Y Đạo Quan Đồ

Chương 719: Chương 719: Chuẩn bị đại nghiệp. (2)




Thường Hải Thiên vui mừng nói: Tốt, cuối tuần chúng ta cùng nhau đi khảo sát!

Trương Dương nói: Tôi cũng đi, đúng lúc ủy ban thể dục tỉnh muốn đi nghiệm thu hội trường ở đó, thuận tiện đi xem nhà xưởng của cậu.

Mọi người cũng không uống lâu, đứng dậy rời đi, Thường Hải Thiên lái xe Santana, hắn không ở lại tại Hải Thiên, nói là đi đến chổ em trai ở, ra khỏi Hải Thiên, lại kêu em trai đi về trước, hắn tiễn Trương Dương trở về.

Trương Dương nhìn ra Thường Hải Thiên có chuyện muốn nói riêng với mình, đem cái chìa khóa xe jeep ném cho Triệu Thiên Tài, lên xe của Thường Hải Thiên.

Lên xe, Thường Hải Thiên nói: Cậu đang ở nơi nào?

Trương Dương cười nói: Đi ủy ban thể dục đi, tôi an bài cho anh ở Nam Dương quốc tế, thuận tiện thăm Hải Tâm.

Thường Hải Thiên gật đầu, ô tô chạy ra khỏi khách sạn Hải Thiên, hắn đem một tấm chi phiếu đưa cho Trương Dương: Bên trong là ba triệu!

Trương Dương nói: Làm gì vậy?

Thường Hải Thiên nói: Cái cậu nên có, Cố tổng lúc còn sống cũng đều làm như vậy, bên trong ngoại trừ một phần của Cố Minh Kiện nên có được khi vào nhà máy thuốc, tôi không muốn hắn biết chuyện này, cậu yên tâm, số tiền này rất sạch sẽ, ngoại trừ Cố tổng và tôi ra thì không ai biết.

Trương Dương vẫn không cầm lấy chi phiếu, thấp giọng nói: Nhiều như vậy?

Thường Hải Thiên nói: Nhà máy chế thuốc sở dĩ có thể có quy mô ngày hôm nay tất cả đều là bởi vì phương thuốc của cậu có tác dụng, bí mật này cũng chỉ có số ít người chúng ta biết, Trương Dương, tiền này là cậu nên có.

Trương Dương lắc đầu nói: Tiền này tôi không cần, là của Giai Đồng.

Thường Hải Thiên nói: Nhà máy thuốc vẫn là của cô ấy, bất quá hiện tại đã là của Cố Minh Kiện, người này mắc bệnh đa nghi rất nặng, một ít thần tử của nhà máy thuốc bị hắn thanh lý không ít.

Trương Dương thở dài, chuyện của Cố Minh Kiện hắn không tiện hỏi đến.

Thường Hải Thiên nói: Miệng hắn thì giữ lại tôi, thế nhưng tôi biết hắn muốn tôi đi.

Trương Dương cười nói: Hắn khẳng định sẽ hối hận.

Thường Hải Thiên nói: Dùng người thì không nghi người nghi người thì không dùng người, nếu hắn hoài nghi tôi thì không dùng tôi, mọi người khách và chủ một hồi, hợp được tan được thôi.

Trương Dương nói: Anh hiện tại lại bắt đầu từ số không, có phải là dự định đem tất cả thần tử của nhà máy mời đi theo?

Thường Hải Thiên lắc đầu nói: Trong thời gian ngắn tôi sẽ không làm như vậy, tuy rằng tôi làm chính là sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, nhưng sản phẩm bảo vệ sức khoẻ và thị trưởng y dược cho tới bây giờ vẫn phân không rõ ràng, nhất là trong nước chúng ta, hai bên có một khu riêng nhất định, nếu như tôi đem nồng cốt mà hắn không cần đến đây, đương nhiên sẽ có lợi đối với sự nghiệp của tôi, thế nhưng người khác sẽ cho rằng tôi đá chén cơm của nhà máy thuốc, tôi không muốn người khác hiểu lầm, cũng không muốn để cho tôi và Cố Minh Kiện cuối cùng ngay cả bạn bè bình thường cũng không thể làm. Thường Hải Thiên luôn luôn lo lắng rất chu đáo.

Trương Dương nói: Hải Thiên, anh làm rất đúng, những người đó ai có thể thu, nhưng anh cũng không có thể thu. Dưới đáy lòng hắn vẫn bảo vệ cho Cố Minh Kiện, bởi vì Cố Minh Kiện dù sao cũng là cậu em vợ của hắn, nhà máy chế thuốc Giang thành dù sao cũng là sự nghiệp do Cố Giai Đồng sáng tạo nên, hắn đương nhiên không muốn nhà máy thuốc ngã trong tay Cố Minh Kiện.

Thường Hải Thiên nói: Tôi tốt xấu gì cũng lăn lộn trong thương trường nhiều năm như vậy, bên nặng bên nhẹ tôi phân biệt rất rõ. Số tiền này lúc đầu cũng là của cậu, Cố tổng cũng sẽ tán thành tôi làm như vậy.

Trương Dương nói: Tôi không cần, anh hiện tại đang gây dựng sự nghiệp, cần tiền, số tiền này anh cầm dùng đi, chờ sau này buôn bán có lời, sẽ đem số tiền này cho Dưỡng Dưỡng.

Thường Hải Thiên nói: Trương Dương, tôi vẫn muốn tìm một cơ hội nói chuyện riêng với cậu. Hắn dừng lại ở giữa đường, ven đường có trồng cây, dưới đường chia giao thông thành hai luồng cho ô tô dừng lại, hạ cửa sổ xe xuống, để cho gió đêm thổi vào bên trong xe.

Trương Dương nói: Chúng ta là bạn bè lâu năm, đừng lòng vòng, có cái gì anh cứ việc nói thẳng.

Thường Hải Thiên nói: Tôi đã sớm có suy nghĩ muốn làm sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, lúc trước đi Phong Trạch thu mua nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, cũng là muốn làm kiêu ngạo cái này, trong lúc đã có thể tại toàn lực ứng phó chuẩn bị phát triển, Cố tổng xảy ra chuyện, kế hoạch định trước mắc cạn, nhà máy ở Tĩnh Hải, điều kiện không bằng bên Phong Trạch, phương diện tài chính tôi có con đường riêng, phương diện thiết bị tôi có thể khắc phục, thế nhưng làm sản phẩm bảo vệ sức khoẻ then chốt nhất chính là hiệu quả, có hiệu quả mới có thể có danh tiếng, Trương Dương, tôi muốn hợp tác với cậu. Thường Hải Thiên đối với năng lực của Trương Dương rất rõ ràng, chỉ có Trương Dương hỗ trợ, hắn mới có thể giải quyết nan đề về phương diện điều phối sản phẩm bảo vệ sức khoẻ phẩm, chỉ cần có Trương Dương hỗ trợ, chuyện này có thể thành công hơn phân nửa

Trương Dương nói: Trung y Đông y tôi hiểu, nhưng sản phẩm bảo vệ sức khoẻ tôi không hiểu.

Thường Hải Thiên nói: Tôi dự định phương hướng kinh doanh chủ yếu là chế phẩm sinh vật biển.

Trương Dương nói: Đồ dùng bảo vệ sức khoẻ tôi thật ra có biết, hay là tôi kê cho anh vài phương thuốc tráng âm bổ dương?

Thường Hải Thiên hưng phấn liên tục gật đầu nói: Hiện tại cái đang nóng nhất cũng là cái này, chỉ cần sản phẩm bảo vệ sức khoẻ hữu hiệu, khẳng định rất nhanh làm chủ Thần Châu, không! Hẳn là là vươn ra nước ngoài!

Trương Dương nói: Được, tôi giúp anh!

Chiếm được đáp ứng của Trương Dương, gánh nặng trong lòng Thường Hải Thiên cũng biến mất, vấn đề then chốt nhất đã giải quyết, tiếp theo chỉ cần giải quyết sản xuất và doanh tiêu là được, hắn thấp giọng nói: Cậu chỉ cần ra phương thuốc thôi, tôi suy nghĩ rồi, sau đó cái nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ này hai người chúng ta chiếm phân nửa cổ phần, vô luận kiếm được bao nhiêu, tiền cũng đều có phân nửa của cậu, về phần lỗ lã, không cần cậu gánh chịu. Thường Hải Thiên thông minh tuyệt đỉnh không thể nghi ngờ, hắn biết khoa học kỹ thuật là động lực chủ yếu thúc đẩy xí nghiệp phát triển, mà Trương Dương lại là người nắm giữ nắm giữ hạch tâm của khoa học kỹ thuật, chỉ cần Trương Dương giúp hắn, hắn có nắm chắc tại trong khoảng thời gian ngắn đem sự nghiệp làm cho vẻ vang, phân nửa lợi nhuận cũng không nhiều.

Trương Dương nói: Hải Thiên, tôi thật sự không cần tiền, nếu như tôi thích tiền, xem bệnh bán thuốc, có thể kiếm được rất nhiều.

Tôi rõ ràng, thế nhưng tôi không thể bắt cậu ra sức không công! Là bạn bè tôi cũng không có thể chiếm tiện nghi của cậu được.

Trương đại quan nhân trong lòng nói, anh không chiếm tiện nghi của tôi, hiện tại anh đã là ông anh vợ tiện nghi của tôi rồi, em gái anh đều là của tôi, tôi ra chút lực tính cái gì, bất quá lời này chỉ có thể nghĩ, nói ra là trăm triệu lần không thể. Trương Dương nói: Cứ như vậy đi, tôi có cơ hội tìm Cố bí thư nói chuyện, số tiền này để cho ông ta xử lý, anh xem được không?

Thường Hải Thiên nói: Được, nhưng có một tiền đề, quản lý của nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, tuyệt đối không có thể cho Cố Minh Kiện tham gia.

Trương Dương nói: Anh cứ yên tâm, như vậy đi, 50% cổ phần là của anh, bốn mươi chín phần trăm cổ phần là của Cố bí thư, tôi sẽ nhấn mạnh với ông ấy, chuyện này vô luận như thế nào cũng không thể cho Cố Minh Kiện biết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.