CHƯƠNG 91, THỤY THỤY BỊ ĐỘNG THAI
.
Sự tình phát sinh vào một buổi chiều vài ngày sau, hôm nay Lục Văn Thụy vẫn như mấy ngày trước, xương sống thắt lưng đều đau nằm ở trên giường suốt buổi sáng, khi nếm xong cơm trưa, lúc này y mới lảo đảo đi lên, bởi vì thời gian này Mễ Lai Khắc đã đi ra ngoài săn thú , cho nên y cũng chỉ làm một ít vận động nhỏ ở trong sân, từ 1 tháng trước, y đã ngưng tập Thái Cực. Hiện tại, để chuẩn bị cho sinh sản sau này, Lục Văn Thụy vẫn làm một ít vận động đơn giản, như là giơ tay nhấc chân lên vài cái, dù sao thì cũng chỉ là vận động tứ chi một chút thôi.
Hôm nay cũng giống mọi ngày, Lục Văn Thụy đầu tiên theo thói quen dùng tay nhu nhu phần eo, tiếp theo mới bắt đầu chuẩn bị làm nóng cơ thể. Nhưng chưa làm được mấy động tác thì nhìn thấy trên đại thụ ở phía ngoài có một tiểu thú nhân bảo bảo, y dõi mắt nhìn lại, đó đúng là Phí Tư nhà Tư Nặc, lúc này hắn đang ở trên cây, lung lay sắp đổ, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu tràn đầy ủy khuất cùng bất lực, rõ ràng là leo lên giờ thì bị sượng mặt .
Phải biết rằng thú nhân bảo bảo tuy rằng cũng có thể biến thành thú hình, nhưng cánh của bọn họ vẫn còn yếu, đến 5 tuổi thì mới có thể hoàn toàn sinh trưởng đầy đủ, đối với Phí Tư mới có 3 tuổi mà nói, hắn cũng chỉ có thể biến thành một tiểu lão hổ ở trên đất bằng chạy rất nhanh mà thôi.
Lục Văn Thụy thấy thế, cũng không có nghĩ nhiều, liền chạy nhanh ra ngoài, chuẩn bị đem Phí Tư xuống dưới, đại thụ này lại là gốc cây cao nhật trong số mấy cây xung quanh đây, thân cây thực thô, chỗ cao nhất cách mặt đất khoảng 17 đến 18 m, nếu từ trên cây ngã xuống thì đúng là rất nghiêm trọng.
Phí Tư ở trên cây tựa hồ cũng thấy được Lục Văn Thụy đang chạy đến, cặp mắt đen láy của hắn hơi hơi cong lên, rất cao hứng hướng về đối phương vẩy tay, (^_^)tình huống này càng thêm không ổn, sau khi mất một hai tay chống đỡ, thân hình hắn càng thêm không xong , đợi cho Lục Văn Thụy vừa mới đuổi tới gần đó, thân thể hắn đột nhiên *một cái tiền khuynh*, nhanh chóng ngã quỵ xuống dưới.
Vẻ mặt Phí Tư vô thố, cảm giác mình bắt đầu rơi nhanh xuống đất, hắn nhịn không được há mồm khóc lớn lên, thanh âm kia quả thực vang vọng rất xa (^_^).Lục Văn Thụy thấy thế, cũng chỉ có thể vận khinh công vốn lâu rồi không dùng tới, đề khí nhảy tới phía trước, sau khi xuất toàn lực, rốt cục từ giữa không trung, y tiếp nhận được Phí Tư mang một vẻ mặt đầy nước mắt.
Tiếp theo Lục Văn Thụy ôm bảo bảo vào trong lòng cùng nhau đáp xuống đất, lúc này chung quanh đã có rất nhiều thú nhân cùng giống cái bởi vì tiếng khóc của Phí Tư mà chạy đến, mọi người thấy Phí Tư cuối cùng được cứu trợ , đều thở phào nhẹ nhõm một hơi. Mà lúc này Tư Nặc cùng Lý Na cũng chạy lại đây, bọn họ nhìn con mình đã bình an vô sự, đều rất là cảm kích Lục Văn Thụy .
Không nghĩ tới vẻ mặt của Lục Văn Thụy lúc này chính là tái nhợt, biểu tình rất thống khổ ôm bụng. Lý Na thấy thế lập tức phản ứng lại, biết một phen vận động vừa rồi của đối phương nhất định là động thai khí . Vì thế hắn quyết định thật nhanh bảo Tư Nặc ôm lấy Lục Văn Thụy giờ đã muốn bán ngồi xổm xuống, bảo hắn mang đối phương đến chỗ của Khoa Lan. Tiếp theo hắn công đạo một tiếng với các tộc nhân chung quanh, nói bọn họ mau chóng thông tri Mễ Lai Khắc, lúc này mới ôm Phí Tư mà đuổi theo Tư Nặc , nếu Thụy thật sự bởi vì vừa rồi mà xảy ra vấn đề gì, hắn nhất định sẽ không tha thứ chính mình
Khi Lý Na đuổi tới, Khoa Lan đã kiểm tra qua cho Lục Văn Thụy , xác nhận y là bởi vì vận động quá độ, thể lực tiêu hao quá nhiều, hơn nữa y cũng gần tới ngày sinh, lần này động thai khí, xem ra là muốn sinh non . Khi hắn nói như vậy thì hơi hơi nhíu mày, sắc mặt Lý Na cũng thực ngưng trọng.
Tại thú nhân thế giới, sinh non trên cơ bản liền đại biểu cho khó sanh, hơn nữa Thụy là bởi vì động thai khí mới đưa đến sinh non , huống chi y hoài còn không chỉ là một bảo bảo, tình huống xem ra thực không tốt.
Trong phòng lập tức trầm mặc xuống, Lục Văn Thụy dù đang đau bụng cũng nghe được lời nói của Khoa Lan , y hơi hơi ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng của Khoa Lan cùng Lý Na , biết tâm tình lúc này của bọn họ cũng không tốt lắm. Bất quá làm một người địa cầu, y biết bình thường song bào thai hoặc là đa bào thai đều sẽ sinh non , mà chính mình cũng chỉ là sớm hơn nửa tháng mà thôi, hẳn là vấn đề không lớn. Hơn nữa thể chất của y luôn luôn rất tốt, lần kiểm tra trước, tình trạng của bảo bảo cũng rất khỏe mạnh, hôm nay chính là bởi vì vận dụng chân khí, mới có thể động thai khí, hiện tại y đã điều tức xong, nếu hiện tại sẽ sinh, chính y hẳn là cũng có thể phối hợp.
Nghĩ xong, Lục Văn Thụy hơi hơi bứt lên khóe miệng, nói với mấy người Khoa Lan :
”Khoa Lan thúc thúc, Lý Na , các ngươi không cần quá mức lo lắng, tình huống của bản thân ta tự mình biết rõ nhất, ta vốn sẽ sinh vào nửa tháng sau, hiện tại cũng chỉ sớm hơn một chút, không có vấn đề gì. Khoa Lan thúc thúc, hiện tại ta cần phải làm cái gì? Hay là ngươi phải đi chuẩn bị thảo dược cùng công cụ gì không? Ngươi có cần gọi những người khác đến hỗ trợ không?”
Khoa Lan cùng Lý Na nghe vậy đều hơi hơi ngẩn người, bọn họ nhìn Lục Văn Thụy với sắc mặt tái nhợt mà lại nỗ lực mỉm cười, cảm thấy có một chút chua xót, hành vi đối phương quá mức săn sóc làm cho hai người rất là đau lòng, đặc biệt là Lý Na , giờ phút này hắn thật sự hối hận đến chết, nếu không bởi vì con của hắn, Thụy cũng sẽ không chịu loại đau khổ này.
Khoa Lan có vẻ lý trí một ít, hắn rất nhanh thu hồi biểu tình trên mặt, mìm cười ôn hòa nhìn Lục Văn Thụy .
”Thụy , hiện tại ngươi chỉ cần hảo hảo nằm thì tốt rồi, những chuyện khác ngươi không cần lo lắng, hiện tại ta ra ngoài lấy thảo dược cùng dụng cụ sinh sản để lát nữa có thể cần dùng đến, trước mắt ngươi phải nghỉ ngơi một hồi đi!”
Lục Văn Thụy nghe vậy rất phối hợp gật gật đầu, tiếp theo liền nhắm lại hai mắt, bắt đầu nghỉ ngơi trong chốc lát. Khoa Lan thấy thế vừa lòng gật gật đầu, lúc này mới lôi kéo Lý Na vẫn đứng sửng sờ như cũ đi ra khỏi phòng. Khi hai người ra tới bên ngoài, Khoa Lan bảo Tư Nặc đi gọi Pháp Lan cùng các thầy thuốc ở trong bộ lạc đến đây hỗ trợ, còn chính mình thì đi vào trong phòng bên cạnh.
Lý Na có chút sững sờ nhìn Tư Nặc rời đi rất nhanh, thẳng đến khi cảm giác được y bào của mình bị giật vài cái, lúc này hắn mới phục hồi tinh thần lại. Hắn cúi đầu nhìn Phí Tư đang mang vẻ mặt nghi hoặc, đột nhiên nhịn không được ôm lấy đối phương mà khóc lên, hắn thật sự không biết nếu Thụy cùng bảo bảo trong bụng y xảy ra chuyện thì hắn phải đối mặt với mấy người Mễ Lai Khắc cùng Ngải Tư Đặc như thế nào đây.
Phí Tư nháy đôi mắt tròn xoe đen láy nhìn phụ thân đang ôm mình khóc, không rõ đối phương rốt cuộc là làm sao vậy, hiện tại người bị bệnh không phải Thụy thúc thúc sao? Không lẽ phụ thân cũng bị bệnh? Phụ thân bị đau ở chỗ nào?
Khi Khoa Lan lấy dụng cụ cùng thảo dược đi ra, vừa lúc thấy được vẻ mặt nghi hoặc của Phí Tư , hắn hơi hơi thở dài một hơi, vỗ vỗ lên vai Lý Na, tiếp theo lại đưa tay xoa nhẹ vài cái lên đầu Phí Tư, lúc này mới đi vào trong phòng, tiếp theo hắn còn có một trận chiến ác liệt cần phải đánh nữa, đây chính là việc quan hệ đến “Con dâu” cùng tiểu tôn tử tương lai của mình a, tâm lý của hắn chịu áp lực rất lớn.
Khi Pháp Lan cùng một đoàn thầy thuốc tới cũng vừa lúc gặp Mễ Lai Khắc và Ngải Tư Đặc vội vàng trở về, bọn họ gật gật đầu chào nhau, tiếp theo cũng rất ăn ý đi vào bên trong phòng.
Do vì giống cái sinh sản, cho nên các thú nhân đều bị ngăn ở ngoài phòng, chỉ có Mễ Lai Khắc là bạn lữ của đối phương mới được cho phép đi vào. Lúc này Mễ Lai Khắc mang vẻ mặt lo lắng nhìn Lục Văn Thụy đang nằm ở trên giường, hắn nhìn toàn thân cao thấp trừ bỏ cái bụng đặc biệt lớn thì Thụy có vẻ hơi mệt, hắn cảm thấy có chút xót xa, hắn biết trong khoảng thời gian này Thụy thật sự mệt muốn chết rồi. Hơn nữa nghe nói hôm nay y vì cứu Phí Tư mà động thai khí, khiến cho y phải sinh non, hắn nhìn sắc mặt có chút tái nhợt của đối phương, trong lòng đau từng đợt, đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy Thụy yếu ớt đến như thế, lần trước chính là thời điểm đám dã thú tộc quần đột kích bộ lạc, lúc ấy sắc mặt đối phương cũng trắng bệch, nhưng đó dù sao cũng là ngoại thương, không có nhiều nguy cơ như lần này. Hắn nhìn chăm chú vào ánh mắt nhắm nghiền của đối phương, nhịn không được vươn tay xoa xoa hai má không còn chút huyết sắc, cơ hồ ngay tại thời điểm hắn chạm vào, Lục Văn Thụy cũng đã mở hai mắt, cặp mắt màu lam tím đối diện với một đôi mắt mà lam, khi ánh mắt giao nhau, hai người đều hiểu được ý tưởng của đối phương.
Mễ Lai Khắc cũng không có cố ý nói một lời an ủi nào với đối phương, mà Lục Văn Thụy cũng không cố ý oán giận gì, hai người chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú vào nhau, sau khi mấy người Khoa Lan bắt đầu động tác, họ rất là ăn ý nắm chặt tay nhau, thông qua sự đụng chạm trong lòng bàn tay mà yên lặng duy trì đối phương.
Bởi vì Lục Văn Thụy còn chưa tới ngày sanh, cho nên tuy rằng y đã đau thật lâu nhưng nước ối vẫn chưa phá, điều này làm cho mấy người Khoa Lan đều thực lo lắng, nếu thật sự đến thời điểm sinh sản mà thể lực của đối phương không đủ thì thật là thực bất đắc dĩ , hơn nữa lần này đối phương sinh không chỉ là một bảo bảo, cho nên tính nguy hiểm lại tăng lên thêm một cấp.
Lục Văn Thụy rõ ràng cũng hiểu biết tình huống của mình,y đột nhiên nói với Pháp Lan đang ở một bên:
”Ta đột nhiên cảm giác có chút đói bụng, ngươi có thể lấy một ít đồ ăn lại đây không?”
Pháp Lan nghe vậy, hơi hơi sửng sốt, tiếp theo lập tức phản ứng lại,
”Tốt, Thụy , ngươi muốn ăn cái gì, ta đi làm cho ngươi!” Nói xong hắn đến gần bên giường, vẻ mặt mỉm cười hỏi.
“Ân, tùy tiện cái gì cũng tốt, tốt nhất là thức ăn lỏng, như là canh đi, có vẻ dễ dàng tiêu hóa một ít, phiền toái ngươi , Pháp Lan!”
Trong đầu Lục Văn Thụy suy nghĩ một chút, lúc này mới trả lời, y nhớ rõ trước kia trong TV, sản phụ giống như đều là uống chút nước gì đó để gia tăng thể lực .
Pháp Lan nghe vậy gật gật đầu, tiếp theo liền đẩy cửa đi ra ngoài. Mà mấy người còn lại thì tiếp tục chú ý đến biến hóa của thân thể y, để khi cần thì có thể phản ứng lại ngay, dù sao thì trước đây bọn họ đều không có đỡ đẻ qua trường hợp sinh đa thai, lần này có vẻ đặc thù.
Khi mọi người đều tự làm việc của mình, ở ngoài cửa, Lý Na sau khi phát tiết xong thì cảm giác tốt hơn một chút, sau đó lại được Tư Nặc an ủi, hắn bắt đầu điều chỉnh lại cảm xúc của mình, sau khi nhìn thấy Pháp Lan đi ra thì liền đi theo hắn vào phòng bếp để hỗ trợ, hắn nên vì Thụy làm một cái gì đó, hy vọng đối phương có thể thành công vượt qua cửa ải khó khăn này.
Lại sau một lúc lâu, Tạp Lạc Tư cũng đã trở lại, lúc này sắc mặt của hắn cũng không phải tốt lắm, nguyên bản chính là vẻ mặt than nay nhìn hắn tựa hồ lại lạnh thêm vài phần. Đầu tiên hắn hỏi Ngải Tư Đặc một ít tình huống tương quan, sau đó liếc nhìn Tư Nặc đang chột dạ một cái, sau khi đối phương bắt đầu trốn tránh ánh mắt mình, lúc này hắn mới thu hồi tầm mắt của mình. [Y-H: hành động của tộc trưởng làm mình mắc cười quá (^_^)]
Tiếp theo Tạp Lạc Tư liền xoay người, mang vẻ mặt trầm mặc nhìn chăm chú vào cửa phòng đóng chặt trước mặt, hắn không ngừng cầu nguyện , hy vọng lần này Thụy cũng có thể sáng tạo kỳ tích, y nhất định phải chống đỡ qua a! Mà Ngải Tư Đặc cùng Tư Nặc bên cạnh hắn cũng nghĩ như thế , bọn họ đều hy vọng Thụy có thể bình an sinh bảo bảo!
—–