‘’ Đại tiểu thư , phu nhân mất cũng đã 3 năm , ngày vương di nương phù chính sợ là không còn xa.” Vương mẹ vừa hướng dẫn Tiếu Tĩnh thêu hoa vừa nhắc nhở, thật là kỳ quái, từ sau khi bị từ hôn , tài thêu thùa vốn chẳng ra gì trước giờ của Đại tiểu thư có thể xem là khác xa vạn dặm.
‘’ Nga, phải không?” nữ nhân cổ đại thực phiền toái, còn cần học thêu…..
‘’ Đúng vậy , trước kia nàng (vương di nương) không có đứa nhỏ, nhưng bây giờ nàng đã có thai 1 tháng, sợ là Lão phu nhân vì để cho nàng an tâm sinh hạ đứa nhỏ mà sẽ hứa cho nàng phù chính. Còn nếu nàng sinh ra nam hài nàng không chỉ có thể làm chính thất mà vị trí của nàng cũng sẽ vững vàng hơn.”
‘’Ân.” Tiếu Tĩnh có chút đăm chiêu trả lời.
Nhìn Tiếu Tĩnh như đang suy tư . vương mẹ liền không tiếng động rời khỏi phòng, Tiếu Tĩnh buông kim tuyến trong tay ra, đầu óc hoạt động, Tiếu Tĩnh trước kia tính cách yếu đuối . Đại môn không ra, cổng trong không bước, thậm chí ngay cả di nương cùng thứ muội đều có thể khi dễ nàng, có thể bình an sống đến bây giờ chỉ vì nàng là đích nữ, tương lai phải gả đến Thụy vương phủ làm thế tử phi, hiện tại bị Thụy Vương phủ từ hôn , như vậy những ngày tới của nàng sẽ càng thêm khổ sở. Lão phu nhân hiện tai rất thương nàng , nhưng nàng sẽ càng thương tôn tử, nếu cái thai trong bụng Vương di nương là con trai vậy từ nay nàng ở Phủ Trấn quốc sẽ càng gian nan hơn.
Chớp mắt trời đã sáng , Tiếu Tĩnh rửa mặt chải đầu xong dùng chút điểm tâm , liền đến Bách thọ đường thỉnh an, Lão phu nhân dặn dò vài câu liền cho nàng rời đi sớm để đi Quốc viện.
Xe ngựa đã sớm chờ ở đại môn, Tiếu Tĩnh mặt một bộ quần áo lục nhạt cao quý tao nhã bước lên xe ngựa, đứng ở ngoài cửa Tiếu Tình mang vẻ mặt ghen tỵ, hai tay nắm chặt, tương lai mẫu thân nàng trở thành chính thất nàng nhất định phải đến Quốc viện một cách nở mày nở mặt, sẽ đem Tiếu Tĩnh hung hăng mà dẫm nát ở dưới lòng bàn chân, nghĩ như thế tâm tình của nàng cũng thấy tốt lên một chút .
Xe ngựa xa xa liền dừng lại ở sân ngoài của Quốc viện. xe ngựa bi người ngăn chặn không cho đi qua , Tiếu Tĩnh đành phải cùng nha hoàn xuống xe đi bộ, còn chưa đến giờ học các tiểu thư liền tốp ba tốp năm vây quanh nhau nói chuyện phiếm, khi nhìn đến Tiếu Tĩnh bước chân nhẹ nhành đi đến, tất cả mọi người đều đình chỉ nói chuyện không hẹn mà cùng nhìn về phía Tiếu Tĩnh, đây là Tiếu Tĩnh đi đường chỉ biết khúm núm cúi đầu? Nhưng lúc này ăn mặc khéo léo , cao quý hào phóng, chẳng lẽ vì bị lui hôn mà biến thành như vậy?
Kinh ngạc là kinh ngạc , nhưng không một ai dám lên tiếng nói chuyện với nhau.
‘’Tĩnh nhi.” Phía sau truyền đến một giọng nói ôn nhu đẽ nghe, không cần nhìn nàng cũng có thể biết vị mỹ nhân dịu dàng hiền thục kia là biểu tỷ của nàng Thượng Quan Lam Tuyết. Thượng Quan Lam Tuyết là chất nữ của mẫu thân nàng – Thượng Quan Vu Ngọc. Nàng là con vợ cả của Hầu phủ, trước kia khi mẫu thân Tiếu Tĩnh còn sống nàng(Tiếu Tĩnh) thường bị người khi dễ nguyên nhân cũng là do nàng rất thiếu tự tin vào bản thân mình. Nhưng sau khi mẫu thân nàng mất nàng cùng người trong Hầu phủ cũng không còn lui tới nữa . Thậm chí ngay cả đại môn Phủ Trấn quốc công cũng không bước ra khỏi. Liền ngay cả Thượng Quan Lam Tuyết cùng nàng cũng chẳng quen thuộc . Bình thường Thượng Quan Lam Tuyết đều ở nhà học tập nữ hồng cùng lễ nghi, ngay cả cầm kì thư hạo đều có sư phụ dạy. Nàng(Thượng Quan Lam Tuyết) cũng là mới đến Quốc viện, nửa tháng trước biết được Tiếu Tĩnh bị bệnh liền đến Phủ Trấn Quốc công để thăm nàng, hai người trò chuyện với nhau rất hợp , dần dần thân nhau.
‘’Biểu tỷ” Tiếu Tĩnh mỉm cười tao nhã rồi thi lễ với nàng.
"Ai nha, muội cùng tỷ tuổi cũng xấp xỉ nhau thôi không cần đa lễ. Tỷ còn tưởng muộn thân thể còn chưa có tốt có thể sẽ không tới Quốc viện , mới nãy tỷ con đang lo không có người làm bạn hiện giờ muội đã đến chắc thân thể đã tốt?”
“ Đa tạ biểu tỷ đã quan tâm, thân thể Tĩnh nhi rất tốt.” Tiếu Tĩnh lôi kéo tay Thượng Quan Lam tuyết mỉm cười trả lời.
“ Như thế là tốt rồi, lần trước thăm muội trở về Hầu phủ tỷ có kể chuyện của muội cho tổ mẫu và mẫu thân tỷ nghe , bọn họ thật là kinh ngạc, muội đường đường là đích nữ nhưng địa vị trong phủ lại không bằng một thứ nữ, các nàng cũng rất là lo lắng, muội hiện giờ cũng đã lớn , dành thời gian trở về Hầu phủ một chuyến thăm các nàng, để các nàng an tâm hơn.” Giọng Thượng Quan Lam Tuyết rất nhỏ, lời nàng nỏi chỉ đủ để hai người nghe, Thượng Quan Lam Tuyết là người đúng mực sẽ không lớn tiếng để cho mọi người biết cuộc sống của Tiếu Tĩnh ở Phủ khó khăn như thế nào?
Tiếu Tĩnh biết Thượng Quan Lam Tuyết là vì muốn tốt cho nàng, nàng liền vỗ vỗ tay nàng mỉm cười đáp “ Đó là đương nhiên.” Nếu để người khác biết nàng ở Phủ Trấn quốc công ngay cả thứ nữ cũng không bằng, không biết họ sẽ giễu cợt nàng như thế nào đâu.
“Đã không còn sớm, chúng ta vào thôi.” Thượng Quan Lam Tuyết lôi kéo tay Tiếu Tĩnh tiêu sái đi vào lớp học.
Quốc viện là nơi con cháu quý tộc học thêu cùng cầm kỳ thư họa. Ở Tây Hạ nam tử cùng nữ tử có thể ngồi học chung một phòng học để học tập. Thượng quan Lam Tuyết cùng Tiếu Tĩnh ngồi chung một bàn, hai người đều là mỹ nhân , ngồi cùng nhau rất gây sự chú ý.
“ Ngồi cùng Thượng Quan tiểu thư chính là người bị Thụy Vương thế tử lui hôn – Tiếu Tĩnh ? Thụy Vương thế tử nói nàng tướng mạo xấu xí , không biết phép tắc, không hiểu lễ nghi , hiện tai nàng như vậy thật không hề giống trong lời đồn chút nào.” Nữ nhi Hộ bộ thượng thư Lưu Tương Lệ vẻ mặc nghi ngờ nói.
“ Cũngcó thể không phải như vậy ? hôn ước là được định từ 10 năm trước , có thể hiện tại Thụy Vương thế tử đã có người trong lòng nên không muốn thú Tiếu tiểu thư mới lấy cớ như vậy đi . Phủ Trấn quốc công tuy địa vị không thấp nhưng rốt cuộc cũng không bằng hoàng gia không phải sao? Mà hiện giờ không biết Phủ Trấn quốc công theo bên nào, Thụy Vương mượn sức không được còn khồng bằng đi thú một vị tiểu thư có thể củng cố được địa vị của bản thân. “ Nữ nhi Bộ Binh thượng thư là người nhanh mồm nhanh miệng chẳng sợ đắc tội với người khác .
“ Nói cũng đúng.” Lưu Tương Lệ gật gật đầu đồng ý, lúc này trong mắt nàng lại mang theo đồng tình nhìn về phía Tiếu Tĩnh.
Kỳ thật Tiếu tĩnh bị từ hôn ngược lại lại cực kỳ cao hứng , tuy rằng cầm kỳ thư họa đối với nàng mà nói cũng chẳng phải việc gì khó . nhưng nàng là người mang tư tưởng của thế kỷ 21 thì như thế nào nguyện gả cho một người ngay cả mặt mũi cũng chưa từng gặp qua.
Giữa trưa , Tiếu Tĩnh trở lại Mạn Đà viên đơn giản dùng qua bữa trưa liền cùng ma ma trong cung học tập lễ nghi , Tiếu Tĩnh sinh ra trong gia đình quý tộc, lễ nghi tự nhiên không cần phải nói, ma ma dạy nàng rất là vừa lòng , mọi người ai cũng nghĩ thiên kim chính là thiên kim , tất nhiên con nhà nghèo không thể so sánh được.
Bách Thọ đường
“ Tổ mẫu , người giúp đỡ con đi, nghe nói tỷ tỷ học thêu thùa cùng lễ nghi đều do ma ma trong cung dạy, Tình nhi cũng muốn học.” Mới sáng sớm Tiếu Tình liền thừa dịp thỉnh an ra sức lôi kéo Lão phu nhân làm nũng , nói cái gì cũng muốn cùng Tiếu Tĩnh học thêu thùa cùng lễ nghi.
Lão phu nhân thực sự chịu không nổi bản lãnh dính người của nàng liền phất tay “Ma ma là do Tĩnh nhi thỉnh đến , ngươi nếu là thực sự muốn học ,liền hỏi nàng đi.” Từ khi từ nhà con thứ hai trở về nàng liền phát hiện Tiếu Tĩnh thay đổi không ít, không hề khúm núm , người cũng trở nên xinh đẹp , trổ mã càng thêm cao quý hào phóng , rất có bộ dáng tiểu thư quý tộc.
‘’ Tổ mẫu,ma ma là người trong cung ,không biết người ta có nguyện ý dạy Tình muội muội hay không , còn có nếu là Tình muội muội muốn học . kia tự nhiên không thể bỏ quên Vũ muội muội a , chớ để cho người khác nói phủ Trấn quốc công chúng ta không công bằng . phải không?” Hiện giờ phủ Trấn quốc công đang có ba vị tiểu thư lại không có con trai, trừ nàng là đích nữ cùng Vương di nương có nữ nhì là Tiếu Tình, ngoài ra còn có Lí di nương là thông phòng nha hoàn đi lên, ở trong phủ không quyền không thế , không giống Vương di nương không chỉ có quản ăn mặc ngủ nghỉ của mọi người trong phủ, hơn nữa Vương di nương còn có nhà mẹ đẻ có địa vị, nàng cũng có thể cũng cố địa vị. Lí di nương cùng Tiếu Vũ cũng được coi như là nửa chủ tử nhưng lại bị Vương di nương quản lý quá hà khắc ngay cả nhất đẳng nha hoàn còn hơn các nàng, đừng nói đến việc thỉnh ma ma dạy lễ nghi.
“ Tĩnh nhi nói rất đúng,ngàn vạn lần không thể để cho người khác nói Phủ Trấn quốc công chúng ta hà khắc thứ nữ.” Lão phu nhân rất là đồng ý.
“ Tổ mẫu đối với các cháu gái đều yêu thương hết mực, tin tưởng những người khác không thể tìm ra sai lầm .”
“Tĩnh nhi nói rất phải.” nhìn bộ dáng Tiếu Tĩnh tự nhiên hào phóng , Lão phu nhân càng thêm vừa lòng đứa cháu gái này. Mà lúc này Lí di nương nhìn Tiếu Tĩnh trong mắt mang nồng đậm kích động, Vũ nhi theo chính mình một chút ưu đãi cũng không có, chính mình là một cái nha hoàn làm sao cho nàng học cái gì lễ nghi cùng cầm kỳ thư họa? Hiện giờ nàng có thể đi theo ma ma trong hoàng cung học tập nàng không biết có bao nhiêu là cao hứng, thật đúng là phải hảo hảo cảm tạ Tiếu Tĩnh.
Được rồi bây giờ đã không còn sớm , đều trở về hết đi.” Lão phu nhân lên tiếng mọi người tự nhiên đều nghe lời lui xuống.
Tiếu Tĩnh chậm rã trở về Mạn Đà viên tắm rửa thay quần áo, Vương mẹ phân phó cho hạ nhân giúp Tiếu Tĩnh thay quần áo , vấn cho nàng một kiểu tóc đơn giản, Tiếu Tĩnh nhìn chính mình trong gương , dù chưa hoàn toàn trổ mã nhưng nàng biết chính mình lớn lên sẽ có bộ dáng gì “Vú, đi ra ngoài cửa viện , nếu Lí di nương đến đây nói cho nàng trước chờ một lát.”
“ Vâng” Vương mẹ tay chân nhẹ nhành bước ra khỏi phòng , còn chưa tới nửa khắc quả nhiên đã thấy Lý di nương đến đây, Vương mẹ thầm bội phục Tiếu Tĩnh dự liệu như thần.
Lí di nương nhìn thấy Tiếu tĩnh đến vội khúm núm thi lễ , Tiếu Tĩnh đỡ nàng đứng lên “ Di nương không cần đa lễ, lần này người đến là có chuyện gì không?”
Lí di nương lại quỳ xuống lôi kéo Tiếu Tĩnh bên cạnh “cám ơn Đại tiểu thư đã vì Vũ nhi biện hộ, Vũ nhi có thể theo Đại tiểu thư học tập lễ nghi , nô tỳ vô cùng cảm kích.” Lí di nương vẻ mặt chân thành , Tiếu Tĩnh lại không chút nào để ý “ Việc nhỏ mà thôi di nương làm gì lo lắng như thế? Ta chỉ có thể giúp Vũ muội muội nhất thời cũng không dám cam đoan có thể giúp nàng cả đời, di nương nên suy nghĩ về sau nên đi như thế nào đi ?”
Trong mắt Lí di nương hiện lên mộtt tia nghi vấn “ Thỉnh Đại tiểu thư chỉ dẫn.”
Tiếu Tĩnh bưng lên chung trà hớp một ngụm, thanh thanh cổ họng tao nhã nói không nên lời “ nói vậy di nương cũng biết, hiện giờ Vương Tú Hà đã có thai 1 tháng , nếu tương lai đứa con nàng sinh ra là nam hài, ta nhiều nhất là im lặng mà sống qua ngày, nhưng mà di nường thì không dễ như vậy …” Vì cam đoan địa vị con mình , nàng như thế nào có thể cho phép đứa bé đó có thể sinh ra hảo hỏa sống tốt ở Phủ Trấn quốc công chứ?
“ Điều này nô tỳ tất nhiên biết , nhiều năm như vậy, trong phủ không ai có thể sinh con, người sáng suốt đều biết là tại sao.” Lí di nương khóe miệng xẹt qua một tia cười khổ, nếu chính mình sinh không phải nữ nhi , cũng chưa chắc có thể sống bình an đến bây giờ.
“ Nếu ta có thể giúp di nương, không biết di nương có nguyện ý thử một phen không?” Tiếu Tĩnh cẩn thận đánh giá Lí di nương , Lí di nương rất đẹp chỉ là không có tâm tư ăn mặc tỷ mỉ cho chính mình mà thôi , nếu để chính mình ra tay nhất định cũng sẽ trở thành một nữ nhân quyến rủ.
“ Hết thảy nghe theo Đại tiểu thư an bài.” Hiện tai chính mình sống hay chết đều giống nhau , có cơ hội vì cái gì không vì nữ nhi chính mình mà cố gắng một phen ?
“ Bắt đầu từ ngày mai, bữa tối liền đến Mạn Đà viên dùng.” Tiếu Tĩnh cũng không muốn nhiều lời vô nghĩa, thuận miệng phân phó một câu liền đứng dậy trở về nội thất.
“Vâng” Lí di nương thi lễ rồi kéo Tiếu Vũ rời khỏi Mạn Đà viên.