Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 81: Chương 81




Chương 81

Trong liên bang năm đế quốc lớn, Thorndike đế quốc lấy khí hậu bốn mùa như xuân hợp lòng người cùng cảnh sắc quanh năm lạc anh bay tán loạn như mộng ảo mà trứ danh, được mọi người xưng là đất nước mùa xuân.

Thorndike đế quốc tuy rằng không phải đế quốc dân cư nhiều nhất trong liên bang, nhưng cũng cung cấp đủ điều kiện cho nhân loại ở lại, vùng đồng bằng để kiến tạo thành thị cũng là rộng lớn nhất, mà cơ quan hành chính chính phủ liên bang, thành phố Sente Jia cũng được xây dựng ở đây. Sau lưng thành phố tựa vào một khu rừng dị thú, tới gần dải rừng đủ loại cây anh lạc, hình thành một cái khiên phòng hộ thiên nhiên quanh thành thị, không có loài dị thú nào có thể từ nơi này an toàn đột phá, quấy rầy thành thị.

Gió xuân ấm áp một năm bốn mùa từ hướng núi thổi tới, cả thành lưu là cánh anh hoa rơi, từ xa nhìn lại giống như mưa bụi màu hồng nhạt đầy trời, rất là xinh đẹp, bởi vậy thành phố Sente Jia cũng được người ta gọi là thủ đô vũ hoa (vũ: mưa).

Đoàn khảo sát đến từ liên minh vũ trụ, trạm thứ nhất, được sắp xếp ở thành phố Sente Jia.

Hôm nay, quốc vương đế quốc Thorndike mang theo thành viên hoàng thất, quân thuộc cấp lĩnh, cùng chủ tịch chính phủ hành chính liên bang, quan viên cao cấp cùng với tướng lãnh cao cấp liên quân liên bang đóng tại nơi này, tất cả đều sớm chờ ở trạm trung chuyển phi thuyền lớn nhất thủ đô vũ hoa.

Nơi này vì ngày hôm nay nghênh đón sử đoàn đến, đặc biệt phong tỏa toàn diện, không tiếp đón phi thuyền nào khác từ liên bang lui tới, trong ba tầng ngoài ba tầng tất cả đều là liên quân liên bang, phòng vệ cực kỳ nghiêm mật.

Bởi vì trên phương diện lực lượng quân sự vô cùng chênh lệch, sau khi liên minh vũ trụ triển lãm cho chính phủ liên bang thấy vũ lực tiên tiến khó có thể tưởng tượng được, chính phủ liên bang cũng không thể không thỏa hiệp tiếp nhận khảo sát cùng thử luyện, hơn nữa tư thái hạ thật sự thấp, tuy rằng vẫn cố gắng tranh thủ quyền độc lập tự chủ, nhưng trên phương diện địa vị hiển nhiên không được tính là ngang hàng.

Sử đoàn của liên minh vũ trụ ngồi phi thuyền đúng 10:00 giờ sáng đáp xuống trạm trung chuyển trong thành Senta Jia, chỉ có một số nhỏ quân đội sở tại cùng truyền thong của chính phủ được cho phép chụp ảnh đưa tin.

Phi thuyền ám màu xám không biết là dùng kim loại gì tạo ra, bất đồng với kiểu phi thuyền của liên bang, là kiểu đĩa bay điển hình, giữa thân thuyền là một hình bán cầu, mà bốn phía là cánh thuôn hình giọt nước.

Quan viên cao cấp cùng tướng lãnh của liên bang cũng biết, đây là một phi thuyền chiến đấu, bốn phía dưới cánh đều che dấu vũ khí lực phá hoại kinh người, công kích thì 360 độ không góc chết, thời điểm liên minh vũ trụ hướng liên bang bày ra giá trị vũ lực chính là dùng một phi thuyền nhỏ như vậy, dễ dàng phá hủy một tiểu hành tinh bỏ hoang.

Phi thuyền vững vàng hạ xuống giữa trạm trung chuyển, thu hồi cánh, cửa khoang thuyền mở ra, sử đoàn của liên minh vũ trụ chậm rãi từ trong đi ra, ngoài dự đoán của rất nhiều quần chúng, bề ngoài của thành viên sử đoàn cơ hồ cùng nhân loại giống nhau như đúc, chỉ có dáng người là cao hơn, nbình quân cũng phải trên dưới hai thước.

Lần này liên minh vũ trụ phái tới sử đoàn trừ bỏ phi thuyền của nhân viên công tác, tham gia viếng thăm khảo sát tổng cộng 12 người, trong đó 11 người đến hành tinh Havana văn minh liên bang tự phát hiện, một người còn lại là quan khảo sát tổng bộ liên minh vũ trụ phái tới.

Đó cũng là lệ thường của liên minh vũ trụ, viếng thăm khảo sát văn minh hành tinh mới, do hành tinh được phát hiện phụ trách, trong lúc đó hành tinh được phát hiện có thể ưu tiên cùng văn minh hành tinh mới thành lập quan hệ hợp tác, nếu không thông qua thử luyện, văn minh hành tinh mới thì được ưu tiên trở thành tinh cầu thực dân, nâng đỡ cùng bảo hộ cũng do nên tinh phụ trách (Lee: trong raw là该星, do tớ gà mờ không biết cách tra nên chỉ đành dừng từ do QT dịch), mà trái lại, đối với một ít tài nguyên trân quý, nên tinh cũng sẽ ưu tiên được hưởng một ít quyền lợi, đây là phương thức cổ vũ khai hoang của liên minh vũ trụ.

Mà nhiệm vụ cuối cùng của quan khảo sát chính là, giám sát toàn bộ hành trình sử đoàn khảo sát phỏng vấn cùng hợp tác đàm phán, ngăn chặn hiệp ước bóc lột cùng bất bình đẳng, hết thảy trình tự đều chấp hành dựa theo điều lệ nghiêm khắc của liên minh vũ trụ, đồng thời làm trọng tài cuối cùng chủ trì đảo thử luyện, địa vị tương đối siêu nhiên.

Quan viên cao cấp của liên bang cùng hoàng thất đế quốc Thorndike, mang theo đội ngũ chỉnh tề, tiến ra đón, đối với sử đoàn đã đến tỏ vẻ hữu hảo cùng hoan nghênh.

Hai nhân viên dẫn đầu sử đoàn, một vị là Harrila Tổng đốc đối ngoại của hành tinh Havana, thân hình cao lớn, cao chừng hai thước, một đầu tóc dài ám màu tím cùng đôi mắt thủy tinh tím là tượng trưng của thành viên hoàng thất hành tinh Havana, người này không chỉ có ý nghĩ linh hoạt, trầm ổn bình tĩnh, lại từng vì hành tinh Havana phát hiện và tranh thủ được một hành tinh thực dân mới có năng nguyên tương đối phong phú, do đó ngồi vững vàng ở vị trí Tổng đốc đối ngoại, đây đã là hành tinh văn minh mới thứ hai hắn dẫn dắt bộ đội khai hoang dò xét phát hiện.

Bên cạnh Harrila là một người đàn ông mặc màu trường bào trắng nạm vàng, thân hình nam nhân chênh lệch không nhiều lắm với người liên bang, tuy rằng nhìn cũng trên 1,8m, nhưng đứng trong đội ngũ sử đoàn cao trên dưới 2 thước, liền có chút nhỏ bé và yếu ớt.

Bất quá đây chỉ là từ đằng xa nhìn lại, đến gần một chút sẽ phát hiện, khí tràng của người đàn ông này tương đối cường đại, tuy rằng đội mũ rộng vành, khiến người khác không thấy rõ bộ dạng, nhưng trên người này lại phát ra uy nghiêm cùng hơi thở thần thánh khiến bất luận kẻ nào cũng không thể bỏ qua, mà ngay cả Harrila cũng đối với nam nhân tương đối cung kính, bước chân cũng tận lực bảo trì ngang bằng với nam nhân.

“Sứ giả tôn kính, tôi đại biểu chính phủ liên bang hướng các ngài bày tỏ kính ý chân thành nhất cùng hoan nghênh nhiệt liệt.” Nghênh đón đội ngũ trước nhất, một lão giả tóc trắng hướng Harrila cung kính làm một lễ nghi liên bang nói, “Ngài khỏe, tôi là Ivige chủ tịch hành chính chính phủ liên bang, cùng đi với sử đoàn từ nơi này xuất phát phỏng vấn khảo sát năm đế quốc lớn của liên bang.”

“Khách nhân tôn quý ngàii khỏe, bản nhân là Thornya • Missu quốc vương của đế quốc Thorndike, đại biểu hoàng thất cùng toàn bộ nhân dân Thorndike hoan nghênh sử đoàn đến thăm, hy vọng khách quý có thể ở Thorndike trải qua quãng thời gian vui vẻ.” Theo sát mà tiến lên giới thiệu chính là Missu quốc vương trẻ tuổi của Thorndike, y kế thừa vương vị sau khi quốc vương tuổi cao qua đời, năm ấy 32 tuổi.

“Xin chào, tôi là Harrila của hành tinh Havana, vị này chính là quan khảo sát đại nhân được tổng bộ liên minh vũ trụ phái tới.” Harrila nói một câu giới thiệu bằng ngôn ngữ liên bang hơi có vẻ đông cứng, tuy rằng trong quá trình phỏng vấn và đàm phán đều dùng máy phiên dịch, nhưng hắn thân là quan viên đối ngoại vĩ đại, vẫn tự học một ít từ ngữ thường dùng tỏ vẻ thân thiết.

Nam nhân áo bào trắng hai tay giao trước ngực hành lễ, nhưng chưa lên tiếng tự giới thiệu, quan đứng đầu khảo sát trong quá trình khảo sát không cần hướng sử đoàn hoặc là văn minh tân tinh làm rõ thân phận, lấy cam đoan ở trong thử luyện cho phán đoán công chứng nhất, nhưng bình thường nhân vật có thể đảm nhiệm chức vị quan trọng này, đều là người có hoàn cảnh xuất thân cường đại cùng văn minh cao cấp gia nhập liên minh vũ trụ sớm nhất, tuy rằng thân phận thần bí, nhưng Harrila một chút cũng không dám chậm trễ.

Chủ tịch hành chính liên bang cùng quốc vương Thorndike cùng đi, sử đoàn thừa lúc phi xa xuyên qua thành phố Senta Jia tới tổng bộ liên bang, cũng ở tổng bộ dùng cơm trưa phong phú. Trong lúc nhân dân thành phố Sente Jia nghênh đón hai bên đường, đối với sử đoàn tới chơi thể hiện ra nhiệt tình cùng hữu hảo tướng đối lớn, làm cho Harrila cảm thấy người nơi này phi thường hiếu khách.

Bởi vì trong bữa tiệc, Harrila khen ngợi cảnh tượng lạc anh bay múa trong thành Sente Jia phi thường xinh đẹp, cho nên quốc vương Missu của Thorndike vào buổi chiều phi thường nhiệt tình mời sử đoàn đi tới bên ngoài khu rừng dị thú phía sau thành, thưởng thức quốc bảo mà Thorndike kiêu ngạo— anh lạc.

Ngọn núi mọc đầy anh lạc nhìn từ đàng xa, giống như là một vòng mây màu hồng phấn bao quanh chân núi, lạc anh mênh mông không thể sánh bằng hoa vũ thưa thớt trong thành kia được.

Thời điểm cách biển anh hoa rơi còn trên dưới năm trăm mét, Missu dẫn đầu xuống xe, ở khoảng cách này đã không nhìn thấy bùn đất, có cũng chính là một lớp hoa hồng nhạt thật dày, giẫm lên êm dịu, phi thường thoải mái.

“Nga, thơm quá, nơi này thật sự là rất đẹp!” Harrila không chút nào keo kiệt ca ngợi nói.

Missu có phần kiêu ngạo mà lễ phép giới thiệu nói, “Harrila tiên sinh, khách nhân tôn quý, đây là ta rừng anh lạc quốc bảo của Thorndike đế quốc, hàng năm nở hoa, phi thường xinh đẹp, cũng là biểu tượng cho quốc gia của tôi.”

Harrila cười gật gật đầu, mang sử đoàn tiến lên, lại bị Missu chạy nhanh ngăn lại, “Tiên sinh, khoảng cách này đã là khoảng cách an toàn ngắn nhất để thưởng thức anh lạc, loài cây này tuy rằng đẹp, nhưng tính công kích phi thường cao.” Chỉ chỉ mạn sinh đằng rũ xuống từ trên chạc cây, Missu giải thích, “Dây leo cộng sinh với Anh lạc hút máu mà sống, trong khu rừng này có rất nhiều dị thú cường đại, nhưng thành Sente Jia chưa từng lọt vào tập kích của dị thú, tất cả đều nhờ vào rừng anh lạc này, đi về phía trước là phạm vi công kích của chúng.”

Vì chứng mình lời mình nói không phải lời nói dối, Missu còn cố ý để người ta chuẩn bị một con độc giác lộc không tính là lớn chạy hướng rừng anh lạc, khi khoảng cách còn không đến 100 mét, từ trong rừng anh lạc vươn ra vô số dây đằng cộng sinh, nháy mắt đâm vào thân thể độc giác lộc, kéo vào, như là ngửi thấy được mùi máu tươi, càng nhiều dây leo chen chúc tới, chỉ trong chốc lát khi dây đằng tán đi, trên mặt đất cũng chỉ để lại một bộ da lộc héo quắt.

Mà rừng anh lạc vẫn như cũ giống như chưa từng phát sinh chuyện gì, cánh hoa lẳng lặng rơi, mọi người thậm chí cảm thấy ngắn ngủi vừa rồi mùi máu tươi là lỗi giác của chính mình, nơi nơi đều là gió núi trong veo.

Thấy vậy, Harrila cũng chỉ có thể tiếc nuối dừng cước bộ, ngay cả hắn cũng không nghĩ tới thực vật nơi này thế nhưng sẽ có tính công kích cao như thế, cho dù hắn cùng tất cả thành viên sử đoàn đều là cao thủ, cũng không thể bảo đảm ở trong một mảnh rừng anh lạc dày đặc như thế có thể toàn thân trở ra.

“Đại nhân! Cẩn thận!” Một tiếng la đột ngột vang lên, là đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia phát ra, “Nguy hiểm, không cần lại đi!”

Từ phương hướng đội trưởng hộ vệ la lên, mọi người kinh ngạc phát hiện, một thân ảnh màu trắng đã cách rừng anh lạc không đến 100 mét, cơ hồ đã tiến vào phạm vi công kích của cây anh lạc, khu rừng anh lạc này niên đại vô cùng lâu dài, có chút dây leo cơ hồ có thể vươn dài vượt qua 100 mét!

“Là tổng khảo sát quan đại nhân?!” Missu cũng sốt ruột hô, “Nhanh đi bảo hộ đại nhân!” Y cũng không thể để cho khảo sát quan trọng yếu này gặp bất trắc ở Thorndike, phá hủy toàn bộ kế hoạch của liên bang!

Đội hộ vệ hoàng gia tuy rằng tất cả đều là cao thủ dị năng, nhưng khoảng cách này, đi quả thực là cửu tử nhất sinh! Bất quá mệnh lệnh của quốc vương bọn họ không dám cãi lời, một đám đều rút ra vũ khí, mắt thấy sẽ lao đi cứu người.

“Dừng tay!” Thanh âm to trầm thấp ngăn trở hành động của đội hộ vệ, người lên tiếng cũng là Harrila, tử mâu cong lên một độ cung nhu hòa, “Missu bệ hạ, không cần lo lắng, nếu như nói ở nơi này ai là người mạnh nhất, nhất định là khảo sát quan đại nhân, ngài ấy sẽ không để bản thân lâm vào nguy hiểm, ngài yên tâm, hết thảy hậu quả do tôi gánh vác, không cần quấy nhiễu hưng trí của đại nhân.”

Rừng anh lạc tuy rằng hung hiểm, nhưng Harrila tin tưởng, bằng vào việc khảo sát quan đại nhân có thể ở trên đảo thử luyện tùy ý hành động, bình yên vô sự, chuyện này căn bản không coi là cái gì.

Nếu Harrila nói trách nhiệm do hắn chịu, Missu cũng chỉ xua tay khiến hộ vệ hủy bỏ hành động, nhưng ánh mắt vẫn là lo lắng nhìn chằm chằm bóng người màu trắng kia, “Này quá nguy hiểm, đại nhân như thế nào…”

Lời tuy nói như vậy, nhưng hơi tỉnh táo lại, Missu cũng là khiếp sợ phát hiện, người kia, vừa rồi cơ hồ là trong nháy mắt đi đến nơi đó, trước đó mọi người nơi này đều không có phát hiện hành động của hắn, này nghe có chút quỷ dị, là thuấn di hay là hành động của hắn quá nhanh? Phải biết rằng nơi này bao gồm hắn, chính là có không ít dị năng võ giả cao cấp, đội trưởng hộ vệ thậm chí là võ giả cấp 9!

Gió núi trong veo thổi bay trường bào màu trắng, một bàn tay trắng nõn thon dài từ trong ống tay áo rộng thùng thình vươn ra, đón nhận vài đóa hoa hồng nhạt bay xuống, ngón tay khớp xương cân xứng, không giống bàn thô ráp của võ giả, lòng bàn tay trắng nõn không có một vết chai mỏng nào.

Nam tử nhìn như thong thả nhàn nhã đi tới dưới tàng cây anh lạc, nhưng ở trong mắt mọi người đứng bên ngoài mấy trăm mét, thân ảnh màu trắng lại giống như thuấn di, bàn tay thiếp dán lên thân cây thô ráp, nam nhân quanh thân đều nổi lên vầng sáng màu vàng nhạt, như là một tầng sương, che lấp tầm mắt mọi người, có vẻ vô cùng thần thánh.

Nhánh cây anh lạc nhẹ lay động, rơi xuống càng nhiều đóa hoa, nhưng không có một cái dây đằng nào tự tiện hành động công kích nam nhân. Một dải tóc dài nhu hòa màu đay từ trong chảy xuống, thanh âm ôn nhu trong trẻo như tiếng suối chảy đối với thân cây anh lạc thì thầm nói, “Người anh em, ngươi là cư dân cổ xưa nhất ở nơi này, có từng gặp qua một cô bé…”

Căn cứ bí mật dưới lòng đất của liên quân liên bang, khu huấn luyện dị năng võ giả.

Lúc này Lăng Phong đang ở phòng huấn luyện thể năng vuốt mồ hôi như mưa, kinh nghiệm thực chiến của anh so với những võ giả khác, cho dù là tuổi tác hơi lớn chút cũng phong phú hơn chút, hiện tại anh cần phải làm là không ngừng lặp lại mà đột phá cực hạn thể năng cùng tinh thần lực, mau chóng tiến giai.

Mà mỗi ngày tiến hành huấn luyện đem toàn bộ thể lực tiêu hao đến kích thích cực hạn tinh thần lực, đã trở thành chuyện bắt buộc mỗi ngày của anh, có thuốc khôi phục tinh thần lực có thêm ý thức lực Mặc Vân Hi cho anh, anh huấn luyện không ngừng nghỉ, những võ giả khác nhìn tựa hồ có chút điên cuồng cùng bất khả tư nghị.

Cuối cùng một đám võ giả cũng đều lục tục ly khai phòng huấn luyện thể năng, mà lấy thể năng hiện tại của Lăng Phong, anh ít nhất còn có thể luyện thêm hai giờ nữa, anh thủy chung tin tưởng vững chắc chỉ có luyện đến một tia cực hạn cuối cùng, mới có thể đột phá.

Đồ huấn luyện trên người ướt đẫm mồ hôi, Lăng Phong cả người tựa như mới từ trong nước đi ra, một giọt mồ hôi dọc theo đường cong cương nghị chảy vào trong mắt, ánh mắt tối tăm chớp chớp, nhưng điều này không có ảnh hưởng đến động tác huấn luyện máy móc lặp đi lặp lại.

“Anh, em với anh luyện trong chốc lát rồi đi ngủ, em cũng muốn huấn luyện.” Thanh âm thiếu niên làm nũng vang lên, Lăng Phong nhíu nhíu long mày, nhìn cửa trước.

“Mau trở về nghỉ ngơi, huấn luyện nơi này đối với em đã không còn tác dụng gì.” Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng mang theo một tia bất đắc dĩ.

“Đương nhiên là có tác dụng, em nói có liền có, chúng ta cùng nhau luyện!” Thiếu niên tùy hứng nói.

Hai thân ảnh quen thuộc một trước một sau đi vào phòng huấn luyện, quả nhiên là an hem Mặc Vân Thiên cùng Mặc Vân Hạo. Lăng Phong dừng huấn luyện, nhặt lên khăn mặt ở bên cạnh khoát lên trên vai lung tung lau mồ hôi trên đầu, liền xoay người đi ra cửa.

“Anh, đứng lại!” Mặc Vân Hạo quát, hai anh em bọn họ tự nhiên cũng nhìn thấy Lăng Phong, “Món nợ lần trước của chúng ta còn chưa tính đâu!” Cậu sớm muốn giáo huấn người lần trước đến nhà cậu quấy rối, chỉ là anh trai vẫn luôn nhìn chằm chằm cậu, không tìm được cơ hội.

Lăng Phong dưới chân dừng một chút, lập tức không quay đầu lại đi ra cửa, bây giờ còn chưa phải thời điểm cùng người kia dây dưa.

“Vân Hạo dừng tay!” Mặc Vân Thiên còn chưa kịp lôi Mặc Vân Hạo, đã bị cậu lập tức giãy cánh tay nhảy ra ngoài, lao thẳng tới Lăng Phong, khí lực nhóc con này hiện tại đã không phải hắn có thể chế trụ.

Lăng Phong cảm giác được phía sau một cỗ kình phong nguy hiểm đánh úp lại, nhanh chóng phản kích lại, hai người một thân thịt va chạm nhau, đều không sử dụng dị năng. Lăng Phong là tuân thủ quy củ căn cứ, ở phòng huấn luyện thể năng không thể phóng dị năng ra ngoài, mà Mặc Vân Hạo thì lại là một bên sợ dùng dị năng phá hủy phòng khiến anh trai tức giận, một bên cảm thấy đối phó người này căn bản không cần phải dùng dị năng.

ánh mắt màu băng lam nhìn chằm chằm hai thân ảnh triền đấu trong phòng huấn luyện, thân hình Lăng Phong rõ ràng linh hoạt hơn, thường xuyên là tấn công xong liền rút lui, khiến Mặc Vân Hạo rất khó bắt được cơ hội, nhưng quái lực của Mặc Vân Hạo hắn biết, chỉ cần trúng mục tiêu, kia tất nhiên là bị thương nặng.

Mặc Vân Thiên vốn là nghĩ tiến lên ngăn lại Mặc Vân Hạo, nhưng hắn kinh ngạc phát hiện Lăng Phong thế nhưng ở dưới tay Vân Hạo không có ăn nhiều mệt, thực lực tên nhóc này so với lúc trước ở Mặc trạch, lại tăng lên một đoạn lớn! Tốc độ tu luyện cũng có thể nói là quái vật, hắn hiện tại cũng phi thường muốn nhìn một chút, thực lực Lăng Phong đến tột cùng là tới mức độ nào!

Phanh một tiếng, Lăng Phong một chưởng khiến cánh tay Mặc Vân Hạo tạm thời tê dại, lại không kịp trốn một nắm đấm khác đánh úp lại, bị Mặc Vân Hạo quái lực ầm một tiếng thật mạnh đánh bay ra ngoài, đánh vào trên cửa phòng huấn luyện, cùng với cửa bay về phía hành lang!

“Dừng tay!” Hai thanh âm cơ hồ trọng điệp vang lên, hai thân ảnh cùng nhau bay qua, một cái ôm lấy Mặc Vân Hạo, một cái thì lại chắn trước người Lăng Phong.

Mặc Vân Hạo phẫn hận xoa cánh tay tê dại, trong con ngươi xanh biển tràn đầy phẫn nộ, nhưng cậu sợ thương tổn Mặc Vân Thiên nên không dám dùng sức, “Anh, buông! Em muốn giết anh ta!” Bị một võ giả cấp 7 bình thường thương tổn, điều này làm cậu nổi lên sát ý.

“Vân Hạo! Tỉnh táo lại, đi theo anh!” Mặc Vân Thiên dùng sức ôm lấy Mặc Vân Hạo, “Em đã nói sẽ nghe lời anh! Gây rối nữa anh mặc kệ em ! Nghe lời!” May mắn Vân Hạo hiện tại còn tồn tại lý trí, không có hoàn toàn nổi điên, bằng không ngay cả hắn cũng không có biện pháp gì.

“Nhanh dẫn cậu ta đi!” Một lão giả dáng vẻ thoạt nhìn gầy yếu hướng Mặc Vân Thiên quát, trong thanh âm khí mười phần, thân thể che trước người Lăng Phong tuy rằng không tính là cao lớn, nhưng mang theo một cổ uy áp cường đại, làm cho người ta sau lưng lạnh cả người.

Mặc Vân Hạo dưới uy hiếp của Mặc Vân Thiên dần dần bình tĩnh lại, muốn thu thập anh ta cơ hội rất nhiều, không đáng để khiến anh trai tức giận, trừng liếc mắt nhìn Lăng Phong đứng sau lưng lão giả một cái, liền thở phì phì tùy ý Mặc Vân Thiên kéo đi ra ngoài.

Thẳng đến khi thân ảnh hai người biến mất ở cuối hành lang, lão giả mới xoay người, ánh mắt khôn khéo đem Lăng Phong từ trên xuống dưới đánh giá một lần, “Hừ, không tồi, còn có thể tự mình đứng lên! Tên là gì?”

“Lăng Phong.”

Lee: chiều nay thi võ, bị trừ điểm trang phục còn có 4 điểm, quá buồn cho một sự ngu không hề nhẹ *khóc ròng*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.