Y Đạo Quan Đồ

Chương 732: Chương 732: Bạn bè nước Mỹ. (3)




Thường Hải Thiên nói: Tôi cũng có nghĩ tới, thế nhưng không có đối tượng thích hợp.

Thường Lăng Phong nói: Một hình thức mà thôi, càng là người quen càng tốt.

Trương Dương ở một bên nói: Hồ Nhân Như bên kia thế nào? Công ty quảng cáo hiện tại là bên Hồng Kong, hơn nữa cô ấy đi ra từ nhà máy thuốc, đối với phương diện này cũng tương đối quen thuộc.

Thường Hải Thiên cười nói: Nếu như cô ấy nguyện ý đương nhiên tốt quá.

Trương Dương nói: Anh không cần lo lắng, tôi nói cùng cô ấy, chỉ là trên danh nghĩa, kinh doanh của xí nghiệp, cô ấy không tham dự.

Thường Hải Thiên nói: Tôi ước gì cô ấy có thể gia nhập, bản lĩnh của Hồ Nhân Như trên thương trường một chút cũng không thua kém tôi, nếu như cô ấy nguyện ý gia nhập, áp lực của tôi sẽ nhỏ đi.

mọi người đi dạo nhà máy chế phẩm sinh vật biển một vòng, Thường Lăng Phong lại nói ra vài kiến nghị hợp lý hoá, lúc bọn họ chuẩn bị đi ăn, nhà máy xảy ra chuyện, công nhân và người nhà của nhà máy Hải Dương, tổng cộng hai trăm mấy người lại tới nhà máy gây sự.

Dư Đông Minh căn bản không khống chế được cục diện, Thường Hải Thiên nhanh chóng chạy qua, những công nhân này đang sục sôi, hét lên: Dựa vào cái gì nhà máy bán đi chứ, tiền lương của chúng tôi làm sao bây giờ? Chúng tôi sau này ăn cái gì?

Thường Hải Thiên đi tới trước đoàn người lớn tiếng nói: Mọi người bình tĩnh một chút, tôi là Thường Hải Thiên, cũng là tôi tiếp nhận nhà máy Hải Dương, tôi và Dư xưởng trưởng đã nói qua, một điều kiện chủ yếu bên trong là, tôi tiếp nhận tất cả công nhân của nhà máy vô điều kiện, tôi ở chỗ này cam đoan với các người, mỗi một công nhân sẽ tìm được công tác của mình trong nhà máy, hơn nữa thông qua tiền lương và phúc lợi của nhà máy, ta ở đây xác thực, bằng tốc độ nhanh nhất cho vay xuống, tôi biết nội tâm mọi người hiện tại đều rất không nỡ, sợ thất nghiệp, sợ sinh hoạt sau này mất đi bảo đảm, xin các người yên tâm, tôi sẽ không mặc kệ mọi người. Trình độ quản lý của Thường Hải Thiên rõ ràng cao hơn Dư Đông Minh, hứa hẹn của hắn khiến cho tâm tình của những công nhân này dần dần bình phục xuống.

Trương Dương và Thường Lăng Phong xa xa nhìn, Thường Lăng Phong không khỏi cười nói: Xem ra Thường Hải Thiên chuẩn bị buông tay làm lớn một hồi.

Trương Dương nói: Hoàn cảnh và điều kiện của nhà máy đều rất không tồi, Hải Thiên bản thân lại có năng lực, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là có thể làm.

Thường Hải Thiên vất khuyên đám người này đi, xoay người trở lại bên cạnh bọn họ, có chút áy náy nói: Ngại quá,để cho các người thấy loại tình huống này.

Trương Dương nói: Có chuyện không cần phải giấu, Hải Thiên, anh thật là có dũng khí, công nhân nhiều như vậy thế nhưng vẫn có thể tiếp nhận.

Thường Hải Thiên nói: Tôi lúc đầu cũng không muốn tiếp được những công nhân này, nhưng sau ngẫm lại nếu như tôi đuổi bọn họ ra, những người này sẽ bởi vì thất nghiệp mà sinh hoạt khó khăn, chúng ta làm xí nghiệp đầu tiên phải có ý thức trách nhiệm xã hội.

Trương Dương nói: Lời này tôi thích nghe.

Thường Hải Thiên cười nói: Thật ra tôi nên nói những lời này sớm, ba tôi đã nói qua, người mặc kệ lúc nào cũng phải có ý thức trách nhiệm xã hội, nếu như tôi đuổi những công nhân này, nếu như truyền tới lỗ tai của ba, chỉ sợ ngay cả đứa con này ba tôi cũng không chịu nhận.

Mọi người cùng nhau nở nụ cười, Thường Hải Thiên nói: Đi, tôi mời các người đi ăn hải sản.

Trương Dương gật đầu, điện thoại của hắn lại vang lên, là điện thoại của bí thư thị ủy Lý Trường Vũ, Trương Dương không dám chậm trễ, vội vàng nghe điện thoại.

Lý Trường Vũ mở miệng nói: Tình huống khảo sát của tổ khảo sát ủy ban thể dục tỉnh thế nào?

Trương Dương trong lòng ngẩn ra, trong lòng nói không phải chuyện Tạ Vân Phi rơi xuống nước truyền tới của lỗ tai của ông ta nhanh như vậy? Trương đại quan nhân rất trấn định hồi đáp: Cũng tốt, bọn họ lúc đầu xuống vạch lá tìm sâu, mà sâu trong lá khẳng định là không thể tránh được.

Lý Trường Vũ nói: Tác phong quan liêu của đám người này hơi nặng một chút, vạch lá tìm sâu là đương nhiên, cậu đừng để ý đến bọn họ, mời bọn họ ăn hải sản, ra biển đổi gió, chỉ cần bọn họ chơi vui vẻ đương nhiên không có việc gì, lúc trở lại tặng quà thêm, bọn họ sẽ giúp đỡ Nam Tích chúng ta nói tốt vài câu.

Trương Dương cười nói: Bí thư Lý, ngài dạy tôi đút lót à!

Lý Trường Vũ cũng không nhịn được nở nụ cười: Đút lót cái gì, đây là nghệ thuật chính trị.

Ông ta không biết chuyện Tạ Vân Phi rơi xuống nước, Trương Dương đương nhiên sẽ không chủ động nói ra, chuyện của đoàn khảo sát Lý Trường Vũ chỉ là tuỳ tiện hỏi thôi, ông ta tìm Trương Dương còn có chuyện khác, Lý Trường Vũ nói: Chuyện bên Thanh Hải xử lý xong thì nhanh chóng trở về, buổi sáng ngày mai có đoàn phỏng vấn nước Mỹ tới Nam Tích, cậu đến đây cùng đi tiếp đãi một chút.

Trương Dương cười khổ nói: Bí thư Lý, tôi không đi đâu, tôi là chủ nhiệm ủy ban thể dục, việc của phòng chiêu thương tôi nhận làm cũng được, nhưng hiện tại tiếp đãi ngoại giao cũng kêu tôi, ngài không phải không biết, tiếng Anh của tôi tệ hại lắm, tôi đi theo làm gì?

Lý Trường Vũ nói: Người ta điểm danh kêu cậu đi qua.

Ai ?

Lý Trường Vũ nói: Đoàn phỏng vấn New York, bên trong có rất nhiều nhân vật quan trọng của bang New York.

Nhắc tới New York, Trương Dương không khỏi nhớ tới mình tao ngộ tại nước Mỹ, chẳng lẽ là nước Mỹ tra được tư liệu của mình, theo dõi truy kích tới đây, nghĩ đi nghĩ lại loại chuyện này không có khả năng, người nước Mỹ không có lá gan lớn như vậy, nơi này là sân nhà của hắn, nếu như bọn họ dám đến, tới bao nhiêu Trương Dương xử bấy nhiêu. Trương Dương nói: Biết ai tìm tôi không?

Lý Trường Vũ nói: Nói là một vị nhân vật quan trọng, bạn cũ của cậu, gọi cái gì mà ... Tát … Tát đó …

Trương Dương nói: Tát Đức Môn Thác?

Lý Trường Vũ nói: Đúng vậy, chính là hắn! Nói là nghị viên rất có quyền lực của New York, là người cạnh tranh có lực nhất trong vị trí thống đốc bang.

Trương Dương nghe nói là Tát Đức Môn Thác không khỏi nở nụ cười, làm nửa ngày thì ra là cái lão khách làng chơi này, bất quá mình từ nước Mỹ có thể thuận lợi thoát thân ít nhiều cũng nhờ cái lão khách làng chơi này, Trương Dương vui vẻ nói: Được, tôi đem bên này chuyện xử lý xong sẽ trở về đi, ngày mai nghênh tiếp bạn cũ của tôi.

Lý Trường Vũ cười nói: Thật sự là nghĩ không ra, cậu còn nhận thức chính khách nước Mỹ.

Tát Đức Môn Thác là đội trưởng của đoàn phỏng vấn bang New York nước Mỹ lần này, bọn họ tới Bình Hải tham quan phỏng vấn đã vài ngày, gặp một ít lãnh đạo Đông Giang và Bình Hải tỉnh mục đích chủ yếu, bọn họ tới là mưu cầu hợp tác chính trị kinh tế, thành viên trong đoàn phỏng vấn có rất nhiều tinh anh thương giới của New York nước Mỹ, lại nói tiếp đoàn phỏng vấn lần này đến đây kiện có quan hệ với chuyện nước ô nhiễm tại Đông Giang, chính là bởi vì sự kiện nước ô nhiễm, khiến cho Kiều Chấn Lương quyết tâm muốn cải tạo khu công nghiệp quốc tế, kế hoạch của ông là muốn làm khu công nghiệp cao tại Đông Giang, tăng mạnh công nghiệp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.