” Tất cả giống cái đều ở tại chỗ này, giống đực cùng ta cùng đi giết sạch chúng.”
Tộc trưởng Khoa sắc mặt dị thường trầm trọng, tuy những con gia lực lực thú này sẽ không đối với tộc nhân uy hiếp gì, nhưng nếu như không giết bọn
chúng, thì tất cả thực vật trong tộc đều bị ăn sạch. Tiếp đến, sẽ là
toàn bộ Báo Tộc trong lãnh địa rừng rậm……
Rừng rậm là nơi bọn hắn sinh tồn, hết thảy sinh hoạt đều là từ nơi này, một khi bị hủy, chẳng
khác nào triệt để bẻ gãy đường sống của bọn hắn .
– Tất cả giống đực!
Tộc trưởng nói rất rõ ràng, lúc này Giang Tiều cũng không thể không đi
theo. Nếu như lâm trận bỏ chạy, có thể sẽ khiến cho nhiều người tức
giận.
Giang Tiều lần đầu tiên thấy một sinh vật tham ăn như vậy,
tốc độ lại kinh người, đến mức như gió thu cuốn hết lá vàng, không xót
lại cái gì.
Loại gia lực lực thú này, năm cái chân, trên đầu mọc
ra vòi xúc tu, con mắt lồi ra như con ruồi, lúc di chuyển phát ra tiếng
ma sát soẹt soẹt rè rè, quay đầu nhìn lại, rậm rạp chằng chịt có mấy
trăm cái chân.
Bọn chúng dáng vóc cỡ nắm đấm lớn, động tác lại dị thường linh hoạt, đối với thú nhân hình thể to lớn cường tráng mà nói,
muốn giết chết bọn chúng mất rấtnhiều công phu,.
Có hai ba con
gia lực lực thú bò qua giày của Giang Tiều, hắn nhịn không được trong dạ dày một hồi cuộn trào quay cuồng, những vật này làm cho hắn nhớ đến
sinh vật đã lâu chưa gặp “tiểu cường” (con gián), lại quên nói…mỗi lần
diệt gián đều do Giang Nguyệt làm.
Hắn vẫn như vậy vẫn không nhúc nhích mà đứng đấy, đã có mấy thú nhân quăng đến ánh mắt bất mãn, nếu
vẫn tiếp tục như vậy, hắn lại sẽ trở thành mục tiêu công kích cho mọi
người chỉ trích.
Đúng vào lúc này, Giang Tiều bỗng nhiên linh
quang lóe lên, trong đầu hiện lên một câu của tộc trưởng– có lẽ, phương
pháp kia thật sự có hiệu quả cũng nên.
Vì vậy, dưới con mắt nhìn
trừng trừng của mọi người, Giang Tiều lại có hành động kinh người, lúc
mọi người đang giết vài con gia lực lực thú, Giang Tiều bộ dạng xun xoe
chạy về.
Giang Tiều như gió chạy đến quảng trường, mọi người thấy hắn, không khỏi lộ ra ánh mắt giật mình .
Giang Tiều trực tiếp chạy đến trong đám người –” Ta nghĩ đến một phương pháp, mọi ngườicó nguyện ý hay không thử một lần?”
” Thế nhưng mà, tộc trưởng nói là chúng ta ở chỗ này chờ ah!”
Rất nhiều giống cái đều rất do dự, lúc này thì nghe tộc trưởng thì vẫn còn
tốt hơn a! Mà bọn hắn thì có thể giúp đỡ cái gì đây? Nói không chừng còn thêm phiền……
Giang Tiều nhìn chung quanh mọi ngườilần nữa lớn
tiếng nói:” Bọn hắn tất cả đều bận rộn đối phó gia lực lực thú, chẳng lẽ các ngươi cũng chỉ có thể ngồi ở chỗ này chờ? Nhiều năm như vậy các
ngươi một mực xếp vào địa vị cần bảo hộ, chẳng lẽ lại cam tâm sao?”
” Thế nhưng mà, chúng ta có thể làm thế nào đây?”
Trời sinh trên thân thể kinh ngạc, lại để cho bọn hắn chỉ có thể ở địa vị kẻ yếu.
” Hiện tại có một cơ hội, mọi người có thể mượn việc này bảo vệ mình, người nhà, người yêu– các ngươi còn do dự cái gì nữa?”
Rất nhiều sự tình, dù cho ngươi chưa từng nghĩ tới, nhưng bị dồn đến thời
điểm không thể nào lui được, sẽ bộc lộ ra tiềm lực không ai tưởng tượng
được.
Giang Tiều cũng chưa từng nghĩ tới, hắn sẽ có ngày đứng ở
trong đám người hô to, với tư cách chủ đạo, nhưng vì bảo hộ tộc nhân của Y Ân, thủ hộ gia viên của hắn, Giang Tiều làm được.
Bởi vì, hắn biết rõ những…này đối với Y Ân trọng yếu cỡ nào.
” Chúng ta nghe ngươi, rốt cuộc muốn làm như thế nào?”
Người đầu tiên hưởng ứng Giang Tiều đứng ra lại là Kiệt Kiệt, về phần Cát Nhĩ cùng Kết lại càng không cần phải nói.
” Hiện tại bắt đầu, mọi người phân thành hai bộ phận, một về nhà thu thập tro sau khi nấu cơm, một đoàn người đi chuyển củi lửa, càng nhiều càng
tốt!”
“……”
Vốn nghe xong GiangTiều nói chuyện, tất cả mọi
người có chút kích động, chỉ là lúc này đều hai mặt nhìn nhau, hoài nghi nhìn xem hắn– biện pháp này có thể làm sao?
” Mọi người hãy tin tưởng Giang Tiều một lần, làm theo hắn nói đi!”
Cát Nhĩnói xong, chạy về nhà đầu tiên, Giang Tiều đã nói như vậy, thì nhất định có đạo lý của hắn.
Rất nhanh, quảng trường bốc cháy lên lửa lớn hừng hực, tro cũng tìm tới.
” Kế tiếp, mọi ngườichỉ cần đem những tro này vung đến những con gia lực lực thúlà được rồi.”
Giang Tiều một bên hướng đống lửa châm củi, vừa hướng mọi người nói xong bước tiếp theo.
Mỗi người đều mang thái độ bán tín bán nghi hướng”chiến trường” chạy tới, lúc này bọn hắn đều tình nguyện thử một lần.
“Các ngươi không hảo hảo ở quảng trường lại chạy tới làm cái gì?”
Tộc trưởng vừa nhìn thấy giống cái chạy tới, lập tức hét lớn.
“Chúng ta cũng tới hỗ trợ.”
Mấy cái giống cái nói xong, lấy một ít tro, hướng một congia lực lực thúvung lên.
Kỳ tích xuất hiện, gia lực lực thúbị vung tro như bị cái gì cố định, nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích.
Mà những con gia lực lực thúchưa bị dính tro, chỉ cần nghe thấy được mùi tro, tản ra xa tựa như thối lui.
Thú nhân giống đực thừa cơ tiến lên, đem những gia hỏa ban nãy còn vui vẻ kia giết chết, cả đám đều vô cùng hả giận.
Những vật này vừa mới đông nhảy tây chạy, đã sớm làm bọn họ tức bốc lửa trong bụng.
Không đến một giờ, mọi người đem chút ít gia lực lực thútiêu diệt sạch sẽ,
lại tiếp gần như một giờ nữa quét sạch, rất nhanh trong bộ lạc lại khôi
phục cuộc sống bình thường trật tự.
” Lúc nãy may mắn mà có Giang Tiều. Bất quá, làm sao ngươi biết gia lực lực thúsợ tro?”Cát Nhĩ lúc này mới có nhàn hạ hỏi thăm, mà đây cũng là vấn đề tất cả mọi người đều muốn biết .
” Là do ta trước kia nghe tộc trưởng nói, ruộng của mọi người đều bị hủy, chỉ còn chỗ kia của ta. Ta nghĩ nghĩ, ngoại trừ trước khi trồng rải ít
tro lên thì còn lại không có gì khác mọi người.”
Tất cả mọi người cảm thấy vô cùng may mắn, có ai biết rõ gia lực lực thúthiên địch dĩ
nhiên là tro đây này? Đương nhiên, Giang Tiều công lao lớn nhất.
Ngay lúc tất cả mọi người nhiệt liệt vây quanh Giang Tiều thảo luận sự tình
lúcnãy, tên tiểu quỷ Ngải Thước còn không có trưởng thành đột nhiên nhào tới trong ngực Giang Tiều, cười hì hì nói:” Tiều, chờ ta trưởng thành,
sẽ thành bầu bạn của ngươi nha?”
Trên người hắn đang mặc áo
choàng mới Giang Tiều làm cho, con báo đáng yêu màu đen ở trên áo càng
thêm làm hắn ngây thơ đáng yêu, lớn lên nhất định sẽ có rất nhiều giống
đực ưa thích.
” Tiểu Ngải mễ , ta nhớ ngươi nói muốn tìm một dũng sĩ làm bạn lữ, chẳng lẽ ngươi đã quên?”
Chung quanh có một giống cái trước kia đối với Giang Tiều không thân thiện
lắm cố ý trêu ghẹo mà hỏi thăm, chỉ là nhìn về phía Giang Tiều trong ánh mắt sớm đã không còn khinh thị như lúc trước .
” Ta đương nhiên không có quên, Tiều cũng rất lợi hại ah! Lần này không phải là nhờ vào
hắn sao?” Ngải Thước lớn tiếng biện giải cho mình, sau đó lại giảo hoạt
cười cười, “Hơn nữa làm bầu bạn của Tiều sẽ có rất nhiều ăn ngon, còn có y phục xinh đẹp mặc!”
Mọi người nghe xong đều nở nụ cười, tiểu gia hỏa này, chỉ sợ hai cái lý do đằng sau mới là ý định thật sự a!
” Cái này…Ta đã có người yêu mến ……”
Nhìn vẻ mặt chờ mong của Ngải Thước nhìn chăm chú lên, Giang Tiều có chút
phát quýnh 囧, hắn vẫn thật không nghĩ tới mình cũng có lúc được “cầu
hôn”
” Thật sự? Là ở bộ lạc chúng ta sao?”
Ngải Thước tuy
tuổi còn nhỏ, mà cái tính nhiều chuyện chẳng thua gì người lớn. Ngoại
trừ hiếu kỳ, còn có một chút không cam lòng”……”
Lúc này, Giang
Tiều chỉ có thể hắc hắc cười ngây ngô, không biết hắn lúc này nói ra tên Y Ân có thể hay không làm nhiều người tức giận? Những… giống cái này
lúc “trở mặt” công lực kinh người, hắn là đã được chứng kiến .
” Được rồi, chờ hắn lúc nào đem người truy cầu đến, các ngươi sẽ là biết.”
Cát Nhĩ thấy Giang Tiều khó xử, quyết đoán trước giúp đỡ hắn, sợ hắn thực
nói ra tên YÂn, tại đây hơn phân nửa giống cái đều là người ái mộ Y Ân.
Khi Y Ân trở lại bộ lạc, chứng kiến Giang Tiều bị vây quanh, lúc này đây không chỉ có giống cái, còn có rất nhiều giống đực……
Tâm trạng lo lắng rốt cục để xuống, vốn hắn còn nghĩ đến trong tộc không nhất định loạn thành bộ dáng gì nữa……
Bất quá, hắn cũng không nghĩ tới sẽ nhìn thấy cảnh tượng kỳ quái như bây giờ là được.
Nghe được Ngải Thước “tỏ tình”, dù cho đối phương còn chưa trưởng thành,
trong lòng của hắn vẫn là một hồi khẩn trương, vậy mà sợ Giang Tiều thật sự đáp ứng. Tuy nhiên, lý trí nói cho hắn biết, Giang Tiều không phải
một người chần chừ……
Khi Giang Tiều nói:” Ta có người yêu mến.”,
trong lòng của hắn lại phun lên một loại vui sướng, mới đầu còn không
quá rõ ràng, nhưng dạng xa xa nhìn chăm chú lên Giang Tiều, chậm rãi
liền do mắt nhập tâm–
Sợ hãi hắn trở thành bầu bạn của người
khác, muốn hắn một mực làm bạn bên người, nghĩ đến người hắn ưa thích là chính mình liền không nhịn được tâm tìnhmuốn mỉm cười — nếu tâm tình
như vậy còn không phải ưa thích, còn có cái gì là ưa thích đây?
Tránh đi đám người, hắn lẳng lặng yên hướng phía tộc trưởng đi đến, có một số việc hắn phải kịp thời nói cho tộc trưởng.
Mới vừa đi hai bước, hắn đột nhiên quay đầu lại, như là cùng nhau ăn ý, hắn thấy Giang Tiều nhìn qua.
Khó có được, hắn đáp lại cho Giang Tiều một cái mỉm cười cực nhạt, lúc này mới quay người ly khai.
Giang Tiều thấy được nụ cười kia, trực giác có cái gì đó trở nên không giống
với lúc trước. Y Ân cười, vốn khó thấy được, hiện tại càng xen lẫn một
ít nhu hòa ở bên trong, lại để cho người cảm thấy thân cận khó tả,渀 Phật hai người tâm cũng bởi vậy dựa vào là thêm gần.
Giang Tiều trong lòng nói:” Đúng vậy, ta đã có người yêu thích, người kia chính là Y Ân ah!”
Hắn vui mừng như thế này, cơ hồ muốn kêu to nói cho hết thảy mọi người! May mắn, hắn vẫn ít lý trí.
Kết là người đầu tiên phát hiện Giang Tiều “khác thường”, nhạy cảm màquay
đầu nhìn theo hướng Giang Tiều nhìn chăm chú, chỉ thấy một cái bóng lưng xa dần .
Đã hiểu chút sự tìnhlặng yên giữa hai người đã xảy ra ở đằng kia, hắn chỉ là hiểu ý cười cười, cũng không nói gì.
Đúng lúc này, hắn chỉ cần bọn họ cao hứng là được rồi.
Cự tuyệt rất nhiều tộc nhân nhiệt tình mời, Giang Tiều cười ngây ngô hướng nhà của bọn hắn đi đến.Đúng lúc này, hắn mới chân chân chính chính đã
có lòng trung thành, cảm thấy cái thế giới này đồng dạng cũng là thuộc
về mình. Nhà của hắn và Y Ân– ý nghĩ như vậy thật sự là quá tốt, tốt vô
cùng
” Như thế nào cao hứng như vậy?”
Lôi cảm thấy, Giang
Tiều cao hứng, cũng không chỉ đơn giản là bởi vì giúp tộc nhân cho nên
được mọi người chấp nhận thậm chí tán thưởng như vậy!
Nụ cười của hắn, nói như thế nào đây? Thật giống như lúc giống đực trong tộc hướng
người mình thích thổ lộ thành công “Chướng mắt”. Như thế nào, mới có nửa ngày, còn chuyện gì hắn không biết đã xảy ra sao?
“Ngươi không phải vẫn muốn một cái ghế nằm sao?Ngày mai ta làm cho ngươi.”
Tâm tình tốt rồi, nhìn cái gì đều thuận mắt, Giang Tiều cười nói.
“Nhìn thấy Y Ân?”
Lôi không có phát hiện lúc hắn nói chuyện giọng điệu lộ ra một chút vị
chua. Giang Tiều buổi sáng còn một bộ lo lắng, nhưng bây giờ mặt mày hớn hở, chỉ có một loại khả năng ….
” Ân.”
Giang Tiều gật gật đầu, tiếp tục cười sung sướng.
“Làm thêm cho ta một chén lớn thịt kho tàu nữa, còn có cái kia … thịt viên đầu sư tử gì nữa”
Nhìn Giang Tiều dáng tươi cười, Lôi càng thấychướng mắt, nghiến răng ken
két, hắn quyết định muốn có một bữa cơm no đủ. Để giải trừ nỗi phiền
muộn không rõ này.