Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 382: Chương 382




Nhìn thấy từng con yêu thú diện mạo dữ tợn bị Linh Tháp đập thành thịt nhão, Linh Tháp trong cảm nhận của đám người Lăng Khởi trờ nên cao lớn thần thánh hơn hẳn.

“Thần nhi, Linh Thápkia của ngươithật lợi hại!” Lăng Khởi hâm mộ nói với Mộ Thần.

Mộ Thần cười: “Vâng.”

Mộ Thần hay đem Linh Tháp thành pháp khí dùng để tu luyện và học các học thuật, nhưng trên thực tế thì nó dùng cho chiến đấu cũng rất tốt, dù sao thì nó cũng là thứ xuất từ trong tay thần thuật sư, không giống các pháp khí cửu cấp phổ thông.

“Tuy rằng lợi hại,nhưngăn cũngrấtnhiều.” Diệp Thạch lắc đầu nói.

“Nó ăn cái gì?” Lăng Khởi tò mò hỏi.

“Nguyên thạch.” Diệp Thạch nói.

Lăng Khởi gật đầu, cũng không để bụng lắm, nói: “Linh Tháplợi hại như vậy, ăncómấy ngàn mấy vạn khối nguyên thạchthìcũng khônglà gì.”

Diệp Thạch liếc mắt xem thường. Mấy ngàn, mấy vạn khối nguyên thạch? Đó còn chưa đủ cho nhét kẽ răng đâu!

Linh Tháp mà buông bụng ra ăn thì một ngày một cái linh mạch cũng không đủ ấy chứ.

Tên Tháp Linh này ăn vụng nhiều nguyên thạch cực phẩm như vậy lại còn luôn bất mãn ồn ào cái gì mà “Á à! Các ngươithế mà lạichobản Tháp Linh cao quý ăn nguyên thạch phẩmchấtrác rưởithế này à!” Thật đúng là thiếu đòn mà!

Rõ ràng ăn nhiều như vậy, còn luôn mồm ồn ào nói bản Tháp Linh tiết kiệm nhất, nói bọn họ mới là bại gia tử.

Linh Tháp đập tới ném lui trên người một lũ yêu thú, đám yêu thú hoàn toàn ngăn không được công kích đến từ Linh Tháp, bị Linh Tháp đập óc vỡ toang, nhìn vô cùng thê thảm.

“Thần nhi,vừa rồicác ngươiởphụ cận sao?” Lăng Ly Trần hỏi Mộ Thần.

“Chúng tavừa rồi ở bênTamTuyếnNhai.” Diệp Thạch trả lời.

“Bên kia? Xa như vậylàm saocácngươi biết chúng ta xảy ra chuyện?” Lăng Ly Trần không hiểu.

“Mộ Thần cảm ứng được.” Diệp Thạch nói.

“Linh hồn lựccủaThần nhi thật lợi hại.” Lăng Ly Trần kinh ngạc than.

Diệp Thạch trịnh trọng gật đầu: “Đúngthế.” Nếu không phải do Mộ Thần lợi hại, sợ là sáu người Lăng Ly Trần sẽ dữ nhiều lành ít.

“Tổ tông,saocác ngàilại đi ra?” Diệp Thạch hỏi.

“Chúng ta đi tìmchút nguyên liệu luyện khíđể xâytường thành, nào biết chỗ kialại có nhiềuyêu thú chiếm cứ như vậy.May màgặpđượccác ngươi.” Lăng Khởi lòng còn sợ hãi nói.

“Đámyêu thúnày sao lại có hình dạng kỳ lạnhư thếnhỉ?!”Một võ thánh đồng hành cùng Lăng Khởi nhăn mày khó hiểu.

“Chắc là biến dị. Cókhả năngcònlà quần thể biến dị.” Mộ Thần nói.

“Loại yêu thú kiểu mới này rất khó tìmranhược điểm. Cómột conbị bạo đầulúctrước vẫn không chếtđược, miệng vết thương khép lại rất nhanh, chỉthiếu một cái đầu,sau đólại sinh long hoạt hổnhư thường.” Một võ thánh vẻ mặt âm trầm nói.

“Tình huốngnàyhơikhó giải quyết.” Không phải ai cũng có được năng lực nhìn thấu nhược điểm của yêu thú giống Diệp Thạch.



Giúp đỡ đám người Lăng Khởi giải quyết yêu thú xong, Mộ Thần Diệp Thạch và đám người Lăng Khởi liền mỗi bên đi một ngả, tiếp tục đi tìm Nguyên Thủy Thuật Văn.

“Lăng huynh,vịtiểu bối Mộ Thầnnày củanhà các ngươi thật sự lợi hại, tathấy cho dù làtiền bối Lăng Thươngcũng không nhất định là đối thủcủaMộ Thần.”

Lăng Khởi cười nói: “Lão tổ tôngcũng đãnóirằngThần nhi trò giỏi hơn thầy.”

Nguyên lực của Mộ Thần có lẽ không hùng hậu bằng Lăng Thương, nhưng linh hồn lực của hắn lại vô cùng mạnh mẽ, trên người có dị hỏa, Linh Tháp, lại tinh thông năm môn học thuật. Quả thật ở một phương diện nào đó, lão tổ tông thật không bằng Mộ Thần.

“Trưởng lão Mệnh Tộc nói, lần nàyngười trongVùng Cấm có thể sống sót hay không đều nhở cả vào Mộ Thần, xem ra là có chút đạo lý.”

“Chúng ta đều là người sống mấy vạnnăm rồi, cũng không thể đặt hếttrọng tráchtrên người hai đứa nhỏMộ Thần Diệp Thạch.”

“Cũngphải.NhưngMộ Thần thật không giốngmột người mớihơn hai mươi tuổi.”



“Mộ Thần, tổ tông bọn họthật sự quá gà.” Diệp Thạch nói nhỏ.

Mộ Thần bất đắc dĩ nói: “Khôngnênnói như vậy.” Địch cường ta yếu, khó tránh khỏi loạn đầu trận tuyến.“Thạch Đầu, ngươi ghi nhớ nhược điểmcủamỗi conyêu thú,khitrở vềthìlàm thành tư liệu giao cho các vị lão tổ tôngđểtham khảo.”

Diệp Thạch gật đầu đáp: “Được.”

Mộ Thần híp mắt nghĩ, lần này sáu người Lăng Khởi vây ở hạ phong phần lớn cũng do không biết nhiều về loại yêu thú này. Mấy loại yêu thú này hỗn hợp kỳ lạ vô cùng, nếu như công kích không vào nhược điểm, thì dù công kích có mạnh hơn cũng không khiến chúng nó trọng thương.

Tháp Linh bay tới quay một vòng trước mặt Diệp Thạch, “Bản Tháp Linh vừa rồi đại phát thần uy, bây giờ các ngươi đã biết bản Tháp Linh lợi hại rồi chứ?”

Diệp Thạch nhìn Tháp Linh, trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Ngươi… Bẩn chếtđi được.”

Tháp Linh nhất thời nổi trận lôi đình, “Ngươi còn nói, ngươi còn nói!!… Đều là bởi vì các ngươinênbản Tháp Linh mới có thể bẩn như vậy!!!Hừ hừ… Bản Tháp Linh chính làcáitháp xinh đẹp nhất!”

Diệp Thạch liếc xéo: “Xinh đẹp nhất?Không thể nào!Ngươi béo như vậycơ mà.”

Tháp Linh: “…”



“Lão tổ tông.” Lăng Khởi đi đến trước mặt Lăng Thương, cung kính đưa lên mấy chục viên thú hạch.

Lăng Thương nhìn mấy viên thú hạch mà Lăng Khởi đưa tới, tức khắc lắp bắp kinh hãi.

“Nhiều nhưthế?Mấy người các ngươi giết bao nhiêu yêu thú?” Lăng Thương hơi nghi ngờ hỏi.

“Không phải chúng tagiết. Chúng ta gặpphảiMộ Thần cùng Diên Tinh, phần lớn đều là Mộ Thầngiết.Nếu khôngnhờ vậy,lầnnày sợ làsẽlành ít dữ nhiều.” Lăng Khởi lòng còn sợ hãi mà nói.

Trong thú hạch cuả đám yêu thú đó ẩn chứa rất nhiều nguyền rủa, bọn họ căn bản không thể hấp thu. Nhưng thứ này lại có thể làm như nguồn lực của Ma Tinh Pháo, đánh ra có uy lực kinh người.

Lăng Thương gật đầu: “Hai bọn họ khôngbị sao chứ?”

Lăng Khởi nói: “Bọn họvẫn rấttốt. Lão tổ tông, gần đây nguyền rủa sinh độnghơnrất nhiều, còn xuất hiện rất nhiều yêu thú quái dị.Đámthú hạchnàykhôngphải lấytừ mấy chục conyêu thú mà làtừ hơnmười con, mộtconyêu thú liềnlấyra mấyviênthú hạch.”

Lăng Thương gật đầu, nhẹ hít một hơi: “Ta biết,đó hẳnlà yêu thú dung hợp.”

Yêu thú dung hợp là loại chỉ mới xuất hiện gần đây, gây ra cho đám người Lăng Thương phiền toái khá lớn.

“Thần nhivớiDiên Tinh không về cùng các ngươi?” Lăng Thương hỏi.

Lăng Khởi lắc lắc đầu: “Không có.”

“Sắc trời đã trễ thế nàyrồi, chẳng lẽ bọn họ muốn qua đêmởdã ngoại?” Lăng Thương nói thầm.

Lăng Khởi cười khổ: “Thật là có khả năngnày.” Mộ Thần và Diệp Thạch là hai tên to gan lớn mật, những người khác không chắc có lá gan này, nhưng hai tiểu quỷ này thật sự là cái gì cũng làm được.

Lăng Khởi vừa dứt lời, Lăng Thương liền nhận được tin.

“Lão tổ tông, tình huốngthế nào?” Lăng Khởi hỏi.

“Không có gì, Mộ Thần nói bọn họ tìm được địa phương đặt chânởdã ngoại, quyết định qua đêmbên ngoài,bảochúng ta không cần lo lắng.”

Lăng Khởi cười khổ, “Thật đúng là như vậy.”

Lăng Khởi còn tưởng rằng Mộ Thần và Diệp Thạch ở bên ngoài một ngày rồi sẽ trở lại, nào biết đợi đã vài ngày, Mộ Thần và Diệp Thạch vẫn còn chưa xuất hiện.

Mộ Thần và Diệp Thạch ở bên ngoài du đãng mười ngày, lại thu hoạch mấy chục cái Nguyên Thủy Thuật Văn, nhân tiện giải quyết không ít yêu thú.

Sau khi Mộ Thần hấp thu mấy chục cái Nguyên Thủy Thuật Văn, thì mỗi khi đến một nơi, nếu chỗ đó có Nguyên Thủy Thuật Văn, hắn có thể lập tức cảm giác được. Dựa vào cảm ứng, Mộ Thần tìm được thêm mười mấy cái Nguyên Thủy Thuật Văn mà trên bản đồ không có đánh dấu.



Trong thành.

“Cuối cùngcũng nỡtrở lạirồi à?” Bạch Tế Tuyết nhìn Mộ Thần Diệp Thạch, vô cùng bất đắc dĩ nói.

Diệp Thạch có chút ngại ngùng cười: “Nơi chúng ta đi cóhơixa.”

Bạch Tế Tuyết bất đắc dĩ nói: “Được rồi, trở lạithìtốt.”

“Lão tổ tông, ta nghe nói thú triều lại bùng nổ?” Diệp Thạch nhíu mày hỏi.

Bạch Tế Tuyết gật đầu nói: “Không sai.Tạm thời thú triều đều làloạinhỏ, không khó đối phó,cái khó là lạixuất hiện rất nhiều yêu thú quái dị chưatừngthấy.”

“Diên Tinh ra ngoàicógặp được yêu thúkhông?” Bạch Hùng Đào hỏi.

Diệp Thạch gật đầu đáp: “Có! Rất nhiều yêu thú.”

“Trong thànhđangthu thập thú hạch, Ma Tinh Pháo cầnsố lượng lớnthú hạch cung ứngmớiphát độngđược.” Bạch Hùng Đào nói.

Diệp Thạch gật đầu nói: “Ta có thú hạchnày,nhưng phải đưacho ai?”

“Đưa cho người bênLăng gia là được.” Bạch Hùng Đào bảo.

Ma Tinh Pháo cơ bản đều là do người Lăng gia tạo ra, cũng chỉ có Lăng gia mới dung được.

Mấy người đang nói nói, vừa vặn Lăng Khởi đi tới: “Diên Tinh trở lạirồi à?Thế nào? Trên tay ngươi có rất nhiều thú hạch sao?”

Diệp Thạch gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Thạch phất tay, hơn một trăm viên thú hạch cao cấp cứ thế bị ném ra.

Lăng Khởi run run khóe miệng, nhiều thú hạch như vậy, không biết hai người này đã giết bao nhiêu yêu thú. Khó trách thú triều không mạnh lắm, yêu thú hẳn đã bị Mộ Thần với Diệp Thạch giết sạch rồi.

Diệp Thạch nghiêng đầu hỏi Lăng Khởi: “Tổ tông sao vậy?”

Lăng Khởi cười gượng: “Không có gì không có gì.Diên Tinh,đốngthú hạch này của ngươi giảiquyết được chuyệnkhẩn cấpbây giờ rồi.”

“Hữu dụngthìtốt.”Diệp Thạch nói.

“Tổ tông, đây làcácnhược điểmcủa đámyêu thú dung hợpdoDiên Tinh chỉnh lý, tuy rằng nhược điểmcủa cácyêu thú đều không giống nhau, nhưng hẳn là vẫn có chút quy luật.” Mộ Thần đưa qua một khối ngọc giản nói.

Trong khối ngọc giản khắc xuống hình ảnh của các loại yêu thú, nhược điểm đều dùng điểm đỏ đánh dấu.

“Thứ nàyrấtcótácdụng.” Trên mặt Lăng Khởi tức khắc tăng thêm vài phần kinh hỉ.

Mộ Thần nói: “Hữu dụngthìtốtrồi.”

… …

Cung điện Lăng Thương.

Lăng Ly Trần thưởng thức thú hạch trên tay, nói: “Sức chiến đấucủaMộ Thầncũngthậtmạnh!”

Lăng Khởi gật đầu: “Đúnglà thế.”

Bọn họ nhiều người như vậy đánh lùi được một lần thú triều, thú hạch thu hoạch được lại không khác mười ngày thu hoạch của Mộ Thần và Diên Tinh là bao. Phải biết là vì đánh đuổi lần thú triều kia, bọn họ phải bỏ ra không ít thú hạch!

“Ngươi đã xemngọc giảnmàDiên Tinhđưa chưa?Trên đócókhông ít yêu thú đáng sợ, kết quảđềubịhai người này làm thịt.” Lăng Ly Trần nói.

“Mộ Thần chính là tiểu sát tinh.Quả thực ngộ phật sát phật, ngộ quỷ sát quỷ.” Lăng Ly Trần cảm khái nói.

“Lúc trướcngươi còncảm thấy Mộ Thần là tiểu bạch kiểm ăn cơm mềmmà nhỉ?” Lăng Ly Trần nhìn qua Lăng Khởi trêu chọc.

Lăng Khởi đen mặt nói: “Đãqua lâu như vậyrồicòn đềcập tớinó làmgì.Với lại,ngươi dám nói rằngngay từ đầu ngươi cũng không nghĩ như vậysao?”

“Nghe nói Mộ Thần lại bế quan.”Lăng Ly Trần cười hì hì nói.

Lăng Khởi bĩu môi, có chút ghen tị nói: “Đúng vậy,nghe Diên Tinh nóilàtu vi Mộ Thầnđangđến bình cảnh,sắpthăng cấp thành võ thánh lục tinh.Thật không biết người này sao lại thăngcấpnhanh như vậy.”

Lăng Ly Trần nhún vai nói: “Thần nhi vốnđãnghịch thiên. Phỏng chừng ngươicũngkhông nghĩ ra, hắnmà đi thêmđi một bước, thậtsự chắclão tổ tông cũng không phải đối thủcủa hắn.”

Lăng Khởi gật đầu đồng ý: “Ừ.” Với tình hình trước mắt, Mộ Thần càng lợi hại càng tốt.

“Mà sao lại đột nhiêncónhiều yêu thú quái dị như vậy?” Lăng Ly Trần nói thầm.

Lăng Khởi lắc đầu: “Không biết.Diên Tinh nói có thể là bởi vì nguyền rủa sinh ra biến dị, loại biến dị nàycòn cókhả năng lâytruyền.”

Lăng Ly Trần nhẹ hít một hơi, sắc mặt ngưng trọng hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.