Trong cuộc họp thường ủy Nam Tích, thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ đầu tiên là báo cáo về tình huống xây dựng của trung tâm thể dục mới, nhấn mạnh nói rõ rằng sân thể dục chủ đã xây dựng hoàn thành, bây giờ đang khẩn trương tiến hành lắp đặt thiết bị nội ngoại cùng với các phương tiện khác, căn cứ theo kết quả kiểm tra của bên giám định, thì chất lượng công trình của sân thể dục chủ đã được thông qua, trên cơ sở đảm bảo chất lượng, phương diện đồng bộ của sân thể dục sẽ đạt tiêu chuẩn hạng nhất trong nước.
Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên lẳng lặng nghe Lý Trường Vũ báo cáo, tâm tình của ông không được cao, vụ án của Huệ Kính Dân sẽ được thẩm lí và phán quyết, tội đưa hối lộ của em trai ông Từ Quang Lợi khẳng định sẽ thành lập, gần đây Trương Dương bên ủy ban thể dục cũng đang ồn ào muốn kiểm tra Tân Thế Kỷ, người sáng suốt đều có thể nhìn ra thằng nhãi này đang khiêu chiến với quyền uy của ông. Từ Quang Nhiên cảm thấy rằng mình bắt đầu xuống cấp rồi, ngay cả một cán bộ cấp chính xử nho nhỏ mà cũng dám công khai khiêu khích ông, nhưng mà Từ Quang Nhiên cũng rất rõ ràng, đám thân thích của ông cũng thật sự là không thể chịu nổi, liên tiếp gây phiền cho ông, chuyện tình của trung tâm thể dục mới khó khăn lắm mới tránh khỏi việc bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, phía sau kẻ nói ông lấy công làm tư, nói ông dùng người không khách quan khẳng định là không ít rồi, em trai ông Từ Quang Lợi quả thật đúng là đã phụ kỳ vọng của ông, nếu như nó có thể làm tốt công trình này, thì có thể quang minh chính đại kiếm tiền, lấy tiền ngoài chổ sáng, cũng không có cái gì phải sợ cả, người khác nguyện ý đồn, thì cứ để cho bọn họ đồn, ông đã trà trộn vào chính đàn lâu như vậy rồi, sóng to gió lớn nào mà chưa gặp qua chứ, người khác nói thế nào ông cũng không quan tâm, thế như thằng em của ông đúng là bất tài vô dụng, ở sau lưng ông làm ra những chuyện phiền phức như vậy.
Lý Trường Vũ nói xong chuyện của trung tâm thể dục mới, rồi lại làm báo cáo với tình hình phát triển sắp tới của công trình cảng nước sâu, ông là một người biết làm việc, mới đến Nam Tích, trong tình huống không hiểu gì về kết cấu quyền lực tại Nam Tích, ông đã lựa chọn nói ít làm nhiều, và cái này cũng đã nổi lên hiệu quả tương đương, chí ít là trong nội bộ tầng lãnh đạo Nam Tích cũng đã nổi lên một thường vụ phó thị trưởng mới đến là một người biết làm việc kiên định.
Trong điểm này, thị trưởng Hạ Bá Đạt thì ngược lại hoàn toàn với Lý Trường Vũ, khi ông đến Nam Tích, bị Từ Quang Nhiên xa lánh, cho nên được giao những công trình không có mặt mũi, mà con người của Hạ Bá Đạt cũng không thích đảm đương trách nhiệm, trong một số chuyện cần quyết định trọng đại thì biểu hiện của ông luôn thiếu đi chủ kiến, từ khi Lý Trường Vũ đến, Hạ Bá Đạt cũng cảm thấy có nguy cơ, cho nên ông đã cổ gắng thay đổi điểm này, nhưng mà có vài ấn tượng chỉ cần được tạo thành thì sẽ khó làm ra thay đổi. Hạ Bá Đạt nói : " Nghe xong đồng chí Trường Vũ báo cáo, tôi cảm thấy rất vui mừng, cho đến nay, cái tôi không yên lòng nhất chính là công tác xây dựng trung tâm thể dục mới tại Nam Tích, kỳ hạn công trình rất gấp, nhiệm vụ nặng nề, hơn nữa, xây dựng trung tâm thể dục mới không chỉ là vấn đề mà Nam Tích chúng ta quan tâm, mà còn là sự quan tâm của toàn bộ tỉnh Bình Hải. Cho nên nói trung tâm thể dục mới chính là chiêu bài đối ngoại của Nam Tích chúng ta, là một trong các công trình hình tượng quan trọng nhất của Nam Tích chúng ta, vì sao lại là một trong, là bởi vì còn có cảng nước sâu, cảng nước sâu vô luận là đầu tư hay tương lai đều vượt xa hơn trung tâm thể dục mới"
Từ Quang Nhiên nhíu mày, ông phát hiện ra Hạ Bá Đạt có hiềm nghi muốn đoạt danh tiếng, cái vụ lên tiếng nói về việc tổng kết này hẳn phải là do ông nói mới đúng, nhưng mà Hạ Bá Đạt lại giành nói trước, Từ Quang Nhiên trước đó cũng đã phát biểu là phải làm ra thay đổi.
Hạ Bá Đạt nói : "Chúng ta hẳn là thấy, trong công tác thực tế còn có nhiều chổ chưa đủ, các cán bộ chúng ta có không đủ ý thức trong điểm này, cần phải chỉnh sửa khuyết điểm của mình, chỉ có như vậy, thì việc làm của chúng ta mới có thể tiến hành thuận lợi, xây dựng kinh tế của chúng ta mới có thể duy trì ổn định và phát triển" Lão già này toàn nói những lời khách sáo, bệnh cũ lại bắt đầu tái phát rồi.
Từ Quang Nhiên đợi sau khi Hạ Bá Đạt nói xong, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, nói : "Tôi cũng nói hai câu, ngày hôm nay thường ủy chúng ta sẽ bước vào cuộc họp cuối cùng trong năm cũ, tôi nhớ kỹ lần trước khi chúng ta mở cuộc họp thường ủy vào cuối năm, chủ đề của chúng ta là tổng kết quá khứ, chủ đề nói chuyện ngày hôm nay của tôi chính là triển vọng tương lai, năm sau Nam Tích chúng ta sẽ có một việc rất quan trọng, cũng chính là sự kiện được toàn bộ người dân trong tỉnh chú ý, đại hội thể dục thể thao tỉnh sẽ tổ chức, sân thể dục chủ hoàn thành, trung tâm thể dục mới xây dựng thuận lợi, cái này đã cho chúng ta lòng tin lớn hơn, có thể đại hội tỉnh sau này cũng sẽ làm tốt. Hiện nay xã hội đang phát triển, hoạt động trong mỗi lãnh vực đều trở nên có tính xã hội hóa, chúng ta không thể dùng ánh mắt vận động đơn thuần để đối đãi với đại hội tỉnh, chúng ta cần phải nhìn rõ, tổ chức đại hội tỉnh có thể mang đến hiệu ứng kinh tế cùng hiệu ứng xã hội to lớn, cái này đối với Nam Tích mà nói là một cơ hội phát triển rất lớn, chúng ta cần phải nắm chắc cơ hội này, đem bộ mặt ưu tú nhất của Nam Tích chúng ta bày ra cho toàn bộ nhân dân trong tỉnh nhìn, thậm chí là bày ra cho toàn bộ xã hội cùng các cấp trong toàn quốc"
]Trong lòng Hạ Bá Đạt nói, Từ Quang Nhiên ông chẳng qua cũng chỉ là nói suông thôi, một đại hội cấp tỉnh thì có thể mang đến bao nhiêu hiệu ứng? Thật sự đúng là khoác lác không tốn tiền vốn.
Từ Quang Nhiên nới : "Trong năm mới, tôi tin tưởng, đoàn đội lãnh đạo chúng ta, sẽ vẫn như quá khứ, đoàn kết chặt chẽ lại với nhau, dưới sự lãnh đạo của đảng, vì ngày mai tốt đẹp của Nam Tích, dâng lên lực lượng lớn nhất của chúng ta!"
Tiếng vỗ tay vang lên, thật ra thì, lời nói của Từ Quang Nhiên đã được mọi người nghe vô số lần rồi, mỗi nay khi đến thời điểm này thì đều có cảnh tượng như thế cả, lãnh đạo nào cũng nói như vậy hết, chẳng qua là Từ Quang Nhiên lên tiếng thì có lực hơn một chút mà thôi, có tính chất cổ động hơn một chút. Về điểm này thì ông ta mạnh hơn Hạ Bá Đạt nhiều.
Sau khi cuộc họp thường ủy kết thúc, Lý Trường Vũ bị bí thư ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên gọi lại : "Thị trưởng Lý!"
Lúc Lý Bồi Nguyên gọi Lý Trường Vũ, Hạ Bá Đạt đi ở phía trước không khỏi quay đầu lại nhìn, điều này làm cho Lý Trường Vũ có chút xấu hổ, ông bước chân chậm lại, cùng Lý Bồi Nguyên đi ở phía sau, có chút oán giận nói : "Bí thư Lý, lần sau lúc nhiều người như vậy, ông đừng gọi như thế, tôi không nhận nổi đâu!"
Lý Bồi Nguyên biết ông cố kỵ Hạ Bá Đat, không khỏi cười ha hả nói : "Chính thị trưởng, phó thị trưởng đều là thị trưởng"
Lý Trường Vũ nói : "Có khác nhau" Lý Bồi Nguyên cũng không cho rằng có khác biệt gì, loại lưu manh thị trưởng như Hạ Bá Đạt ngoại trừ chiếm một vị trí ra, ăn nhiều uống nhiều lãnh tiền nhiều hơn, thì chưa từng thấy ông ta làm được chuyện gì thực tế cho Nam Tích cả, đương nhiên, Lý Bồi Nguyên cũng không phải vì chuyện của Hạ Bá Đạt, ông tìm Lý Trường Vũ là có mục đích khác, Lý Bồi Nguyên nói : "Thị trưởng Lý, gần đây lại có người phản ánh, Trương Dương đang tra sổ sách của công ty Tân Thế Kỷ"
Lý Trường Vũ nói : "Xem ra chuyện này đã gây xôn xao dư luận rồi"
Lý Bồi Nguyên nói : "Tên nhóc này thật sự có năng lực, chuyện bên công an hắn có thể làm thay, không phải là muốn làm thay luôn công tác của ủy ban kỷ luật chúng tôi chứ?" Ông nói những lời không phải là để oán giận, trên mặt còn mang theo một nụ cười nữa.
Lý Trường Vũ nói :" Tôi đã nói qua với hắn rồi, hắn nói là tự tra, chứ không phải là nhằm vào ai cả"
Lý Bồi Nguyên cười nói : "Mới là lạ, có phải là bị vợ của Từ Quang Lợi quậy làm cho điên máu lên không? Hắn muốn tính món nợ cũ với Từ Quang Lợi?"
Lý Trường Vũ nói : "Hắn không có mục đích như vậy"
Lý Bồi Nguyên nói : "Rút cây củ cải mang theo đất bùn, có một số việc còn khó hơn việc rút củ cải không dính bùn, đừng làm đến cuối cùng, cây củ cải không rút lên được, mà chân thì lại dính đầy bùn đất"
Lý Trường Vũ nghe ra ý nghĩa thâm hậu bên trong những lời này của Lý Bồi Nguyên, mỉm cười nói : "Tên nhóc này dư thừa tinh lực quá, tôi chỉ muốn hắn làm tốt công tác của mình thôi, chuyện của hắn tôi cũng lười quản"
Lý Bồi Nguyên nói :" Đều nói là thời buổi rối loạn, tôi thấy ông khó mà yên tĩnh được"
Lý Trường Vũ nói : "Vào quan trường, cầm tiền lương, phải làm việc cho quốc gia, làm việc cho dân chúng, những người như chúng ta đều phải lao lực như vậy thôi"
Lý Bồi Nguyên cảm thán : "Ở nửa đời người rồi, cho dù bây giờ kêu tôi xuống, tôi cũng không thích ứng nổi"
Hai người tràn đầy đồng cảm, nhìn nhau mà cười.
............................
Lý Bồi Nguyên gọi Trương Dương đến ủy ban kỷ luật, chuyện này cần phải đích thân nhắc nhở Trương Dương, tên nhóc này gây ra động tĩnh lớn như vậy, chọc cho bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên không vui, vốn dĩ Lý Bồi Nguyên muốn thông qua Lý Trường Vũ để nhắc nhở Trương Dương một chút, nhưng mà Lý Trường Vũ lại quá che chở cho Trương Dương, ngay cả nói một câu cũng không chịu nói, cho nên Lý Bồi Nguyên đành phải tự mình đứng ra mà thôi.
Quan hệ của Lý Bồi Nguyên với Trương Dương cũng không tệ lắm, cho nên ông cũng không cần phải quanh co, ông nói thẳng vào vấn đề luôn : "Trương Dương, có phải là cậu đang điều tra Từ Quang Lợi?"
Trương Dương gật đầu cười nói : "Thật ra là không phải tra ông ta, mà là điều tra sổ sách của công ty Tân Thế Kỷ, nếu thành phố đồng ý để cho chúng ta giám sát việc xây dựng sân thể dục chủ của trung tâm thể dục mới, chúng tôi không thể nào phụ lòng tin tưởng của lãnh đạo được, bây giờ kiến trúc chủ thể đã hoàn thành rồi, đang tiến hành lắp đặt thiết bị trong và ngoài, tiền công trình cũng trả đúng chổ, hai ngày trước vợ của Từ Quang Lợi đến ủy ban thể dục gây chuyện, ông hẳn là cũng có nghe nói qua. Tôi suy nghĩ một chút, người ta đòi tiền cũng có đạo lý, công trình hoàn thành thì phải đem sổ sách ra tính toán rõ ràng với người ta, mà muốn rõ ràng thì phải kiểm toán! Ông nói một chút xem, bây giờ những cái như vậy rõ ràng là chuyện bình thường, thế nhưng lại đổi thành tôi muốn điều tra Từ Quang Lợi, ông nói xem bí thư Từ có hiểu lầm tôi hay không?"
Lý Bồi Nguyên nhìn tên nhóc này, trong lòng đã phỏng đoán được mục đích của hắn, hắn gây ra động tĩnh lớn như vậy, chính là muốn cho Từ Quang Nhiên biết, hay là muốn chơi Từ Quang Nhiên một vố. Lý Bồi Nguyên nói : "Trương Dương à, lời đồn rất đáng sợ, tôi tin rằng cậu chỉ muốn thanh toán rõ ràng thôi, nhưng người ta sẽ tin tưởng sao?"
Trương Dương mỉm cười nói : "Mặc kệ người khác có tin hay không, chỉ cần ông tin là được rồi"
Lý Bồi Nguyên đang muốn nói với hắn vài câu thì, điện thoại trên bàn làm việc bỗng nhiên vang lên, ông cầm lấy điện thoại : " A lô?"
Trong điện thoại truyền đến một giọng nữ khẩn trương : "Bí thư Lý sao?"
Lý Bồi Nguyên nghe được âm thanh này không khỏi nhíu mày, ông đã nghe ra, người gọi điện thoại đến chính là Đường Hồng Anh, là vợ của Phó Liên Thắng, phó cục trưởng cục công an Nam Tích trước. Phó Liên Thắng và bà chủ quán Giang Nam Chu Tiếu Nguyệt đồng thời chết ở trong biệt thự nhà khách chính phủ Tĩnh Hải, vụ hung án này đã từng làm chấn động một thời, khi đó công an nhận định rằng hai bên tự tử mà chết, sau đó bởi vì Trương Dương tham gia vào nên mới tra được đến người của cục trưởng công an Đường Hưng Sinh, Đường Hưng Sinh sợ tội bỏ trốn ra nước ngoài, vụ án này cũng đã được làm rõ ràng, bên công an lại một lần nữa phân tích vụ án, cho rằng Đường Hưng Sinh là chủ mưu, mà Phó Liên Thắng là đồng lõa, nhưng mà Đường Hồng Anh thì vẫn luôn không đồng ý với kết quả này, từ sau khi chồng chết bà ta liên tục kháng án, gõ cửa từng cơ quan ban ngành, bà ta nhận định rằng chồng của mình không liên quan đến vụ án này, mà là bị người ta hãm hại.
Lý Bồi Nguyên nhẫn nại nói : "Tiểu Đường, tôi đang làm việc!"
Đường Hồng Anh bên kia điện thoại rung giọng nói : "Bí thư Lý, tôi tìm ông chính là vì chuyện công việc"
Lý Bồi Nguyên đã lĩnh giáo người đàn bà này không chỉ một lần, cho rằng bà ta có vấn đề thần kinh, Lý Bồi Nguyên nói : "Tiểu Đường à, tôi đang có khách trong phòng làm việc, chuyện của cô có thể để sau được không?"
"Không được, tôi muốn nói ngay bây giờ, bí thư LÝ, chồng của tôi bị hãm hại, ổng và Chu Tiếu Nguyệt không có quan hệ gì cả, bọn họ chỉ là bạn bè bình thường thôi, khi đó ổng đến Tĩnh Hải họp, chứ không phải là đi hẹn với Chu Tiếu Nguyệt, đúng rồi, ổng và Chu Tiếu Nguyệt đều bị giết! Ổng không hề tự sát!"
Lý Bồi Nguyên có chút bất đắc dĩ, cười cười nói : "Tiểu Đường, tôi có thể hiểu được tâm tình của cô, nhưng mà chuyện này đã tra ra manh mối, hơn nữa cho dù có vấn đề, cũng không thuộc về phạm trù quản lý của ủy ban kỷ luật, cô tìm tôi, tôi cũng không giúp được gì cả"
Đường Hồng Anh nói : "Tôi có chứng cứ, Chu Tiểu Nguyệt không chỉ là tình nhân của Đường Hưng Sinh, cô ta còn có quan hệ với một số quan viên khác"
Lý Bồi Nguyên nói : "Tiểu Đường, tôi thật sự có việc" Ông muốn cúp điện thoại lắm rồi.
Đường Hồng Anh nói : "Tôi thật sự có chứng cứ mà, Liên Thắng để lại đó"
Nhĩ lực của Trương Dương rất xuất chúng, tuy rằng cách một cái bàn, nhưng mà hắn vẫn có thể nghe rất rõ ràng, ngữ khí của Đường Hồng Anh rất là khẳng định, lẽ nào người đàn bà này thật sự có chứng cứ?
Lý Bồi Nguyên cũng nghe ra ngày hôm nay có chút không đúng, ông thấp giọng nói :" Tiểu Đường, cô có chứng cứ vì sao không đến công an mà nói?"
Đường Hồng An nói : "Tôi không tin được người khác! Hình như có người đang giám sát tôi, bí thư Lý, hay là ông đến nhà tôi một chuyến đi, tôi ở nhà chờ ông!"
Lý Bồi Nguyên thật sự là sợ bà ta, ông thở dài nói : "Được rồi, tôi có thời gian sẽ đi qua, nhưng mà, nếu như cô không lấy ra được chứng cứ, thì sau này đừng tìm tôi"
"Tôi có, tôi có!"
Lý Bồi Nguyên cúp điện thoại, có chút bất đắc dĩ lắc đầu nói với Trương Dương : "Vợ của Phó Liên Thắng, từ sau khi chồng cô ta chết, hình như là bị chấn động, cả ngày điên điên khùng khùng lên, chỉ cần là cơ quan tương quan đều bị cô ta tìm đến"
Trương Dương nói :" Có thể hiểu được mà, dù sao thì người chết cũng là chồng của bà ta, nhưng mà bà ta là sao mà quen được với ông?"
Lý Bồi Nguyên lại thở dài nói :"Cô ta và cha mẹ của tôi là hàng xóm, cho nên mới quen biết với tôi" Ông nhìn thời gian một chút, đã sắp đến giờ ra về rồi, đứng dậy nói :"Tôi phải đi, ngày hôm nay còn phải đến nhà của cha mẹ ăn cơm"
Trương Dương cười nói : "Đi chổ nào? Để tôi đưa ông đi!"
Lý Bồi Nguyên gật đầu, thật ra thì ông cũng có một chút chuyện muốn nói với Trương Dương.
Trên đường Trương Dương chưa ông về nhà, Lý Bồi Nguyên làm ra vẻ như vô tình hỏi về chuyện của khách sạn Hải Thiên, ông thấp giọng nói : "Trương Dương, ông chủ mới của khách sạn Hải Thiên cậu có quen hay không?" Trương Dương nao nao, quan hệ của hắn và Lý Bồi Nguyên tuy rằng không sai, nhưng mà thân phận của ông ta vẫn còn ở đó, ông ta là bí thư của ủy ban kỷ luật, có chút chuyện không thể vô duyên vô cớ hỏi được, Trương Dương nói : "Có quen, là một người bạn cũ, tên là Viên Ba, rất có danh tiếng trong giới ẩm nghiệp tại Đông Giang"
Lý Bồi Nguyên cười nói : "Cha mẹ của tôi ở tiểu khu gần hướng đông khách sạn Hải Thiên, gần đây tôi có đi qua đó, Hải Thiên đang lắp đặt thiết bị" Trương Dương cười cười nói : "Thay đổi hình tượng mới, Đoạn Kim Long làm cho Hải Thiên bị chướng khí mù mịt quá"
Lý Bồi Nguyên gật đầu, Lý Bồi Nguyên hỏi Trương Dương chuyện này cũng không phải là không có nguyên nhân, gần đây ủy ban kỷ luật nhận được một ít tài liệu kiện cáo, chủ yếu là nhằm vào cục trưởng cục công an Trương Đức Phóng, kiện Trương Đức Phóng lợi dụng chức quyền thu nhận hối lộ, vơ vét tài sản tiền tài, tác phong sinh hoạt tồn tại vấn đề rất lớn, làm loạn quan hệ nam nữ, nhưng mà nội dung bên trong cũng có một phần liên quan đến Trương Dương, chủ yếu là nói về khách sạn Hải Thiên, nói Trương Dương lợi dụng thủ đoạn không hợp phá, lừa gạt, chiếm đoạt Hải Thiên, ép Đoạn Kim Long bán lại Hải Thiên với giá thấp cho ông chủ hiện nay là Viên Ba, thật ra loại tài liệu này tuy rằng là nặc danh, nhưng Lý Bồi Nguyên vừa nhìn liền có thể đoán ra được, cái này nhất định là đi từ tay của ông chủ khách sạn Hải Thiên đời trước Đoạn Kim Long.
Khi chiếc xe đi ngang qua khách sạn Hải Thiên, Trương Dương không nhịn được nhìn vào bên torng một chút, công tác lắp đặt thiết bị cho Hải Thiên vừa mới bắt đầu không bao lâu, là do Thường Hải Long phụ trách, Viên Ba còn chưa đến Nam Tích nữa, phòng chừng là phải đợi qua lễ mừng năm mới mới có thời gian đến nơi này.
Lý Bồi Nguyên cũng nhìn về hướng của khách sạn Hải Thiên một chút, ông cố ý cười nói : "Nghe nói Đoạn Kim Long bán Hải Thiên với giá sáu triệu, một khách sạn lớn như vậy, thật sự đúng là có chút lỗ!" Trương Dương luôn cảm thấy rằng trong lời nói của Lý Bồi Nguyên có ý tứ nào đó, ông ta rõ ràng là đã biết được một cái gì đó, Trương Dương cười nói : "Tôi chỉ làm hành chính, không có khái niệm đối với tiền tài, ông hỏi tôi một ký thịt heo bao nhiêu tiền thì tôi biết, nhưng nếu như nói một khách sạn giá sáu triệu có đáng giá hay không thì tôi thật là không biết"
Lý Bồi Nguyên cười ha hả nói : "Cậu hỗ trợ liên hệ sao?" Trương Dương gật đầu nói : "Lúc đó tình cảnh của Đoạn Kim Long rất là khó khăn, vụ ngộ độc thức ăn tại Hải thiên thiếu chút nữa đã gây thiệt mạng người rồi, không ai muốn giúp ông ta, ông ta tìm đến tôi vì thấy tôi có nhiều bạn, có thể sẽ có người nguyện ý tiếp nhận Hải Thiên, tôi vốn không muốn giúp ông ta, nhưng nhìn thấy ông ta đáng thương như vậy, vì thế liền đi hỏi thăm giùm ông ta, đúng lúc Viên Ba đang có ý định phát triển tại Nam Tích, cho nên bọn họ đã gặp mặt nhau, quá trình đàm phán cụ thể tôi không biết, giá cả cuối cùng thế nào tôi cũng không rõ" Trương Dương nói rất thản nhiên, trong chuyện này hắn không có gì phài sợ, cho dù Đoạn Kim Long mượn chuyện này kiện hắn, cũng chẳng thể làm được gì cả, không tìm được nhược điểm của hắn đâu.
Lý Bồi Nguyên nói : "Trong vụ ngộ độc thực phẩm tại Hải Thiên, đúng rồi, tôi nghe nói Thạch Thắng Lợi đang đi làm ở chổ của cậu? Còn làm trưởng khoa bảo vệ?"
Trương Dương đã kết lục được rằng Lý Bồi Nguyên đang hỏi chuyện này có mục đích, Trương Dương cười nói : "Bí thư Lý, có phải là ông đã nghe được lời đồn gì không? Những chuyện này rất là buồn chán, ông đừng tin tưởng"
Lý Bồi Nguyên mỉm cười nói : "Tin đồn thật sự là đủ hình đủ dạng, nếu như không tìm hiểu rõ ràng, chỉ nghe tin đồn bậy, thì mọi chuyện càng lúc càng rối ..."
Trương Dương cười nói : "Tôi đi ngay ngồi thẳng, người ta muốn nói cái gì thì cứ việc nói, dù sao thì tôi cũng không có vấn đề ..." Hắn còn chưa nói hết câu, thì đã nghe thấy một tiếng "Ầm" thật lớn làm rung động cả mặt đất, Trương Dương phản ứng theo vô thức là nhấn phanh lại, bọn họ vừa mới tiến vào trong tiểu khu Hướng Dương, vụ nổ kia đã làm vỡ không ít cửa kính trong tiểu khu, Trương Dương hoàn hồn ngẩng đầu lên nhìn, thấy một căn nhà trong khu dân cư phía trước đang bốc khói đen lên.
Lý Bồi Nguyên cũng thấy được, ông kinh hô một tiếng, vội vã đẩy cửa xe xông ra ngoài.
Trương Dương lo lắng Lý Bồi Nguyên sẽ xảy ra chuyện, cho nên dừng ô tô lại, xuống xe đuổi theo Lý Bồi Nguyên.
Chổ phát sinh vụ nổ chính là nhà của cha mẹ Lý Bồi Nguyên, căn nhà bốc lên ánh lửa và khói đen cuồn cuồn kia chính là căn nhà 201 của cha mẹ ông, ánh lửa và khói đen ngập trời. Lý Bồi Nguyên chạy đến trước cửa, xung quanh có không ít dân cư đang từ trong chạy ra ngoài, trong đó có cả cha mẹ ông, trên người cha ông chỉ bị trầy da một chút thôi, còn trán của mẹ ông thì do một mảnh thủy tinh vỡ bắn vào làm chảy máu một chút. Lý Bồi Nguyên thấy cha mẹ không bị nguy hiểm tính mạng, lúc này mới thoáng yên tâm lại, ông kêu lên một tiếng : "Cha, mẹ!" Rồi xong lên đỡ lấy mẹ của mình, bà lão sợ đến mất hai chân nhũn ra đi đường không nổi luôn.
Trương Dương cũng xuất hiện trước mặt bọn họ đúng lúc, Lý Bồi Nguyên cõng lấy mẹ, Trương Dương liền nói : "Để cho tôi!" Hắn cúi người xuống đỡ lấy bà lão lên lưng mà cõng đi. Lý Bồi Nguyên đã năm mươi tuổi rồi, thân hình lại gầy yếu, đương nhiên không có sức khỏe như Trương Dương rồi, Trương Dương cõng lấy bà lão đi đến bãi đất trống trong tiểu khu, trên đường lặng lẽ điểm huyệt cầm máu giúp cho bà.
Cha của Lý Bồi Nguyên bị tiếng nổ mạnh làm cho hoảng sợ không nhẹ, tay run run nói : "Cha và mẹ con đang làm cơm, nhưng, nhưng mà bỗng nhiên nghe thấy mùi ga dầy đặc ... vốn tưởng rằng là của nhà chúng ta, nhưng sau đó phát hiện không phải, là nhà của tiểu Đường sát vách, mẹ của con qua gõ cửa thấy không ai trả lời, ai ngờ đâu lại đột nhiên phát nổ ..." Vẻ mặt của ông già đầy khổ sở : "Tiểu Đường thế nào rồi? Cô ta và đứa con gái không biết có ở trong nhà không?" Ánh mắt của Lý Bồi Nguyên và Trương Dương nhìn nhau, mặt của bọn họ đều thay đổi cả, hai người đồng thời nhớ đến một việc, cách đây không lâu Đường Hồng Anh vừa mới gọi điện thoại cho Lý Bồi Nguyên, bà ta nói rằng mình tìm được chứng cứ, chứng minh rằng chồng của mình Phó Liên Thắng bị giết chết.
Lúc này tiếng còi xe của đội phòng cháy chữa cháy vang lên, xe cứu hỏa lao vào trong tiểu khu Hướng Dương, xe cứu thương cũng tới rồi, đến cuối cùng chính là xe công an, cục trưởng phân cục khu Thiên Hối Lâm Quang Minh dẫn đội đi đến, mặt của Lý Bồi Nguyên rất nghiêm trọng, ông cầm lấy điện thoại gọi cho thị cục, dựa theo trực giác của ông, ông ý thức được vụ việc này rất có thể không phải là một vụ nổ khí ga bình thường, mọi chuyện không thể nào trùng hợp như thế được, Đường Hồng Anh vừa nói là tìm được chứng cứ, ngay sau đó thì trong nhà của bà ta liền xảy ra vụ nổ khí ga, nếu như bà ta thật sự có nắm giữ được bằng chứng chính xác, như vậy thì vụ nổ lần này, rất có thể là một vụ mưu sát có chủ đích.
Phó cục trưởng cục công an thành phố Triệu Quốc Cường mang đội đến hiện trường, bởi vì đội cứu hỏa đang tiến hành dập lửa, cho nên bên công an không có khả năng triển khai công tác ngay lập tức, Triệu Quốc Cường và Lâm Quang Minh thảo luận ý kiến một chút, trước tiên phân công tiến hành điều tra tình huống toàn diện, chủ yế là tìm hiểu tình huống trước và sau vụ nổ trong khu dân cư.
Triệu Quốc Cường đi đến trước mặt của Lý Bồi Nguyên, gã vô cùng kinh ngạc khi thấy Trương Dương ở chổ này, không khỏi nhíu mày nói : "Chủ nhiệm Trương đúng là đi lại thần tốc, mọi việc đều giành trước hệ thống công an chúng tôi, xem ra thật sự là muốn làm cho công an chúng tôi thất nghiệp!" Trong lời nói của gã tràn đầy thành phần châm chọc.
Lý Bồi Nguyên nói : "Tiểu Triệu, Trương Dương tiện đường đưa tôi đến nhà cha mẹ, không ngờ lại gặp phải vụ nổ"
Triệu Quốc Cường nghe ông ta nói như vậy cũng không tiếp tục nhằm vào Trương Dương nữa, cái Trương Dương thật sự cảm thấy hứng thú chính là Đường Hồng Anh rốt cục có còn sống hay không, chứ không có tinh lực đi đấu võ mồm với Triệu Quốc Cường.
Lý Bồi Nguyên lặng lẽ gọi Triệu Quốc Cường qua một bên, thấp giọng đem chuyện của Đường Hồng Anh gọi điện cho ông kể ra, Triệu Quốc Cường càng nghe thì biểu tình cảng ngưng trọng, chuyện này quả thật có điểm đáng ngờ, thảo nào Lý Bồi Nguyên lại gọi thẳng đến cho thị cục. Lý Bồi Nguyên kêu bọn họ đến là còn có một nguyên nhân khác nữa, ông rất hiểu về hệ thống công an Nam Tích, tuy rằng Đường Hưng Sinh chạy thoát, nhưng mà gã ta làm ăn tại Nam Tích nhiều năm như vậy, lực ảnh hưởng rất lớn, có thể nói chuyện này vô cùng có khả năng liên quan đến chuyện nội bộ của hệ thống công an. Lý Bồi Nguyên thông báo nhanh chó Triệu Quốc Cường cũng là vì nguyên nhân này, ngoài ra còn có một điểm quan trọng khác chính là, lần này Triệu Quốc Cường đến Nam Tích tuy rằng đảm nhiệm phó cục trưởng cục công an Nam Tích, nhưng mà ý của sở công an chính là muốn gã ta tiến hành khảo sát Trương Đức Phỏng, lựa chon ra người cuối cùng của cục trưởng cục công an Nam Tích. Lý Bồi Nguyên rất coi trọng Triệu Quốc Cường, đương nhiên gần đây ông cũng thu được không ít tài liều kiện cáo về Trương Đức Phóng, chỉ cần thẩm tra các tài liệu này, thì Trương Đức Phóng khẳng định sẽ mất đi cơ hội cạnh tranh chức cục trưởng.
Thế lửa nhanh chóng được khống chế, các lính cứu hỏa nhanh chóng tiến vào bên trong bắt đầu hành động giải cứu, qua một hồi lâu, liền mang từ bên trong ra hai cái xác đã cháy thành màu đen, từ ngoại hình của hai cái xác có thể thấy được hẳn là một lớn một nhỏ. Cha mẹ của Lý Bồi Nguyên vừa nghe nói người lớn và đứa nhỏ đều đã chết, hai người liền đau khổ đến rơi lệ.
Lý Bồi Nguyên cũng cắn chặt môi, xem ra trong nội tâm của ông cũng tràn ngập phẫn nộ, Trương Dương có thể hiểu được, nếu như mà Đường Hồng Anh trước đó không gọi cú điện thoại kia, Lý Bồi Nguyên còn có thể hoàn hảo một chút, nhưng mà Đường Hồng Anh rõ ràng đã gọi cú điện thoại ấy, nếu như Lý Bồi Nguyên có thể xem trọng một chút, thì bi kịch này có thể sẽ không phát sinh rồi.
Khi xác được đưa lên xe, Triệu Quốc Cường cũng đi lên thùng xe, gã mở túi đựng xác ra, chịu đựng cái mùi khó ngửi toát ra từ cái xác, mở khoang miệng của xác chết ra, lấy dụng cụ chiếu chiếu vào bên trong, chỉ là kiểm tra xác chết sơ bộ thôi, gã cũng có thể xác định rằng, người này hẳn là chết trước khi vụ nổ xảy ra, chứ không phải là bị chết cháy, vì trong khoang miệng rất sạch sẽ, nếu như bị chết cháy, thì trong khoang miệng sẽ có một lượng tro tàn lớn.
Tâm tình của Triệu Quốc Cường cực kỳ nghiêm trọng, gã đi xuống xe, hít một ngụm không khí trong l ành, Lý Bồi Nguyên đi đến bên cạnh gã, thấp giọng nói : "Thế nào?"
Triệu Quốc Cường lắc đầu, thở dài, thấp giọng nói : "Tất cả đều đã chết, kết quả cụ thể còn phải chờ báo cáo nghiệm thi"
Trương Dương thấy hai mẹ con Đường Hồng Anh đều đã chết, tâm tình cũng rất trầm trọng, hắn vốn tưởng rằng vụ án của Đường Hưng Sinh đã kết thúc, nhưng không ngờ rằng chuyện này lại xảy ra, hắn đi về hướng của Lý Bồi Nguyên, nói : "Có cần đưa bác gái đến bệnh viện không?"
Lý Bồi Nguyên lắc đầu, mẹ bị thương không nặng, bác sĩ cấp cứu đã xử lý vết thương qua rồi, ông thấp giọng nói : "Trương Dương, cậu trở về đi, ban ngày bận rộ, mau trở về nghỉ ngơi đi"
Trương Dương gật đầu, lại chào cha mẹ của Lý Bồi Nguyên một tiếng, rồi mới rời đi, đến trước xe của mình, đang chuẩn bị lên xe, thì nghe được Triệu Quốc Cường ở phía sau gọi mình : "Chủ nhiệm Trương! Xin dừng bước!"
Trương Dương dừng chân, xoay người lại, thản nhiên nói : "Cục trưởng Triệu tìm tôi có việc?"
Triệu Quốc Cường nói : "Tôi chỉ cảm thấy kỳ quái, vì sao mỗi lần phát sinh trọng án, thì cậu luôn có mặt tại hiện trường, là cậu biết trước, hay là do cậu nghe được tin đồn nào?"
Trương Dương nói : "Anh hoài nghi tôi?"
Triệu Quốc Cường nói : "Tôi không hoài nghi cậu, chỉ là cảm thấy tò mò"
Trương Dương nói : "Hai mẹ con Đường Hồng Anh có phải là bị giết hay không? Vụ nổ khí ga lần này có phải là một vụ mưu sát có chủ đích hay không?"
Triệu Quốc Cường nói : "Vì sao tôi phải nói cho cậu nghe?"
Trương Dương nhìn thoáng qua hướng của Lý Bồi Nguyên, thấp giọng nói : "Cục trưởng Triệu, tôi luôn cảm thấy rằng giữ gìn chính nghĩa ngăn cản tội phạm là chức trách của công an, chuyện này có thê liên lụy đến rất nhiều người, tôi tin tưởng rằng bí thư Lý sẽ không nói nhiều với anh, nếu anh có hứng thú, tôi cho anh thành ý, hoặc là tôi có thể cho anh một ít trợ giúp"
Triệu Quốc Cường nao nao, gã nhìn vào con mắt của Trương Dương, đều nói rằng đôi mắt chính là cửa sổ tâm hồn, gã muốn từ ánh mắt để nhìn xem Trương Dương rốt cục có thành phần lừa dối bên trong hay không, ánh mắt của Trương Dương rất thản nhiên, thản nhiên đến mức Triệu Quốc Cường không nhận ra bất kỳ kẽ hở hay dối trá gì cả, Triệu Quốc Cường mấp máy môi, gã tựa hồ còn đang do dự.
Trương Dương nói : "Một tiếng sau, tôi ở tiệm rượu Áo Vận bên cạnh ủy ban thể dục chờ anh, anh đến hay không đến thì tùy!"
Triệu Quốc Cường sau khi thu đội, rốt cục quyết định đến gặp Trương Dương một chút, gã phải thừa nhận, lời nói của Trương Dương đã khơi dậy lòng tò mò mãnh liệt trong lòng gã, hồi nãy Lý Bồi Nguyên cũng có nói với gã một ít, nhưng tất cả chỉ là cái bên ngoài thôi, không có nội dung liên quan quá sâu, Triệu Quốc Cường tin rằng chuyện lần này không đơn giản như thế. Lý Bồi Nguyên hẳn cho rằng đây là một vụ mưu sát có chủ đích, cho nên ông ta mới trực tiếp gọi điện đến thị cục.
Trương Dương đã gọi vài món ăn, thấy Triệu Quốc Cường đến, hắn đem chai rượu chuẩn bị tốt mở ra.
Triệu Quốc Cường ngồi xuống đối diện hắn, cởi áo khoác ra, tháo luôn bao tay đặt xuống bên cạnh ghế : "Chủ nhiệm Trương kêu tôi đến, không phải là vì uống rượu chứ?"
Trương Dương rót đầy rượu vào ly trước mặt của Triệu Quốc Cường, sau đó cũng tự rót đầy cho mình : "Tôi vẫn chưa ăn gì, anh hẳn là cũng chưa ăn, hay là ngồi một chút, vừa ăn vừa nói chuyện"
Triệu Quốc Cường nói : "Thời gian của tôi rất gấp, một lát nữa phải đến cục để xem báo cáo nghiệm thi"
Trương Dương nói : "Trên đời này không chuyện gì làm chậm trễ thời gian quý giá của anh sao, tôi cũng bận rộn nhiều chuyện, nhưng mà dù có bận thì cũng phải ăn no trước đã, con người phải ăn cơm để sống, nếu không ăn thì sẽ đói đển hoảng mất, bữa tiệc này coi như là tiệc đón gió tẩy trần tôi hoan nghênh anh đến Nam Tích" Hắn nâng ly rượu lên, không nói nhiều lời uống cạn một hơi.