Y Đạo Quan Đồ

Chương 1571: Chương 1571: Giám thị (3)




Trương Dương nói: Trình tiểu thư nếu không hay là cô cứ về trước đi, chuyện này tôi sẽ cân nhắc nghiêm chỉnh, nhất định sẽ cho cô một câu trả lời? Hắn là muốn trước tiên đuổi Trình Mẫn đi rồi tính sau.

Trình Mẫn hiểu rõ mục đích của hắn, trợn mắt lườm hắn nói: Muốn đuổi tôi đi à, đừng có giở trò này với tôi, hôm nay anh nếu không cho tôi một câu trả lời rõ ràng thì tôi không đi đâu. Cô ta nói được thì làm được, ngồi xuống sô pha ở bên cạnh.

Nếu không phải nể mặt giáo thụ Trình thì Trương Dương đã sớm đuổi cô ta ra ngoài rồi, nhưng Trình Nhuận Sinh giúp Tân Hải nhiều việc như vậy, không nể mặt tăng thì cũng phải nể mặt phật, dù sao cũng phải cho Trình Mẫn ba phần mặt mũi, Thường Hải Thiên làm ra vẻ lực bất tòng tâm với Trương Dương.

Ngay khi họ đang đau đầu không thôi thì Cao Liêm Minh và Trình Diễm Đông tới, Trương đại quan nhân nhìn thấy Cao Liêm Minh thì giống như gặp được đại cứu tinh, hắn biết Cao Liêm Minh đang theo đuổi Trình Mẫn, thằng cha này tới thì vừa hay giao được phiền toái cho hắn.

Cao Liêm Minh nhìn thấy Trình Mẫn ở đây thì cũng có chút ngạc nhiên, gã kinh ngạc nói: Trình Mẫn, cô tới tìm bí thư Trương có việc gì à?

Trình Mẫn ủy khuất cắn cắn môi nói: Không có việc gì thì tôi tìm hắn để làm gì? Hôm nay thế nào cũng phải bắt hắn cho tôi một câu trả lời. Nói tới đây cô ta vừa tức giận lại vừa ủy khuất, mắt không ngờ có chút đỏ lên.

Cao Liêm Minh nhìn thấy vẻ mặt này của Trình Mẫn thì lập tức nghĩ sai lệch, bởi vì trong lòng Cao Liêm Minh Trương Dương là hạng nhân vật đa tình, hơn nữa rất dễ được nữ hài tử thích, hắn quay sang Trương Dương nói: Anh đã làm gì? Anh đã làm với Trình Mẫn?

Trương đại quan nhân thật sự là dở khóc dở cười, hắn thở dài nói: Tôi nói này Cao Liêm Minh, anh đừng ở chỗ này gây thêm phiền được không? Anh và Trình Mẫn sang phòng bên cạnh nói chuyện đi, tôi và Diễm Đông có chuyện quan trọng cần bàn.

Trình Mẫn nói: Tôi không đi, anh không cho tôi một câu trả lời rõ ràng thì tôi tuyệt đối không đi.

Cao Liêm Minh có chút nóng nảy: Hắn đã làm gì cô?

Trình Mẫn tức giận trừng mắt lườm gã một cái: Anh có bệnh à? Nghĩ đi đâu đấy? Tôi đến tìm hắn là vì hắn trả cho thiết kế sư Australia kia bảy mươi vạn đôla, cha tôi thì hắn chỉ đưa có một vạn, có kiểu khi phụ người như vậy không?

Cao Liêm Minh lúc này mới hiểu rõ Trình Mẫn vì sao tới đây tìm Trương Dương, hắn thầm thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm sao không nói sớm, tôi còn tưởng rằng Trương Dương làm gì cô rồi. Cao Liêm Minh nói: Bí thư Trương, đây là anh không đúng rồi. Phí thiết kế Duval sao có thể trả nhiều như vậy?

Trương Dương nói: Người ta đây là đã giảm ra rồi đây, tiêu chuẩn thu phí chính là như vậy, đây là giá giao tình rồi đó.

Trình Mẫn nói: Cũng là thiết kế, vì sao hắn và cha tôi lại chênh lệch lớn như vậy?

Cao Liêm Minh nói: Đúng vậy! Vì sao lớn như vậy? Hả? Bí thư Trương, các anh cũng quá không công bình rồi, tuy rằng giáo thụ Trình là người Trung Quốc, Duval là người Australia, những đều là thiết kế sư nhất lưu quốc tế, vì sao chênh lệch lớn như vậy?

Trương Dương nhìn thấy thằng cha này cố làm ra vẻ thì ngộ ra gì đó, hắn thở dài nói: Anh không hiểu đâu, lúc trước tôi cũng muốn trả thù lao cho giáo thụ Trình theo tiêu chuẩn bình thường, nhưng giáo thụ Trình kiên trì không nhận.

Cao Liêm Minh nói: Giáo thụ Trình không nhận, nhưng Trình Mẫn không nói là không nhận, anh có thể trả cho cô ta mà...

Trình Mẫn nói: Anh có ý gì? Quanh co lòng vòng nói tôi tham tiền có phải hay không? Tôi nói cho các anh biết, tôi căn bản không cần tiền, tôi chỉ là không nuốt trôi cục tức này thôi.

Cao Liêm Minh nói: Đúng vậy, chuyện này mà rơi lên người tôi thì tôi cũng nuốt không trôi, tôi nhìn trái nhìn phải, thiết kế của giáo thụ Trình so với Duval thì cao minh hơn hẳn, Duval nếu đáng giá bảy mươi vạn đôla thì phương án của giáo thụ Trình phải trị giá một trăm vạn, phương diện làm người của giáo thụ Trình so với Duval cũng mạnh hơn nhiều, nhiều tiền như vậy, nói bỏ là bỏ ư, chỉ nhận giá hữu nghị là một vạn đồng của Tân Hải, tên nước ngoài đó làm được ư? Chỉ cần danh dự không cần tiền liệu có thể xuất hiện trên người Duval kia không? Cao Liêm Minh lắc đầu nói: Không thể, so với giáo thụ Trình Duval chỉ là một thương nhân hám lợi, mắt chỉ nhìn chằm chằm vào tiền, so với khí độ và trí tuệ của giáo thụ Trình thì hắn còn kém cách xa vạn dặm.

Trình Mẫn càng nghe càng khó chịu, cô ta hiểu rồi, thằng ôn này là đang phủng sát, hắn giúp Trương Dương đối phó mình, Trình Mẫn đứng dậy nói: Bí thư Trương, bằng hữu của anh nhiều, tôi nói không lại các anh, tôi cũng chẳng nói nhiều nữa, tôi hy vọng các anh có thể đưa ra bồi thường ở phương diện phí thiết kế, một trăm vạn nhân dân tệ, anh nếu thật sự hiểu về cha tôi thì sẽ biết con số này không nhiều. Trình Mẫn nói xong xoay người bước đi.

Cao Liêm Minh vốn định đuổi theo thì lại bị Trương Dương gọi lại, Trương Dương nói: Đuổi theo cô ta để làm gì? Trong mắt chỉ biết có tiền, người có đạo đức tốt như giáo thụ Trình sao lại sinh ra một đứa con gái như con buôn vậy nhỉ?

Cao Liêm Minh cũng nói đỡ cho Trình Mẫn: Thật ra cô ta không phải người xấu, chỉ là tính tình cổ quái chút thôi.

Trương Dương nói: Anh nếu thật sự là lòng nhân ái thì dứt khoát hốt cô ta đi.

Thường Hải Thiên nói: Liêm Minh, anh không phải là nhìn trúng cô ta rồi chứ? Cũng không tồi, ý thức kinh tế có vẻ mạnh, loại người này mà làm vợ thì quản lý tài sản khẳng định là tốt lắm.

Cao Liêm Minh cười nói: Các anh đừng nói móc tôi, thật ra người ta đòi lại công đạo cho cha mình thì có gì mà không đúng, bảy mươi vạn đô la của lão Đỗ các anh còn trả được, thì một trăm vạn cũng trả được mà.

Trương Dương nói: Tôi thực sự không phải là muốn quỵt nợ đâu, lúc trước án chiếu theo giá thị trường để trả thù lao cho giáo thụ Trình, nhưng ông ta kiên trì không nhận, chuyện này tôi đã nói rõ với giáo thụ Trình rồi, làm việc chung trăm ngàn lần không để tình cảm cá nhân xen vào.

Cao Liêm Minh nói: Tài đại khí thô, đúng là được quốc gia cho bảy tỷ, hiện tại nói năng cũng hùng hồn gớm.

Trương Dương cười mắng: Bảy tỷ cái rắm, tiền đã tới tay đâu. Hắn nói với Trình Diễm Đông: Anh có việc gì à?

Trình Diễm Đông gật đầu nói: Mộ Hán núi đất phát hiện động đạo, từ tình huống trước mắt cho thấy, thời gian của đạo động cũng không lâu, chắc là chuyện trong vài năm nay, tình huống tổn thất trước mắt vẫn chưa rõ, phải đợi chuyên gia khảo cổ vào mộ thất mới có thể biết được.

Trương Dương nhíu mày nói: Đám trộm mộ này đáng ghét thật, khó khăn lắm mới phát hiện được một cổ mộ, vậy mà để chúng nhanh chân đến trước.

Trình Diễm Đông nói: Chỉnh đốn thị trường giao dịch ô tô đã thấy hiệu quả, chúng tôi đã tiến hành quản lý nghiêm ngặt nhằm vào tình trạng buôn lậu xe tràn lan, đối với nội bộ sở quản xe cũng tiến hành điều tra toàn diện, cảnh viên bị điều tra vì có liên quan tới xe lậu tổng cộng có sáu mươi người, trước mắt đã có bẩy người xác định vi phạm luật hình sự, tôi đang chuẩn bị khởi tố họ.

Trương Dương nói: Đối với loại bại hoại trà trộn vào giới cảnh sát này thì nhất định không thể nương tay, phải tra tới cùng, truy cứu tới cùng, nghiêm trị tới cùng! Bái cái tới cùng này của Trương đại quan nhân đã biểu đạt đầy đủ quyết tâm của hắn.

Trình Diễm Đông nói: Sở trưởng sở quản xe Triệu Kim Khoa có thể tồn tại vấn đề rất lớn, hắn là phó đại đội trưởng chi đội cảnh sát giao thông Tân Hải, kiêm nhiệm sở trường sở quản xe.

Trương Dương nói: Phát hiện vấn đề thì tra cho tôi!

Trình Diễm Đông nói: Tôi lần này đến để trưng cầu ý kiến của bí thư Trương.

Thường Hải Thiên đứng dậy nói: Các anh nói chuyện đi, loại chuyện này không nằm trong phạm vi trông nom của tôi.

Thật ra Trình Diễm Đông cũng không coi Thường Hải Thiên là người ngoài, nếu không thì hắn cũng sẽ không ở trước mặt Thường Hải Thiên nói ra chuyện này. Hắn cười cười với Thường Hải Thiên, Thường Hải Thiên ra ngoài, Cao Liêm Minh cũng ra ngoài theo, hắn là trong lòng có việc, nghĩ tới vừa rồi Trình Mẫn hậm hực bỏ đi, muốn đuổi theo khuyên nhủ cô ta.

Trong phòng chỉ còn lại có Trình Diễm Đông và Trương Dương, Trình Diễm Đông nói: Trong mười sáu cảnh viên Bị điều tra có không ít người trực tiếp hoặc gián tiếp hối lộ cho Triệu Kim Khoa, tôi trước mắt đã nắm được một số tình huống, nhưng chứng cớ vẫn chưa đủ.

Trương Dương nói: Triệu Kim Khoa khẳng định có vấn đề, hắn nếu tận chức tận trách, Tân Hải sẽ không có chuyện xe lậu tràn lan, loại người này thật sự là cặn bã của giới cảnh sát.

Trình Diễm Đông nói: Bí thư Trương, ý của ngài là truy cứu tới cùng ư?

Trương Dương nghĩ nghĩ, nói khẽ: Nếu Triệu Kim Khoa có vấn đề, từ trên người hắn có thể lôi ra những người khác không?

Trình Diễm Đông cười cười, ý tứ của hắn rát rõ ràng, loại chuyện này Triệu Kim Khoa không thể lấy thúng úp voi, sau lưng Triệu Kim Khoa khẳng định còn có người ủng hộ, nói không chừng sẽ thuận theo đầu mối Triệu Kim Khoa này mà lần ra được tới nhân vật cao tầng của Tân Hải.

Trương Dương không đợi hắn trả lời, tự mình nói: Từ mười sáu cảnh viên bị tra ra có vấn đề có thể tra được tới Triệu Kim Khoa, từ Triệu Kim Khoa có thể lần được tới người có phân lượng hơn hắn.

Trình Diễm Đông nói: Bí thư Trương, xem ra chúng ta phải chuẩn bị cho một chiến dịch lớn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.