Một ngày sau.
Ô Phượng nhìn Bạch Thần Tinh, có hơi chần chờ nói: “ThầnTinh,mởhình lênđi, hẳn là đãxong cả rồi.”
Bạch Thần Tinh nghiến răng, sắc mặt xanh đen một mảnh.
Hình ảnh trên thực tế là không che đậy được, cả đám võ tôn có thể dùng linh hồn lực, xuyên thấu qua vách chướng nhìn thấy chuyện bên trong.
Hiện tại trừ Bạch Thần Tinh ra thì không có ai làm như vậy, đây là mọi người cho Bạch Thần Tinh mặt mũi, cũng là bởi vì Mộ Thần và Diệp Thạch đang làm chuyện thiếu nhi không nên hỏi. Nhưng mà, nếu Bạch Thần Tinh cứ tiếp tục làm như vậy thì sẽ bị rất nhiều người tức giận, dù sao hiện tại Mộ Thần rất được chú ý, có rất nhiều người đều muốn biết Mộ Thần và Diệp Thạch đang làm gì.
“Chẳng lẽlàvẫn chưa xong?” Ô Phượng có chút chần chờ hỏi.
Bạch Thần Tinh: “...”
Ô Phượng nhìn Bạch Thần Tinh cả người run run, cười gượng trấn an: “Năng lực Mộ Thần không tồinhỉ!” Nhìn bộ dạng văn nhược thế kia cơ mà. Tuy bên ngoài mới chỉ qua một ngày, nhưng thực tế thì độ dài thời gian phải tương đương với hơn mười ngày bên trong.
Bạch Thần Tinh gắt gao siết nắm tay.
Trong bí cảnh, Diệp Thạch đột nhiên mở ra mắt nói: “Mộ Thần, ta sắp đột phá.” Thực lực áp chế không nổi nữa, rõ ràng không nên nhanh như vậy.
Trong mắt Mộ Thần hiện lên ánh sao, thật trùng hợp, hắn cũng sắp tiến vào võ tông nhị tinh, song tu quả nhiên là thứ tốt.
“Đứng lên đi, ta giúp ngươi hộ pháp.” Mộ Thần nói.
Diệp Thạch đỏ mặt, đã lâu không cùng Mộ Thần thân thiết tới như vậy, nói đến việc chấm dứt, Diệp Thạch nhất thời có chút không muốn.
Mộ Thần cười cười đùa với Diệp Thạch: “Sao thế? Ta tuy rằng cũng rất muốn…nhưngmà,ngươisắp phảithăng cấp, không thể chậm trễ chính sựđược.”
Diệp Thạch nhanh chóng run rẩy mặc áo choàng, từ trong ao bay ra.
Ở ngoài bí cảnh.
Một đạo công kích dừng ở phía trên vách chướng Bạch Thần Tinh bố trí, “Khôngphải chỉlà lăngiường thôisao? Cũng khôngcó gì mà ngại,cần gì phải giấu diếm đến thế.” Một võ tôn của Mệnh Tộc cười như không cười nói.
Bạch Thần Tinh siết chặt tay, ánh mắt lạnh như băng.
“Thần Tinh,đừngxúc động.” Ô Phượng khẩn trương khuyên.
Mộ Thần ngang trời xuất thế, Trang Du bị giết, Trang Cẩn hôn mê, chuyện Mệnh Tộc bố trí có khả năng bị đánh gãy. Hiện tại võ tôn Mệnh Tộc ở trong này có tới năm, mà Bạch Thần Tinh lại chỉ có một người.
Lúc vách chướng bị đánh vỡ, Mộ Thần và Diệp Thạch cũng đã ăn mặc chỉnh tề.
Mộ Thần bay ra nhanh chóng bố trí Linh Tông Trận ở bên ngoài Lăng Phong Động.
Ô Phượng ngạc nhiên: “ThầnTinh, đây là trận phápgì thế?”
Bạch Thần Tinh híp mắt nói: “LinhTôngTrận.”
Ô Phượng cười cười: “Chúc mừng ngươi, xem ra Diên Tinhsắp sửathăng cấp võ tôngrồi.”
Song tu đúng là thần khí mà, vừa mới lăn giường xong là Bạch Diên Tinh liền thăng cấp. Mà Bạch Diên Tinh thật đúng là không có một chút kiêng kị nào với Mộ Thần, Linh Tông Trận này là trận pháp độc môn của Bạch gia, y cũng dạy cho Mộ Thần.
Mộ Thần ném cho Diệp Thạch một bình đan dược, trong đó đều là đan dược đề cao xác xuất thành võ tông.
“Tiếnvàotrận.” Diệp Thạch phi thân tiến vào trong trận.
Mộ Thần phất tay, phóng ra một núi nguyên thạch.
Nguyên lực trong nguyên thạch hóa thành nước lũ, dũng mãnh tràn vào trong thân thể Diệp Thạch.
…
Trên bầu trời bí cảnh cuồn cuộn lôi vân.
“Lôi kiếp, hình như là lôi kiếp khi võ hoàng thăng cấp võ tông.”
“Đúng là không thể nào lăn lộn nữa rồi. Các ngươi có nghe nói hay chưa, lúc mới tiến vào bí cảnh đã có ba võ tông hoàn toàn chưa nghe nói tới đại chiến, trận đánh kia hôn thiên địa ám, phong vân biến sắc. Không ngờ giờ lại có thêm người sắp thăng cấp võ tông, gần sao lại có nhiều cao thủ như vậy chứ.”
“Ta nghe nói rồi, hình như hai người đánh nhau trong đó chính là hai tình nhân của Trang Cẩn từ Mệnh Tộc, đều rất lợi hại.”
“Phải rồi, ngươi không biết đâu, Bạch Diên Tinh kia mới đúng là hung tàn, thiếu niên Bạch gia thổ lộ với y đều bị y đánh mặt mũi bầm dập, ta còn tưởng rằng y dã man như vậy, sẽ không gả ra ngoài được chớ.”
“Chúng ta nhanh chân đến xem đi. Nếu như thăng cấp võ tông thất bại, thì một cái nhẫn không gian của võ hoàng cửu tinh…”
“Nếu chọn thăng cấp ở trong này thì hẳn là sẽ có người hộ pháp.”
“Đi qua nhìn xem trước đã, chỉ xem náo nhiệt thôi.” Trong đám người có một cái võ hoàng ngoài miệng nói chỉ tới xem náo nhiệt, nhưng trong mắt lại toát ra vẻ tham lam.
“…”
Ô Cẩm Tước nhìn trên bầu trời hội tụ lôi vân, trong mắt hiện lên vài phần dị sắc.
“Tiểu thư, đây là dị tượng gì vậy?” Một tu luyện giả hỏi.
“Tình trạng này, tựa hồ là Lăng Tiêu Lôi Kiếp.” Ô Cẩm Tước cau mày nói.
“Lăng Tiêu Lôi Kiếp?Đây không phải làloạilôi kiếp gầncấp bậcvới Ngũ SắcLôiKiếp nhất sao?” Một tu luyện giả khác hỏi.
Ô Cẩm Tước gật đầu: “Phải.”
“Là ai dẫn phát lôi kiếpvậy nhỉ?”
Ô Cẩm Tước nhíu mày nói: “Tacũng không biết, xem ratrongbí cảnh lạicó thêmmột võ tông.”
“NgũSắcLôiKiếptrước đó hẳnlàdoMộ Thần dẫn phát.”
Ô Cẩm Tước gật đầu đồng ý: “Hơn phân nửa làvậy.” Thăng cấp ngay địa bàn trận pháp tháp và Bạch gia, còn có năng lực dẫn phát Ngũ Sắc Lôi Kiếp, đó cũng chỉ có Mộ Thần.
……
Đoàn người Minh văn tháp.
“Tưởng thiếu, đây là dị tượngkhicó ngườisắpthăng cấp võ tông sao?” Một cái tu luyện giả minh văn tháp hỏi.
“Đúng vậy.” Sắc mặt Tưởng Phong ngưng trọng.
“Không ngờlại có người thăng cấp võ tông,không biết trongbí cảnhnàyđến tột cùng có bao nhiêu võ tông.”
“Vốn ta còn tưởng rằng võ tông tiến vàochỉ cóhai, nào biết,vàongày đầu tiên đã có ba võ tônghoàn toàn không biết tênđánh nhau, tuy rằnglúc ấykhôngởphụ cận, nhưng thanh thế kia thật sự làm cho người ta sợ hãi, võ tông đều dọa người như vậy sao?”
Tưởng Phong cười khổ, võ tông cũng không làm cho người ta sợ hãi tới vậy, chỉ là cuộc chiến của ba võ tông kia tương đối làm cho người ta sợ hãi thôi.
“Lôi kiếpnày là LăngTiêuLôiKiếp.Xem ralà sắp cómột tuyệt thế thiên tài xuất thế.” Tưởng Phong nhìn dị tượng xa xa, trong lòng nhịn không được nở một nụ cười khổ.
“Gần đâycàng ngày càng xuất hiện nhiềuthiên tài,lúc trướctachỉcho rằng Thạch Kinh Thiên che dấu đã đủ sâu, nào biết, Trần Mộccủatrận pháp thápkiache dấu càng sâuhơn.”
“Tưởng thiếu, nghe nóilúctrước ngày đầu tiên ngươitớitrận pháp tháp liền xung độtvớiTrần Mộc?”
“Đúng vậy.”Tưởng Phong nhớ tới khi đó, trong long vẫn còn sợ hãi.
Kỳ thật minh văn mà Mộ Thần dùng để ẩn nấp dung mạo rất thiên môn, nếu không phải gã từng gặp trong di tích minh văn đại sư thượng cổ, thì cũng sẽ không ngẫu nhiên biết được.
Nếu sớm biết Mộ Thần lợi hại như vậy, lúc trước gã cũng không nhất định có dũng khí ra tay với hắn. Cũng may mà gã ra tay, nếu không, nói không chừng gã đã rút xuống thành võ hoàng nhất tinh.
“Tưởng thiếu,có phảingươi đã sớm biết hắn dịch dung?” Một nữ tu hỏi.
Tưởng Phong cười: “Mộ thiếuđốivớiBạch thiếu tìnhsâunhưbiển, là đại tình thánh, vìBạch thiếunênhắncố ý biến thành như vậy, làm cho người khác không nhớ thươngtới.”
“Tưởng thiếu, nghe nói thân thể của ngươi kỳ thật làdoMộ Thần chữa khỏi?” Một cái nữ tu hỏi.
Tưởng Phong gật đầu: “Đúng vậy.Minh văn thuậtcủaMộ thiếu rất lợi hại.” Nếu thân phận Mộ Thần đã bại lộ, thực lực đã hiển lộ, như vậy gã cũng không cần phải thay Mộ Thần che giấu.
“Mộ Thầnđúnglà tuyệt thế nam nhân tốt! Mệt ta lúc trước còn tưởng rằng Bạch Diên Tinh có chứng vọng tưởng, ảo tưởng ra cho mình một tình nhân không gì làm không đượcchứ.” Một nữ tu tràn đầy hâm mộ.
“Mà ngườithăng cấp võ tôngnàylà ai vậy nhỉ?”
“Có thể là Bạch Diên TinhBạch thiếukhông?!Nghe nóinhữngngườidẫn phátLăngTiêuLôiKiếp, luyện thể thuậtcủa họđều rất cao minh.Luyện thể thuậtcủa Bạch thiếu cũng rất lợi hại, bằng không cũng không có khả năngtu luyện LuyệnTrậnNhậpThể.”
“Không thể nàođâu, lúcBạch thiếu tiến vào mớichỉlà võ hoàng bát tinh mà thôi, lúc này mới vài ngàythôi mà!”
Tưởng Phong híp mắt, nói: “Đithôi, ai thăng cấp võ tôngcũngkhông liên quantớichúng ta.”
“Nói cũng phải.”
……
Ngoài bí cảnh, Bạch Thần Tinh nhìn thấy Diệp Thạch thăng cấp, nhịn không được mà khẩn trương lên.
“LăngTiêu LôiKiếp?ThầnTinh, con của ngươiđúng làlợi hạighê.” Ô Phượng thổn thức. Chờ tới lúc Bạch Diên Tinh thăng cấp võ tông xong, Mộ Thần và Bạch Diên Tinh liên thủ, trong bí cảnh chỉ sợ không có ai là đối thủ.
Bạch Thần Tinh gật đầu, sắc mặt đã có chút căng cứng, Lăng Tiêu Lôi Kiếp cũng không dễ vượt.
Từng đạo lôi kiếp đánh xuống Diệp Thạch, Diệp Thạch đắm chìm trong lôi kiếp, tiếp nhận lễ rửa tội bằng sấm sét.
Một nam tử đầu đội kim quan thân hình nhanh nhẹn xuất hiện cách nơi Mộ Thần đứng không xa, chính là Hiên Viên Thành mà lúc trước Vương Dương từng giới thiệu.
“Ngươi chính là Mộ Thần?” Hiên Viên Thành nhìn nhìn Diệp Thạch đang trong quá trình thăng cấp, lại quay qua hỏi Mộ Thần.
Mộ Thần khoanh tay, lạnh nhạt nhìn Hiên Viên Thành: “Có việc?”
Trong mắt Hiên Viên Thành hiện lên sát khí, “Nghe nói ngươirấtkiêu ngạo?”
Trước lúc tiến vào bí cảnh, Hiên Viên Thành cũng biết có khả năng có những võ tông khác cũng tiến vào trong bí cảnh, nhưng Hiên Viên Thành cảm thấy những võ tông “dấu đầu lộ đuôi” kia ngay cả thực lực cũng không dám lộ ra, căn bản là không đủ sợ hãi, thế nhưng, cuộc chiến giữa Mộ Thần và đám người Mộ Dung Phong được lan truyền ra, cả đám tu luyện giả nghiễm nhiên xem Mộ Thần thành đệ nhất nhân trong bí cảnh. Hiên Viên Thành với Tư Không Minh đều biến thành nền, mà Hiên Viên Thành luôn luôn tâm cao khí ngạo, trong lòng tất nhiên là bất bình.
Mộ Thần híp mắt: “Đúng thì thế nào?”
“Bản thái tử đếnđể khiêu chiếnngươi.” Hiên Viên Thành giơ tay đánh một kích về phía Mộ Thần.
Mộ Thần âm trầm liếc mắt nhìn Hiên Viên Thành một cái: “Bản tông không rảnh.”
Hiên Viên Thành cười lạnh một tiếng, công kích chợt chuyển hướng về phía Diệp Thạch đang thăng cấp.
Mộ Thần phất tay, đỡ lấy công kích của Hiên Viên Thành.
Hiên Viên Thành thản nhiên cười: “Hiện tạingươirảnhrồi nhỉ?”
“Bản tông không có hứng thúvới việcluận bàn, bản tông chỉ cảm thấy hứng thú đốivới việcgiết người, ngươi đã muốn chết, thìđừngtrách bản tông.” Mộ Thần hừ lạnh một tiếng, bổ một chưởng tới Hiên Viên Thành.
Hiên Viên Thành nghe được lời Mộ Thần nói, nhất thời vừa sợ vừa giận.
Hai người kịch liệt giao chiến. Mộ Thần vừa ra tay, một nùi sát trận chồng lên nhau. Mộ Thần thật ra cũng biết Luyện Trận Nhập Thể, nhưng không thuần thục lắm, nhưng sau khi luyện thể trong Lôi Phong Trì, thể chất Mộ Thần đã tăng lên, Luyện Trận Nhập Thể cũng dễ sai khiến hơn.
Khi hai người đấu với nhau, Hiên Viên Thành mới biết được, lời mọi người khen Mộ Thần tuyệt đối không có một chút khuyếch đại nào hết.
Mộ Thần chiến đấu với đám người Mộ Dung Phong kịch liệt quá, nên khi giao chiến cùng Hiên Viên Thành, Mộ Thần chỉ cảm thấy thực lực Hiên Viên Thành thật sự kém quá xa, tuy rằng miễn miễn cưỡng cưỡng cũng tới võ tông, nhưng mà hình thức lại không ra làm sao.
Hiên Viên Thành bị Mộ Thần đánh ba chiêu, hộc máu liên tục, vội vàng hô: “Chậm…”
Mộ Thần cười lạnh một tiếng, sáu tờ phù chú đồng thời nổ tung, trong khoảnh khắc, thân thể Hiên Viên Thành bị tạc nổ huyết nhục bay tứ tung.
Mộ Thần đi lên, gỡ xuống nhẫn không gian trên tay Hiên Viên Thành.
Ô Phượng nhíu mày, tiểu tử Mộ Thần này đủ tàn nhẫn!
Ô Phượng nhìn thoáng qua phương hướng hoàng triều Phi Long, thấy sắc mặt vị võ tôn của hoàng triều Phi Long vô cùng khó coi.
Ô Phượng lắc đầu trong lòng, Mộ Thần người này, sợ là lúc đi ra lại gặp phiền toái.