Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 72: Chương 72




Chương 72

Ra khỏi thang máy thủy động lực, đoàn người Mặc Vân Hi đi theo Messizer lên xe bus đi vào thành Orose, khi khoảng cách với trung tâm thành càng ngày càng gần, cảnh tượng ngoài cửa sổ cũng dần dần phồn hoa náo nhiệt hơn.

“Vân Hi, mau nhìn, bên dưới thật náo nhiệt a!” Harvey lôi kéo Mark ghé vào cửa kính xe hướng ngã tư đường phía dưới đường ray trên không nhìn xung quanh, bọn họ cũng đều là lần đầu tiên ra khỏi Qiner đế quốc, đối với hết thảy đều tràn ngập tò mò.

Mặc Vân Hi cũng tiến đến phía trước cửa sổ, đích xác, so với ngã tư đường ở Qiner đế quốc, nơi này rõ ràng cũng có nhân khí, các cô gái mặc trang phục thanh lương diễm lệ, những người chủ của các cửa hàng nhiệt tình, đều đi hướng ngã tư đường, hướng mọi người đi ngang qua đẩy mạnh buôn bán, chuyện này ở Versailles cơ hồ là không có khả năng nhìn thấy, sắc trời dần tối, đèn hoa bật lên, đủ mọi ánh đèn màu sắc rực rỡ làm đẹp cho phố lớn ngõ nhỏ, làm cho nơi này ban đêm có vẻ cũng náo nhiệt phi thường.

Messizer đưa các thành viên của tổ đội vào một khách sạn không lớn, “Đêm nay, chúng ta sẽ ở khách sạn này, lát nữa tôi muốn đi taxi, các cậu có thể tự mình tìm nơi giải quyết cơm chiều, cũng có thể tùy tiện ngao du, đừng lạc đường, khách sạn Bazan này dễ tìm lắm, có vấn đề có thể liên lạc với tôi.” Nói xong, Messizer còn hướng đoàn người mở trừng hai mắt có thâm ý khác, “Các cô nương ở Orose cực kỳ nhiệt tình, thiên vạn đừng bị lừa gạt, cũng đừng chơi bời thái quá, ngày mai chúng ta còn đi làm nhiệm vụ lịch lãm.”

Messizer đem hai thẻ phòng đưa cho Lăng Phong, liền xuất môn bắt taxi. Lăng Phong phi thường tự nhiên đưa một thẻ phòng cho Harvey, liền lôi kéo Mặc Vân Hi tìm phòng đi. Harvey nhìn thẻ, lại nhìn nhìn Mark cùng Gobe, “Hắc, Mark, chúng ta một phòng đi.”

“Không thành vấn đề, Gobe, cậu liền cùng Messizer một phòng đi.” Mark nói với Gobe, cùng phòng với tên ngốc này, còn không bằng cùng Harvey tự tại.

Gobe đối với chuyện này không có ý kiến gì, ngốc nghếch gật đầu, ôm bụng, “Ngô, mình đói bụng, chúng ta đi ăn cơm đi.”

Harvey nhìn phương hướng Mặc Vân Hi bọn họ ly khai, “Được rồi, tự chúng ta đi ăn, tớ đoán Lăng lão đại khẳng định nghĩ tới thế giới hai người.” Vỗ vỗ Mark, “Anh em, chúng ta tự mình đi chơi đi, đừng làm bóng đèn.”

Mark có chút giật mình, “Cậu là nói Lăng Phong cùng Mặc Mặc?” Khó trách khi bọn họ đi theo bên người Mặc Mặc, đều sẽ bị Lăng Phong ghét bỏ các loại, nguyên lai có gian, tình!

Cô ~~, Gobe ngượng ngùng gãi gãi đầu, lộ ra một hàm rang trắng, “Đói bụng, nhanh đi ăn cơm đi.”

Harvey cuối cùng tìm được một người anh em so có thể ăn với mình, lôi kéo tóc hồng mang theo tên ngốc vóc dáng cao lớn, trực tiếp đi tìm tiệm ăn.

Cứ như vậy, khi bọn Mặc Vân Hi đổi sang trang phục mùa hè mát mẻ xong ra tới nơi, đã người đi nhà trống, “Phong, chúng ta bị bỏ rơi.” Mặc Vân Hi ai oán nhìn Lăng Phong, đều do Lăng Phong, thay quần áo còn cứng rắn muốn hôn hôn ôm một cái, làm đi tụt lại phía sau.

Lăng Phong không sao cả ôm thắt lưng Mặc Vân Hi, đi ra cửa, “Như vậy là tốt nhất, đói bụng đi, đi, mang em đi ăn.”

“A? Phong, anh từng tới nơi này?” Mặc Vân Hi có chút hơi hơi kinh ngạc, “Anh như thế nào không nói với em?”

Lăng Phong cong cong khóe môi không trả lời, anh từ nhỏ đã bắt đầu săn bắn ở khu lịch lãm cấp thấp của các nơi trong liên bang, giống như thành thị dị năng giả nổi tiếng, không có nơi nào mà anh chưa quen thuộc, nhưng anh không nghĩ Vân Hi lại dùng cái loại biểu tình đau lòng này nhìn mình, chính anh cũng không cảm thấy huấn luyện khi còn bé có cái gì, nhưng mỗi lần nhắc tới, Mặc Vân Hi luôn hai mắt ngập nước gọi anh “đồ ngốc“, tuy rằng anh không rõ, nhưng không gây ảnh hưởng đến tâm tình của anh.

Nơi Lăng Phong mang Mặc Vân Hi đi vào chính là một nhà hàng lộ thiên, tuy rằng cách trung tâm có chút xa, nhưng điều kiện tương đối độc đáo, ở trên một sân trời có thể nhìn ra xa, bên cạnh chính là biển cả rộng lớn, lúc ăn cơm còn có thể nghe thấy thanh âm của sóng biển, gió biển tinh ngọt thổi quá, thập phần thích ý.

Trong thực đơn nơi này cơ hồ không có thịt thăn, món ăn chủ đạo tất cả đều là đủ loại cá, còn có các loại sò hến, làm cho Mặc Vân Hi hải sản khống nhất thời cười nở hoa, “Phong, nhà hàng này thật không tồi.” Tuy rằng biển rộng ban đêm có chút làm cho người ta sợ hãi, tuy rằng cậu đời trước táng thân trong biển, nhưng điểm này cũng không gây trở ngại Mặc Vân Hi cảm thấy biển cả là nơi lãng mạn nhất, nhất là khi có người yêu ở cạnh.

“Ân, nơi này làm cho người ta có cảm giác thả lỏng.” Uống rượu trái cây, gió biển thổi, đây là nơi Lăng Phong nhất định phải đến mỗi khi săn bắn trở về từ sơn mạch trước kia, chỗ này làm anh có cảm giác thích ý khó có được.

Mặc Vân Hi ăn trọn một đĩa cá tiên thảo chiên lớn ngon lành, cộng thêm canh sò bơ, còn ăn không ít trứng cá salad, sờ sờ bụng có chút chút gồ lên, thỏa mãn thở dài, thần bí hề hề nhìn Lăng Phong, “Phong, anh có biết đến bờ biển nên làm chuyện gì nhất không?”

(Lee: ừm, về cá tiên thảo, tớ tra GG thì ra toàn ảnh của rau diếp cá nên không biết có loại cá này không. Còn về canh sò bơ thì tớ chỉ tra được cách làm của mấy món như sò lông nướng bơ vân vân các loại. Cho nên bạn nào muốn tìm hiểu thì tự tra GG hộ tớ nha, tớ lực bất tòng tâm…)

Lăng Phong lắc lắc đầu, Mặc Vân Hi kéo tay Lăng Phong, chạy vài bước đến chỗ vòng bảo hộ của nhà hàng, nắm lấy vòng bảo hộ cố gắng vươn nửa người trên ra ngoài, đột nhiên lớn tiếng hô, “A — Phong, em yêu anh!” (Lee: thiệt sến mà)

Vốn Lăng Phong hộ ở phía sau Mặc Vân Hi, sợ em ấy ngã xuống lập tức ngây ngẩn cả người, anh chưa từng nghĩ tới Vân Hi sẽ to gan nhiệt tình thổ lộ với anh như vậy, kích động đến muốn lập tức, lập tức, liền mà đem em ấy ôm chặt vào trong lồng ngực, — tất –.

Mặc Vân Hi đột nhiên la hét, khách nhân chung quanh đang dùng cơm sợ tới mức đều đánh rơi thìa vào trong bát, tất cả đều mạc danh kỳ diệu nhìn về phía “kẻ điên“ nọ, bồi bàn cũng khó xử còn muốn chạy lên, ngăn cản vị khách này ảnh hưởng các khách nhân khác dùng cơm, có thể đến nhà hàng xa hoa này của bọn họ, đều là người có thân phận địa vị.

Lăng Phong một mắt đao đảo qua, bồi bàn sợ tới mức lạnh run lui về góc tường, mọi người chung quanh khe khẽ nói nhỏ cũng đều im lặng cúi đầu ăn cơm, loại uy áp này thật là đáng sợ, rõ ràng là một dị năng võ giả cao cấp, vẫn là không cần trêu chọc thì tốt hơn.

Mặc Vân Hi đối với phát sinh biến cố về sau không hề sở giác, gọi thoải mái rồi, liền hướng về phía Lăng Phong nở một nụ cười lớn thật lớn, “Phong, anh muốn thử không, rất thích!”

Nhìn Mặc Vân Hi cười đến vui vẻ như vậy, Lăng Phong theo bản năng muốn đáp ứng, nhưng là hai lần mở miệng, vẫn không gọi ra miệng được, “Đi thôi, anh đưa em đi ngao du chợ đêm.” Xem ra thần kinh của anh vẫn không thô được như Vân Hi, có một số việc cư nhiên anh cũng không làm được.

Mặc Vân Hi gật gật đầu, một chút cũng không nhận thấy người xung quanh quăng ánh mắt tò mò về phía mình, vui vẻ lôi kéo Lăng Phong rời nhà hàng.

Chợ đêm Orose là một thị trường giao dịch náo nhiệt nhất Habton, mỗi khi màn đêm buông xuống, thành nhỏ này liền nghênh đón thời khắc phồn hoa nhất, đủ loại hàng hóa màu sắc rực rỡ như cầu vồng ngũ sắc xuyên suốt khu chợ náo nhiệt.

“Vị võ giả trẻ tuổi này, bổn điếm mới vừa có một bộ trang phục dị năng da cá mập xanh cấp năm, nhẹ nhàng thông khí, thuộc tính thủy phòng ngự cực cao, hoan nghênh đi vào nhìn xem!” Ông chủ nhiệt tình đứng trước cửa cửa hàng lớn tiếng tiếp đón.

Mặc Vân Hi tò mò nhìn xung quanh, thỉnh thoảng có cô gái đi ngang qua trên đường, mặc quần áo mỏng manh nhẹ nhàng, hướng Lăng Phong liếc vài cái mị nhãn, cũng có cô gan lớn trực tiếp ném hoa lên trên người Lăng Phong.

“Phong, các cô ấy ném hoa cho anh làm gì?” Mặc Vân Hi một bên tò mò hỏi, vừa muốn vươn tay nhặt một đóa phi thường xinh đẹp rơi trên mặt đất.

“Đừng đụng.” Lăng Phong mặt không chút thay đổi kéo Mặc Vân Hi, bước qua, hạ giọng nói, “Đó là ý tứ mời anh đến nhà nàng.” Võ giả đến Orose rất nhiều, con gái nơi này đều thích võ giả cường đại, cho nên cũng phi thường nhiệt tình cởi mở.

Mặc Vân Hi bĩu môi, chua loét nói, “Vì cái gì không ai lấy hoa ném em?” Cậu cũng rất đẹp trai a, liếc mắt Lăng Phong bên người, được rồi, cậu thừa nhận, nếu cậu là con gái, có Lăng Phong ở bên cạnh cậu cũng sẽ không ném cho mình.

Lăng Phong buồn cười nhéo nhéo tay Mặc Vân Hi, anh mới sẽ không nói cho Vân Hi, chính mình đã dùng ánh mắt bức lui hai võ giả muốn tới gần Mặc Vân Hi, bất quá không có con gái là được…

“Mau đến xem a, hôm nay mới đi săn hải nham thú cấp 6 a, tinh hạch thuộc tính thủy cấp 6 cao phẩm!” Trước một nhà hàng vây đầy người, ông chủ lớn tiếng thét to.

“Phong, chúng ta đi nhìn xem!” Mặc Vân Hi lôi kéo Lăng Phong đi qua vô giúp vui, “Vì cái gì tinh hạch hàng này được hoan nghênh như vậy?”

“Hải nham thú mặc dù là dị thú cấp 6, nhưng sinh hoạt tại khu vực biển sâu thập phần nguy hiểm, rất khó bắt giữ.” Lăng Phong để Mặc Vân Hi lôi kéo, giảng giải nói cho cậu, “Loại dị thú này tuy rằng chỉ có tinh hạch cấp 6, nhưng đặc biệt tinh thuần, cho nên thương gia vì để phân biệt với tinh hạch thủy thuộc tính cấp 6 khác, đều là chọn tinh hạch ngay hiện trường, rất nhiều người là xem náo nhiệt, cũng có không ít võ giả của các quốc gia khác chưa từng thấy qua hải nham thú.”

Nghe Lăng Phong vừa nói như thế, lại gợi lên hưng trí của Mặc Vân Hi, cậu cũng muốn trông thấy hải nham thú này, bất quá khi cậu mất một ít khí lực cuối cùng mới chen được đến phía trước đám người, mắt lại choáng váng, hải nham thú này rõ ràng chính là hải mã thôi mà!

“Ông chủ, 270 vạn, không thể nhiều hơn nữa!” Một dị năng võ giả đang theo ông chủ cò kè mặc cả, bên cạnh đại đa số người quả nhiên theo như lời Lăng Phong, kỳ thật là tới xem náo nhiệt, hải nham thú cũng không thấy nhiều.

“300 vạn, thấp hơn không bán, đây chính là vùng biển sâu mà dị thú cấp 8 thường lui tới, mặc dù là cấp 6, nhưng là là tinh hạch cực phẩm!” Ông chủ khoa trương vỗ vỗ hải nham thú bị buộc ở trên cột, chỉ riêng cái đuôi của hải nham thú duỗi thẳng cũng cao chừng một người.

“Ông chủ, vậy chỉ mua hải nham thú, không cần tinh hạch bao nhiêu tiền?” Mặc Vân Hi nhìn hải mã hai mắt tỏa ánh sáng, lên tiếng hỏi.

Không cần tinh hạch? Mặc Vân Hi vừa hỏi ra miệng, người chung quanh đều ha ha nở nụ cười, tên nhà quê này xem ra chưa thấy qua có gì ở chợ.

Ông chủ tốt bụng khuyên Mặc Vân Hi, “Vị tiểu ca này, nhìn cậu thì chắc là từ nơi khác tới đi? Chưa thấy qua hải nham thú?”

Mặc Vân Hi thành thật gật đầu, “Tinh hạch với tôi vô dụng, tôi muốn thi thể dị thú này.”

Ông chủ lắc đầu, “Tiểu ca a, cậu có biết, con hải nham thú này, là hôm nay mới vừa bắt được, đợi đến ngày mai, cả người cứng rắn giống như tảng đá, đừng nói thịt, mà ngay cả da cũng không dung được, cậu muốn mua để làm chi?”

Để làm chi? Đồ ngốc này, đây chính là dược liệu đại bổ quý báu! Mặc Vân Hi cố gắng giả bộ một bộ dáng tiểu bạch, “Tôi chính là chưa thấy qua, muốn mang trở về cho bạn bè kiến thức kiến thức!” Lời vừa nói ra, xung quanh lại là một trận cười vang.

“Cười cái gì cười cái gì, người ta chưa thấy qua, muốn lưu làm kỷ niệm!” tên Tên võ giả vừa rồi cùng ông chủ cò kè mặc cả trong ánh mắt hiện lên ánh sáng tính kế, tiếu a a tiến lên, “Anh bạn nhỏ nói đúng, đây chính là ngoạn ý khó gặp, nếu không như vậy đi, ông chủ ra giá 300 vạn, tôi ra 270, còn lại 30 vạn cậu ra, tôi chỉ muốn tinh hạch thế nào?” Nếu cái cọc sinh ý này thành, chính mình chính là chiếm tiện nghi không nhỏ.

Mặc Vân Hi nhãn châu thiểm động, thiếu chút vui đến quên mình, bình thường mua mấy lượng dược liệu cấp 2 cấp 3 cũng không chỉ có giá này, đưa tay sờ sờ làn da hải nham thú lúc này còn bóng loáng, tuy rằng không phải thực vật, nhưng năng lượng dao động rất mạnh, đương nhiên điều này cũng không bài trừ nguyên nhân trong cơ thể nó có tinh hạch, hào sảng vỗ vỗ, “Được, tôi ra 30 vạn!”

Giao dịch tiến hành thật sự thuận lợi, ông chủ vốn đang muốn nói cái gì, kết quả bị tên võ giả kia trừng, lại rụt trở về, quên đi, dù sao hắn thu được tiền là được, ngoạn ý này bình thường bọn họ đều là đào tinh hạch liền vứt xác vào biển.

Ông chủ lưu loát từ trong đầu hải nham thú đào ra một viên tinh hạch trong suốt màu lam nhạt, tinh hạch cực kỳ xinh đẹp, so với tinh hạch thủy thuộc tính bình thường thì càng trong sáng, ở dưới đèn, bên trong tựa hồ lưu động song ánh sáng màu lam, chung quanh một mảnh tán thưởng, võ giả hiển nhiên phi thường vừa lòng, tiếu a a mà đem tinh thạch nhét vào không gian, “Anh bạn nhỏ, hợp tác vui vẻ, hữu duyên tạm biệt!” Xem bộ dáng đứa bé kia, tám phần là thiếu gia nhà ai chưa thấy qua chợ, ha ha, thật là gặp may mắn.

Ra 30 vạn lớn như vậy chỉ để mua con hải mã, giống như bạch kiểm, Mặc Vân Hi phi thường vui vẻ, cũng không để ý người khác lấy ánh mắt như nhìn tên ngốc nhìn mình, nhận túi bảo tồn dị thú lớn Lăng Phong đưa, bao kín thi thể hải nham thú, bỏ vào không gian. Người xem náo nhiệt tán đi, Lăng Phong cũng lôi kéo Mặc Vân Hi đi về phương hướng khách sạn, “Thời gian không còn sớm, ngày mai còn ra ngoài làm nhiệm vụ.”

“Ân.” Mặc Vân Hi quý trọng sờ vòng cổ không gian, thật sự là thu hoạch ngoài ý muốn, lấy tinh thạch ra khỏi thi thể hải mã, cậu cũng tra xét qua, tuyệt đối có năng lượng dao động.

“Vân Hi, đồ vật này có thể làm thuốc?” Lăng Phong đại khái cũng đoán được mục đích của Mặc Vân Hi, trừ bỏ dược liệu, không có gì có thể làm cho Vân Hi hưng phấn cùng quý trọng như vậy.

“Ân, đây chính là đại bổ đó.” Mặc Vân Hi tìm tòi nhận thức đối với hải mã ít đến có thể đếm trên đầu ngón tay đời trước, “Thắt lưng đầu gối đau mỏi, lưu thông máu tan bầm, suy yếu hen suyễn, công hiệu chủ yếu nhất là trị liệu liệt dương! Bổ thận tráng dương!” Lúc trước chính bởi vì công hiệu này của hải mã, giá cả so với vàng còn đắt tiền hơn, nơi này quả thực là thế giới cải trắng (Lee: ờ, tớ nghĩ là Mặc Mặc đang muốn nói ở đây mọi người đều ngốc không biết công dụng của mấy loại thuốc gì đó), chờ cậu khai phá ra thuốc pha chế sẵn, kiếm được bao nhiêu tiền a! Mặc Vân Hi vừa nghĩ đến chuyện này liền cảm thấy trước mắt tất cả đều là đồng liên bang, lần này ai cũng không thể ngăn cản bước chân kiếm tiền của cậu!

Mặc Vân Hi đang ảo tưởng phát tài, không có chút phát giác Lăng Phong một bên, sau khi nghe Mặc Vân Hi giải thích, ánh mắt u ám, bổ thận tráng dương? Chẳng lẽ Vân Hi đối với mình không hài lòng? Anh bình thường là đau lòng Vân Hi mới vẫn luôn khống chế, có phải hay không nên làm cho Vân Hi kiến thức thực lực chân thật của mình?

Sự thật chứng minh có một số chữ, có một số chữ, thiên vạn không cần ở trước mặt người yêu nhắc tới! Lo lắng đến ngày mai còn muốn tiến hành dã ngoại lịch lãm, Lăng Phong vẫn là đem lần sổ sách này, trước yên lặng tạm thời nhớ kỹ.

Sáng sớm ngày hôm sau, toàn bộ thành viên tổ đội Mặc Vân Hi đều tập hợp ở đại sảnh, mà ngay cả Harvey đều không đến muộn, lần đầu tiên dã ngoại lịch lãm, đối với bọn nhỏ suốt ngày bị nhốt trong học viện mà nói, tràn ngập lực hấp dẫn, nhất là Mark, đã khẩn cấp muốn thi thố tài năng.

Messizer vừa lòng gật đầu, phi xa hắn thuê để tiếp đón mọi người, là một chiếc phi xa lưỡng dụng thuỷ bộ dã ngoại rộng rãi.

“Hắc, phi xa này tuyệt quá!” Mark sờ thân xe dày rộng cùng bánh xe thông khí che dấu phía dưới chảy ròng nước miếng, “Tớ chưa từng gặp qua phi xa có thể chạy trên nước.”

“Ha ha, đây cũng không phải là chỉ có thể chạy trên nước, còn có thể lặn xuống nước.” Messizer một bên gọi Mark mau lên xe, vừa cười nói, “Habton là thủy chi quốc, nhóm võ giả dị năng nơi này ra làm nhiệm vụ đi biển liệp sát dị thú cũng là dùng loại xe này, căn cứ theo công năng, có thể lặn xuống biển với chiều sâu khác nhau.”

“Thật sự?! Chúng ta đây lát nữa cũng lặn xuống biển sao?” Mark kêu lên, Mặc Vân Hi cũng sáng mắt nhìn Messizer, bọn họ đều muốn kiến thức xuống thế giới biển là như thế nào, đây chính là trải qua khó có được.

Messizer cười lắc đầu, “Chúng ta chưa quen thuộc đáy biển lộ tuyến, cũng không có kinh nghiệm chiến đấu trong nước, làm như vậy quá nguy hiểm, chúng ta đi lộ tuyến không trung, trực tiếp đáp xuống chỗ nước cạn trong sơn mạch Pansy.” Vài niên đệ này thoạt nhìn quả thực như là đi dạo chơi ngoại thành, thật sự là một chút cảm giác nguy cơ cũng không có, làm cho hắn không khỏi chợt nhớ đến cảnh tượng khi bản thân mới đến.

Phi xa chạy hơn một giờ, vượt qua hải vực tương đối mênh mông, rốt cục đáp xuống một đảo nhỏ hình dạng như thắt lưng bên ngoài chỗ nước cạn, diện tích đảo nhỏ này phi thường lớn, từ nơi rất xa có thể nhìn thấy một cái đai ngọc màu xanh biếc chiếm cứ trên biển, đây chính là đích đến của bọn họ, sơn mạch Pansy.

Mặc Vân Hi khẩn cấp nhảy xuống phi xa, quăng giầy, xúc cảm dưới chân mềm mại nhẵn nhụi, làm cho cậu cảm động đến cơ hồ rơi lệ, a, đây mới là bờ biển trong ấn tượng của cậu, bờ cát, ánh mặt trời, cây dừa! Đi chân trần trên bờ cát bị mặt trời chiếu có chút nóng, quả thực thoải mái cực kỳ, Mặc Vân Hi lôi kéo Lăng Phong tới nơi càng gần biển rộng cách đó không xa, vui vẻ giẫm bọt sóng, “Quá tuyệt vời! Biển rộng nên là cái dạng này!”

Những người khác nhìn thấy thế, cũng đều học Mặc Vân Hi, cởi bỏ giầy, xúc cảm từ bờ cát đối với bọn họ mà nói thập phần mới lạ, “Mặc Mặc, chờ tớ một chút, tớ cũng muốn chơi!” Mark vui vẻ gia nhập hàng ngũ đạp sóng, Harvey cùng Gobe mang theo giầy đi theo phía sau.

Messizer đem phi xa ngừng ở sau một chỗ đá ngầm an toàn, cùng sử dụng dây kéo tiến hành cố định, nhìn một đám niên đệ chơi đùa, lắc đầu, ở trên bảng điện tử viết, 【 Mới tới sơn mạch Pansy, đoàn đội tổng thể đều khuyết thiếu nguy cơ ý thức. 】 Ngô? Tựa hồ trừ bỏ một người, Messizer cười nhìn về phía Lăng Phong vẫn luôn cảnh giác hộ ở bên cạnh Mặc Vân Hi, gật đầu tán thành.

Điên cuồng chơi đùa trong chốc lát, tất cả mọi người hơi mệt chút, Messizer tiến lên nói, “Sau khi sắp xếp trên đảo, các cậu tự mình làm chủ, tôi chỉ phụ trách bản ghi chép, bất quá, tôi có thể cho các cậu một ít đề nghị.” Chỉ chỉ một mảnh rừng xanh um tươi tốt phía sau, “Địa điểm chủ yếu chúng ta lịch lãm là một vòng dải rừng bên ngoài Pansy sơn mạch, nơi này nhiều là dị thú cùng dược liệu dưới cấp 5, dị thú cao cấp đều tụ tập ở mảnh đất bên trong sơn mạch, nơi đó nguy cơ tứ phía.”

Nói xong, Messizer nhíu mày nhìn nhìn Harvey ngẩng mặt tựa vào một khối đá ngầm màu xanh đen, “Khụ, đương nhiên, vùng nước cạn này cũng không phải hoàn toàn an toàn, ngẫu nhiên sẽ có dị thú trong biển xông lên, cho nên phải đặc biệt coi chừng, hơn nữa trên vùng nước cạn này cũng sinh hoạt một ít dị thú cấp thấp, tỷ như…”

Lời còn chưa dứt, Harvey “A” hét thảm một tiếng, hấp dẫn tầm mắt mọi người, khối đá ngầm màu xanh đen dưới thân cậu ta chậm rãi đứng lên, Lăng Phong vẫn luôn đem lực chú ý tập trung trên người Mặc Vân Hi đầu tiên là đem Mặc Vân Hi đẩy ra một khoảng cách, nhanh chóng lắc mình tiến lên, một cước đá văng… Harvey.

“Ai u uy! Đau chết! Lăng lão đại, để làm chi mà không đá nó a!” Harvey ôm mông từ trên bờ cát đứng lên, khập khiễng trốn đến bên cạnh Mặc Vân Hi cùng Gobe.

Mark phản ứng cũng không chậm, lập tức gọi người máy, nhảy vào khoang điều khiển, từ hạt cát đổ rào rào rơi xuống, khối đá ngầm lớn kia dần dần hiện ra toàn bộ diện mạo của nó. Vỏ màu xanh đen xung quanh là mũi nhọn nhô ra, tám cái chân dài chống đỡ thân thể chắc nịch đứng dậy, hai cái càng thật lớn làm cho nó thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.

Mark đã điều khiển người máy nghênh đón dị thú cho tới bây giờ cậu chưa thấy qua, hai thanh chủy thủ dài chém vào cái càng thật lớn làm vang lên âm thanh boong boong khi kim khí va chạm, cư nhiên chỉ để lại dấu vết nhàn nhạt.

Lăng Phong đã muốn lui về bên người Mặc Vân Hi bọn họ, anh tin tưởng Mark đủ ứng phó con dị thú cấp thấp này, mà anh cần phải làm là bảo hộ đoàn đội an toàn.

Harvey cùng Gobe còn đang giương miệng rộng không có từ trong ngốc lăng phục hồi tinh thần lại, bọn họ cho tới bây giờ chưa thấy qua dị thú dữ tợn, cả người vỏ cứng rắn như vậy, “Trời, đây là cái gì?!”

“Ngao giáp thú cấp 3, một loại dị thú cấp thấp gần biển, nhưng vỏ của nó thập phần cứng rắn, mà ngay cả dị thú cấp năm cũng không có cách nào bắt được nó, tại vùng nước cạn này, nó cơ hồ không có đối thủ, bởi vì dị thú căn bản đều đối với nó không thể nào hạ miệng.” Messizer tẫn trách giải thích, “Bất quá phương thức công kích của nó trừ bỏ càng, sẽ không có cái khác, cho nên không khó đối phó.”

Mặc Vân Hi cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại, hai mắt nhìn chằm chằm ngao giáp thú đôi mắt lồi ra với miệng phun bọt nước mà hai mắt phiếm lục quang, cậu vẫn luôn cảm thấy trên thực đơn của bữa tiệc hải sản lớn tối hôm qua tựa hồ thiếu thứ gì đó, hiện tại rốt cục bừng tỉnh đại ngộ, túm cánh tay Lăng Phong, kích động nói, “Phong! Bắt sống nó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.