm thích hợp . Hôm nay có người đến căn cứ bàn bạc , toàn thân vận hắc y bí hiểm . Tiểu Xuân vội chạy đi nấu nước pha trà , trong lều hiện còn Hàn Kha , Thất vương gia và cả hắc y nhân kia .

- Mọi chuyện hôm đó thế nào ?

- Như dự đoán , hắn trộm lấy quân bài của người cùng 15 vạn quân Đại Nguỵ tạo phản . Nhưng thuộc hạ có phần không hiểu , biết hắn đã có ý định từ trước , tại sao lại đem công chúa Liên Hương kia cho hắn , khác nào giúp hổ mọc thêm cánh .

- Chậc , chậc , ngươi đến giờ này còn không ngộ sao ra ? Hắn và Đại Nguỵ đã sớm qua lại , Nguỵ đế cũng muốn gả nữ nhi cho hắn , há chẳng phải khi đoạt được ngôi nữ nhi của lão cũng đường hoàng mà lên ngôi hậu sao . Nam Phong biết ý định này từ trước nên đã bảo hoàng hậu viện lý do rồi ban hôn . Như vậy hắn sẽ không nghi ngờ chúng ta , nhưng không ngờ hắn lại ám sát Thất vương gia , nếu ngươi không báo kịp chắc có lẽ ....

. Hạo ngẩng đầu nhìn Hàn Kha , tia mắt rực lửa . Tiểu Xuân đi vào rót trà rồi dâng cho ba nam nhân này sau đó liền đi ra ngoài . Hàn Kha cầm chén lên uống một hớp rồi mới nói hết câu ban nãy .

- Chắc có lẽ ai đó đã sinh con đẻ cái trên rừng rồi cũng nên .

- Ngươi muốn chết thế nào ?

. Hàn Kha phì cười sau đó quay lại vấn đề chính .

- Ngươi tìm cách đổi quân bài của hắn , còn 15 vạn quân kia , phía ta sẽ lo liệu . Còn nữa , ngươi nhất định phải chiếu cố phụ thân của ta , ông mà gầy đi một chút liền lấy một năm lương bổng của ngươi .

- Hàn Tuệ thế nào rồi ?

- Vương gia lo gì , hắn say mê muội muội ta như vậy chắc chắn sẽ không làm khó muội ấy .

- Cửu vương phi nhiều lần muốn cướp ngục nhưng không thành , hiện đang bị giam lỏng trong Xuyên Đình cung . Bị hắn ép làm hậu !

- Mẹ kiếp ! Chẳng phải đã có Liên Hương công chúa rồi sao ? Hắn làm như vậy không sợ Đại Nguỵ quay lại cắn hắn ?

- Thuộc hạ cũng không hiểu .

- Được rồi ! Ngươi mau chóng trở về cung , đừng để hắn nghi ngờ !

- Thuộc hạ đã rõ !

. Nam nhân kia vội đi , dùng khinh công bay mất . Tiểu Xuân cũng đi vào lều đứng cạnh Hạo .

- Đại thiếu gia ! Tiểu Xuân luôn có một thắc mắc .

- Chuyện gì ?

- Lão gia và tiểu thư nói người đi vân du tứ hải , bây giờ lại xuất hiện cùng một đội quân ?

- Việc đại sự ấy mà , ta phải giấu kín chứ , ngươi yên tâm đi , khi chúng ta phá thành chiến thắng được đám phản tặc kia liền cho phép ngươi gả vào Thất phủ .

- Nô tì...nô tì phải đi giặc quần áo cho Thất vương gia .

. Tiểu Xuân hai má ửng hồng e thẹn chạy ra ngoài . Hạo lần này không ngồi im nhìn Hàn Kha nữa mà trực tiếp nhào đến....

. Tiểu Xuân bảo đi vào thành mua một số đồ cần thiết , Ai đó không yên tâm liền sắp xếp một người giỏi võ công đi theo bảo vệ , Tiểu Xuân đem cũng kha khá ngân lượng , nhưng chưa kịp mua một món đã tiêu hết , không tiêu làm sao được , không tiêu làm sao có thể chuộc lại Lan Tâm đây . Chuyện là vừa đến chợ đã thấy một đám đông bu quanh , hiếu kì lại xem mới biết thì ra là bọn buôn người , tính bỏ đi lại thấy Lan Tâm bị nhốt trong lồng sắt ở đó đành vén hết ngân lượng đưa cho ông chủ rồi dắt Lan Tâm về căn cứ . Trên đường đi hai người trò chuyện .

- Em thế nào lại bị bắt bán ?

- Tiểu thư...tiểu thư đưa em ngân lượng bảo em trốn ra ngoài tìm cách báo tin cho đại thiếu gia đến trợ giúp . Còn tiểu thư thì đi cướp ngục cứu vương gia và lão gia , không biết bây giờ như thế nào nữa . Khi em ra ngoài được lại bị đám người đó đánh lấy hết ngân lượng còn bắt em đi . Cũng may là có tỷ đến chuộc còn không không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa .

- Em đừng lo , phía trước là căn cứ quân đội của đại thiếu gia và Thất vương gia , sắp tới sẽ phá thành tấn công cứu mọi người .

--------- Xuyên Đình cung

. Cô đang ngồi trước gương chải tóc , một nha hoàn đi vào bẩm báo nhưng chưa kịp nói đã thấy hai nữ nhân đi vào . Chẳng ai khác ngoài Lãnh Hàn Sương muội muội cô , còn có cả Liên Hương công chúa , trước đây cô cứ nghĩ nàng do thuận ý cha mẹ bị ép mà gả đến đây . Không ngờ là vì ngôi hậu mà tìm đến . Chẳng trách trong tay Thiên lại có 15 vạn quân Đại Nguỵ . Còn có quân bài , nghe nói là của Thất vương gia , như thế nào lại vào tay Thiên , chắc chắn là Hàn Sương trộm lấy đưa cho hắn . Mấy nữ nhân này vì quyền lợi , tình yêu mà trở nên mù quáng .

- Hai người đến đây có việc gì ?

- Ngươi thấy ta và hoàng hậu còn không hành lễ .

- Việc gì ta phải hành lễ . Mà ta quên nói cho các ngươi biết , Thiên sắp phong ta làm hậu rồi , chiếu phế hậu chắc cũng sắp đến tay ngươi rồi đó .

. Liên Hương tức giận tiến đến tát cô một cái , Hàn Sương bên cạnh cười khinh miệt .

- Cái tát này để cảnh tỉnh ngươi , đừng mơ tưởng mà trèo cao .

- Liên Hương !

. Cả ba xoay về phía cửa , nam nhân mặc long bào tiến vào . Khuôn mặt thoáng qua sự giận dữ nhưng chốc lát lại biến mất .

- Ah hoàng thượng chàng đến rồi !

. Liên Hương cùng Hàn Sương hành lễ , Liên Hương liền chạy đến cạnh Thiên , cả người dựa vào hắn .

- Liên Hương , dạo này trẫm thấy sắc mặt của nàng không được tốt , mau về tẩm cung nghỉ ngơi sớm đi .

- Thần thiếp rất khoẻ , không sao cả .

- Mau trở về đi , trẫm sẽ đến thăm nàng sau , Sương nhi , rãnh rỗi lại đến trò chuyện với hoàng hậu .

- Tạ hoàng thượng !

. Liên Hương một bụng tức giận bỏ đi , Hàn Sương cũng đi theo không dám ở lại .

- Tuệ nhi ! Có sao hay không ?

- Không sao , phiền ngươi nói với bọn họ đừng đến gây rắc rối cho ta .

- Lại đây , trẫm xem .

. Thiên nhìn thấy vết đỏ trên mặt cô không khỏi đau lòng.

- Nhờ có Liên Hương có Đại Nguỵ , trẫm mới có được ngày hôm nay , đợi khi Lý Quốc chúng ta không cần sự hỗ trợ của Đại Nguỵ ta liền lập nàng làm hậu , thời gian này không thể bạc đãi nàng ấy .

- Ta muốn mau chóng lên làm hậu !

- Trẫm biết , nàng không can tâm tình nguyện , nàng vì đám người kia mới lấy trẫm .

- Ngươi biết thì tốt , mau thả người đi !

- Phải khi nào nàng chính thức làm hậu trẫm liền thả người.

- Báoooo !

. Một người tiến vào , khuôn mặt có chút hoảng hốt .

- Bẩm hoàng thượng ! 5 vạn quân Đại Nguỵ bị giết rồi !!!

- Cái gì ?

- Tối hôm qua Trình tướng quân nhận tin mật , Đại Nguỵ cần điều động binh mã   nên gửi thư gọi Trình tướng quân mang theo 5 vạn quân trở về . Nhưng....lại nhận được tín hiệu chi viện cầu cứu , khi đến nơi chỉ thấy xác , máu tanh khắp nơi . Thi thể Trình tướng quân mất đầu bị dã thú cắn xé .

. Cô nghe nói có chút rùng mình , thủ đoạn man rợ như vậy thật đáng sợ .

- Nàng nghỉ ngơi đi .

. Thiên sắc mặt không tốt triệu tập trọng thần đến bàn bạc . Hắn vừa ra khỏi phòng , từ cửa sổ ai đó ném vào một cây quạt . Cô chạy đến xem nhưng không kịp , người nọ đã đi mất . Nhặt chiếc quạt lên mở ra xem , bên trong trắng toát không có thứ gì . Cô quăng cây quạt qua một bên sau đó lên giường nằm suy nghĩ , một lát sau khi thông suốt liền thắp một ngọn nến rồi xoè quạt ra hơ trước lửa . Chẳng mấy chốc trên quạt hiện ra vài dòng chữ . Cô xem xong , từ ngạc nhiên chuyển đến vui mừng .

- Tối nay cướp ngục , chuẩn bị phá thành tiến công , mọi việc đã sắp xếp ổn thoả , thỉnh người yên tâm !

. P/s : Cmt truyện điiiii

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.