Y Đạo Quan Đồ

Chương 1404: Chương 1404: Cho ngươi đẹp mặt (2)




Hứa Song Kì nói: Đồng chí Hải Thanh, cậu không nên lo lắng, những người làm hành chính như chúng ta, khồn nên giận dỗi như vậy, thế này vậy, để tôi đi nói chuyện với Trương Dương xem sao, còn về phong thư từ chức này, đồng chí cứ cầm về đi, hãy tự suy nghĩ thêm.

Triệu Hải Thanh nói: Không có gì phải suy nghĩ thêm nữa, dù sao tôi cũng không có bản lĩnh đó, tình hình huyện Tân Hải chúng ta ai cũng rõ, bội chi tài chính ba năm liên tiếp, tổng thu nhập cả năm năm ngoái mới được có 85tr, quý đầu năm nay lại không đồng kì như năm ngoái. Với tình hình tài chính như vậy, bảo tôi lấy tiền ở đâu đây? Tôi không có bản lĩnh ấy, ai có bản lĩnh tôi xin tâm phục khẩu phục nhường lại. Bí thư Trương từ thành phố lớn tới đây, có thể người ta cảm thấy 10tr không đáng là gì, vậy sao cậu ta không tự mà đi giải quyết vấn đề đó? Triệu Hải Thanh nói cho cùng vẫn chứa chất sự giận dỗi, gã cũng nhận ra Hứa Song Kì cũng có chỗ khó chịu với Trương Dương, thực ra các lão cán bộ trong Tân Hải hiện nay cũng có ý kiến đối với Trương Dương.

Hứa Song Kì nói: Đồng chí Hải Thanh, không thể nói như vậy được, bí thư Trương cũng là muốn thay đổi hiện trạng của Tân Hải mà thôi.

Triệu Hải Thanh nói: Chủ tịch Hứa, người xưa có câu, vua nào thì triều thần ấy, tôi thấy lần này bí thư Trương khăng khăng nhằm vào tôi kiếm cho được 10tr, hẳn là muốn tôi tự biết khó mà lui, có thể cậu ấy cũng đã chọn được người khác thích hợp.

Hứa Song Kì thở dài, y cầm bức thư từ chức lên: Đồng chí Hải Thanh, hãy bình tĩnh, không nên nói những lời ảnh hưởng tới tình đoàn kết nhưng vậy.

Hứa Song Kì cho rằng chuyện này phải bàn bạc lại với Trương Dương, sự nhiệt tình trong vấn đề kiến thiết thị chính của vị bí thư huyện ủy mới này thật khiến cho y bất ngờ. Vừa rồi trong cuộc họp thường ủy, đã muốn thay đổi thực tiễn, lẽ nào hắn coi mấy việc đó như chuyện trẻ con đến nhà chơi sao? Huyện Tân Hải tuy không lớn nhưng cũng cần quy hoạch một cách hệ thống quá trình luận chứng, từ đề án đến áp dụng vào thực tiễn cũng cần phải có quá trình chứ.

Trương Dương biết trước Hứa Song Kì sẽ tới tìm mình, hắn mỉn cười mời Hứa Song Kì vào phòng, vui vẻ nói: Chủ tịch Hứa, cơn gió nào đưa chủ tịch tới chỗ tôi vậy.

Hứa Song Kì đáp: Bí thư Trương, hôm nay tôi đến đây có chuyện quan trọng cần bàn bạc với cậu.

Trương Dương mỉn cười: Vô sự bất đăng tam bảo điện, câu này nói về chủ tịch thật quá thích hợp .

Hứa Song Kì cười cười, y ngồi xuống sofa cùng với Trương Dương, và đưa thẳng cho Trương Dương bức thư từ chức của Triệu Hải Thanh cho hắn.

Trương Dương nhìn qua bức thư, xem qua phần kí tên, khóe môi hắn bất giác lộ ra nụ cười.

Hứa Song Kì ngạc nhiên: Đồng chí Triệu Hải Thanh đã công tác lâu năm trong công việc tài chính Tân Hải, luôn tận tụy cống hiến hết mình vì công việc, đồng chí ấy là một đồng chí tốt ai ai cũng khen ngợi. Vừa rồi đồng chí ấy đến văn phòng của tôi đệ đơn từ chức, hai mắt đỏ hoe. Bí thư Trương, cậu cũng nên thông cảm cho chỗ khó xử của các đồng chí khác.

Trương Dương đặt bức thư từ chức xuống bàn trà: Chủ tịch muốn nói tôi đã gây khó dễ cho họ ư?

Hứa Song Kì trong lòng tức giận vô cùng, m...ranh con thái độ gì thế này? Tuy mày là bí thư, nhưng về cấp bậc ta cũng không hề thua kém, tuổi ta còn lớn hơn hẳn mày, chí ít cũng phải hiểu thế nào là kính già yêu trẻ chứ? Hứa Song Kì nhẫn nại nói: Tôi không có ý đó, ý tôi là bí thư Trương đây mới tới Tân Hải, hẳn vẫn chưa hoàn toàn nắm rõ tình hình thực tế.

Trương Dương đáp: Chủ tịch Hứa, ông cho rằng tôi giao cho anh ta nội trong ba ngày kiếm được 10tr là việc rất khó sao?

Hứa Song Kì đáp: Năm ngoái tổng thu nhập tài chính của huyện chỉ được 85tr...

Trương Dương không đợi Hứa Song Kì nói hết đã cười: Chủ tịch Hứa, thế này vậy, sáng ngày mai sẽ tổ chức một cuộc họp tại phòng họp I, các ủy viên huyện ủy, cán bộ tổ chức đảng sẽ cùng tham gia, còn về những thành viên cùng tham gia hội nghị khác, tôi sẽ cho người thông báo, chúng ta sẽ họp vậy!

Hứa Song Kì có chút khó hiểu, lại họp, sau khi tên này đến có tới mười mấy ngày không hội họp gì, nhưng hai ngày hôm nay dường như để bù đắp tổn thất hai ngày trước, ra sức mà hội họp, họp thường ủy tới mấy lần, nay lại họp đại hội huyện ủy, làm trò gì thế? Hắn rốt cuộc muốn làm gì thế không biết? Tuy nhiên Hứa Song Kì nghĩ lại một hồi, họp thì họp, lão đây đi họp còn nhiều hơn số buổi đi học của tên oắt này. Trương Dương không trả lại thư từ chức của Triệu Hải Thanh cho Hứa Song Kì, lúc Hứa Song Kì định lấy lại thì Trương Dương đã nhanh chóng đoạt lấy bức thư về tay mình: Huyện trưởng Hứa, tôi muốn tìm hiểu kĩ xem, đồng chí Hải Thanh rốt cuộc là có nỗi khổ gì!

9 rưỡi sáng ngày hôm sau, cuộc họp huyện ủy lần một được diễn ra trong phòng họp I của trung tâm hành chính, hội nghị do bí thư huyện ủy Trương Dương chủ trì, Trương đại quan nhân đã phát biểu tổng kết với tiêu đề: Cường hóa hành động--theo đuổi và nắm chắc thời cơ tạo bước tiến đột phá. Trương Dương chỉ ra, hội nghị công tác huyện ủy lần này là cuộc họp quan trọng nhằm giải phóng tư tưởng cải cách mở cửa, tiến tới đồng tâm đồng lòng, đoàn kết cùng phát triển, các bộ ngành các cấp đều phải thực hiện tinh thần của cuộc họp lần này, tinh thần phát biểu ý kiến chuyển thàng hành động tự giác, lần nữa cường hóa hành động, giải phóng tư tưởng, đoàn kết sức mạnh, tạo bước đột phá trọng điểm, hoàn thiện cơ cấu, có tính sáng tạo trong quá trình thực hiện, phải tiếp tục tăng cường tính chuyên tâm và đoàn kết. Chuyên tâm là phải dốc toàn bộ tư tưởng và ý chí một cách thống nhất vào con đường tư tưởng và mục tiêu phát triển nhanh chóng của huyện ủy, đoàn kết là tập trung toàn bộ trí tuệ và sức mạnh của nhân dân toàn huyện vào sắp xếp và công tác thực hiện bước đột phát của huyện ủy. Cho nên, cần phải kiên trì tư tưởng cải cách mở cửa không lung lay, làm đúng bốn khắc phục: Khắc phục tư tưởng kiêu căng tự phụ, luôn ghi nhớ phải mạnh dạn tranh đấu, dũng cảm đột phá; khắc phục tư tưởng sợ bóng sợ gió, xây dựng lòng tin rằng: Tôi làm được, tôi có thể, tôi thành công; khắc phục tư tưởng thủ cựu, luôn khai thác cái mới, dám đi trước làm tiên phong trong mọi việc; khắc phục tư tưởng chủ nghĩa cương vị, tăng cường ý thức đại về cục tức cả bàn cờ của toàn huyện. Áp dụng triệt để tư tưởng cải cách mở cửa vào công tác thực tiễn...

Nếu nói rằng bài phát biểu này thuộc vào kiểu văn phạm chính trị máy móc, thì tiếp sau đó đề tài thảo luận của Trương đại quan nhân lại cực kì sắc bén, Trương Dương đọc hết bài phát biểu mà Phó Trường Chinh giúp hắn viết, sau đó vấn đề của hắn đã chuyển luôn sang việc kiến thiết thị chính Tân Bình.

Trương Dương cười nói: Hôm nay đến dự cuộc họp có các lãnh đạo cán cốt của các ban ngành huyện Tân Bình, đồng thời cũng có hầu hết những anh tài nhân sĩ hết mình làm việc vì sự nghiệp chính trị của huyện, là đại hội huyện ủy, nhưng tôi cũng đã mời không ít cán bộ đến cùng họp mặt tham dự. Hắn chỉ về phía xa: Giám đốc Đinh, anh ngồi xa như thế, tôi cứ nghĩ là anh không đến dự, phía trước còn chỗ trống, anh hãy lên trước ngồi đi!

Trong hội trường mọi người đang tập trung vào khán đài bên trên, không có ai chú ý quá nhiều đến tình hình xung quanh, khi Trương Dương vừa nói xong, họ mới chú ý tới thì ra giám đốc Đinh bên thương vụ Hằng Mậu cũng được mời tới dự thảo, thực ra điều này cũng không có gì lạ, Đinh Cao Sơn là ủy viên hiệp chính thành phố Bắc Cảng, hội trưởng hội liên hiệp thương nghiệp huyện Tân Bình, coi như cũng là nhân vật bước được một nửa vào thế giới quan chức này.

Đinh Cao Sơn bị Trương Dương điểm đích danh, đành phải đứng dậy đi tới hàng ghế đầu trong con mắt chú ý của mọi người. Gã tham gia cuộc họp vì Trương Dương đã gọi điện mời gã đến dự, nể mặt lão gia huyện, Đinh Cao Sơn đành phải đồng ý, huống hồ người ta trước sau gì cũng tới dự lễ kết hôn của con gái lễ tang của con rể gã, cũng phải có qua có lại đáp lễ, thực ra Đinh Cao Sơn cũng không hiểu rõ mục đích Trương Dương mời mình đến.

Trương đại quan nhân nói: Tôi xin giới thiệu với mọi người vài vị bằng hữu, giám đốc Đinh Cao Sơn, là một nhân sĩ thành công xuất thân từ huyện Tân Bình chúng ta, giám đốc Kỳ Sơn thủy sản tứ hải. Kỳ Sơn ngồi ở phía góc phòng họp cũng vội đứng dậy, y giơ tay cảm ơn các đại biểu rồi cũng đi cùng với Đinh Cao Sơn lên ngồi ở hàng ghế đầu.

Chủ tịch hội đồng quản trị hãng quảng cáo phương Đông Hongkong chủ tịch Hồ Nhân Như, tổng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn trang sức Kim Điểm ong Thường Hải Long.. Khác mời của Trương Dương không hề ít, Hứa Song Kì lạnh nhạt thờ ơ nhìn Trương Dương, trước đây cũng đã từng nghe qua tên nhãi này giỏi việc tìm tài trợ, nay lại muốn tái diễn trò cũ đây?

Trương Dương giới thiệu qua về các vị khách tới tham dự, sau đó cười nói: Thưa các vị khác quý, các vị không nên lúng túng, tôi mời các vị đến buổi họp ngày hôm nay, không phải để nhờ giúp tài trợ, tôi mong muốn mời các vị đến để giúp hội chẩn cuộc họp của Tân Hải, vì sao tài chính Tân Hải lại gặp phải vấn đề bội chi ba năm liên tiếp, một huyện có tài nguyên tốt như vậy, vì sao tổng thu nhập tài chính năm ngoái lại chỉ đạt tới mức vạn? lại có thể xếp cuối cùng trong vị trí các huyện trực thuộc Bắc Cảng?'

Cả hội trường yên lặng, không có ai nói gì, thậm chí đến Hồ Nhân Như cũng không dám mở miệng nói, lần này đến cùng là nghe Thường Hải Long nói tới, cô nghĩ rằng Trương Dương chắc lại gặp phải khó khăn, cho nên định đến thăm hắn một chút, tiện thể xem xem mình có thể giúp được gì. Sau khi đến cô còn chưa kịp nói chuyện với Trương Dương, cũng không hề biết Trương Dương hôm nay định đi nước cờ gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.