Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 54: Chương 54: Giống như heo bị giết




“Thiếu gia, đã chuẩn bị tốt rồi.” Nhâm Tam khiêng một thùng đầy máu yêu thú đổ vào trong thùng gỗ, rồi sau đó nói với Mộ Thần.

Mộ Thần gật đầu, thư giãn gân cốt một chút, nói: “Tốt, ngươi đi ra bên ngoài nhìn, đừng cho những người khác tiến vào.”

“Vâng.” Nhâm Tam lên tiếng, đi ra ngoài.

Mộ Thần khoảng thời gian này vẫn luôn kiên trì luyện thể, nguyên bản thân thể giống như gà luộc, được Mộ Thần rèn luyện trở nên tinh tráng hơn vài phần, còn ẩn ẩn xuất hiện cơ bụng.

Bách Quyết Luyện Thể có hiệu quả phi thường tốt, chỉ là rất thống khổ.

Mộ Thần nhìn thứ màu đỏ trong thùng gỗ, hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, bước chân vào bên trong thùng gỗ.

Theo luyện thể quyết Mộ Thần từ từ nhập định, phẩm chất của máu yêu thú mà Mộ Thần sử dụng cũng tùy theo đề cao lên, Mộ Thần mỗi ngày tốn rất nhiều nguyên thạch vào các loại máu yêu thú.

“Ưm.” Một bước vào thùng gỗ đầy máu yêu thú, Mộ Thần liền nhịn không được buồn bực kêu một tiếng.

Mộ Thần cắn chặt răng, cố gắng quên đi đau đớn, chìm vào bên trong tu luyện.

“Nhâm Tam.” Diệp Thạch đi đến cửa biệt viện của Mộ Thần, lên tiếng gọi Nhâm Tam một tiếng.

“Diệp Thạch thiếu gia, sao ngài lại tới đây?” Nhâm Tam nhìn Diệp Thạch hỏi.

“Ta tới tìm Mộ Thần, hắn ở đâu?” Diệp Thạch hỏi.

“Thiếu gia ở bên trong tu luyện, phải một hồi sau mới đi ra.” Nhâm Tam nói.

Tiếng kêu thảm thiết của Mộ Thần truyền ra, Diệp Thạch nhíu mày, nhịn không được lo lắng hỏi: “Hắn đang tu luyện? Tại sao tiếng kêu của hắn giống như heo bị chọc tiết vậy?”

Nhâm Tam gãi gãi đầu, nói: “Lúc Mộ Thần thiếu gia tu luyện vẫn luôn như vậy.”

“Vẫn luôn như vậy?” Diệp Thạch chuyển chuyển mắt, ngón tay ở trên cửa sổ xé ra một cái lổ nhỏ, từ cái lỗ nhìn vào.

Như là có cảm ứng, Mộ Thần chịu đựng thống khổ, ngẩng đầu, hướng phía Diệp Thạch nhìn thoáng qua, Diệp Thạch tức khắc bị dọa nhảy lui về phía sau vài bước.

Diệp Thạch đỏ mặt. Mộ Thần đang tắm, không mặc quần áo. Chết tiệt, Nhâm Tam không nói cho y, y hình như nhìn thấy Mộ Thần lõa thân, tuy rằng chỉ nhìn thấy một cánh tay, phía dưới toàn bị máu loãng che khuất.

Bị ánh mắt tràn đầy trách cứ của Diệp Thạch nhìn, Nhâm Tam không khỏi có chút mạc danh kỳ diệu.

“Sắc mặt của Mộ Thần hắn không tốt lắm, có phải do nước tắm quá nóngkhông?” Diệp Thạch đỏ mặt, cố gắng hỏi.

“Đây không phải là nước tắm, là máu yêu thú, hẳn là không nóng, Mộ Thần thiếu gia không phải là đang tắm, mà là đang tu luyện.” Nhâm Tam nói.

Diệp Thạch lo lắng hướng bên trong nhìn thoáng qua, nói: “Đang tu luyện sao? Nếu không nóng, vậy sao Mộ Thần lại kêu thành như vậy?” Quả thực như là bị cường bạo vậy.

“Thiếu gia đang tu luyện một loại luyện thể quyết, pháp quyết khi tu luyện, tựa hồ rất thống khổ.” Nhâm Tam giải thích.

“Luyện thể? Mộ Thần luyện thể?” Diệp Thạch nhịn không được trừng lớn mắt, khi tu luyện luyện thể pháp quyết bình thường đều rất thống khổ, Diệp Thạch vẫn luôn cho là đại thiếu gia giống Mộ Thần sẽ không có nghị lực như vậy, không nghĩ tới…

Bên trong gian phòng, Mộ Thần gắt gao nhắm hai mắt, tạp chất không ngừng từ trong thân thể Mộ Thần đi ra, một trận quang mang màu nâu từ trên người Mộ Thần phát ra.

Mộ Thần kinh hỉ trong lòng một trận, trải qua thời gian tu luyện dài như vậy, luyện thể quyết của mình rốt cục tiến triển đột phá.

“A, hắn chuẩn bị thăng cấp.” Diệp Thạch cảm thụ thiên địa nguyên khí chung quanh nói.

“Xem ra đúng là vậy, Diệp thiếu gia, đều nhờ ngài khích lệ hắn, thiếu gia hắn mới phấn đấu như vậy.” Nhâm Tam cười cười với Diệp Thạch, đầy khen ngợi nói.

Diệp Thạch gật đầu, như có điều suy nghĩ mà nói: “Cũng có lẽ là vậy đi, xét cho cùng là về sau, nếu sinh ra mâu thuẫn, hắn bởi vì đánh không lại ta, chỉ có thể bị đánh, hắn không phấn đấu cũng không được!”

Nhâm Tam: “…”

Mộ Thần mặc một thân ngoại bào đi ra, nói: “Thạch Đầu, vào đây đi.”

Diệp Thạch đi theo Mộ Thần vào trong phòng, ánh mắt không ngừng đảo quanh Mộ Thần.

“Ngươi có hơi không giống lúc trước.” Diệp Thạch do dự nói.

Mộ Thần cười cười, trêu tức hỏi: “Càng ngày càng soái?”

“Đúng vậy! Dáng người càng ngày càng tốt.” Diệp Thạch cười cười nói.

Mộ Thần: “…”

“Nhâm Tam nói, ngươi đang luyện thể?” Diệp Thạch hỏi.

Mộ Thần gật đầu, nói: “Đúng vậy. Phụ thân cảm thấy thân thể ta quá kém, cho nên mới để cho ta học luyện thể.”

Trên sách nói, Bách Quyết Luyện Thể có thể làm cho miệng vết thương khép lại nhanh hơn, cảnh giới lớn nhất của luyện thể là khi kể cả thân thể bị chọc một cái lổ lớn, cũng có thể nháy mắt khép lại.

“Hình như rất thú vị, ta có thể thử không?” Diệp Thạch nghiêng đầu hỏi.

Mộ Thần nhíu mày, nói: “Rất thống khổ, sợ là em sẽ chịu không nổi.”

Diệp Thạch đầy hoài nghi nhìn Mộ Thần: “Thật không? Ta không tin.”

Mộ Thần gãi đầu, nói: “Thật sự rất thống khổ mà.”

“Đối với ngươi mà nói thì đúng vậy, tiếng của ngươi giống như heo bị chọc tiết ấy, nhưng mà ta cảm thấy rất thú vị!” Diệp Thạch tiến lên phía trước nói.

Mộ Thần: “…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.